Mọi chuyện nói thì lâu nhưng diễn biến thì lại rất nhanh, mọi thứ từ lúc Trần An Vĩ kích hoạt Vạn Vũ Đế Vương Biến cho tới lúc thi triển Tử Thần Phẫn Nộ, tất cả chỉ gói gọn trong vòng năm hơi thở.
Khung cảnh trước mặt thật sự quá kinh tâm động phách, nếu không muốn nói là kinh hoàng.
Một tôn Tử Thần sừng sững hiện ra giữa không gian, đôi mắt trên chiếc lưỡi hái đỏ ngầu tràn ngập sát khí cùng tử khí, oán khí bao trùm xung quanh đem lại cảm giác ghê rợn không thể tả.
Không chỉ 12 tên địch nhân trước mặt Trần An Vĩ và toàn thể tu sĩ trên An Nam Tinh Cầu bị cảnh tượng này làm cho ngẩn người, mà chúng nữ trong lòng cũng rung động không thôi, chẳng hiểu sao các nàng lại cảm thấy nam nhân nhà mình điển trai như vậy nha.
Khi đám người hoàn hồn trở lại cũng là lúc hai đường liêm khí đỏ đen đã ở trước mặt Thập Nhi Cầm Tinh của Bắc Hoa Tinh Cầu, hung hăng va chạm với thế công của bọn chúng.
Nam tử chuột sắc mặt trầm xuống, hắn nhận ra mười tên kia liên thủ cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ được một kích này của tên Đệ Nhất, một thức kia vẫn đang liên tục đẩy lùi bọn hắn.
“Hắc Ngưu, ra tay đi!” Nam tử chuột hướng nam tử lực lưỡng phía dưới ra lệnh, bản thân lại nhanh chóng kết ấn.
Nam tử trâu gọi Hắc Ngưu kia lập tức gật đầu, vô tận thiên địa nguyên khí như bị một cỗ hấp lực mạnh mẽ mà hội tụ về phía hắn, một loại lực lượng hai màu trắng và đen lập tức bao trùm thân thể lực lưỡng.
“Đó là lực lượng gì?” Cảm nhận được loại lực lượng kì lạ có đẳng cấp không thua kém Nguyên Lực, các tu sĩ An Nam Tinh Cầu đang chiến đấu cũng phải ngước nhìn, vô thức bật thốt lên.
Chỉ thấy nó bao gồm hai loại lực lượng mang màu sắc đối nghịch nhau, một trắng thanh thuần và một đen u tối, nhưng chúng lại vô cùng hòa hợp mà tồn tại trong một thể thống nhất, tạo ra một loại lực lượng không thua kém Nguyên Lực một chút nào.
“Tên này vậy mà lại sở hữu cả Tiên Lực và Ma Lực?” Nhạc Yên Ngọc với kiến thức uyên bác và kinh nghiệm chiến đấu lâu năm của mình, nàng dễ dàng nhận ra lực lượng mà tên Hắc Ngưu sử dụng.
Những người khác cũng có người từng đối đầu qua kẻ thù sở hữu một trong hai loại lực lượng này, tuy nhiên vẫn là lần đầu bọn hắn nhìn thấy một người sở hữu cả hai loại.
Tiên Lực và Ma Lực khi sử dụng riêng biệt có thể thua kém Nguyên Lực, nhưng khi chúng được sử dụng thuần thục và kết hợp với nhau, sức mạnh đem lại thậm chí có thể hơn Nguyên Lực một bậc.
Lực lượng mới này, cũng có thể gọi bằng một cái tên – Tiên Ma Lực.
Lúc này, đám người nhìn thấy Hắc Ngưu điều động Thổ Hệ Tiên Ma Lực, phủ lên người một lớp chiến giáp nặng nề mà kiên cố, ngay sau đó liền dùng thân thể cường tráng của mình lao đến chặn lấy hai đường liêm khí của Trần An Vĩ.
Mà cùng lúc đó, nam tử chuột cũng gầm lên “Thánh Cấp Cực Phẩm Nguyên Thuật – Khổng Thử Bình Nguyên!”
