Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 716: Bốn vị

Chương 716: Bốn vị




"Thần Long Thiên Nữ, ngươi xem như một người trẻ tuổi mà ta thưởng thức nhất, nhưng bằng vào một mình ngươi sợ là không cách nào thay đổi được cục diện này."

Bố Đế lạnh lùng nói, điều hắn muốn biết bây giờ nhất chính là Thiên Bảo Thánh Thành cho bao nhiêu người đến Thiên Cự Sơn.

"Vậy nếu như là toàn bộ Thiên Bảo Thánh Thành thì sao!?"

Long Thiên Nhi cười nhạt một tiếng, vừa dứt lời thì từ sâu trong Thiên Cự Phong bỗng có bao đạo khí tức kinh thiên động địa dâng lên.

Ba cỗ khí tức kia phóng thẳng lên trời, dù cho lúc này ở Thiên Cự Sơn có đến hơn trăm Đế Giả thì cũng thể che phủ được quang mang của ba cỗ khí tức đó.

"Thật mạnh!"

"Chí ít cũng là trung vị Đế Cảnh."

"Không ngờ Thiên Cự Phong ẩn giấu nhiều cao thủ như vậy."

"Đó hẳn rằng chính là cường giả của Thiên Bảo Thánh Thành, bất quá sao ta cảm thấy như ba cỗ khí tức đó còn cường đại hơn tứ đại chí cường giả của Thiên Cơ thánh thành chúng ta."

Tất cả ánh mắt của tu sĩ trong sơn mạch Thiên Cự đều rung động nhìn về phía Thiên Cự Phong.

Ba cỗ khí tức bỗng nhiên xuất hiện kia thật quá mức đáng sợ, mặc dù còn không có chính thức xuất hiện, cũng không có dị tượng kinh người trên bầu trời như Tử Khí Đông Lai, Nguyệt Mãn Doanh Thiên nhưng vẫn cho mọi người cảm giác như còn chấn động lòng người hơn cả khi mà chí cường giả của Tử Tiêu vương triều và Thượng Nguyên Tông xuất hiện.

"Là hắn!"

"Người kia cũng ở đây!"

Ánh mát của tứ đại chí cường giả đang ở bốn phía Thiên Cơ thánh thành cũng ngưng trọng lại.

Trong ba cỗ khí tức kia có khí tức mà bọn hắn quen thuộc, đó đều là những người cách đây không lâu đã xâm nhập vào trọng địa tông môn bọn hắn.

Nhiếp Thiên Đế Chủ ngậm miệng, trong mắt lờ mờ mấy phần kiêng kị và sợ hãi.

Hôm ấy suýt chút nữa hắn đã bị cỗ khí tức băng lãnh trên Thiên Cự Phong kia nhất kích tất sát, nếu không phải người đó không có sát ý, cố ý hạ thủ lưu tình thì hắn sợ là không thể đứng ở đây lúc này nữa.

Kỳ thật cũng là từ ngày đó mà Thiên Cơ thánh thành mới dần dần ý thức được sự cường đại và thâm bất khả trắc của Thiên Bảo Thánh Thành.

Ánh mắt người mặc áo xanh của Mộ Thương thánh thành cũng ngưng trọng cực điểm.

Ba cỗ khí tức kia mang đến cho hắn một cảm giác không thua kém Thần Long Thiên Nữ chút nào, mà còn có một cỗ tinh thần lực kinh người vẫn luôn luôn bao trùm toàn bộ Thiên Cự Phong, quấy nhiễu hắn dò xét, làm cho hắn không cách nào biết được tình huống cụ thể trên đấy.

Chưa bàn đến liệu trên Thiên Cự Phong có còn ẩn chứa cường giả nào của Thiên Bảo Thánh Thành nữa không, vẻn vẹn ba cỗ khí tức kia đã khiến hắn cảm thấy vô cùng khó giải quyết, một Thần Long Thiên Nữ với ba Thần Long Thiên Nữ là hai khái niệm vô cùng....vô cùng khác biệt.

Là một thượng vị Đế Giả mà hắn còn cảm thấy một tia uy hiếp.

Những Đế Giả khác của Mộ Thương thánh thành thì như có sóng to gió lớn trong lòng, cùng là Đế Giả nên bọn hắn rõ ràng sự chênh lệch giữa nhau lớn đến cỡ nào, sợ là trung vị tứ trọng Đế Cảnh cũng kém không ít.

"Mi La Đế Giả, ngươi nghĩ sao?"

Trung niên tóc trắng nhìn về phía lão nhân còng lưng bên cạnh đấy, nghiêm túc hỏi.

Lão nhân còng lưng được gọi là Mi La Đế Giả kia sau khi suy nghĩ nghiêm túc một lúc, cuối cùng lắc lắc đầu, nói.

"Mạnh hơn so với ta, ta không thể sánh bằng bất kỳ một ai."

Nhóm Đế Giả Mộ Thương thánh thành xung quanh nghe vậy liền hít sâu một hơi, vẻ nặng nề ngưng trọng trong ánh mắt nhiều thêm mấy phần.

Mi La Đế Giả chính là Đế Giả có tu vi gần với Bố Đế của Mộ Thương thánh thành đến đây lần này, tu vi đã đạt đến trung vị tứ trọng Đế Cảnh đỉnh phong, thiếu một chút nữa là có thể đột phá thượng vị Đế Cảnh, thế mà với tu vi đánh sợ như vậy mà Mi La Đế Giả cũng tự nhận không địch lại, vậy thì ba người kia của Thiên Bảo Thánh Thành mạnh đến mức nào?

