Chương 997: Tổ Lăng Nguy Hiểm
Vạn Hồn linh thụ là thiên địa linh căn, gần như có thể hấp thu tất cả năng lượng để tiến hóa.
Địa mạch huyết khí cùng huyết sát âm khí bên trong hồ nước màu đỏ ngòm đều là thuốc bổ tốt nhất của Vạn Hồn linh thụ, khác với những sinh linh khác, ngay cả huyết sát âm khí thì Vạn Hồn linh thụ cũng có thể dễ dàng luyện hóa, không hề có sự khác biệt so với luyện hóa địa mạch huyết khí.
Vạn Hồn linh thụ bị lực hấp dẫn thúc đẩy hóa thành đại thụ cao trăm trượng trôi nổi giữa vùng trời phía trên hồ nước màu đỏ ngòm, điên cuồng hấp thu hai luồng năng lượng.
Vạn Hồn linh thụ trước kia đã sinh hoạt bên trong hồ nước màu đỏ ngòm, nhưng bởi vì trạng thái mầm non, cũng không học được phương pháp tu luyện cho nên hấp thu rất ít năng lượng bên trong hồ nước màu đỏ ngòm, qua mấy vạn năm vẫn không hề trưởng thành.
Tịch Thiên Dạ đương nhiên có biện pháp khiến Vạn Hồn linh thụ trưởng thành nhanh chóng, chỉ thấy địa mạch huyết khí cùng huyết sát âm khí liên tục không ngừng tràn vào bên trong thân thể Vạn Hồn linh thụ, hóa thành tinh hoa linh hồn bàng bạc được dự trữ.
Năng lực thôn phệ gần như gấp vạn lần cùng so với trước kia.
"Cây giống gì, quả nhiên bất phàm?"
Hổ Tam Âm trên xoay quanh một vòng trên không trung, sau khi trông thấy động tĩnh do Vạn Hồn linh thụ gây ra thì liền vây lại hỏi.
Đại thụ đen kịt quỷ dị kia tản ra sóng linh hồn vô cùng kinh người, khiến cho thần hồn của hắn run rẩy không thôi.
Bằng kiến thức cùng lịch duyệt của hắn cũng không thể biết được lai lịch Vạn Hồn linh thụ.
Dù sao bên trong Thái Hoang thế giới đã từng xuất hiện Vạn Hồn linh thụ hay chưa vẫn là điều chưa nói chắc được.
"Vạn Hồn linh thụ, một linh căn đặc thù của thiên địa, có thể chuyển hóa năng lượng bình thường thành năng lượng linh hồn."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Cũng chính bởi vì Vạn Hồn linh thụ có thể chuyển năng lượng bình thường thành năng lượng linh hồn, cho nên tất cả tu sĩ mới coi nó là vật chí bảo.
Thử nghĩ trên một phiến lá Vạn Hồn linh thụ, đã ẩn chứa tinh hoa linh hồn dày đặc như hải dương. Linh hồn vốn Khó tu luyện nhất nay lại trở thành phần dễ dàng tu luyện nhất.
Bất kỳ người nào tu tiên nào đều phải kiêm tu cả chân nguyên tu vi cùng linh hồn tu vi, nếu có sự chênh lệch quá lớn giữa hai bên thì cũng giống như một thí sinh học lệch nghiêm trọng, vĩnh viễn không thể tiến xa hơn được.
Linh hồn khó tu chính là điều mà toàn bộ Tu Tiên giả đều công nhận, rất nhiều Tu Tiên giả cũng vì kẹt trong nút thắt linh hồn mà vô phương thăng hoa cùng thuế biến, từ đó vĩnh viễn dừng bước không tiến.
Có Vạn Hồn linh thụ tồn tại, việc tu luyện linh hồn sẽ trở nên rất đơn giản, chỉ cần không phải bất tài ngu xuẩn đều có thể có được thành tựu khá cao.
"Thần Du Thái Hư"mà Tịch Thiên Dạ tu luyện mặc dù danh chấn chư thiên vạn giới, nhưng cũng là có tiếng khó tu luyện.
