“Tiểu tử Trần An Vĩ, hôm nay tới Chiến Gia bái phỏng có việc quan trọng!” Trần An Vĩ chậm rãi bước đến gần vùng không gian nồng đậm hỏa diễm lơ lửng bên cạnh An Nam Tinh Cầu, chậm rãi lên tiếng.
Giọng nói trầm ổn nhưng đầy nghiêm nghị vang vọng không gian, không chỉ khiến toàn bộ Chiến Gia trở nên căng thẳng mà còn khiến cho ba thế lực còn lại là Huyễn Trận Sơn Trang, Tử Hồn Cung và Vạn Yêu Minh cũng không dám có chút xem thường nào.
Bọn hắn đã từng nhìn thấy chiến lực của nam nhân này, cũng biết hiện tại địa vị của hắn ở tinh cầu đang cao như thế nào.
Vì vậy lúc này khi nhìn thấy Trần An Vĩ vậy mà tự mình đến bái phỏng Chiến Gia, đây không thể nghi ngờ là việc vô cùng quan trọng.
Trần An Vĩ không biết chỉ vì một câu nói và hành động đơn giản của mình lại khiến Tứ Đại Hộ Tinh âm thầm lo lắng.
Lúc này trước mặt hắn đã hiện ra hai thân ảnh một già một trẻ, dáng người cao thẳng khoác lấy một bộ chiến giáp hừng hực hỏa diễm, diện mục nghiêm nghị cùng ánh mắt kiên định đúng chuẩn người nhà binh.
Nhìn thấy hai người, Trần An Vĩ khẽ vuốt cằm, ánh mắt có chút nghiền ngẫm.
Nam tử trẻ tuổi vừa xuất hiện là một trong số những người quen của hắn, thiếu chủ Chiến Gia – Chiến Kiều Phong, thời gian ngắn không gặp, thực lực con hàng này vậy mà đã đột phá Tinh Úy Cảnh rồi.
Mà nam tử trung niên đi cùng có gương mặt giống hắn tới bảy tám phần, cũng không khó để đoán ra đây chính là đương nhiệm gia chủ Chiến Gia – Chiến Thần Vương.
“Để cả gia chủ lẫn thiếu chủ phải ra tận nơi nghênh đón, tiểu tử thật lấy làm vinh hạnh!” Trần An Vĩ lễ độ chắp tay chào, giọng điệu bình thản nói.
Chiến Thần Vương ánh mắt lóe lên dị sắc, không nghĩ tới tiểu tử trước mặt vốn có thực lực mạnh mẽ là vậy nhưng lại rất lễ độ, không vì có thực lực cao cường mà kiêu ngạo.
Lại nhìn sang nhi tử bên cạnh, phát hiện ánh mắt hừng hực chiến ý của hắn, Chiến Thần Vương khẽ thở dài, chẳng trách kể từ sau trận đấu ở Bách Long Hội Tụ, Chiến Kiều Phong cứ đâm đầu vào tu luyện.
Đã Trần An Vĩ lên tiếng trước, Chiến Thần Vương cũng không để hắn chờ lâu, liền nói “Nào có, Trần tiểu hữu tuổi còn trẻ đã thống nhất tinh cầu, mở ra thời đại mới, Chiến mỗ tự hổ thẹn không bằng!”
Trần An Vĩ cười xua tay “Chiến tiền bối và Chiến Gia trước nay đã hi sinh rất nhiều vì bảo vệ tinh cầu, những kẻ đi sau như ta cũng chỉ có thể cống hiến một phần sức mọn.”
“Haha, nghe những lời này từ Trần tiểu hữu, Chiến mỗ liền cảm thấy mọi hi sinh của Chiến Gia đều xứng đáng rồi!” Chiến Thần Vương bật cười ha hả, nói xong liền làm động tác mời.
Đi theo Chiến Thần Vương tiến vào bên trong đám hỏa diễm hừng hực cháy, Trần An Vĩ kinh ngạc phát hiện Chiến Gia rộng lớn không thua kém gì An Nam Tinh Cầu.
