Chương 842: Nguyên Long Huyền Linh Quy
Bởi vì hung thú ngăn trước mặt bọn hắn chính là Nguyên Long Huyền Linh Quy.
Nhân tộc trên thế giới căn cơ nông cạn nên cũng không biết được sự đáng sợ của Nguyên Long Huyền Linh Quy. Nhưng là người Tinh Linh tộc nên nàng khá hiểu rõ sự kinh khủng của nó.
Hơn nữa nó mạnh cỡ nào nàng cũng không biết rõ, bởi vì miêu tả liên quan đến Nguyên Long Huyền Linh Quy đều là truyền thuyết, bản thân nàng cũng chưa bao giờ gặp qua vật này.
Nàng không ngờ rằng chuyến đi đến lãnh địa Nhân tộc lần này mà có thể nhìn thấy dị thú trong truyền thuyết.
Ghi chép bên trong cổ thư tại Tinh Linh tộc thì Nguyên Long Huyền Linh Quy là tồn tại thời kỳ thượng cổ thậm chí là sớm hơn, chính là thần thú hộ thủ của Tinh Linh tộc bọn hắn, có thần thông kinh thiên khó lường.
Hơn nữa huyết mạch truyền thừa của Nguyên Long Huyền Linh Quy cũng vô cùng kinh người, nghe nói chính là hậu đại của Thần Long cùng Huyền Vũ.
Đương nhiên huyết mạch của Nguyên Long Huyền Linh Quy trước mắt cũng không tinh khiết, không thể nói là hậu duệ thần thú.
Nhưng tổ tông của nó lại kinh thiên động địa như vậy, dù chỉ có một tia huyết mạch Nguyên Long Huyền Linh Quy thì cũng đã vô cùng đáng sợ.
"Tỷ tỷ, ngươi thật sự muốn giúp Nhân tộc chống cự với Nguyên Long Huyền Linh Quy sao?"
Tinh La Khinh truyền âm nói, bên trong đôi mắt có chút lo lắng. Rõ ràng nàng cũng hiểu được sự khủng bố của Nguyên Long Huyền Linh Quy.
"Tận lực là được! Không nên cưỡng cầu! Khinh nhi, đợi lát nữa nếu có gì không ổn thực sự không thể hồi thuyền, vậy thì hai chúng ta lại mượn nhờ chí bảo trong tộc mà thoát thân."
Tầm mắt Tinh Hi Thiến ngưng trọng nói. Dù như thế nào thì trên truyền cũng có hơn vạn sinh linh, bản tính nàng lại thiện lương nên không nguyện ý nhìn nhiều người như vậy vô tình bị giết chết.
Tinh La Khinh gật đầu, nếu tỷ tỷ đã quyết định cũng chính là ý của nàng.
Hung thú chậm rãi nổi lên trong nước, sau khi Tịch Thiên Dạ trở về thuyền, nó liền không vội vàng mà chậm chậm nổi trên mặt nước. Như thể trong mắt nó những người trên thuyền đã là cá trong chậu, chỉ cần chậm rãi thu thập là được.
"Nó chính là Nguyên Long Huyền Linh Quy sao?"
Liêm Văn Long có hiếu kỳ nhìn dưới mặt nước. Từ sau khi Tinh La Khinh cùng Tinh Hi Thiến xuất hiện thì hắn liền bình tĩnh rất nhiều. Có mười vị cao thủ Thiên Vương cảnh hợp lại ở đây sao có thể không ngăn cản nổi một vị Thiên Vương Đại Giả.
Thiên Vương Đại Giả mạnh nhưng không phải vô địch.
"Vật này ta chỉ nhìn thấy qua trên cổ thư chứ chưa bao giờ nhìn thấy vật sống xuất hiện."
Cao Bỉnh Hùng cũng có chút hiếu kỳ.
Nguyên Long Huyền Linh Quy tại Tinh Linh tộc cũng chỉ là truyền thuyết, tại Nhân tộc thì lại càng không phải nói.
Ánh mắt Tịch Thiên Dạ ngưng trọng nhìn Hung thú trong nước. Hắn hoài nghi dù tập hợp lực lượng của mười người bọn hắn cũng chưa hẳn có thể ngăn cản được.
"Tịch Thiên Dạ, ta thấy nên nghĩ biện pháp khác."
Hổ Tam Âm ngồi xổm trên vai Tịch Thiên Dạ, tầm mắt ngưng trọng nhìn cự thú trong nước.
"Ngươi cũng cho rằng chúng ta nên có tính toán khác sao?"
Tịch Thiên Dạ có chút kinh ngạc nói.
Hổ Tam Âm luôn cuồng vọng khôn cùng, rất khó để kẻ khác vào trong mắt, giờ phút này lại lùi bước thật tương đương hiếm thấy.
Hổ Tam Âm nhìn hung vật trong nước với vẻ mặt phức tạp nói:
"Nguyên Long Huyền Linh Quy trong thời kỳ thượng cổ chính là một trong những đối thủ một sống một còn của ta, tương đương khó đối phó. Dĩ nhiên hoang thú trước mắt chỉ là một đầu tiểu tạp chủng hỗn huyết nhưng trong giai đoạn bây giờ thì uy hiếp đối với chúng ta vẫn rất lớn."
Mặc dù không nguyện ý nhưng không thể không thừa nhận Nguyên Long Huyền Linh Quy chính là khắc tinh của hắn. Trong lịch sử gặp gỡ của Khiếu Thiên Tam Âm Hổ cùng Nguyên Long Huyền Linh Quy đều sẽ ra tay đánh nhau, nói thành kẻ địch xưa nay vốn là không đủ.
