Chương 92: Bi Kịch Của Tân Sinh Viên
Thật ra Cung trưởng lão cũng cảm thấy rất kỳ quái, tại sao viện trưởng muốn làm như thế.
Theo lý thuyết, với tu vi bây giờ của Tịch Thiên Dạ, căn bản là không thể nào trụ được vị trí số 2 thiên giai Học xá. Tuy hắn thiên phú tuyệt thế, nhưng vừa đột phá đến tông cảnh thì mạnh bao nhiêu? Căn bản không sánh bằng những học viên tông cảnh đã tu luyện được mười mấy năm, còn chưa kể đến những học viên thế hệ trước.
Nếu như để Tịch Thiên Dạ chiếm cứ vị trí số 2 của thiên giai học xá, lại cũng không cấm cản những học viên khác đến khiếu chiến tranh đoạt vị trí, như vậy không phải là cố ý làm khó làm dễ Tịch Thiên Dạ.
Đối với động tác này của viện trưởng, Cung trưởng lão thật có chút không hiểu.
Mà lời nói vừa truyền ra, toàn trường đều yên tĩnh.
Tất cả học viên nội viện đều hai mặt nhìn nhau, ai nấy đều cảm thấy quái lạ, ánh mắt nhìn về phía Tịch Thiên Dạ đều mang vẻ thương hại.
Tịch Thiên Dạ vừa đột phá đến tông cảnh, tu vi có thể mạnh bao nhiêu, e là phần lớn học viên ở trong nội viện đều mạnh hơn hắn đi.
Để Tịch Thiên Dạ ở vị trí số 2 thiên giai học xá, nhưng lại cho phép những học viên khác tranh đoạt, đây chẳng phải là vứt một con chim sẻ vào tổ phượng hoàng, lúc nào cũng có nguy cơ bị phượng hoàng cho một cước đá bay ra ngoài.
Nếu là như vậy, chẳng bằng vừa bắt đầu liền dứt khoát tránh đi thật xa, không nên tranh đoạt thứ mà mình không có tư cách có được.
Thậm chí, có vài học viên xấu bụng suy đoán, có phải là Tịch Thiên Dạ đã đắc tội Viện Trượng rồi không, vì lẽ đó viện trưởng cố ý muốn chỉnh hắn.
"Đã như vậy, Tường phi ta đã hiểu, xem ra là Tường phi đã trách oan học viện rồi, ta xin lỗi."
Sở Tường Phi cũng sắc mặt quái lạ, nửa ngày sau mới tỉnh táo lại, khom người nói xin lỗi, ánh mắt nhìn về Tịch Thiên Dạ hiện vẻ không tốt.
Nếu như dựa theo quy củ của nội viện mà làm, như vậy có một số việc liền dễ làm rồi.
Ở trong nội viện, là dùng thực lực để nói chuyện, thiên phú có cao đến đâu cũng vô dụng, không có chút thực lực thì phải cung cung kính kính, phải biết thân biết phận, biết điều mà làm người.
"Hai ngày sau sẽ mở ra cuộn chiến tranh đoạt mỗi tháng một lần của học xá, ta nghĩ đến lúc đó sẽ rất náo nhiệt."
Sở Tường Phi liếc nhìn Tịch Thiên Dạ một chút, để lại một câu nói liền xoay người mà đi.
Rất nhiều học viên đều hiểu ý của hắn, Tịch Thiên Dạ căn bản không có tư cách chiếm lấy thiên giai học xá số 2, cùng lắm chỉ có thể trụ được thêm hai ngày mà thôi, sau đó sẽ bị đuổi ra ngoài, đến lúc đó mặt mũi mất hết, cực kì xấu hổ. Vừa có được lại lập tức mất đi, sợ là càng thêm đau lòng.
Thường thì, mỗi tháng học xá tổ chức cuộc chiến tranh tranh đoạt sẽ thật yên lặng, rất ít xảy ra chiến đấu, bởi vì thực lực học viên nội viện đều tương đối ổn định, không thể mỗi tháng đều xảy ra biến hóa quá lớn, hơn nữa cũng có một ít học viên nội viện đã hơn một năm, thậm chí mấy năm đều không tham dự cuộc chiến tranh đoạt của Học xá.
Nhưng mà, hai ngày sau lại khác, vị trí thiên giai học xá số 2 vốn là mê người vô cùng, hơn nữa bị một tân sinh như Tịch Thiên Dạ chiếm cứ như thế, sợ là có không ít người đã có tính toán trong lòng rồi.
"Tịch Thiên Dạ mới vừa gia nhập nội viện, sợ là sắp trở thành chuyện cười."
"Đáng thương a, đáng thương a, mặc dù hắn phong hoa tuyệt đại, nhưng làm sao có thể tranh chấp với những học viên cũ. Vì tài nguyên tu luyện, mỗi người đều sẽ dùng toàn lực để ứng phó, sẽ không bởi vì hắn có thiên phú cao liền mặt kệ hắn."
"Cũng có thể là học viện có lòng muốn rèn luyện Tịch Thiên Dạ một chút, sau khi thất bại một lần, để tâm tình càng thêm viên mãn."
"Nhưng là cũng có một ít thiên tài, sau khi thất bại liền không đứng lên nổi, học viện thật là chơi với lửa a".
Các học viên xung quanh có người thì lắc đầu thở dài, có người thì cười trên sự đau khổ của người khác, có người mặt ngoài có vẻ ưu lo nhưng trong lòng cũng không thật sự coi trọng Tịch Thiên Dạ, cho rằng đây một kiếp của Tịch Thiên Dạ, chỉ cần sơ sẩy một cái thì rất có khả năng mất đi tôn nghiêm của mình, cũng sẽ không đứng lên nổi.