Từng khỏa kiến trúc được thiết kế theo cùng một khuôn mẫu với những tòa lầu cao không thấy đỉnh được bao trùm trong những ngọn hỏa diễm với nhiệt độ vô cùng khủng bố, số lượng nhiều không thể đếm xuể.
Ứng với mỗi tòa lâu các lại có những tôn binh sĩ sử dụng các loại vũ khí khác nhau đứng hai bên, biểu trưng cho sự đa dạng về quân đội của Chiến Gia.
“Không làm Trần tiểu hữu thất vọng chứ?” Chiến Thần Vương bật cười, vỗ ngực nói “Chiến Gia chúng ta từ thời lập tộc tới nay đều khuyến khích tộc nhân tu luyện theo sở thích của mình, mỗi loại vũ khí hay thủ đoạn đều có trưởng bối thực lực cao hướng dẫn, từ đó tạo nên sự linh động trong chiến đấu!”
Trần An Vĩ gật đầu đồng ý, điều này không thể nghi ngờ chính là một trong những lý do khiến Chiến Gia vẫn vững vàng tồn tại trong nhiều năm qua.
Cũng giống như Hồn Tộc có Công Pháp – Loạn Hồn Binh Pháp với đủ các loại binh khí hỗ trợ cho tộc nhân tu luyện, từ đó cũng tạo ra sự đa dạng và linh động trong quá trình chiến đấu.
Chiến Thần Vương vẫn tiếp tục đi, Trần An Vĩ chỉ còn biết đi theo, dọc đường phát hiện không ít ánh mắt quan sát xen lẫn cuồng nhiệt nhìn về phía mình, liền mỉm cười gật đầu.
Rất nhanh, Trần An Vĩ đã cùng phụ tử Chiến Thần Vương tiến tới một tòa tháp cao không thấy đỉnh, bên trên là vô số hoa văn hình hổ tượng trưng cho sự bảo vệ.
Tòa tháp to lớn hơn những cái còn lại cho nên không khó để nhận ra đây là trung tâm của Chiến Gia.
“Đây là Luyện Chiến Tháp, là nơi dùng cho các tộc nhân có công tu luyện, cũng là nơi diễn ra nghị sự quan trọng của gia tộc!” Quả nhiên, Chiến Kiều Phong bấy giờ luôn im lặng, lúc này lại lên tiếng.
Còn không để Trần An Vĩ trả lời, hắn đã nhìn thấy không gian thay đổi, khi nhìn lại đã thấy bản thân cùng phụ tử hai người đã xuất hiện trước một căn phòng đề tự Nghị Sự Phòng.
“Mời!” Chiến Thần Vương ra hiệu, sau đó liền đẩy cửa bước vào, Trần An Vĩ và Chiến Kiều Phong không chậm trễ liền bước theo sau.
Vừa nhìn thấy khung cảnh trước mặt, Trần An Vĩ nhất thời ngẩn người, lát sau liền mỉm cười “Có vẻ việc tiểu tử tới đây đã sớm được dự đoán trước?”
Trước mặt hắn lúc này, từng thân ảnh lạ lẫm hiện diện bên cạnh một chiếc bàn tròn, mỗi người ngồi sẵn trên bảo tọa, sau lưng là những người mà trước đó Trần An Vĩ đã từng gặp qua.
Nói là đã từng gặp qua, bất quá ngoại trừ Phượng Thiên Vũ là Minh Chủ đời tiếp theo của Vạn Yêu Minh đang đứng sau lưng Vạn Yêu Minh Chủ, hắn không quen biết ai khác.
Chiến Thần Vương bật cười ha hả, hướng về phía một thân ảnh được bao phủ bởi tầng tầng lớp lớp Trận Văn huyền ảo, nhàn nhạt nói “Huyễn Trận Trang Chủ vừa hay tinh thông Chiêm Tinh Thuật, việc ngươi đến đã được y bói ra từ rất lâu về trước!”
