Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 825: Cự Pháo Chiến Tranh

Chương 825: Cự Pháo Chiến Tranh




Hổ Tam Âm ngồi xổm trên vai Tịch Thiên Dạ nhìn hoang thú cao giai lít nha lít nhít trên mặt sông, cái miệng cười ngoác hết cả ra.

Nhiều hoang thú cao giai như vậy, nếu bọn họ tự mình đi tìm sợ là mấy chục năm thậm chí hơn trăm năm cũng chưa chắc có thể tìm được.

Cũng chính vì vậy mà Minh Hoàng Luyện Thi thuật mới bị coi là cấm kỵ, bị hạn chế không thể phát triển.

Hiện tại có nhiều hoang thú cao giai tự tìm tới cửa như vậy, sao hắn có thể không cao hứng được chứ.

Đương nhiên mặc dù Hổ Tam Âm cực kỳ thèm muốn nhưng cũng không dám lập tức xông lên chém giết, dù sao thì hắn cũng rất rõ đạo lý súng bắn chim đầu đàn, trong cao giai thú triều cũng có nhân vật hung ác, nếu bị những nhân vật kia để mắt tới sẽ tương đối phiền phức.

Trên mặt sông, mặc dù hoang thú đã vây kín Thiên Vương chiến hạm nhưng chúng cũng không lập tức phát động công kích, từng con xếp hàng thành đoàn chờ đợi mệnh lệnh tương đối có trật tự cùng kỷ luật.

Rõ ràng có hoang thú cường đại chỉ huy ở sau lưng nên chúng mới có thể khiến cho nhiều hoang thú như vậy cũng phải thành thành thật thật nghe lệnh.

Thời gian trôi qua thì càng ngày càng nhiều hoang thú trên mặt sông, rõ ràng bọn nó vẫn đang súc tích lực lượng, khi triệt để bùng nổ tất nhiên sẽ long trời lở đất.

Thiên Vương thuyền hạm cũng rất nhanh đã hoàn thành trận phòng ngự, từng nhánh đội ngũ phân tán tại các ngõ ngách trên thuyền khẩn trương bố trí các biện pháp phòng ngự.

Đồng thời Thiên Vương chiến hạm cũng loé lên một lồng phòng ngự màu xanh thẳm bao khỏa toàn bộ thuyền hạm cực kỳ chặt chẽ.

Danh xưng Thiên Vương chiến hạm tự nhiên không phải là hư danh, nó thật sự có thể phòng ngự được lượng của cường giả Thiên Vương. Dù Thiên Vương ra tay toàn lực trong thời gian ngắn cũng rất khó rung chuyển chiếc Thiên Vương chiến hạm này.

Một canh giờ trôi qua, hoang thú cũng đã tập kết đầy đủ trên mặt sông, liếc mắt nhìn không thấy phần cuối làm nhiều người rùng mình.

Chỉ thấy sâu trong bầy hoang thú chợt vang lên một tiếng rống kinh thiên động địa, hết thảy hoang thú liền bạo động, đám tiên phong bắt đầu phát động trùng kích, điên cuồng lao vào Thiên Vương chiến hạm.

Từ trên thuyền nhìn lại liền như từng con sóng thuỷ triều hung hăng lao tới.

"Tất cả mọi người chuẩn bị!"

Hạ Tín Nghiêm đứng ở trên đầu thuyền, sắc mặt vô cùng ngưng trọng. Đợi bầy hoang thú bước vào phạm vi công kích thì lập tức vung tay lên.

"Phản kích!"

Oanh!

Từ Thiên Vương trên chiến hạm thò ra trên trăm chiến pháo to lớn, những chiến pháo kia đều sáng lên năng lượng màu tím.

Ầm ầm!

Sau một khắc, 136 đạo ánh sáng tím xuyên ngang thiên địa quét qua mặt nước Mạc Lận hà, đàn thú tiên phong đụng phải ánh sáng tím lập tức biến thành tro tàn, chẳng có mấy con thoát khỏi oanh kích khủng bố kia.

"Năng lực của Hồng Bảo thương hội quả là không nhỏ, không ngờ họ có thể lấy ra nhiều đại chiến pháo cao giai như vậy."

Tô Hàm Hương khẽ nói.

Nhân tộc đại chiến pháo chính là vũ khí chiến lược, bộ lạc liên bang quốc có lệnh cấm là chỉ có quân đội của chín đại hoàng bộ mới được phân phối đại chiến pháo, các thế lực khác dù là tư nhân dám phân phối, mua bán, chế tạo đều là hành động trái luật.

Đương nhiên lệnh cấm cũng chỉ nhằm vào thế lực bình thường và cá nhân.

Hào phú đại tộc Giống Hồng Bảo thương hội hoặc là Thân Đồ gia tộc, Tư Đồ gia tộc có một ít đại chiến pháo cũngkhông có gì lạ.

"136 chiếc pháo đồng thời phóng ra có thể áp chế một đầu hoang thú Thiên Vương trong thời gian ngắn."

Tần Tâm Duyệt chính là người trong quân đội nên tương đối rõ ràng uy lực của mấy khẩu pháo này, sau khi thấy trên thuyền phân phối nhiều chiến pháo như vậy thì trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.

