“Ta từ chối!”
Chứng kiến dị tượng đang dần xuất hiện cùng biểu hiện của Chiến Kiều Phong và đám người, Trần An Vĩ chỉ nhẹ giọng lên tiếng.
Nghe lời nói của hắn, không chỉ Chiến Kiều Phong và đám người cảm thấy vô cùng khó tin, mà ngay cả Thiên Địa Chi Nhãn ngự trị trên bầu trời cũng khựng lại một chút, sự kinh ngạc trong đáy mắt hiện rõ tới mức một phàm nhân bình thường cũng có thể nhìn thấy.
“Ngươi không muốn trở thành Đế Vương của tinh cầu hay sao?” Chiến Kiều Phong là người phản ứng đầu tiên, khó hiểu hỏi.
Câu hỏi của hắn vô tình cũng là câu hỏi khiến nhiều người thắc mắc.
Bởi lẽ việc mà Chiến Kiều Phong và toàn thể đám đông đang làm chính là thực hiện Đế Vương Khai Sinh Lễ.
Đây là một đại lễ cực kì long trọng chỉ có thể được tiến hành khi toàn thể phàm nhân và tu sĩ trong tinh cầu cùng ủng hộ một cá nhân nào đó, sau đó nhờ thiên đạo làm chứng, đồng thời khảo nghiệm tư cách của người được chọn.
Nếu thành công vượt qua khảo nghiệm, ngươi sẽ trở thành Đế Vương của tinh cầu.
Được chọn trở thành Đế Vương của tinh cầu cũng vô cùng có lợi, ngoài việc có địa vị vô cùng cao trên tinh cầu, tốc độ tu luyện của hắn cũng tăng mạnh khi ở bên trong tinh cầu, góp phần giúp hắn tu luyện dễ dàng hơn.
Tuy nhiên đừng nhầm lẫn việc này với việc nhận chủ một tinh cầu, đó là hai sự kiện hoàn toàn khác biệt.
Đế Vương Khai Sinh Lễ chỉ lựa chọn ra Đế Vương của mọi sinh linh trên tinh cầu, giới linh chỉ đứng ở vị trí trung gian mà không có bất kì liên hệ nào với vị tân đế vương này.
Nhưng nhận chủ một tinh cầu thì lại là câu chuyện hoàn toàn khác.
Điểm khác biệt lớn nhất là khi này, giới linh có vai trò cực kì quan trọng, bởi lẽ muốn nhận chủ một tinh cầu thì cần sự đồng ý và tự nguyện của giới linh. Giới linh của tinh cầu chấp nhận ngươi là chủ nhân của nó, thì tinh cầu cũng sẽ là của ngươi.
Nói cho dễ hiểu chính là Đế Vương chỉ quản lý các sinh linh trên tinh cầu, có thể tùy ý ra lệnh cho bọn hắn làm bất kì chuyện gì, chỉ cần thiên đạo cho phép.
Nhưng chủ nhân của tinh cầu thì có thể điều động cả Thiên Địa Chi Nhãn phụ trợ, có thể rút lực lượng của tinh cầu bổ sung cho bản thân, thậm chí có thể hủy diệt tinh cầu trong nháy mắt.
Như vậy có thể thấy sự khác biệt rất lớn giữa hai danh tự này.
Trần An Vĩ đương nhiên biết điều này và đúng là hắn có tham vọng muốn nhận chủ An Nam Tinh Cầu chứ không phải trở thành một Đế Vương của tinh cầu, nhưng đó không phải lý do chính mà hắn từ chối Đế Vương Khai Sinh Lễ.
Nghe câu hỏi của Chiến Kiều Phong, Trần An Vĩ chỉ nhẹ nhàng trả lời “Ta làm những việc này chỉ muốn một cuộc sống bình yên cho ta và thê tử, hoàn toàn không vì danh lợi hay bất kì chuyện gì khác!”
“Hơn nữa, chính ta cũng góp phần hủy hoại tinh cầu, đến hiện tại nếu không có ngoại lực tác động, An Nam Tinh Cầu sẽ khó hồi phục trạng thái trước kia. Vậy nên, Chiến Kiều Phong a, ta vẫn nghĩ nên tìm người khác thì hơn!”