Rất nhanh, các học viên nội viện vây xung quanh tản đi, không còn ai phản ứng việc Tịch Thiên Dạ vào ở số hai Thiên giai học xá.
Tịch Thiên Dạ nhìn Cung trưởng lão, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
Cung trưởng lão lúng túng nở nụ cười, nhìn trái nhìn phải rồi nói với hắn:
"Tịch Thiên Dạ, chúc mừng ngươi vào thiên giai học xá số 2 a, còn những chuyện khác, bên trong học xá sẽ có thị nữ giảng giải tỉ mỉ cho ngươi, nếu như không có chuyện gì khác, ta liền không làm lỡ thời gian của ngươi, cáo từ a."
Nói xong, Cung trưởng lão liền chạy đi.
Cho dù nàng biết, ngày tháng sau này Tịch Thiên Dạ sẽ không dễ sống, thế nhưng nàng lại không có biện pháp gì, đó là quyết định của viện trưởng.
Tịch Thiên Dạ thấy Cung trưởng lão có ý định trốn tránh hắn, cũng lười suy nghĩ nhiều, ngược lại đối với hắn mà nói nội viện cũng không tệ, ít ra học xá trước mắt rất tốt. Đương nhiên, nói là học xá cũng có chút không phù hợp, nói thành cung điện thì thích hợp hơn một chút.
"Hoan nghênh chủ nhân vào ở thiên giai học xá số 2."
Ở lối vào Cung điện đã có hai hàng mười thị nữ lẳng lặng chờ ở từ rất sớm, thấy Tịch Thiên Dạ đi tới liền dồn dập nhanh chóng cúi người chào.
Thân phận học viên Nội viện là vô cùng tôn quý, sinh hoạt thường ngày đều có thị nữ chăm sóc, điều kiện sinh hoạt tuyệt đối sánh ngang với con cháu của thế gia vọng tộc.
Dù sao bất kỳ một học viên nội viện nào của Học viện Trường Thường đều là trụ cột tương lại của Lan Lăng quốc, đối với bọn hắn, học viện cũng sẽ cố hết sức để bọn họ có thể hưởng thụ sinh hoạt chất lượng nhất.
Những học xá khác đã tốt như vậy, thiên giai học xá số 2 tự nhiên càng tráng lệ, thị nữ đứng hai bên thì người nào người nấy đều xinh đẹp như hoa, vóc người thon dài, trẻ tuổi lanh lợi.
Mà nữ tử dẫn đầu cũng không thua kém so với những Hoa khôi trong học viện, từ khuôn mặt, dáng người, hay khí chất cũng thuộc dạng số một số hai. Tuy nhiên các nàng chỉ là nữ tử bình thường, có gia cảnh bình dân ở thành Trường Thương, chưa từng tu luyện qua, cho nên địa vị tương đối thấp, đối với các nàng có thể làm thị nữ ở nội viện chính là chuyện vô cùng tốt.
Dù sao quy tắc ở thế giới Thái Hoang này chính là cường giả vi tôn, lấy võ luận thiên hạ, tất cả mọi người bất kỳ là nam hay nữ đều có quan niệm như thế. Chỉ một lời của Cường giả có thể quyết định sự sống chết của hơn trăm vạn người, họ ngự trị ở trên chín tầng trời để quan sát chúng sinh. Mà nữ tử chỉ có khuôn mặt đẹp là không đủ, nhất định phải có tu vi tương ứng cùng tài hoa mới có địa vị cao.
"Chủ nhân, ta tên Vương Vũ Văn, là đại quản gia của thiên giai học xá này, có dặn dò gì mời ngài sai sử." Nữ tử dẫn đầu đi tới trước mặt Tịch Thiên Dạ, hơi khom người, khí chất tao nhã, lễ nghi rất đúng chỗ.
Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, nhàn nhạt nói: "Ngươi giới thiệu cho ta về nơi này một chút đi."
Vương Vũ Văn nghe vậy, liền dẫn Tịch Thiên Dạ tiến vào bên trong cung điện, dọc theo đường đi tỉ mỉ giới thiệu.
Tịch Thiên Dạ phát hiện. Bên trong cung điện có đầy đủ phương tiện, không khác gì phủ đệ của gia đình giàu, có ao, có đình lầu, có phi các, có núi giả, có vườn hoa, có rừng trúc, thật sự là đầy đủ mọi thứ.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là chỗ tu luyện cũng là nơi đặc biệt.
Tịch Thiên Dạ phát hiện, toàn bộ tinh khí đất trời ở trung ương Thánh sơn sẽ được rút ra một phần ngưng tụ trong cung điện, hấp thu tinh khí ở ương Thánh sơn để tu luyện, tất nhiên sẽ tiến triển cực nhanh.
"Chẳng trách, những học viên nội viện khát vọng vào ở nơi này như vậy." Tịch Thiên Dạ hơi mỉm cười nói.
Vương Vũ Văn nhìn Tịch Thiên Dạ, có chút muốn nói lại thôi. Nàng làm quản gia ở số hai thiên giai học xá đã có mười mấy năm, lại là lần đầu tiên gặp được chủ nhân lại chỉ có tu vi tông cảnh 1 tầng. Cứ theo tình hình này mà suy đoán, vị chủ nhân trước mắt này sẽ là Người mà các nàng hầu hạ trong thời gian ngắn nhất.
"Ngươi muốn nói cái gì?" Tịch Thiên Dạ nhìn phía Vương Vũ Văn.
Trang 47# 2