Theo thời gian trôi, nó cuối cùng cũng trồi lên trên mặt nước hoàn toàn xuất hiện trước mặt mọi người.
Đầu rồng, mai rùa, ưng trảo… toàn bộ thể tích vô cùng to lớn, đường kính vỏ lưng tầm khoảng hai vạn trượng có thể xem như một hòn đảo trôi nổi trên mặt nước. Nếu lấp lên đất, sợ là có thể thành lập một tòa thành trì.
Tất cả mọi người đều hít vào khí lạnh nhìn Hung thú, quái vật khổng lồ như thế bọn hắn chưa từng gặp qua.
"Bên trong lãnh địa của ta lại lạm sát bộ hạ của ta, các ngươi sẽ bị trị tội."
Ai cũng không ngờ rằng Nguyên Long Huyền Linh Quy lại nói tiếng người. Đến Cao Bỉnh Hùng cũng có chút sững sờ, hắn sống lâu như vậy nhưng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy hoang thú nói tiếng người.
Hơn nữa, nói tiếng người được cũng đồng nghĩa với việc Nguyên Long Huyền Linh Quy cũng có linh trí cùng tư duy độc lập của mình.
"Đó chính là do Nguyên Long Huyền Linh Quy cùng với hoang thú khác kết hợp mà sinh ra, huyết mạch của hoang thú kia tự nhiên sẽ không bằng Nguyên Long Huyền Linh Quy cho nên hậu đại huyết mạch trong truyền thừa càng giống với Nguyên Long Huyền Linh Quy. Nói Nguyên Long Huyền Linh Quy trước mắt là hoang thú chi bằng nói hắn là Bán yêu tộc."
Hổ Tam Âm thản nhiên nói.
Hoang thú không có linh trí nhiều lúc sẽ rất giống với dã thú, nhưng yêu tộc lại khác, chúng không hề có khác biệt gì so với Nhân tộc.
Tổ tiên của Nguyên Long Huyền Linh Quy cũng là yêu tộc, nó sinh ra linh trí cùng tư duy độc lập thì cũng không có gì kỳ quái.
Chỉ là Nguyên Long Huyền Linh Quy có linh trí cùng tư duy độc lập sẽ càng trở nên đáng sợ hơn nhiều.
Tinh La Khinh cùng Tinh Hi Thiến thay đổi sắc mặt, Nguyên Long Huyền Linh Quy có linh trí rõ ràng lại lần nữa vượt quá dự liệu của các nàng.
"Thú đại nhân tôn kính, chúng ta không hề có ác ý, dù cho đánh giết Thiên Vương hoang thú bên trong Mạc Lận hà thì cũng chỉ là vì sinh tồn."
Cao Bỉnh Hùng hơi khom mình hành lễ trịnh trọng nói.
Đã có linh trí cùng tư duy độc lập thì rõ ràng cũng có khả năng câu thông, nếu có thể không chiến đấu mà chỉ tốn một chút đền bù liền có thể cho qua việc này, đương nhiên là tốt hơn nhiều lần.
Rống rống!
Cao Bỉnh Hùng vừa nói xong, trên lưng Nguyên Long Huyền Linh Quy liền vang lên hai tiếng thú rống.
Mọi người nghe tiếng liền nhìn lại, chỉ thấy một đầu thú nhỏ ghé vào trên lưng Nguyên Long Huyền Linh Quy, nếu không nhìn tỉ mỉ thì không thể phát hiện ra nó.
Tuy nhiên, khi mọi người nhìn thấy nó thì sắc mặt liền có chút thay đổi.
Bởi vì thú nhỏ kia không phải gì khác mà chính là Mặc Nham quỷ ngạc chạy trốn trước kia, rõ ràng Nguyên Long Huyền Linh Quy xuất hiện trên mặt biển cũng có quan hệ với nó.
"Nhân loại các ngươi quả nhiên giỏi xảo ngôn lệnh sắc, nghĩa tử của ta nói chính là vì nhân loại các ngươi đi sâu vào thủy vực lạm giết hoang thú chúng ta cho nên mới bị đàn thú vây quét."
Nguyên Long Huyền Linh Quy lạnh lùng nói.
Cao Bỉnh Hùng nghe vậy thì sắc mặt trở nên khó coi, sự thật đúng là như vậy nên hắn cũng không thể nào xảo biện.
Liêm Văn Long lạnh lùng liếc mắt nhìn Huyết Ảnh nhân, nếu không phải hắn gây sóng gió há lại dẫn đến kiếp nạn này.
Huyết Ảnh nhân lại chẳng thèm liếc Liêm Văn Long mà chắp tay sau lung nhìn lên bầu trời vô cùng cao ngạo. Giờ phút này hắn cũng không cho rằng mình sẽ gặp nguy hiểm đến sinh mạng.
"Thú đại nhân tôn kính, trong việc này thì Nhân tộc chúng ta thật sự sai trước, không biết có thể cho chúng ta cơ hội lấy công chuộc tội không?"
Cao Bỉnh Hùng cung kính nói.
"Lấy công chuộc tội? Hắc hắc, các ngươi làm thế nào để lấy công chuộc tội? Nợ máu phải trả bằng máu, vùng nước chúng ta đã chết nhiều binh sĩ như vậy thì hãy để mạng sống của cả thuyền các ngươi chôn cùng đi."
Nguyên Long Huyền Linh Quy rõ ràng không có ý muốn hòa giải, móng vuốt to lớn như dãy núi đột nhiên vỗ mặt nước, vô tận bọt nước hóa thành băng nhũ hung hăng đánh tới hướng mọi người.
Trang 422# 2