Đúng vậy, lý do thực sự chính là hắn chỉ muốn một cuộc sống bình yên mà thôi. Trở thành Đế Vương gì đó nghe thì có vẻ rất ngầu, nhưng quản lý mọi sinh linh trên tinh cầu rất mệt nha, hắn chỉ muốn ngày ngày bên cạnh bầu bạn với chúng nữ thôi!
Ngay từ thời điểm tiếp nhận Cổ Tự Đế Văn cũng vậy, lý tưởng của nó là phò tá chủ nhân bước đi trên Đế Vương Chi Đạo, bước đến đỉnh cao của tu luyện, nhưng lý tưởng của hắn vẫn chỉ là một cuộc sống bình yên mà thôi.
Lời nói của hắn vừa ra, Chiến Kiều Phong và đám đông lại một lần nữa kinh ngạc, mà chúng nữ cũng là nở nụ cười ngọt ngào.
Chiến Kiều Phong sau một hồi thảo luận cùng Phượng Thiên Vũ và hai đại diện khác của Tứ Đại Hộ Tinh, lúc này mới lên tiếng “Vậy được, nếu lý tưởng của ngươi nằm ở nơi khác, chúng ta cũng không miễn cưỡng ngươi!”
Hắn vừa dứt lời, đám đông liền cảm thấy có chút chán nản vì Trần An Vĩ đã từ chối đại lễ này nhưng ngược lại trong lòng lại vô cùng kính trọng hắn.
Có ai lại không muốn trở thành Đế Vương của một tinh cầu, có ai không muốn trở nên cao quý, người người kính ngưỡng đâu? Nhưng mà Trần An Vĩ lại khác, hắn ngược lại từ chối không chút do dự, mặc cho đó là vị trí hắn xứng đáng được nhận.
Trong lúc nhất thời, địa vị của Trần An Vĩ trong lòng đám đông liền trở nên cao hơn bao giờ hết, từng ánh mắt cuồng nhiệt vẫn nhìn hắn lâu thêm chút nữa trước khi quay lưng rời đi.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Bất chợt lúc này, đám đông chợt biến sắc, ánh mắt tràn ngập vẻ ngưng trọng nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy lúc này, Thiên Địa Chi Nhãn ngược lại không tan biến, mà còn liên tục hội tụ thiên lôi, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Trần An Vĩ, dường như nó muốn oanh sát hắn.
“Chuyện này sao có thể?” Chiến Kiều Phong kinh ngạc, gương mặt biểu lộ nghiêm túc vô cùng, mà Phượng Thiên Vũ và hai người còn lại cũng nghiêm túc không kém.
“Tiểu Vĩ…” Chúng nữ chứng kiến một màn này, nội tâm cũng dâng lên sự bất an không rõ, miệng nhỏ vô thức gọi tên hắn.
Trần An Vĩ nghe tiếng gọi liền dùng ánh mắt trấn an chúng nữ, nhưng kì thật trong lòng cũng đang ngưng trọng không thôi.
Phần vì chẳng hiểu lý do gì mà Thiên Địa Chi Nhãn vẫn hội tụ thiên lôi trên đầu hắn, ánh mắt ẩn ẩn sự tức giận. Phần khác là bởi vì Ảnh Nhi vừa nói cho hắn biết, thiên lôi hội tụ trên kia không phải Lôi Kiếp bình thường.
Đây là một loại lôi đình đặc biệt trong suốt không sở hữu bất kì sắc màu nào, nó chỉ xuất hiện khi diễn ra Đế Vương Khai Sinh Lễ, dùng để khảo nghiệm tư cách của người được chọn, danh xưng Đế Vương Lôi.
“Tinh! Chúc mừng kí chủ hoàn thành Ẩn Tàng Thành Tựu – Ngoại Lệ Nhân! Phần thưởng nhận được 1 lần triệu hoán Phù Chú cao cấp, 1 lần triệu hoán Bản Nguyên bất kì!” Đúng lúc này, âm thanh thông báo vô cảm của Hệ Thống chợt vang lên, chuyển dời sự chú ý của Trần An Vĩ.
“Ngoại Lệ Nhân là như nào?” Trần An Vĩ chú ý tới cái tên của Ẩn Tàng Thành Tựu, vô thức hỏi.
Bởi vì Ẩn Tàng Thành Tựu chỉ có thể hoàn thành một cách ngẫu nhiên, hắn không thể biết được thế nào thì gọi là hoàn thành một thành tựu, vậy nên khi nhìn thấy cái tên Ngoại Lệ Nhân liền cảm thấy thắc mắc.
“Công tử từ chối trở thành Đế Vương của An Nam Tinh Cầu nhưng vẫn được giới linh giáng xuống Đế Vương Lôi, đây là việc trước giờ chưa từng có tiền lệ!” Ảnh Nhi nãi thanh nãi khí nói.
“Vinh dự quá nhỉ?” Trần An Vĩ khóe môi giật giật, không nghĩ tới việc từ chối Đế Vương Khai Sinh Lễ cũng có thể đạt được thành tựu.
Mà lúc này, Đế Vương Lôi trong suốt không màu sắc đã hội tụ trên bầu trời, Thiên Địa Chi Nhãn hờ hững vô tình mà giáng xuống.
Oành! Oành! Oành!!!
Lôi kiếp vô sắc khủng bố hoành không, không gian liên tục phát ra những tiếng răng rắc khiến bất kì ai nghe được cũng có cảm tưởng tinh cầu sắp tan vỡ.
Trần An Vĩ biết đạo Đế Vương Lôi này không tầm thường, vì thế chủ động thả mình lên không trung, hai tay lấy tốc độ cực nhanh kết ấn, thi triển Hóa Long Kĩ nhanh chóng huyễn hóa ra Cửu Đại Huyễn Long.
Grao!!!
Đế Vương Lôi huyễn hóa thành một tôn Huyễn Long vô sắc, gầm lên một tiếng kiệt ngạo, hòa mình triệt để vào không gian xung quanh, nếu như không phải có đôi long nhãn sáng như vầng trăng, chẳng ai nghĩ rằng đang có một đạo lôi kiếp khủng bố chuẩn bị đánh xuống tại nơi đây cả.
Cửu Đại Huyễn Long cũng gầm lên một tiếng chấn động cửu tiêu, cùng lúc lao về phía đạo Đế Vương Lôi.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Grao!
Đế Vương Lôi một mình giao chiến với Cửu Đại Huyễn Long nhưng không hề rơi vào thế hạ phong, ngược lại đều khiến cho chúng nó chật vật không thể tả, từng tiếng gầm yếu ớt liên tục vang lên.
Trần An Vĩ cắn răng đứng trên không, bất chấp phản phệ gây ra từ việc Hóa Long Kĩ liên tục bị đánh lui, hắn vẫn vững vàng, hai mắt kiên định nhìn Thiên Địa Chi Nhãn.
Thiên Địa Chi Nhãn cũng nhìn lại hắn, bất chợt hội tụ thêm một đạo Đế Vương Lôi, không chút do dự mà giáng xuống.
“Cẩn thận!!!” Chúng nữ nhìn thấy tình cảnh này hốt hoảng thốt lên, ngay lập tức muốn lao đến giúp đỡ hắn, nhưng lại bị hai cỗ uy áp hùng mạnh đình trụ tại vị trí.
Cùng lúc đó, hai vị tuyệt sắc giai nhân bất chợt xuất hiện trước mặt các nàng, miệng nhỏ lên tiếng trấn an, cũng chính hai nữ là chủ nhân của những cỗ uy áp mạnh mẽ này.
“Các tỷ muội đừng xen vào, ngược lại sẽ làm ảnh hưởng đến hắn!” Vị giai nhân toàn thân khoác hoàng kim sắc cung trang lên tiếng trước, giọng điệu tuy bình thản nhưng có thể nhận ra sự lo lắng ẩn sâu trong lời nói.
“Không sao đâu, phải tin tưởng hắn!” Giai nhân khoác thanh y cũng lên tiếng phụ họa.
“Kim Hồn Tiêu Vương? Băng Phượng Tộc Trưởng?” Chúng nữ giật mình nhìn lấy hai người trước mặt, cảm nhận được đối phương không có ác ý, tâm trạng cũng thả lỏng hơn một chút, nhưng đồng thời giác quan đặc biệt của nữ nhân cũng phát hiện ra điều gì đó, ánh mắt nhìn hai người dần trở nên nghiền ngẫm.
Thời điểm Trần An Vĩ còn ở Hành Thiên Đại Lục gặp gỡ Nhạc Yên Ngọc rồi được nàng dùng Dịch Không Trận truyền tống tới Lãnh Hàn Đại Lục gặp mẫu nữ Băng Thục Khuê, chúng nữ đại đa số đều đang bế quan tu luyện, mãi tới khi Băng Thục Khuê và Nhạc Yên Ngọc rời khỏi Bát Diện Thạch, chỉ còn Băng Phù Dung ở lại, chúng nữ mới xuất quan.
Vì vậy rất nhiều người trong số các nàng đều là lần đầu gặp mặt hai nữ nhân này. Vậy nên khi thấy thái độ thân thiết bất chợt của hai nữ, các nàng không thấy bất ngờ cũng không được.
Nhưng mà khi nghe hai nữ nói, tâm trạng của các nàng đúng thật là đã bình tĩnh trở lại, lúc này đồng loạt hướng mắt về phía Trần An Vĩ, trong lòng tin tưởng hắn nhất định có thể vượt qua.
Ở phía bên này, Trần An Vĩ không chút phân tâm, một mặt kích hoạt Tốc Văn, Dị Lôi – Kinh Lôi Chiến Giáp để gia tăng tốc độ, nhanh chóng khắc họa chín khỏa Hộ Văn và Bạo Công Văn khảm lên Cửu Đại Huyễn Long, tăng mạnh khả năng chiến đấu và phòng ngự của chúng.
Bản thân lại vận dụng sức mạnh của Tứ Chuyển Viên Mãn Thể Tu, Hóa Thực Sơ Kỳ Hồn Tu, tự thân lao về phía Đế Vương Lôi.
Oành!
Một tiếng nổ lớn vang lên giữa không trung, nhưng khiến chúng nữ và đám đông bất ngờ chính là, không hề có thứ gì bị phá hủy, ngay cả cái tên điên cuồng thích dùng nhục thân hấp thu lôi đình kia cũng nguyên vẹn, mà đạo Đế Vương Lôi kia cùng dần bị hấp thụ vào bên trong cơ thể hắn.
Trần An Vĩ nhanh chóng ngồi xếp bằng, hai tay liên tục kết ấn như muốn hấp thục lực ưu
“Dễ dàng vậy sao?” Đám đông vô thức tự hỏi, nhưng chợt nhận ra điều gì khiến sắc mặt bọn hắn lập tức trở nên khó coi.
“Mẫu thân, chuyện gì đang xảy ra?” Băng Phù Dung cũng nhìn thấy sắc mặt của Băng Thục Khuê không tốt, nàng liền hỏi.
Chúng nữ cũng đồng dạng hướng mắt về phía vị Băng Phượng Tộc Trưởng, đều hi vọng nhận được một câu trả lời cho sự bất an vô định trong lòng mình.
Băng Thục Khuê hít sâu một hơi, lên tiếng giải thích “Đế Vương Lôi là khảo nghiệm mà tinh cầu dành cho người được chọn làm Đế Vương. Khảo nghiệm của tinh cầu rất đa dạng.”
“Có thể là khảo nghiệm Tam Tu, khảo nghiệm các chức nghiệp, khảo nghiệm các loại Ý, Vực. Cao cấp hơn cả, chính là khảo nghiệm về tâm cảnh!”
Hít!
Chúng nữ nghe giải thích mà choáng váng đầu óc, vô thức hít một ngụm lãnh khí.
Bởi lẽ đúng như lời Băng Thục Khuê nói, tinh cầu có thể khảo nghiệm bất kì thứ gì, miễn là phù hợp với từng người. Nhưng trong tất cả những khảo nghiệm được đặt ra, tâm cảnh là thứ khó vượt qua nhất.
Nó mơ hồ không rõ, là đại diện cho nỗi sợ hãi khủng khiếp nhất ẩn sâu trong nội tâm của ngươi. Tu sĩ mất đi tâm cảnh cũng giống như phàm nhân mất động lực sống, hệt như một cái xác hoạt động theo khuôn mẫu vậy.
Nghĩ tới đây, chúng nữ vô thức rùng mình, không hiểu sao lại cảm thấy bất an và hoảng sợ một cách kì lạ.
Như chưa để chúng nữ yên lòng, Băng Thục Khuê lại nói tiếp, biểu lộ ngưng trọng vô cùng “Có vẻ như khảo nghiệm mà An Nam Tinh Cầu dành cho hắn, chính là khảo nghiệm về tâm cảnh!”
“Vậy… vậy phải làm sao?” Chúng nữ siết chặt nắm tay, các nàng muốn giúp nam nhân của mình, muốn sát cánh bên hắn cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra, nhưng Đế Vương Khai Sinh Lễ không thể bị phân tâm, càng không thể xen vào loại khảo nghiệm mơ hồ như khảo nghiệm tâm cảnh này.
“Chỉ còn cách chờ đợi mà thôi!” Nhạc Yên Ngọc khẽ thở một hơi, đưa mắt nhìn về phía nam nhân đang ngồi xếp bằng kia, nhẹ giọng nói, hiện tại thì chỉ có cách này mà thôi.
Chứng nữ đưa mắt nhìn nam nhân đang ngồi xếp bằng, miệng nhỏ lẩm bẩm “Bọn thiếp tin chàng nhất định sẽ làm được!”
…
Ở phía bên này, sau khi tiếp nhận Đế Vương Lôi, Trần An Vĩ mới chậm rãi mở ra đôi mắt nhắm nghiền, khó khăn nhìn về khung cảnh phía trước.
“Ảo cảnh sao?” Trần An Vĩ thầm nghĩ.
Hắn nhìn thấy mình đang nằm trong một căn phòng tràn ngập sắc đỏ của ngày tân hôn, khắp giường còn được rải những cánh hoa hồng nhuận đầy tươi sáng, trái ngược hoàn toàn so với từng mảnh y phục rơi vãi khắp nơi trong phòng.
“Y phục hiện đại?” Trần An Vĩ liếc nhìn, không chỉ y phục mà còn cả căn phòng này cũng được xây dựng theo lối kiến trúc hiện đại mà hắn đã quá quen thuộc ở kiếp trước.
Sau đó, hắn lại tiếp tục nhìn quanh, để rồi kinh ngạc tột độ khi nhìn thấy bên cạnh mình còn có một nữ nhân.
Sở hữu một ngọc thể trắng nõn nà, một đôi gò bông đào tròn lẳng vừa vặn bàn tay, một vòng eo nhỏ nhắn không xương, một đôi bờ mông mềm mại, nữ nhân này như một tạo vật của tạo hóa, vưu vật trong mắt nam nhân.
Ngay cả Trần An Vĩ cũng vô thức nuốt nước bọt khi ngắm nhìn dung nhan nàng.
Trên thân nàng lúc này vẫn còn tồn tại chi chít những dấu vết ái muội của cuộc hoan ái đêm hôm qua, nhưng điều đó lại càng khiến cho dung nhan của nàng thêm kiều diễm.
Dĩ nhiên với mọi thứ hiện diện trong căn phòng đầy màu sắc của đêm tân hôn này, đây chính là thê tử của hắn, nhưng điều khiến Trần An Vĩ kinh ngạc lại chính là gương mặt của nàng.
Hắn biết gương mặt này, bởi lẽ đây chính là gương mặt mà hắn sử dụng khi thi triển Di Hình Hoán Ảnh.
Trước đây hắn vốn cho rằng chắc đây chỉ là trùng hợp, vì Di Hình Hoán Ảnh chỉ có khả năng mô phỏng gương mặt mà chủ nhân đã từng tiếp xúc, tiếp xúc càng lâu thì độ chân thật sẽ càng tăng.
Nhưng hiện tại khi thấy ngay cả trong ảo cảnh mà hắn vẫn có thể nhìn thấy gương mặt này, hay nói đúng hơn là nhìn thấ nữ nhân này, Trần An Vĩ không thể không tự hỏi, chẳng lẽ suy đoán của hắn trước đó là đúng hay sao?
Đương lúc mải suy nghĩ, nữ nhân bên cạnh hắn như bị đánh thức, đôi mắt tuyệt mĩ chậm rãi mở ra…
---------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
[email protected]Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言