Ngay sau đó, thiên địa nguyên khí lập tức bị hút về như thác lũ, nhanh chóng truyền vào người nam tử chuột, rồi trong ánh mắt ngưng trọng của đám người, thân thể hắn cấp tốc biến lớn, đồng thời cũng triển lộ bản thể là một con chuột xám xịt đầy lông lá và hôi hám, hôi hám đến mức được thế nhân gọi là Cống Thử.
Khổng Thử Bình Nguyên lập tức có hiệu lực, thân chuột to lớn hơn nghìn dặm, từng cái chân như những cột đình khủng bố, những bước đi đều tạo ra rung động cực kì lớn.
Cống Thử gầm lên một tiếng chói tái rồi liên tục bật nhảy lên không trung, tới khi tiếp đất thì bốn cái chân to như cột đình của nó đều tạo ra những vụ địa chấn khủng khiếp cùng với những đợt âm ba nối tiếp nhau.
Ong! Ong! Ong!!!
Không gian tinh cầu liên tục sinh ra cộng hưởng mà rung lắc dữ dội, các vết nứt cho các trận chiến trước đó đã vô cùng kinh khủng thì nay lại càng đáng sợ hơn, nhìn qua có cảm giác tinh cầu sắp nổ tung vậy.
Không chỉ như vậy, những đợt âm ba mà Cống Thử tạo ra vậy mà có thể khiến hai đường liêm khí của Trần An Vĩ chuyển động chậm lại, hệt như thể đang có thứ gì đẩy chúng nó trở lại.
Mười tên địch nhân còn lại nhân cơ hội khó có được kia mà chia ra làm hai nhóm, năm người trong số đó lấy tốc độ nhanh nhất mà tiếp cận Trần An Vĩ, ý độ muốn diệt sát hắn.
Nhìn thấy năm vị Nguyên Thánh cảnh đỉnh phong bất chợt xuất hiện trước mặt Đệ Nhất, đám người vô thức rùng mình, thầm nghĩ bản thân liệu có đủ thời gian để phản ứng?
Những tưởng số mệnh của Nguyệt Ảnh Cung Chủ sẽ chấm dứt tại đây, thì một lần nữa, đám người lại được nhìn thấy nụ cười nửa môi quen thuộc của hắn.
Cứ mỗi lần tên này lâm vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, mỗi lần bọn hắn nghĩ rằng tên này đã rơi vào đường cùng, mỗi lần bọn hắn nghĩ rằng tên này đã hết thủ đoạn rồi, thì thứ bọn hắn nhận lại vẫn luôn là nụ cười nửa môi này, nụ cười đầy ngông cuồng nhưng cũng thập phần tự tin.
Khoan đã, vì sao bọn hắn lại cảm thấy nụ cười của tên này và nụ cười của Trần An Vĩ lại giống nhau đến thế nhỉ?
Khặc! Khặc! Khặc!!!
Không để đám người có thời gian suy nghĩ, những tiếng cười quỷ dị u ám đã vang lên khiến ai ai cũng phải rùng mình.
Đến khi nhìn lại, đám người đột ngột hiểu ra điều kì lạ trong thế công của Đệ Nhất.
Cứ tưởng rằng một thức Tử Thần Phẫn Nộ của Đệ Nhất chỉ dừng lại ở việc hư ảnh Tử Thần cũng lúc tấn công với hắn, nhưng không, mọi chuyện nếu chỉ dừng lại ở đó thì Tử Thần Phẫn Nộ cũng chẳng thể đạt tới đẳng cấp Thánh Cấp Cực Phẩm Nguyên Thuật.
Cái gọi là Phẫn Nộ, chính là… oán hồn!
Đúng vậy, Tử Thần Phẫn Nộ sử dụng sức mạnh của những oán hồn ở khắp nơi, tạo ra một cỗ lực lượng hùng mạnh có thể bạo phát bất cứ lúc nào. Hơn thế nữa, cảm xúc của người thi triển cũng ảnh hưởng tới sức mạnh của Tử Thần Phẫn Nộ, ngươi càng phẫn nộ, tức giận, hận thù đủ các loại cảm xúc tiêu cực, Tử Thần Phẫn Nộ sẽ càng mạnh mẽ.
Mà bây giờ, chính là lúc Tử Thần Phẫn Nộ phẫn nộ nhất!
Chỉ thấy từ trong cơ thể Đệ Nhất, hàng loạt oán hồn như u linh quỷ hờn gào thét mà ra, không chút do dự mà lao về phía năm tên địch nhân đang xuất hiện trước mặt chủ nhân của mình.
Hự! Phốc!
Không kịp phòng bị vì tình huống bất ngờ, năm kẻ này ngay lập tức trúng chiêu, oán hồn như sinh vật kí sinh mà liên tục cắn nuốt linh hồn bọn hắn, tuy không thể chết ngay lập tức nhưng vẫn đủ đế gây ra những cơn đau thấu linh hồn, giảm mạnh sức chiến đấu.
Nhân cơ hội đó, Đệ Nhất lại nâng lên Đế Vương Chi Liêm, Huyết Lực và tám loại Nguyên Lực được điều động tới cực hạn, tám loại Vực gia trì, tám loại Khí Văn tương ứng với các thuộc tính, thêm Bạo Công Văn kèm theo Sát Ý và Chiến Ý, một lần nữa hội tụ lực lượng.
Gầm!
Hư ảnh Tử Thần sau lưng hắn lại một lần nữa nâng lên thanh lưỡi hái đen kịch trong tay, tử khí và oán khí cấp tốc hội tụ.
Sau một khoảng trễ nhỏ, cả chủ lẫn tớ đồng loạt chém về phía trước, hai đường liêm khí đỏ đen được gia trì đủ loại thủ đoạn mạnh mẽ một lần nữa hiện thế, không gian ầm ầm tan vỡ trước áp lực nặng nề của chúng.
Một thức này so với hai đường liêm khí trước đó còn mạnh mẽ hơn nhiều lần.
Năm tên địch nhân ban đầu muốn ám sát Đệ Nhất, thì hiện tại lại chính là con mồi của hắn.
Vì ở khoảng cách gần cộng thêm đang chịu ảnh hưởng từ Tử Thần Phẫn Nộ, năm tên này chỉ kịp giương ánh mắt cầu cứu về phía đồng bọn rồi bị hai đường liêm khí nghiền nát.
“Khốn khiếp! Nghiệt chủng ngươi sẽ phải trả giá!!!” Cống Thử hai mắt đỏ ngầu nhìn từng tên đồng bọn bị nghiền nát, hắn gầm lên một tiếng chấn động cửu tiêu, rồi phun ra một ngụm tinh huyết.
Ngay sau đó, khí tức của hắn lập tức thay đổi.
Bộ lông xám xịt hôi hám dần chuyển màu thành đỏ ngầu u tối, thân thể vốn to lớn nhờ Khổng Thử Bình Nguyên nay lại còn to hơn, lực lưỡng hơn, cùng với đó là tu vi cấp tốc đề thăng, dường như có xu hướng vượt qua của Nguyên Thánh cảnh đỉnh phong.
Theo sau hắn, sáu tên địch nhân còn lại cũng đồng loạt phun ra một ngụm tinh huyết, khí tức ngay lập tức trở nên mạnh mẽ, Tử Thần Phẫn Nộ dù mạnh mẽ nhưng hiện tại cũng đang dần bị đẩy lùi.
“Nghiệt chủng có thể ép ta dùng Huyết Tế cũng là rất khá, nhưng ngươi phải dừng lại ở đây thôi!” Cống Thử gằn từng chữ một nói, thân thể trở nên nhanh nhẹn chưa từng có, thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt Đệ Nhất.
Mà cùng lúc đó, sáu tên địch nhân còn lại cũng đã phá được Tử Thần Phẫn Nộ, đang trên đà lao về phía hắn.
Trần An Vĩ thoáng suy nghĩ một chút, cuối cùng đưa ra quyết định.
Keng! Keng! Keng!!!
Hàng loạt tiếng kiếm ngâm chấn động cửu tiêu vang lên giữa không trung, một trăm thanh Hạ Tuyết Việt Kiếm như trung thần xuất hiện trước mặt Trần An Vĩ, sẵn sàng nhận mệnh lệnh.
