*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hay như thế này, đầu tiên chúng ta đem tên tiểu tử này rời khỏi đây sau xử lý tai mắt các thế lực ở đây, như vậy sẽ chỉ có chúng ta biết được chuyện về ấn ký Thiên Đạo. Còn về việc giải quyết tên này thế nào thì phải xem hắn biết bao nhiêu về cơ duyên và bảo vật ở đây, đến lúc đó nghĩ cách cũng chưa muộn.”
Nghe thấy thế mấy Đại Đế kia càng lộ ra vẻ tham lam.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.com.com. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Rất hay, đây đúng là một cách hay. Làm như vậy có thể tránh được sự tra xét của những thế lực khác.
Mấy Đại Đế còn đang bận tranh luận nên không ai thèm truyền âm mà cứ thể nói thật to ra ngoài. Cho nên đám người của Huyền Thiên giới đều nghe thấy từng chữ từng từ, mặt mọi người đều triệt để biến sắc.
Không có chút do dự mọi người hướng về bốn phương chạy thật nhanh, bọn họ biết đối phương không phải là những kẻ chỉ nói cho vui.
“Haha, muốn chạy, các ngươi nghĩ bọn ta cho các người cơ hội đó sao?”
Một Đại Đế lập tức triệu hồi ra đế binh, đó là một cây búa đen tuyền trên thân khắc đầy ấn ký, sức mạnh vô địch.
“Bên này để ta!” hắn quát một câu rồi lao đi.
Cây búa đen tỏa ra một làn sương dày đặc bao lấy mọi người như một chiếc lồng giam, các quy tắc đan xen cùng với những ngọn lửa xám đen. Vút một tiếng cây búa bị hắn ném thẳng về một hướng.
Hư không như bị sức mạnh của cây búa xé mở, trên mặt đất cũng nứt ra một khe dài. Tất cả những tu sĩ bị cây búa đen đụng trúng đều lập tức biến thành bột. Loại sức mạnh khủng khiếp này đúng là ngoài sức tưởng tượng.
Không cần biết là cường giả Sinh Tử hay Bán Đế cảnh đều không có chút sức lực phản kháng. Nhìn thấy người này ra tay năm Đại Đế còn lại cũng mau chóng ra tay. Bọn hắn hướng về những phương khác nhau thi triển đủ loại thần thông và sức mạnh quy tắc.
Mặc dù đang bận dọn dẹp kẻ dư thừa nhưng sự chú ý vẫn đặt lên người thiếu niên mang ấn ký Thiên Đạo kia. Nhất cử nhất động của thiếu niên này đều được bọn hắn quan sát.
Chỉ là chuyện làm bọn hắn cảm thấy khó tin đó là tên này như bị ngốc, không tìm cơ hội để chạy mà vẫn đứng yên tại chỗ. Không tới 5 giây với sức mạnh của 6 Đại Đế toàn bộ những người có mặt, những khán giả của Huyền Thiên Giới lúc trước đã bị quét sạch.
Khi 6 Đại Đế trở lại chuẩn bị đưa Lâm Tiêu đi thì bỗng nhiên Lâm Tiêu mở miệng nói.
“Đây là sức mạnh Đại Đế Tôn Hoàng Giới sao?” Lâm Tiêu không chút biểu cảm hỏi.
“Sao? Tiểu tử sợ à, sợ thì tự mình dâng ấn ký Thiên Đạo ra đây, như vậy ngươi cũng bớt chịu dày vò.”
“Còn tưởng người được Thiên Đạo công nhận thì ghê gớm thế nào, hoá ra cũng chỉ vậy.”
“Dù gì cũng là Huyền Thiên Giới, mảnh đất chó ăn đá gà ăn sỏi này thì tạo ra thiên kiêu kiểu gì?”