Dựa vào tài nguyên tu luyện bên trong Thái Hoang thế giới chưa hẳn có thể để hắn tu luyện"Thần Du Thái Hư"thành tiên trước cực hạn.
Cho nên Vạn Hồn linh thụ đối với Tịch Thiên Dạ mà nói, cũng rất trọng yếu.
Ít nhất có Vạn Hồn linh thụ trợ giúp, hắn muốn tu thành tiên trước cực hạn sẽ đơn giản một chút.
"Tịch Thiên Dạ, có thể để cho ta mượn nhờ Vạn Hồn linh thụ tu luyện một chút hay không..."
Hải U Hoàng nói, trong thanh âm chất chứa sự kỳ vọng, Vạn Hồn linh thụ với hắn mà nói quả thực chính là chí bảo cứu mạng.
Hắn bây giờ vốn dĩ cũng chỉ còn lại linh hồn, hơn nữa còn bị phong ấn bên trong Diêm Ma Ám Thiên Ấn, muốn tu luyện ra một chút sức mạnh là điều vô cùng khó khăn.
Bằng không cũng sẽ không tu luyện mười mấy vạn năm, cuối cùng lại bị Tịch Thiên Dạ dễ dàng trấn áp.
"Yên tâm, lúc ngươi không tu luyện, ta lại tu luyện, tuyệt đối sẽ không chậm trễ tu luyện của ngươi. Hơn nữa nếu ta trở nên cường đại, sức mạnh Diêm Ma Ám Thiên Ấn cũng sẽ càng mạnh.
"Trong thời kỳ Thượng Cổ, Diêm Ma Ám Thiên Ấn chính là một Tổ khí, mặc dù không có thể trở lại như đã từng nhưng có sự điều khiển của ta thì Diêm Ma Ám Thiên Ấn tuyệt đối sẽ trở thành bảo vật mạnh nhất bên trong thế giới này, khí bảng gì đều là đồ bỏ đi."
Hải U Hoàng sợ Tịch Thiên Dạ không đáp ứng, dùng đủ cách cầu khẩn nói.
Giờ này khắc này, hắn cũng không đoái hoài tới tôn nghiêm đã từng là Minh Tiên của mình.
Sự xuất hiện của Vạn Hồn linh thụ, có lẽ sẽ trở thành bước ngoặt lớn nhất trong mệnh vận của hắn.
Bên trên Hồ Thu Thủy gợn lên những đợt sóng nhẹ, những luồng ánh sáng đứng sừng sững giữa thiên địa thượng cổ bỗng nhiên lại ầm ầm nổ vang.
Từng cái thượng cổ phù văn bị ăn mòn tiêu hao trong bóng đêm, sau cùng biến mất hoàn toàn.
"Trải qua thời gian hơn nửa năm, cuối cùng cũng bào mòn thượng cổ cấm trận ra một con đường hư vô."
Cánh cổng ánh sáng thượng cổ đứng vững trước rất nhiều thân ảnh, một người mang một bộ huyết y cầm đầu, diện mạo hung ác nham hiểm, chính là Thiên Dạ thần điện Khải Tát hộ pháp.
Yên Nhạc tổ lăng không hổ là cấm địa cuối cùng của Yên Nhạc hoàng tộc, cánh cổng ánh sáng thượng cổ đã vây hãm hắn hơn nửa năm. Nhưng bây giờ đã không thể vây được nữa, một khi đã xuất hiện lỗ hổng thì không cách nào khắc phục lại được.
Yên Nhạc tổ lăng trong truyền thuyếtcũng sắp thành vật trong tay Thiên Dạ thần điện.
Thiên Dạ thần điện chính là thế lực mới xuất hiện ngàn năm trước, lịch sử cùng những tổ lão tông môn kia động một tí là truyền thừa mấy vạn năm căn bản không có ưu thế gì.
Nhưng Thiên Dạ thần điện đáng sợ lại là điều mà cả thế gian đều biết, chớ nói nhân tộc đứng hàng hai, ngay cả Tinh Linh tộc cùng Xi Man tộc đều rất e ngại cùng kiêng kị.
Trong Thiên Dạ thần điện, địa vị cao nhất chính là điện chủ cùng Phó điện chủ.
Thứ hai thì là tứ đại dạ vương, mười hai tôn giả, ba mươi sáu bêu đầu, 72 hộ pháp.
Khải Tát hộ pháp mặc dù chỉ là một trong 72 hộ pháp của Thiên Dạ thần điện nhưng tu vi cực cao, có thể so với nhân tộc chí tôn, chính là cấp độ bán bộ Chí Tôn vương.
Hơn nữa bán bộ Chí Tôn vương của thần điện cơ bản đều mạnh hơn so bán bộ Chí Tôn vương của chủng tộc khác.
"Khải Tát, lần này đi tới tổ lăng hãy vô cùng cẩn thận, nếu nhiệm vụ bị phá hỏng, hậu quả như thế nào ngươi đương nhiên rõ hơn ta."
Một lão giả tóc trắng trên vạt áo in hình đầu lâu quỷ dị thản nhiên nói, lần này phá giải Yên Nhạc tổ lăng thượng cổ cấm trận, Thiên Dạ thần điện đã điều động đến đây ba tên hộ pháp và hắn chính là một trong ba tên hộ pháp đó.
"Yên tâm đi, trong lòng ta biết rõ."
Khải Tát hộ pháp thản nhiên nói. Yên Nhạc hoàng tộc truyền thừa rất lâu đời, cấm địa cuối cùng của bọn hắn đương nhiên không thể khinh thường.
Nhưng việc mà Thiên Dạ thần điện bọn hắn muốn làm, một hoàng bộ lạc hậu của nhân tộc há có thể ngăn cản, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn là đủ.
"Ha ha, ta đi cùng Khải Tát huynh, ngươi cứ yên tâm đi."
Một tên Đại Hán to con đứng bên cạnh Khải Tát hộ pháp cười lớn nói, trên người hắn phát ra khí tức không hề kém cạnh Khải Tát hộ pháp chút nào, rõ ràng cũng là một trong ba hộ pháp Yên Nhạc hoàng đô đến đây lần này, tên là Chùy Tinh hộ pháp.
"Có Chùy Tinh hộ pháp hộ tống, vậy lão phu cũng đã yên tâm."
Lão giả tóc trắng khẽ gật đầu nói, hắn được gọi là Tháp Âm hộ pháp, là người có tư lịch tương đối cao trong Thiên Dạ thần điện.
Hành động liên quan tới Yên Nhạc tổ lăng lần này, hắn chính là người phụ trách cao nhất.
Mặc dù cánh cổng ánh sáng thượng cổ bị bọn hắn phá ra một lỗ hổng, nhưng vì không phá giải hoàn toàn, cho nên người có thể đi tới Yên Nhạc tổ lăng cũng có hạn. Theo ước đoán sơ bộ, nhiều nhất chỉ có thể có mười lăm người thông qua.
Sau một hồi thương thảo, bọn hắn quyết định để Khải Tát hộ pháp cùng Chùy Tinh hộ pháp dẫn đội đi trước, Tháp Âm hộ pháp lưu lại tiếp tục phá hư cánh cổng ánh sáng thượng cổ đồng thời phụ trách giám sát cùng thống trị Thu Thủy hồ, đề phòng thế lực khác nhúng tay vào.
"Được rồi, nếu đã chuẩn bị ổn thỏa vậy thì hành động đi."
Khải Tát hộ pháp có chút thiếu kiên nhẫn nói.
Hắn đương nhiên nhìn ra được, Tháp Âm hộ pháp rõ ràng yên tâm hơn Chùy Tinh hộ pháp, ngược lại cùng là hộ pháp lại bị căn dặn khuyên bảo. Mặc dù hắn cũng biết rõ Tháp Âm hộ pháp cũng vì nhiệm vụ, nhưng trong lòng cũng có chút là khó chịu.
"Hành động đi."
Tháp Âm hộ pháp khẽ gật đầu.
Kỳ thật Tháp Âm hộ pháp không có ý tứ nhắm vào Khải Tát hộ pháp. Đơn thuần luận về thực lực, Chùy Tinh hộ pháp rất cường đại, thậm chí có thể còn mạnh hơn hai người bọn họ một bậc.
