Chương 944: Thế Yếu Toàn Diện
Rồng bay ra từ bên trong Vân Vụ Long Ấn Đồ có sự khác biệt
Khác với Thần Long truyền thống. Con rồng này thể hình khổng lồ, toàn thân xanh biếc và có một đôi cánh to, trông càng giống một con đại thằn lằn.
Nhưng khí tức phát ra trên thân Tinh Linh Long lại khá khủng bố, cơ hồ mạnh hơn nhiều so với Điền Quy Nguyên.
Rõ ràng khi còn sống tại Tinh Linh tộc đã từng là một sinh linh vô cùng mạnh mẽ.
Huyết quang của năm mươi vạn Thánh Giả đại quân dung hợp, trực tiếp bị Tinh Linh Long một ngụm cắn nuốt hết mà không phát sinh hiệu quả gì.
Tô Hàm Hương thấy vậy hơi biến sắc mặt, hạ lệnh tiếp tục công kích.
Rất nhanh, đạo huyết quang thứ hai, thứ ba, thứ tư….. từng đạo huyết quang vượt ngang thiên địa đánh tới chín người Điền Quy Nguyên.
Những huyết quang kia mặc dù vô cùng đáng sợ, nhưng tám người Thân Đồ Viên Kiệt đang điều khiển Vân Vụ Long Ấn Đồ lại càng mạnh mẽ hơn, cơ hồ tất cả huyết quang đều bị Tinh Linh Long chặn lại, một tia cũng không thể chạm tới những người khác.
"Vân Vụ Long Ấn Đồ quả nhiên đáng sợ, do tám tên cao thủ cấp bán bộ Thánh Thiên Vương điều khiển sợ là cũng mạnh hơn Thánh Thiên Vương chân chính đến mấy phần."
Giang Thượng Lâm của Mộ Phong hoàng bộ sợ hãi nói, khó trách Thân Đồ gia tộc hưng thịnh vạn năm không suy sụp, quả nhiên là có đạo lý riêng.
Chớ nói đám người Giang Thượng Lâm, dù có là Điền Quy Nguyên cũng đều kinh ngạc, dựa vào bọn hắn hợp lực tại mà Vân Vụ Long Ấn Đồ thậm chí có thể dễ dàng trấn áp hắn. Không hổ là tác phẩm của chí tôn trận sư trong truyền thuyết, quả nhiên bất phàm.
Nếu không phải Thân Đồ gia tộc một mực không gom góp ra được tám tên cao thủ cấp bán bộ Thánh Thiên Vương, sợ là có cơ hội trùng kích địa vị mười bảy tộc.
"Một đám tiểu bối nhãi con Yên Nhạc hoàng bộ mà cũng dám đắc ý."
Thân Đồ Viên Kiệt đứng tại vị trí trung tâm của Vân Vụ Long Ấn Đồ nên trong lòng tương đương đắc ý, giờ phút này hắn không ngừng giữ lấy lực lượng, dù là chân chính Thánh Thiên Vương hắn đều can đảm đấu một trận.
Một bên khác, Điền Quy Nguyên lấy ra La Thương kiếm chế trụ Nguyên Long Huyền Linh Quy, những vết thương hắn lưu lại cũng đủ nhìn thấy xương.
Rống!
Nguyên Long Huyền Linh Quy gào thét một tiếng liền quay người muốn chạy trốn, nếu tiếp tục chiến đấu thì hắn có thể thật sự chết ở đây.
"Chạy đi đâu!"
Điền Quy Nguyên cười lạnh một tiếng, một cái lắc mình liền chặn trước mặt Nguyên Long Huyền Linh Quy. Toàn bộ thiên địa như lĩnh vực của hắn nên hắn đều có thể tùy ý xuất hiện tại bất kỳ một vị trí nào.
Nguyên Long Huyền Linh Quy âm thầm kêu khổ, hắn làm sao lại khổ như vậy, vốn là có thể lấy một địch chín đại giương hùng phong, kết quả lại gặp một thanh cổ khí quỷ dị có thể khắc chế khiến chỗ dựa lớn nhất của nó hoàn toàn biến mất.
Nguyên Long Huyền Linh Quy có nội tình rất thâm hậu cùng khí huyết mạnh, Điền Quy Nguyên rất khó giết được nó trong thời gian ngắn, nhưng một lúc sau nó khẳng định sẽ không thể gánh nổi tiếp được.
Thân Đồ Viên Kiệt thao túng Vận Vụ Long Ấn Đồ bao phủ đại địa trong phạm vi ngàn dặm với mây mù. Từng tiếng long ngâm cao vút kinh thiên động địa, toàn bộ Xương Trạch thành đều rung động kịch liệt.
Vì Vân Vụ Ấn Đồ không chỉ chặn công kích của năm mươi vạn Thánh Giả đại quân, mà còn có dư lực đi công kích mười sáu tòa trung phẩm Thiên Vương trận pháp của Xương Trạch thành.
Một khi mười sáu tòa trung phẩn Thiên Vương trận pháp bị kích phá, vậy thì toàn bộ thành trì liền sẽ triệt để bại lộ trước mặt chín người Điền Quy Nguyên.
Trong một lúc mà Xương Trạch thành đã tràn ngập nguy cơ.
"Công chúa điện hạ, chúng ta không ngăn chặn được, Tịch công tử lúc nào xuất hiện?"