Trần An Vĩ động lấy ý niệm, Huyết Lực, tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính và tám loại Khí Văn đồng loạt gia trì, Bạo Công Văn và tám loại Vực cũng hội tụ trên từng thanh kiếm.
Sát Chiến Thống Vạn Quân được sử dụng, hội tụ Bát Tầng Sát Ý và Chiến Ý tạo ra một trăm thanh Đế Vương Kiếm bao phủ bên trên, gia tăng sức mạnh đáng kể cho Hạ Tuyết Bách Việt Kiếm.
“Đi!” Trần An Vĩ nhẹ nhàng ra lệnh, Hạ Tuyết Bách Việt Kiếm lập tức lao về phía Cống Thử, một trăm thanh kiếm hợp thành một cái tấm lưới, hoàn toàn không một khe hở.
Cống Thử thoáng rùng mình trước thế công khủng bố của một tên Nhị Tinh Nguyên Tôn cảnh, nhưng tâm cảnh cường giả không cho phép hắn được rút lui, vì vậy chỉ có thể cắn răng mà lao về phía trước, muốn dùng cơ thể lực lưỡng to lớn của mình đánh bay những thanh kiếm nhỏ nhoi kia.
Nhưng khiến hắn bất ngờ chính là Hạ Tuyết Bách Việt Kiếm không nhắm vào hắn, mà mục tiêu của chúng chính là sáu tên địch nhân đang ở phía sau hắn.
“Haha, nghiệt chủng ngu xuẩn, đám kiếm yếu ớt đó của ngươi nếu dùng để nhắm vào ta thì còn có cơ may giúp ngươi sống sót, đằng này ngươi lại nhắm vào bọn hắn! Thật là ngu xuẩn!” Cống Thử cười lạnh lùng, cảm thấy tên trước mặt này vô cùng ngu xuẩn.
Xem ra cho dù có chiến lực mạnh mẽ tới cỡ nào thì tên Đệ Nhất này cũng chỉ là một tiểu tử còn hôi sữa, là bọn chúng đã đánh giá cao tên này rồi.
Nghĩ vậy, tự tin trong lòng tăng mạnh, Cống Thử mở to miệng rộng, để lộ hàm răng sắc nhọn to lớn của mình mà lao về phía Đệ Nhất, muốn trực tiếp nuốt chửng hắn.
“Luôn miệng gọi ta là nghiệt chủng, ngươi là thuần chủng sao?” Trần An Vĩ nhếch môi cười, hai tay lại lấy tốc độ như tia chớp mà kết ấn.
Phốc!
“Ngươi…” Cống Thử nghe tới hai chữ thuần chủng, sự căm thù bất chợt dâng lên, hai mắt đỏ ngầu tràn đầy giận dữ.
Hắn ghét nhất ai gọi hắn là thuần chủng, bởi vì hắn vốn là tác phẩm bệnh hoạn của một tên cường giả Thử Tộc khi cưỡng hiếp một nữ Nhân Tộc.
Bởi vậy nên khi vừa sinh ra, hắn đã mang hình hài là một con người nhỏ bé đầy lông lá, bị chính mẫu thân và gia tộc mình ruồng bỏ, cũng vì hai chữ thuần chủng. Vì để sinh tồn mà bất kì việc ác nào hắn cũng làm, dần dần bộ lông vốn trắng tinh cũng trở nên xám xịt và hôi hám.
Cũng từ đó, cái tên Cống Thử ra đời.
Vì đoạn quá khứ đó mà cứ mỗi lần nghe người nói hai chữ thuần chủng, hắn đều sẽ phát điên và trực tiếp giết chết kẻ đó. Hiện tại cũng như vậy, hắn sẽ tự tay cắn nát cơ thể của tên tiểu tử trước mặt!
Nhưng Cống Thử nào biết rằng trong một phút ngắn ngủi phân tâm vì nổi điên, Trần An Vĩ đã thi triển thế công tiếp theo.
Nhân Long Tuyên Thệ Công được kích hoạt, hai nữ Long Nhược Thủy và Bạch Băng Thanh lập tức được triệu hoán trở về, hóa thành hai hình xăm trên cơ thể Trần An Vĩ.
