Chỉ vẻn vẹn hai canh giờ, Hàn Giang Tuyết đã thu thập đủ tất cả dược liệu của đan phương.
Tầng hai Linh Điện, đây là tầng mà chỉ Hàn Giang Tuyết có thân phận Điện chủ mới lên được. Trong một căn phòng trống trải trên tầng hai, Trần Mộc sắp xếp chỉnh tề tất cả dược liệu, sau khi cẩn thận kiểm kê lại, phát hiện không có bất kì sai sót nào thì mới lộ ra vẻ hài lòng.
Đan dược hắn muốn luyện chế có tên là Thiên Nguyên Ngưng Linh Đan!
Loại đan được này khác hoàn toàn với Hồng Kim Long Tủy Đan, dược lực của Hồng Kim Long Tủy Đan vô cùng bá đạo, có thể cưỡng ép thực lực của một người tăng lên, nhưng đồng thời cũng khó tránh được gây ra chút tổn thương đối với kinh mạch.
Đương nhiên, loại tổn thưởng này không quá nghiêm trọng với võ giả, nhưng trong mắt Trần Mộc thì nó vẫn có khuyết điểm.
Người luôn thích theo đuổi sự hoàn mỹ như hắn, đương nhiên không thích dùng loại đan được đó.
Nhưng Thiên Nguyên Ngưng Linh Đan này thì hoàn toàn khác, dược lực của nó vô cùng ôn hòa thuần khiết, sau khi nuốt vào, tổn thương của dược lực với kinh mạch vô cùng nhỏ, gần như không đáng kể.
Chẳng qua dược liệu của loại Thiên Nguyên Ngưng Linh Đan này trân quý hơn một chút, quá trình luyện chế cũng phức tạp hơn nhiều, muốn luyện chế ra số lượng lớn đan dược thì vô cùng hao tâm tổn sức, nhưng bây giờ Trân Mộc cũng không luyện chế quá nhiều, chỉ cần luyện chế một viên cho mình dùng là được.
"Cô ra ngoài coi chừng đi, có việc ta sẽ gọi cô!” Trần Mộc thản nhiên nói với Hàn Giang Tuyết.
Hàn Giang Tuyết nghiên răng, trừng mắt nhìn Trân Mộc: “Thái độ làm việc của ngươi vẫn luôn ngang ngược như vậy sao?”
Giọng điệu đó, giống như coi nàng là nha hoàn mà sai bảo vậy.
"Đúng vậy, vẫn luôn như thết” Trân Mộc cười nhạt một tiếng.
"Tiểu tử thối!" Hàn Giang Tuyết bực bội mắng một tiếng: “Ngươi luyện chế đi, ta ra ngoài trước, có chuyện gì thì gọi tal”
Rất nhiều Luyện Dược Sư kiêng kị lúc mình luyện đan lại có người bên cạnh nhìn lén, kiểu như học trộm vậy.
Nhưng Hàn Giang Tuyết dốt đặc cán mai với luyện đan, đương nhiên không có ý ở lại đây.
Hàn Giang Tuyết ra ngoài, sau đó tiện tay đóng cửa lại, nàng ngồi ở đầu bậc cầu thang tầng hai, thủ vệ cho Trần Mộc.
Trần Mộc nhìn thoáng qua dược liệu bày dưới đất, hít sâu một hơi, cũng không lãng phí thời gian nữa, vận chuyển công pháp trong cơ thể, một ngọn lửa đỏ ngầu cháy hừng hực b ắn ra từ lòng bàn tay trái.
Đây là Dương Hỏa!
Linh căn của Trần Mộc là ngũ hành đạo thai, ngũ hành hội tụ, cho nên linh lực của hắn cũng có thể chuyển hóa thành Hỏa Diễm.
Lúc này, Trần Mộc lại mở lòng bàn tay phải, tâm thần yên lặng, vận chuyển bí pháp trong cơ thể, một ngọn lửa lạnh lẽo tối tăm bốc lên như khói đặc.
Đây là Âm Hỏa!
Âm Dương luyện đan đại pháp, là thuật luyện đan do một mình Tr ần Mộc sáng tạo ra.
Tiếp đó, theo quá trình luyện chế, hắn lần lượt ném dược liệu vào lò, thiêu đốt loại bỏ tạp chất trong đó.
Trong lúc Trần Mộc luyện chế đan dược, một bên khác, Thái Thượng trưởng lão đang ở Thái Thượng Phong, một đệ tử vội vã chạy vào.
Giờ đã là đêm khuya nhưng Đông Phương Dịch vẫn chưa ngủ, hắn thắp một ngọn đèn, ngồi trước bàn nghiên cứu đan phương.
Đệ tử kia luống cuống xông vào, hắn nhíu mày, dưới ánh sáng của ngọn đèn kia có thể nhìn thấy rõ ràng vẻ chấn động và kinh hãi trên mặt đệ tử.
"Xảy ra chuyện gì rồi?" Đông Phương Dịch trầm giọng hỏi.
"Sư phụ, Hàn Giang Tuyết đến Giao Dịch Điện thu thập dược liệu!” Tên đệ tử kia vội vàng nói.
"ồ2 Nàng mua dược liệu gì, cho ta xem một chút!" Đông Phương Dịch mở miệng nói.