Có lẽ mặt ngoài Chùy Tinh hộ pháp hiền hòa chất phác, bên trong lại là một người vô cùng tỉ mỉ, hơn nữa lại giỏi ẩn giấu, chính là một người tâm ngoan thủ lạt.
Bên trong Thiên Dạ thần điện 72 hộ pháp, có người có thực lực mạnh hơn Chùy Tinh hộ pháp, có người tư lịch cao hơn hắn, nhưng lại có rất ít người muốn chọc tới hắn.
Tổ lăng cổ thành, Tô Càn Bính dần dần thức tỉnh sau tu luyện, sắc mặt của hắn rất khó coi.
Trai qua hơn mười ngày mà hắn vẫn không cách nào phá hư phong ấn trong cơ thể, bất luận hắn dùng biện pháp gì đều không có bất kỳ hiệu quả gì.
"Đáng giận! Người trẻ tuổi kia từ đâu xuất hiện, quả nhiên đáng sợ."
Tô Càn Bính nhớ tới Tịch Thiên Dạ, trong lòng liền không rét mà run lên một trận.
Mười mấy ngày trước, kể từ khi đoàn người Tịch Thiên Dạ biến mất trong núi rừng không còn tin tức gì. Hắn đã cố gắng phá hư phong ấn trong cơ thể, một lòng muốn khôi phục tu vi.
Nhưng nổ lực hơn mười ngày mà đạo phong ấn kia vẫn từ đầu tới cuối không nhúc nhích tí nào, như là một khối bàn thạch trấn áp trong cơ thể hắn.
Tô Càn Bính không thể làm được gì, các Yên Nhạc cường giả khác của hoàng tộc đương nhiên lại càng không làm được, mỗi ngày đều tốp năm tốp ba ngồi vây chung một chỗ than thở.
Mặc dù đám người kia không có giết bọn hắn, cũng không có làm khó bọn hắn, nhưng ai dám chắc là bọn hắn không có ác ý?
Nếu bọn họ đặt được thứ đồ mà mình mong muốn bên trong Yên Nhạc tổ lăng, nói không chừng liền sẽ tá ma giết lừa, giết sạch bọn hắn.
Đang lúc Tô Càn Bính suy nghĩ cách phá hỏng thế cục thì thiên địa lại rung lên một trận kịch liệt.
Con ngươi Tô Càn Bính co rụt lại, đột nhiên nhìn về phía lối đi vào tổ lăng.
"Không xong rồi! Không xong rồi! Lại có người xông vào tổ lăng."
Một tên thị vệ xông vào phủ đệ, vội vàng hấp tấp báo cáo.
"Vội cái gì!"
Tô Càn Bính tức giận trừng tên thị vệ kia, gặp chuyện không đủ trầm ổn, hơi một tí vội vàng hấp tấp, còn thể thống gì.
Huống hồ còn có chuyện gì tồi tệ hơn tình huống hiện tại sao?
"Lão tổ tông, hộ pháp của Thiên Dạ thần điện xông vào bên trong tổ lăng, người lần này tới thật sự chính là người của Thiên Dạ thần điện."
Tên thị vệ kia hoảng hốt nói.
"Cái gì!"
Sắc mặt Tô Càn Bính kịch biến, vẻ mặt trong nháy mắt đã tái nhợt đi. Cái gì mà trầm ổn với không trầm ổn, trong nháy mắt đã không còn sót lại chút gì.
Mấy chữ Thiên Dạ thần điện quả thực chính là ma chú.
Trước đó Tô Càn Bính đã suy đoán, đoàn người Tịch Thiên Dạ hẳn không phải là người của Thiên Dạ thần điện, bởi vì tác phong làm việc của bọn họ rất khác Thiên Dạ thần điện.
"Bản tọa chính là Thiên Dạ thần điện hộ pháp, dư nghiệt của Yên Nhạc hoàng tộc còn không mau đi ra quỳ xuống khấu đầu."
Chân trời xuất hiện một luồng hắc ám khí kinh người nhuộm trọn bầu trời thành màu mực, âm thanh trùng trùng điệp điệp vang khắp Yên Nhạc tổ lăng như là thiên uy buông xuống.
p
Trang 500# 1