Hai cánh tay lập tức được bao phủ trong vảy lân lam sắc như thủy tinh, một bên hội tụ Thủy Hệ Nguyên Lực và Long Lực, một bên hội tụ Băng Hệ Nguyên Lực và Long Lực, tạo thành hai khỏa Long Pháo chờ sẵn mệnh lệnh.
Trần An Vĩ chưa vội khai hỏa nó, mà một lần nữa động lấy ý niệm, đem Huyết Lực, tám loại Nguyên Lực Thuộc Tính và tám loại Vực của mình gia trì lên hai khỏa Long Pháo.
Đế Vương Chi Liêm hóa thành vũ khí của Tử Thần, bản thân hắn lại điều động Sát Chiến Thống Vạn Quân tạo ra Đế Vương Trảo gia trì lên hai cánh tay rồi lại niệm khẩu quyết của Bách Khí Toàn Thân Thuật, toàn thân thủ thế.
Thần sắc không chút tạp niệm nhìn lấy con chuột cống trước mặt, Trần An Vĩ bắt đầu vung quyền.
Một quyền… lại một quyền… lại một quyền nữa… tốc độ ngày càng tăng, quyền sau nối tiếp quyền trước, bồi thêm một vài đường cước hung hiểm, thoáng chốc Trần An Vĩ đã tung ra được 33 đòn thế.
Ba mươi ba cũng là con số tối đa mà hiện tại hắn có thể thi triển.
Nhưng mà sức mạnh của Bách Khí Toàn Thân Thuật lúc này được nâng lên tầm cao mới nhờ sự kết hợp của Nhân Long Tuyên Thệ Công.
Oành! Oành! Oành!!!
Chỉ thấy theo sau những đòn thế nhanh chóng và hung hiểm của hắn, Long Pháo cũng được hắn động lấy ý niệm, khai hỏa theo từng đợt mà không bắn thành một dải lực lượng như trước.
Từ bỏ khả năng phá hủy trên diện rộng, Long Pháo được khai hỏa theo cách này tập trung vào phá hủy một mục tiêu ở khoảng cách gần, kết hợp với Bách Khí Toàn Thân Thuật liền trở thành một loại thủ đoạn chiến đấu khiến bất kì địch nhân nào cũng phải rùng mình.
Cơ thể to lớn của Cống Thử liên tiếp hứng chịu những đòn tấn công của Trần An Vĩ, chưa kịp định thần đã bị Long Pháo bắn cho ngập mặt, máu tươi văng rung tóe, cơ thể cũng tan nát trước sự tàn phá bừa bãi của chín loại lực lượng.
Nhưng đó chưa phải kết cục của hắn.
Tử Thần sau lưng Trần An Vĩ lúc này cũng nâng lên Đế Vương Chi Liêm, một thức Tử Thần Phẫn Nộ lại được thi triển, mãnh liệt va chạm với cơ thể to lớn cứng rắn của Cống Thử.
Oành!!!
Dư ba mạnh mẽ tỏa ra tứ phía, chín loại lực lượng bay tán loạn, khói bụi lung tung, che phủ một vùng trời.
Phốc! Phốc! Phốc!!!
Cùng lúc đó, sáu tên địch nhân còn lại cũng bị Hạ Tuyết Bách Việt Kiếm đâm chết, triệt để mất đi sinh cơ.
Ầm! Ầm!
Thân thể khổng lồ của Cống Thử bị chia làm hai nửa rơi xuống tạo ra hai tiếng động lớn khiến đám người hoàn hồn sau một diễn biến không thể ngờ tới, trong đáy mắt vẫn hiện lên sự khó tin.
Bất chợt lúc này, không biết là ai tinh mắt phát hiện ra lớp áo choàng vốn đang che phủ khuôn mặt của Đệ Nhất lại bị dư ba trận chiến thổi bay, để lộ ra một gương mặt quen thuộc, người này vì kinh ngạc mà lắp bắp liên tục “Hắn… hắn… hắn…”
Tiếng lắp bắp của người này truyền đến tai đám người khiến ai cũng phải nhíu mày, đến lúc nhìn về phía y đang nhìn, cuối cùng ngay cả bọn hắn cũng không tin vào mắt mình.
Hóa ra…
------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
[email protected]Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言