*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một âm thanh vút lên kèm theo đó là sức mạnh đè nén khủng bố từ trong cổng truyền tống màu xanh lam bùng nổ ra.
Bóng người còn chưa rõ, sức mạnh đè nén đã tới trước.
Đằng lão trong nháy mắt, cầm bút ngọc lục bích trong tay, thi triển Nho đạo thần thông chắn trước bản thân và quân chủ Đại Can.
Sắc mặt của hai đại lão hoàn toàn biến sắc.
Yêu thú!
Còn không phải là yêu thú thông thường, mà là khí tức của một yêu vương Sinh Tử Cảnh.
Chỉ dựa vào sức ép phát ra từ bọn chúng là có thể thấy được, thực lực của yêu vương này, bọn họ tuyệt đối không thể nào chống đỡ được.
Thậm chí có thể nói, cho đến thời điểm hiện tại, khí tức này là loại kinh khủng nhất mà bọn họ từng thấy.
Cho dù là hai đại năng Sinh Tử Cảnh của thần tộc Dao Trì lần này tới, hay là lão đại Tà Ma mạnh nhất của chiến trường ngoại ma kia. Cũng còn lâu mới sánh bằng khí tức của yêu vương này.
Yêu....yêu vương này, chỉ e là đã đạt tới Sinh Tử Cảnh hậu kỳ, thậm chí là viên mãn.
Đáng sợ!
Cực kỳ đáng sợ!
Soạt!!
Sau tiếng chim kêu, một bóng hình màu xanh lam u tối từ trong cổng truyền tống vọt ra, bay vào thiên giới.
Bóng dáng này cực lớn, đôi cánh mở ra cũng phải dài tới mấy trăm trượng, toàn thân cháy lên ngọn lửa màu xanh tím sẫm, sức ép hung dữ, ác liệt che phủ bầu trời, tỏa ra tứ phía.
Hoàng cung Đại Can lúc này nhiệt độ đã tăng vọt.
Nhưng điều khiến người ta bất ngờ là, rõ ràng là nhiệt độ xung quanh không ngừng tăng cao, nhưng trong lòng lại cảm thấy rét lạnh.
Loại tương phản này khiến người ta rùng mình.
“Tiểu Chu Tước, ngươi biến to thế làm gì, xuống đây!”
Lâm Tiêu nhìn Tiểu Chu Tước uy phong lẫm liệt mà mặt thì lạnh lùng trên bầu trời kia, từ tốn nói.
Chu Tước nghe vậy, cả người rung lên, vội vàng cúi đầu xuống nhìn.
“Thật sự là tôn...tôn thượng đại nhân?”
Chu Tước hô lên một câu, toàn thân phát ra ánh sáng chói mắt.
Tiếp đó, nó vừa bay xuống vừa thu nhỏ thân hình lại.
Đợi tới khi Chu Tước tới trước mặt Lâm Tiêu, Chu Tước đã biết thành một thanh niên anh tuấn, phong độ.
Chu Tước bất ngờ nhìn lên người tôn thượng nhà mình, ánh mắt lóe sáng.
Mới mấy ngày không gặp, tôn thượng đại nhân hình như lại mạnh lên rồi.
Dù sao thì tôn thượng đại nhân hiện giờ, cho dù là hắn, cũng hoàn toàn không nhìn ra được thực lực ở mức độ nào.
“Chu Tước bái kiến tôn thượng đại nhân, thuộc hạ có việc muốn bẩm báo!” Chu Tước cung kính hành lễ một cái, sau đó vội vàng nói.
Cảnh này, khiến quân chủ Đại Can và Đằng lão đều trợn tròn mắt, vẻ mặt không thể nào tin nổi.
Chuyện gì vậy?
Lâm Tiêu vậy mà lại có thể gọi ra một yêu vương Chu Tước Sinh Tử Cảnh, mà thái độ của đối phương còn cung kính như vậy.
Bọn họ đã gặp qua vô số người, đương nhiên là nhìn ra được, Chu Tước này đối với Lâm Tiêu là tôn kính và sùng bái từ tận đáy lòng.
Lâm Tiêu gần như là cha của đối phương vậy.