"Thiên Bảo Thánh Thành lại dám làm địch với Mộ Thương chúng ta, khốn kiếp!"

"Ta đã sớm nói không thể để Thiên Lan dị tộc phát triển, nếu không tất thành họa lớn rồi."

"Những đạo lý đấy ai chả hiểu, nhưng ngũ đại thế lực trong Mộ Thương thánh thành đã ở đại lục Nam Man mấy vạn năm, lợi ích và gút mắc bên trong không phải hai – ba câu liền có thể nói rõ, nói thì dễ đấy nhưng làm thì khó."

"Đáng chết, Mộ Thương thánh thành chúng ta đã khống chế đại lục Nam Man mấy vạn năm, bây giờ chẳng lẽ sắp đổi chủ rồi sao."

Khi mà biết được thực lực của Thiên Bảo Thánh Thành đã cường đại đến mức đủ để uy hiếp bọn hắn, sắc mặt tất cả Đế Giả Mộ Thương thánh thành đều vô cùng khó coi, có ít người không nhịn được đã chửi ầm cả lên.

Nhớ ngày đó bọn hắn thống trị đại lục Nam Man là uy phong cỡ nào, căn bản không cần Đế Giả bọn hắn tự mình ra mặt, chỉ cần phái mấy sứ giả Đại Thánh đã đủ để khiến những thế lực siêu nhiên trong Thiên Cơ thánh thành cung cung kính kính, tùy ý cướp đoạt.

Toàn bộ đại lục Nam Man đều nằm trong lòng bàn tay của ngũ đại thế lực trong Mộ Thương thánh thành, vậy mà từ lúc nào đã cần Đế Giả phải đích thân tự mình dẫn đội, ngàn dặm xa xôi giết đến đây.

Khác với Mộ Thương thánh thành, tu sĩ của Thiên Cơ thánh thành thì đang nhẩy cẫng lên hoan hô, có cường giả tuyệt thế ra mặt, đứng ở bên Thiên Cơ thánh thành khiến cho sĩ khí đông đảo tu sĩ tăng cao, đã không còn vẻ sợ hãi kiêng kị khi nhìn về phía tu sĩ Mộ Thương thánh thành nữa.

"Bố Đế sứ, mời trở về đi, nếu chiến thì các ngươi sẽ không chiếm được tiên nghi gì đâu."

Long Thiên Nhi chắp tay thản nhiên nói với Bố Đế sứ.

"Ba người ở trên Thiên Cự Phong kia cũng là người của Thiên Bảo Thánh Thành?"

Bố Đế sứ lạnh lùng nói, ánh mắt chưa từng nghiêm túc thế này.

Là thượng vị Đế Giả, năng lực phán đoán của hắn tự nhiên vượt xa Đế Giả phổ thông, tu vi của ba người đang ở trên Thiên Cự Phong kia không chỉ vô cùng kinh khủng có thể miễn cưỡng đánh với hắn một trận mà chủ yếu là bọn họ còn vô cùng trẻ, sợ là không chênh lệch với Thần Long Thiên Nữ bao nhiêu.

Mộ Thương từ xưa đến nay không sợ tu sĩ cường đại, dù đại lục Nam Man có cường đại đến đâu cũng không thể nào mạnh hơn Mộ Thương được, nhưng mà Mộ Thương vẫn kiêng kị những người trẻ tuổi có thiên phú vô thượng kia, loại thiên kiêu như Thần Long Thiên Nữ chính là người là Mộ Thương cảnh giác và đề phòng nhất.

Vậy mà bây giờ còn đột nhiên xuất hiện thêm ba người thâm bất khả trắc như Thần Long Thiên Nữ, tin tức này đối với Mộ Thương mà nói thì chẳng khác nào bão bùng đang trỗi dậy.

"Nói đúng hơn thì họn họ đều thuộc về Thiên Bảo cung."

Long Thiên Nhi thản nhiên nói.

Con ngươi Bố Đế co rụt lại, lại là Thiên Bảo cung!?

Năm mươi năm trước hắn từng tự mình tiến vào sâu trong Thiên Bảo cung để thăm dò, vốn là muốn tìm hiểu sâu cạn của Thiên Bảo cung ra sao, kết quả là bị một người thần bí ngăn cản, suýt chút nữa bị chém giết tại chỗ, may mà hắn chật vật chạy trốn thành công, nếu không đã vĩnh viễn nằm lại trong Thiên Bảo cung. Mà lúc đó hắn đã là thượng vị Đế Giả.

Cho nên ấn tượng của hắn với Thiên Bảo cung thần bí kia một mực sâu sắc, giờ khắc này ba chữ "Thiên Bảo cung" lại xuất hiện khiến cho trong lòng hắn rung động vô cùng.

"Hay cho một cái Thiên Bảo cung, quả nhiên khiến cho người khác ngoài ý muốn."

Bố Đế sứ nhìn chằm chằm vào Thần Long Thiên Nữ, thầm hạ quyết tâm trong lòng, lần này trở về Mộ Thương thánh thành nhất định phải thuyết phục đám lão quỷ kia toàn lực đánh về Thiên Bảo Thánh Thành một lần, không thể tùy ý mặc cho Thiên Bảo cung tiếp tục phát triển nữa, nếu không hắn sợ là quyền thống trị mấy vạn năm nay của Mộ Thương thánh thành sẽ thật sự bị lật đổ.


Trang 359# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất