Chương 954: U Quỷ Song Lão
Oanh!
Điền Quy Nguyên trực tiếp bị một chùy của Tịch Thiên Dạ đánh bay ra ngoài, sắc mặt trắng bệch, không ngừng ói ra máu.
Thân Đồ Viên Kiệt cùng tám tên bán bộ Thánh Thiên vương cũng không khá khẫm hơn mấy, bị vũ lực đáng sợ của Tịch Thiên Dạ hung hãn ngăn chặn lại.
Mặc dù tám tên bọn hắn đã mượn nhờ sức mạnh của Vân Vụ Long Ấn Đồ để có thể liên thủ chặt lại với nhau, nhưng chung quy tám người đến từ tám thế lực và gia tộc khác nhau, công pháp cùng thánh thuật tu luyện đều không giống nhau, cho dù bọn hắn có dung hợp sức mạnh lại với nhau thì cũng không thể chân chính hoàn mỹ.
"Kinh Đào tiên quyền thức thứ hai Hãi Lãng Thao Thiên."
Sau khi Tịch Thiên Dạ thi triển xong thức thứ nhất liền được đà tiến tới, thuận thế thi triển ra thức thứ hai Hải Lãng Thao Thiên.
Trên Mạc Lận hà, Tịch Thiên Dạ đã nỗ lực lĩnh hội Kinh Đào tiên quyền thức thứ hai, nhưng từ đầu đến cuối lại không có cơ hội tốt để thi triển ra hoàn toàn triệt để.
Nhưng sau khi đại chiến cùng mấy chục tên cường giả cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương thì tu vi của hắn càng ngày càng cao những ẩn hoạ cũng như sai xót do đột phá quá nhanh cũng từng chút một được loại bỏ, thế là sau khi phúc chí tâm linh một cách tự nhiên đã thi triển ra Kinh Đào tiên quyền thức thứ hai.
Còn về phần Kinh Đào tiên quyền thức thứ hai, thì điểm yếu của Tịch Thiên Dạ không nằm ở chỗ lĩnh ngộ, một khi hắn dùng ngộ tính của mình thì thần thuật tiên thuật gì hắn cũng đều có thể ngộ ra, điểm yếu của hắn chính là điều kiện thân thể của bản thân. Chỉ cần điều kiện thân thể của Nhiếp Nhân Hùng có thể nâng cao tiêu chuẩn, như vậy thì có thể thi triển ra được.
Uy thế của Kinh Đào tiên quyền thức thứ hai còn mạnh hơn gấp mười lần so thức thứ nhất.
Biển động đáng sợ thuỷ triều nổ tung, Vân Vụ Long Ấn Đồ cũng cuối cùng ngăn cản không nổi, đã trực tiếp bị va chạm tán loạn, Tinh Linh Long Hồn kêu lên thảm thiết, hồn quang mờ dần rồi trở nên ảm đạm rút vào bên trong Vân Vụ Long Ấn Đồ bên không có dám ra ngoài.
Còn Thân Đồ Viên Kiệt cùng tám tên cường giả cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương còn thảm hại hơn, tất cả đều bị hất văng ra ngoài, tên nào tên nấy trọng thương nằm nhoài trên mặt đất.
Nếu không phải là sức mạnh vô cực của Vân Vụ Long Ấn Đồ chặn lại sợ là chỉ với một đòn này thì tám tên bán bộ Thánh Thiên vương kia đã có thể ngã xuống.
Tay Điền Quy Nguyên run rẩy cầm chặt La Thương kiếm, hắn thật sự kinh sợ trước sự cường hãn dũng mãnh của Tịch Thiên Dạ, có ý định rút lui về sau, nhưng biển động vô tận bắt đầu vây lấy hắn, từng tầng từng tầng Sóng Biển Thao Thiên dữ dội liên tục nghiền ép xuống, Điền Quy Nguyên căn bản không có không gian để tránh né.
Hắn thúc đẩy tu vi của mình cùng sức mạnh của La Thương kiếm lên đến cực hạn nhằm bộc phát ra đòn công kích mạnh nhất.
Nhưng đối diện với biển động vô tận, nhất kích kia trong khoảnh khắc đã bị tan rã, một luồng sức mạnh to lớn ùn ùn va vào người hắn, xô hắn vào lòng đất.
Trong nháy mắt, Điền Quy Nguyên cùng bát đại cao thủ bán bộ Thánh Thiên vương đều đã hoàn toàn bại trận.
"Sức mạnh thật đáng sợ, rốt cuộc hắn là ai, sao có thể làm được như vậy."
"Không thể tưởng tượng nổi, ngay cả Thánh Thiên vương chân chính cũng không thể chịu nổi một đòn công kích của hắn sao, chẳng lẽ hắn thật sự đã chạm tới trình độ Chí Tôn vương trong truyền thuyết?"
"Xong! Tất cả đều xong! Điền Quy Nguyên cùng Thân Đồ Viên Kiệt đều bại trận, chúng ta há có đường sống."
Tịch Thiên Dạ lại khiến cả thành Xương Trạch rung động thêm lần nữa, tất cả mọi người đều kinh ngạc chấn động nhìn hắn.
Hồ Thiên Thành tế hiến cả thân mình cho thiên địa không thể giết chết được hắn.
Mấy chục tên bán bộ Thánh Thiên vương hợp lại không thể làm gì được hắn.
Thậm chí cuối cùng Điền Quy Nguyên cùng đám người của Thân Đồ Viên Kiệt cũng bị hắn trấn áp triệt để.
Người đáng sợ như vậy, có lục soát cả Nhân tộc sợ là cũng tìm được mấy người.
Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, ánh mắt lạnh như băng nhìn mấy người Điền Quy Nguyên, từ sau khi Minh Hoàng Luyện Thi thuật cùng "Thủy Linh kinh" song song đột phá thành Thiên Vương Đại Giả, thì Thánh Thiên vương bình thường không còn là gì trong mắt hắn.
Phốc phốc!
Sắc mặt Điền Quy Nguyên sắc vô cùng ảm đạm, không ngừng ho ra máu, huyết dịch của Thánh Thiên vương đã nhuộm đỏ cả mặt đất.
Hắn phải dùng một tay nắm La Thương kiếm, cắm trên mặt đất mới có thể đứng vững được.
Tám người Thân Đồ Viên Kiệt lại càng thê thảm hơn nhiều, tên nào tên nấy ngã sóng soài trên mặt đất không cách nào lại đứng lên được.
Dù sao bọn hắn cũng là dựa vào sức mạnh của Vân Vụ Long Ấn Đồ mới có thể miễn cưỡng chống lại Tịch Thiên Dạ, nhưng giờ phút này Vân Vụ Long Ấn Đồ đã bị Tịch Thiên Dạ phá mất, sau khi không còn Vân Vụ Long Ấn Đồ bảo hộ, bọn hắn đương nhiên bị thương nghiêm trọng hơn Điền Quy Nguyên.
Giờ phút này tám người đều ngã nhào trên mặt đất hấp hối, không còn sức lực chiến đấu.
Hoàn toàn trái ngược với cái tư thái diễu võ giương oai lúc bọn hắn vừa mới đến Xương Trạch kia.
"Bằng hữa của Ngô thị nhất tộc, các ngươi còn không hiện thân sao, chẳng lẽ chờ đến lúc Điền mỗ bị giết chết sao?"
Ánh mắt Điền Quy Nguyên băng lãnh tới cực điểm, hắn ngẩng đầu chậm rãi ngước lên bầu trời, chăm chăm nhìn vào một điểm trong hư không mà nói.
Không gian hư không kia không có bất kỳ người nào, thật giống như Điền Quy Nguyên đang nói chuyện với không khí.
Sắc mặt mọi người kỳ quái nhìn vào điểm hư không kia...