Có 136 khẩu pháo áp chế thì những hoang thú kia muốn xông lên thuyền cũng không phải chuyện dễ dàng.

Quả nhiên, sau khi đám chiến pháo liên tục quét ngang, những hoang thú tiên phong kia cũng trở thành pháo hôi chân chính ngã xuống từng mảng lớn, thương vong thảm trọng.

"Phí phạm, con mẹ nó quá phí phạm."

Hổ Tam Âm ngồi xổm trên mạn thuyền, nhiều hoang thú trực tiếp hóa thành tro tàn như vậy, hắn nhìn có chút đau lòng. Nếu cho hắn thôn phệ toàn bộ thì tu vi có thể tăng rất nhiều. đồ ăn tươi sống so với một chút máu huyết được luyện chế ra thì hiệu quả hơn nhiều.

"Quy mô Thú triều cũng không nhỏ, vẫn còn rất nhiều cơ hội cho ngươi thôn phệ."

Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.

Dưới sự công kích của đám chiến pháo, đám hoang thú tiên phong đầu tiên gần như toàn quân bị diệt, rõ ràng điều này đã khiến thủ lĩnh thú triều tương đối tức giận, rất nhanh liền phát động đợt công kích thứ hai, sau đó là đợt thứ ba thứ tư... hoang thú được Phái ra càng ngày càng mạnh, cấp độ cũng càng ngày càng cao.

Thậm chí có hàng trăm hàng ngàn tiểu tổ chỉ có hoang thú Vương cảnh không ngừng đột kích từ bốn phương tám hướng.

Cường công với cường độ cao Như thế khiến đống chiến pháo kia bắt đầu không cản nổi.

Dù sao thì mấy khẩu pháo cũng không thể bắn liên tục, chúng cần cung ứng năng lượng và thời gian tích súc năng lượng.

Tại thời điểm mấy khẩu pháo nạp năng lượng, có hàng loạt hoang thú cao giai thừa dịp xông vào phụ cận phát động công kích lên thân tàu.

Nhưng mà vòng bảo hộ của Thiên Vương chiến hạm tương đối cứng cỏi, hơn vạn con hoang thú công kích cùng lúc mà vẫn không thể rung chuyển vòng bảo hộ chút nào.

"Tất cả mọi người chuẩn bị."

Hạ Tín Nghiêm chỉ huy các tu sĩ trên thuyền, đứng tại vị trí có lợi mà phát động công kích đến đám hoang thú.

Bởi vì năng lượng của vòng bảo hộ chính là đơn hướng phòng ngự, công kích phía ngoài không thể xông vào bên trong, nhưng công kích bên trong lại có thể đi ra bên ngoài.

Thế là hàng loạt kiếm khí, quyền kình, chưởng ấn, binh khí... của tu sĩ nhân loại Dồn dập phóng tới, đánh giết bầy hoang thú đang công kích thân tàu.

Chỉ chốc lát sau liền có hàng loạt hoang thú bị giết, bị vòng bảo hộ ngăn cản bên ngoài nên đám hoang thú không có bất kỳ biện pháp nào.

"Ha ha, thật sự thống khoái, ta chưa từng giết hoang thú sảng khoái như vậy a."

Một Đại Hán đầu trọc ngửa mặt lên trời cười lớn, lúc đầu vốn kinh hồn táng đảm, hiện tại lại hóa thành hung ác khát máu.

Có vòng bảo hộ nên bầy hoang thú vô phương công kích nhân loại trên thuyền, chỉ có thể đơn phương bị giết.

"Ha ha! Thoải mái! Trước kia gặp hoang thú đều phải nơm nớp lo sợ, chưa bao giờ sảng khoái như vậy."

Một nam tử trẻ tuổi vô cùng hưng phấn không ngừng huy kiếm chém về phía những hoang thú kia.

Tu vi của hắn rất bình thường, chỉ có Thiên cảnh, ở Chân Mộc linh thổ thì hắn là tu sĩ cấp thấp, kiếm khí của hắn trảm trên thân hoang thú chỉ có thể làm chúng trầy da một chút, căn bản không có năng lực đánh giết hoang thú.

Nhưng nam tử trẻ tuổi lại rất vui vẻ không ngừng huy kiếm làm nhục những hoang thú hung tàn kia, hưởng thụ cảm giác thành tựu mà trước nay chưa từng có.

Tình huống Như thế không chỉ có mình nam tử trẻ tuổi kia, rất nhiều người đều như vậy, người có tu vi càng thấp thì càng nhẹ nhõm tùy ý, coi chống cự thú triều trở thành một trò chơi.

"Một đám ngu xuẩn đần độn!"

Sắc mặt Tần Tâm Duyệt băng lãnh nhìn những người coi chiến tranh như trò chơi kia như nhìn một đám người chết.

Là nữ tướng quân, nàng tự nhiên không quen nhìn những kẻ tự đại ngu xuẩn rác rưởi như thế. hoang thú cao giai chân chính có trí tuệ đều tương đối cao, sao có thể một mực đi tìm chết như thế.

Chiến tranh vừa mới bắt đầu, hiện tại liền cười vui vẻ như vậy sợ là chẳng mấy chốc sẽ không cười nổi.


Trang 414# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất