Chương 98: Đãi Ngộ Dành Cho Thiên Tài
Tiền thúc ho nhẹ một tiếng, mau chóng giới thiệu: "A Vũ, vị này là Tạ đại nhân của Long Võ vệ."
"Đừng khách khí như vậy, lão già này mới bao tuổi, gọi Tạ bá là được!"
Lão Tạ nói với Tô Vũ, như quen thuộc lắm mà lắc lư trong phòng một vòng, nhìn về phía Trần Hạo, vui vẻ chào hỏi: "Đây là bạn của ngươi. . . Trần Hạo hả?"
Trần Hạo một mặt ngơ ngẩn, cậu không biết đối phương, bất quá nghe nói đối phương là người của Long Võ vệ thì có chút kích động: "Ta là Trần Hạo, đại thúc, ngươi là người của Long Võ vệ ư?"
"Đúng, năm đó ta cũng xuất thân từ Trấn Ma quân, sau này đi Long Võ vệ, Long Võ và Trấn Ma không phân biệt, đều là người một nhà!"
Lão Tạ cười nói sang sảng, không có chút vẻ nghiêm nghị nào của quân nhân.
"Tô Vũ, không mời chúng ta ngồi xuống sao?"
Tô Vũ nghe vậy mới đột ngột bừng tỉnh lại, vội vàng mời hai người ngồi xuống, đoạn đá Trần Hạo một cước, "Đi châm trà!"
"A Vũ, nhà ngươi không có lá trà!"
". . ."
Tô Vũ thầm mắng một câu, ngươi không thể giả vờ một chút, tùy tiện rót chút nước sôi để nguội à?
Lão Tạ phì cười, xua tay, bảo: "Không sao, ta không uống trà!"
Nói xong, y ngoắc tay với Tô Vũ: "Ngồi xuống trò chuyện, nhà của ngươi thì đừng khách khí, cũng đừng câu nệ, đều là người trong nhà cả."
Tô Vũ ngồi xuống, vẫn còn có chút nghi hoặc.
Lão cha không ở nhà, những người này đến nhà mình thăm hỏi mình ư? nhưng sao hắn cứ cảm giác có chút không đúng.
"Ái chà, đang xem quá trình chiêu sinh sao?"
Lão Tạ chợt nhìn thấy biểu sát hạch trên bàn, bèn hòa nhã hỏi: "Hai ngươi chuẩn bị kiểm tra vào trường nào? Đều là người trong nhà, chuẩn bị đi Long Võ học phủ sao? Cũng phải, đi tới Long Võ học phủ, người một nhà có việc cũng tiện giúp đỡ nhau hơn."
Trần Hạo đứng ở một bên, ngượng ngùng đáp: "Ta không nhất định sẽ thi được."
"Ai nói thế?" Lão Tạ nghiêm nghị nói: "Long Võ học phủ đối với người ngoài dĩ nhiên rất khó kiểm tra, nhưng mà người trong nhà còn không phải là vô cùng đơn giản à! Tiểu Trần ngươi có 30 điểm cộng thêm đúng không? Ta thấy ngươi là Khai Nguyên ngũ trọng, Long Võ học phủ thì đơn giản, ta nói, ngươi được trúng tuyển!"
". . ."
Trần Hạo một mặt ngơ ngác, ta trúng tuyển rồi?
Tình huống gì đây?
Đại thúc, ngươi tới đùa chúng ta sao?
Mà giờ khắc này, Tô Vũ giống như đã hiểu rõ, có chút dở khóc dở cười, hắn ho nhẹ một tiếng: "Tạ bá bá là từ bên chỗ Long Võ học phủ tới sao?"
"Ồ, ngươi cũng biết?" Lão Tạ cười đáp: "Đúng thế, ta bây giờ đang ở Long Võ học phủ làm chấp giáo huấn luyện, lần này Nam Nguyên sát hạch, ta cũng là một trong những giám khảo, cho nên ta nói các ngươi có thể đậu, vậy khẳng định có thể đậu!"
"Đều là con cháu của huynh đệ trong Trấn Ma quân, ta có thể không chiếu cố các ngươi hay sao?"
Trần Hạo rất muốn nói cha cậu không phải người của Trấn Ma quân!
Nhưng Tô Vũ không cho cậu cơ hội nói chuyện, khẽ cười bảo: "Tạ bá bá, ta thay mặt Trần Hạo tạ ơn ngài!"
Dứt lời, hắn nhìn về phía Trần Hạo rồi nói: "Hạo Tử, nếu ngươi không thi đậu Đại Hạ Chiến Tranh học phủ, vậy thì mau tới Long Võ học phủ đi, ở đó quen biết Tạ bá bá, ngươi đến cũng có thể chiếu cố lẫn nhau."
". . ." Lão Tạ cười nhạt một tiếng, không nói gì, thằng nhóc này thú vị thật!
Còn dám đùa giỡn đến trên đầu ta.
Bất quá với thành tích của Trần Hạo, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì cậu ta thi vào Long Võ học phủ ắt hẳn sẽ không có vấn đề gì.
Y chờ Tô Vũ nói xong mới lên tiếng: "Hai huynh đệ các ngươi không cùng đi sao? Đến học phủ cũng có thể chăm sóc lẫn nhau, chưa quen cuộc sống nơi đây, hai người ở cùng thì sẽ đỡ cô đơn hơn."
"Không sao đâu Tạ bá bá, cường giả có thể chịu được nhàm chán mà." Tô Vũ đáp lại một câu, tiếp đó hắn cũng lộ ra nụ cười: "Tạ bá bá, ta nói thật vậy, ta chủ yếu vẫn là tu luyện văn minh, ta từng quan tâm tìm hiểu về Long Võ học phủ, ở đó có chương trình học cho Văn Minh sư, thế nhưng. . ."
Câu kế tiếp hắn không nói, Lão Tạ cũng đã hiểu rõ.
Nghe nói như thế, y không khỏi cười khẽ: "Đó là trước kia, năm nay không phải thế nữa! Ngươi đã có Liễu Văn Ngạn làm lão sư thì phải biết cấp bậc nghiên cứu viên là có ý gì, dĩ nhiên, đây là do Văn Minh học phủ phân chia, nhưng đại khái ngươi cũng có thể hiểu thành thực lực."
"Lần này, Long Võ vệ có hơn mười vị nghiên cứu viên trung cấp, vài vị nghiên cứu viên cao cấp đều sẽ trở về, tiếp theo chiến sự trên Chư Thiên chiến trường giảm bớt, những người này cũng sẽ về học phủ giảng bài! Mà học phủ chúng ta có rất ít học viên Văn Minh sư, có thể nói 10 người liền có một vị nghiên cứu viên chính thức chỉ bảo!"
"Mà ở Đại Hạ Văn Minh học phủ, ta thừa nhận, bọn hắn rất mạnh trên phương diện này nhưng học viên ở đó cũng nhiều, tốt nghiệp, chưa tốt nghiệp, dưỡng lão, tổng cộng mấy vạn người chưa tới Đằng Không!"
Lão Tạ thẳng thắn nói: "Học phủ bên đó có chưa tới 300 nghiên cứu viên đang lo giảng dạy, trung bình mỗi người phụ trách 100 học viên! Tô Vũ, ngươi cảm thấy ở Văn Minh học phủ thật sự có khả năng học được cái gì sao? Nơi đó cạnh tranh áp lực cực lớn, ngươi lừa ta gạt, nhất là gần đây còn muốn mở lớp huấn luyện vạn tộc, lại càng thêm rối loạn!"
"Ngươi đến đó có khả năng mấy năm đều không nhìn thấy một vị nghiên cứu viên chính thức, mà dù có thấy thì người ta cũng sẽ không để ý đến ngươi."
"Đến Long Võ học phủ lại khác, ngươi là con cháu quân đội, vốn là thân tình thêm mấy phần, thiên phú cũng không tệ, đến đó thậm chí sẽ có nghiên cứu viên cao cấp chuyên chỉ bảo ngươi, này là đãi ngộ hoàn toàn khác biệt!"
Lão Tạ nói tới vô cùng thành khẩn, sau lại cảm khái: "Ta cũng rất xem trọng ngươi, bởi vì ta tin tưởng con cháu quân nhân đều là người ưu tú nhất. . ."
Tô Vũ dở khóc dở cười, lời này lão nhân gia ngài nói ra, toàn bộ Đại Hạ phủ có mấy trăm vạn quân nhân, con em lại càng nhiều, nói vậy cũng như không.
"Tạ bá bá, để ta suy nghĩ một chút đi."
"Đừng suy tính, trực tiếp tới đi, còn sát hạch cái gì, ta đặc biệt tuyển ngươi!"
Lão Tạ nói như chém đinh chặt sắt, "Sát hạch cũng không cần thiết, người một nhà trực tiếp vào học, đặc biệt chiêu sinh tiến vào học phủ, còn có ban thưởng ngoài định mức, điểm công lao trực tiếp cho ngươi, ngươi tới Văn Minh học phủ, mấy năm cũng chưa chắc kiếm được đâu!"
"Không có điểm công lao, ngươi ở lại Văn Minh học phủ cũng chỉ làm việc lặt vặt, làm việc lặt vặt mấy năm, lớn tuổi rồi, qua mất giai đoạn tu luyện hoàng kim, đến lúc đó sẽ phế đi."
Lời y vừa nói ra, hai mắt Trần Hạo liền sáng lên, vội vàng hỏi: "Ta cũng có phần thưởng sao?"
". . ."
Lão Tạ rất muốn nói, tiểu tử ngươi cũng biết đòi hỏi tính toán nhỉ.
Bất quá lời đến khóe miệng y lại nuốt trở về, thân thiện mỉm cười, "Tô Vũ, tới Long Võ học phủ đi, ta cho ngươi một thanh chiến đao Hoàng giai trung đẳng, thế nào?"
Trần Hạo há to miệng, một thanh chiến đao Hoàng giai trung đẳng trí giá mười mấy vạn lận đấy!
Long Võ học phủ có tiền như vậy sao?
Sau một khắc, Trần Hạo chợt tỉnh táo lại, trong lòng có chút thất lạc, ta đâu có ngốc, phải có A Vũ đi mới được, A Vũ chắc chắn sẽ không đi, hắn đã là Khai Nguyên bát trọng, ai lại tới Long Võ học phủ cơ chứ.
Tới Đại Hạ Chiến Tranh học phủ còn không ngon hơn sao?
Long Võ học phủ mặc dù quật khởi rất nhanh, nhưng dù sao trường của bọn họ cũng chỉ mới thành lập, so ra vẫn kém Đại Hạ Chiến Tranh học phủ về bề dày thâm hậu, không nói những cái khác, cường giả Sơn Hải cảnh ở Đại Hạ Chiến Tranh học phủ nhiều hơn rất nhiều so với Long Võ học phủ.
Thấy Tô Vũ thờ ơ, Lão Tạ cũng không quanh co lòng vòng, y nói thẳng: "Tô Vũ, suy nghĩ thật kỹ đi! Điểm công lao, 10 giọt Nguyên Khí dịch, cơ hội vào bí cảnh một lần, đây là đãi ngộ cao nhất khi vào Long Võ học phủ, thậm chí là toàn bộ Đại Hạ phủ!"
"Khai Nguyên cửu trọng, thiên tài phác họa hoàn chỉnh thần văn, những người này cũng có một bộ phận chẳng thể thu hoạch được đãi ngộ như vậy, chỉ có học phủ đặc phê mới có một ít người được thưởng đến mức ấy."
"Bất luận học phủ nào cũng đều là như thế, ngươi tới Văn Minh học phủ, dù cho ngươi vẽ ra thần văn, nhưng ý chí lực vẫn quá yếu, chỉ sợ sẽ không có cơ hội cho ngươi cất bước thế này!"
Lão Tạ chân thành nói: "Trong chức quyền của ta, ta có thể tranh thủ cho ngươi lợi ích lớn nhất, ưu đãi tốt nhất! Mà ta nói Văn Minh học phủ rất loạn thực sự không phải nói dối, ngươi có thể hỏi lão sư của ngươi xem, Văn Minh học phủ hiện tại là tình huống như thế nào."
Tô Vũ gật đầu, "Đa tạ Tạ bá bá quan tâm, ta sẽ suy nghĩ rõ ràng."
"Suy nghĩ thật kỹ đi, tới chỗ chúng ta, ngươi còn có cơ hội đi gặp phụ thân, Trấn Ma quân luân chuyển cương vị, phụ thân ngươi một khi từ tiền tuyến rút về, ngươi tùy thời đều có cơ hội đi thăm hắn, ở chỗ khác thì không thể được. . ."
Lời này có chút chọc trúng tim Tô Vũ.
Tô Vũ trầm mặc một hồi, lại nói: "Ta sẽ suy nghĩ thật kỹ!"
"Vậy ta không quấy rầy các ngươi nữa, ta đi trước đây!" Lão Tạ thấy hắn không động dung thì cũng có chút thất vọng, mới rồi thuyết phục tiểu tử này đều đã nói đến mức độ như vậy, có ở đây dây dưa tiếp cũng sẽ không có ý nghĩa gì.