Ngô thị nhất tộc? Ngô thị nhất tộc nào chứ, chẳng lẽ Điền Quy Nguyên còn có người giúp đỡ hay sao?
Giữa lúc tất cả mọi người đều đang nghi ngờ, điểm hư không nơi mà Điền Quy Nguyên đang hướng mắt tới kia, bỗng nhiên nổi lên từng đợt sóng lớn như là một luồng hơi nước bao phủ vị trí kia lại, một đám người nhanh chóng từ trong luồng hơi nước kia đi ra.
Người cầm đầu chính là hai tên lão giả, một tên thì khuôn mặt bị che lấp, nhìn không giống người lương thiện, một tên thì tướng mạo bình thường, có vẻ mặt hiền lành của một ông già bình thường, nhưng tình cờ thấy một tia hung quang xuất hiện trong đôi mắt, trông lại đáng sợ hơn lão giả bị che lấp khuôn mặt kia.
"Ngô gia song lão."
"Chính là Ngô gia U Quỷ song lão, hai người bọn họ cũng đến Xương Trạch thành rồi sao."
"Nghe nói trước kia Ngô gia U Quỷ song lão đã đột phá thành Thánh Thiên vương chân chính, là nhân vật vang danh thiên hạ, chỉ là sau này rất ít khi ra mặt, ít nhất cũng đã năm mươi năm nay không có tin tức gì về bọn họ, rất nhiều người cũng hoài nghi có phải U Quỷ song lão đã tọa hóa rồi hay không, dù sao ở độ tuổi của bọn hắn sống đến hiện nay là chuyện hết sức khó tin."
Bên trong Xương Trạch thành có không ít người nhận ra hai lão giả kia, lúc này đã có người không nhịn được mà sợ hãi kêu lên.
Lúc này mọi người cũng đã biết được, Ngô thị nhất tộc trong miệng Điền Quy Nguyên chính là Ngô gia trong 17 tộc.
Ngô gia trong 17 tộc chỉ là một gia tộc hạ du, thuộc hạng chót trong 17 tộc.
Nhưng thời đại trước, Ngô gia lại có hai tên cường giả kinh thiên động địa chính là U Quỷ song lão.
U Quỷ song lão đều là Thánh Thiên vương chân chính, hơn nữa lại là những cường giả rất mạnh bên trong Thánh Thiên vương.
Nghe nói U Quỷ song lão từng khiêu chiến qua 19 tên Thánh Thiên vương, lập nên chiến tích đáng sợ là 16 thắng ba bại.
Ngô thị nhất tộc cũng là dưới sự dẫn đầu của U Quỷ song lão đã phát triển với tốc độ kinh người, bây giờ sợ là đã có thể xếp vào năm vị trí đầu trong 17 tộc.
Ngay cả việc thông gia cùng Trụ Sơn bộ lạc, cũng là một trong những nguyên nhân quật khởi của Ngô thị nhất tộc, nhưng một đại tộc tuyệt thế muốn quật khởi, không thể chỉ dựa vào thông gia là được, tự thân cũng phải đủ mạnh mới là nền tảng chính.
"Điền Quy Nguyên, ngươi đường đường là một tên Thánh Thiên vương lại bị một người trẻ tuổi chưa tu thành Thánh Thiên đánh cho thê thảm như thế, nói ra thật sự là đáng cười."
U Quỷ song lão lườm Điền Quy Nguyên đang thê thảm vô cùng, trong mắt lóe ra một tia không vui, rõ ràng rất bất mãn vì biểu hiện tại Xương Trạch của Điền Quy Nguyên.
"Hôm nay Điền mỗ nhận thua, còn Tịch Thiên Dạ như thế nào, song lão tự mình thử qua khắc hiểu, hi vọng hai vị lão tiền bối đừng để Điền mỗ thất vọng, bằng không chuyện hôm nay sợ là kết thúc không tốt."
Đôi mắt Điền Quy Nguyên lạnh lùng nói.
Trang 478# 2