Sắc mặt Tần Tâm Duyệt trắng bệch nói, uy áp trên bầu trời khiến nàng không thở nổi. Nếu để cho bọn Điền Quy Nguyên xông vào thành, hậu quả là không thể tưởng tượng nổi.
Tô Hàm Hương mím chặt môi không nói một lời, trước mắt bọn hắn đã sơn cùng thủy tận, không thể tìm ra những lực lượng khác để ngăn chế chín đại cao thủ trên bầu trời.
Mặc dù Tịch Thiên Dạ trước khi đi đã lưu lại tất cả thi khôi cho nàng, nhưng chút thi khôi này cũng chỉ đủ để duy trì an ổn bên trong thành, nếu so với chín đại cao thủ trên bầu trời thì khoảng cách tương đối lớn.
"Nếu chủ nhân ở đây chắc chắn có thể hóa giải mối nguy lần này."
Sắc mặt Trần Uyên Danh trịnh trọng nói, hắn bị Tịch Thiên Dạ lưu lại bên người Tô Hàm Hương để hiệp trợ quản lý Xương Trạch thành. Đã từng đứng đầu một thành nên hắn tương đương hiểu rõ, Xương Trạch thành trước mắt đã không còn lực lượng gì có thể ngăn cả chín đại cao thủ kia.
Mặc dù những thi khôi chủ nhân lưu lại cũng rất cường đại, nhưng đặt trước mặt chín đại cao thủ cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc.
Hơn nữa Xương Trạch thành nhìn như bình tĩnh nhưng kỳ thực sóng ngầm mãnh liệt, nếu không có đủ lực lượng trấn thủ các nơi bên trong thành, bọn hắn sợ là sẽ cháy sân sau đầu tiên.
Bộ mặt Khang Vương cùng một đám lão thần của Yên Nhạc hoàng cũng không còn chút máu, đứng tại tường thành như có một áp lực vô cùng lớn.
Bọn hắn hiểu rõ, nếu chín người Điền Quy Nguyên phá thành mà vào, vậy thì tiếp sau đó sẽ là một trận đồ sát điên cuồng, tất cả bọn hắn đều sẽ chết.
Một vài lão thần của Yên Nhạc hoàng bộ đã không nhịn được mà bắt đầu phàn nàn, oán trách Tô Hàm Hương vì sao lại cố chấp lưu thủ Xương Trạch thành, nếu trốn trong rừng sâu núi thẳm kia thì ai có thể tìm tới bọn hắn.
Yên Nhạc hoàng bộ bọn hắn hoàn toàn có khả năng ẩn thế giấu tài, chờ đến lúc có đủ lực lượng lại đông sơn tái khởi.
"Ai! Không nghe lão nhân nói liền ăn thiệt thòi trước mắt. Đáng tiếc Tần Đức Xuyên ta mang theo một nhà già trẻ đi vào Xương Trạch thành, cuối cùng lại rơi vào kết quả như vậy thật quá không thõa đáng."
"Sớm biết như thế ta đã không đến Xương Trạch thành, Công chúa điện hạ vẫn là tuổi còn rất trẻ, quá ngây thơ."
"Vì Yên Nhạc hoàng bộ, lão phu chết cũng không tiếc, nhưng không muốn chết đi vô nghĩa như vậy."
"Tịch Thiên Dạ kia là cái gì, không phải là chỗ dựa lớn nhất của công chúa sao? Công chúa điên hạ tín nhiệm hắn như thế, thời khắc mấu chốt này vì sao hắn lại không hiện thân?"
"Cái gì mà chỗ dựa lớn nhất, chỉ là tuổi trẻ khinh cuồng mà thôi. Nhìn thấy chín đại cao thủ đăng môn thì hắn há dám hiện thân, sợ là đã sớm trốn đi mất dạng rồi."
"Ta đã nói Tịch Thiên Dạ kia còn quá trẻ, không thích hợp phụ tá đại nghiệp của công chúa, đáng tiếc bây giờ hối hận thì đã muộn."
…...
Tường Bắc thành rối bời, khắp nơi đều thấy những tiếng oán hận.
Những lão thần trung tâm cùng bộ hạ của Yên Nhạc trước thành phá cùng tử vong, cuối cùng cũng nhịn không được.
Nếu như không phải Công chúa cùng Tịch Thiên Dạ khăng khăng, bọn hắn đã không phải ở đây chờ chết.
Tô Hàm Hương siết chặt nắm đấm nghe những lời nghị luận xung quanh nhưng không nói một lời.
Tịch Thiên Dạ không xuất hiện chắc chắn vì trễ nải những chuyện khác.
"Công chúa điện hạ….."
Tần Tâm Duyệt nắm tay Tô Hàm Hương, đau lòng nói.
"Hắn sẽ xuất hiện."
Tô Hàm Hương thản nhiên nói mà không hề nghi vấn. Dù sao Xương Trạch thành bị phá thì các nàng đều đã chết, hắn nhất định sẽ đến.
Tần Tâm Duyệt than nhẹ một tiếng, không nói gì thêm.
Kỳ thật trong lòng nàng đã hoàn toàn tuyệt vọng, dù Tịch Thiên Dạ đến đây thì có thể thay đổi được gì?"
Điền Quy Nguyên bọn hắn rõ ràng có chuẩn bị mới đến nên mang theo uy áp cùng nội tình của đại gia tộc. Chỉ bằng một mình Tịch Thiên Dạ thì làm sao chống đỡ tứ đại gia tộc hợp lực.
Trang 473# 2