“Chiến gia chủ quá lời, bổn trang chủ chỉ có chút tài mọn, không thể bằng với Trần tiểu hữu đây!” Huyễn Trận Trang Chủ giọng nói khàn khàn không phân biệt nam nữ vang lên đáp.
Trần An Vĩ hứng thú vuốt cằm, hiếm thấy có người dò xét hắn mà không bị Vô Thượng trừng phạt a.
“Không phải không bị trừng phạt, chẳng qua Huyễn Trận Trang Chủ biết kịp thời dừng lại nên phản phệ không quá nặng mà thôi!” Ảnh Nhi ngồi trên vai hắn đung đưa đôi chân nhỏ, mỉm cười nói.
“Ồ?” Trần An Vĩ bất ngờ, không nghĩ tới còn có thể tránh được phản phệ từ Vô Thượng bằng cách này, chứng tỏ Vô Thượng chỉ bảo vệ chủ nhân chứ không phải lạm sát, chỉ cần biết điểm là dừng, nó sẽ không phát động trừng phạt.
Dĩ nhiên là không phải ai cũng biết đủ và cũng không phải ai cũng đủ thực lực để dừng lại đúng lúc.
Điều này càng khiến Trần An Vĩ tỏ ra hứng thú về người được gọi là Huyễn Trận Sơn Trang này, hắn có cảm giác bản thân chắc chắn sẽ học được thứ gì đó từ y.
Bất quá hiện tại không phải lúc để suy nghĩ, bởi vì ngay khi hắn bước vào, gương mặt mỗi người ngồi trong Nghị Sự Phòng đều trở nên nghiêm túc.
Sau một hồi giới thiệu qua lại, Trần An Vĩ cũng không dông dài, trực tiếp đi vào vấn đề “An Nam Tinh Cầu hiện tại tuy đã khôi phục tới Nguyên Đế Cảnh, nhưng so với các tinh cầu khác trong khu vực phụ cận, nó vẫn quá yếu!”
“Không biết ý ngươi thế nào?” Phượng Tâm Khiết – Minh chủ Vạn Yêu Minh, cũng là mẫu thân của Phượng Thiên Vũ, lên tiếng.
Nghe câu nói của nàng, Chiến Thần Vương và những người còn lại đồng loạt nhìn về phía hắn, hiển nhiên cũng là muốn nghe thử ý định của vị chủ nhân tinh cầu này.
Trần An Vĩ động lấy ý niệm dùng Không Gian Chi Lực của mình hiển hóa ra một vùng tinh không thu nhỏ lấy An Nam Tinh Cầu làm trung tâm, xung quanh là các thế lực và tinh cầu phụ cận.
“Đây là thế lực nào?” Phượng Thiên Vũ nhìn thấy một tòa cung điện với ấn ký Khuyết Nguyệt lơ lửng tỏa ra ánh sáng ấm áp trên tầng cao nhất, nhất thời hứng thú hỏi.
“Thế lực của ta – Nguyệt Ảnh Bảo Cung!” Trần An Vĩ mỉm cười gật đầu, lúc này lại lên tiếng…
“Như các vị đã thấy, trong quá trình An Nam Tinh Cầu hình thành và phát triển, đã có những giai đoạn trở thành mục tiêu của các thế lực khác, gây ra vô số trận chiến lớn nhỏ, nhân yêu hai tộc hi sinh không kể hết!”
“Trong đó, Bắc Hoa Tinh Cầu là một trong những tinh cầu được liệt vào danh sách phải tiêu diệt. Nếu là trước đó, có lẽ chúng ta có thể nhẫn nhịn, hiện tại không thể không trả thù!” Trần An Vĩ chỉ tay vào những tinh cầu mà hắn đã đánh dấu màu đỏ trong khu vực lân cận, lạnh lùng lên tiếng.
“Không thể!” Tử Hồn Cung Chủ lập tức phản đối “An Nam Tinh Cầu trước nay chưa từng chủ động gây hấn với bất kì thế lực hay tinh cầu nào, hiện tại nếu phát động chiến tranh chỉ khiến thương vong tăng lên mà thôi!”
Chiến Thần Vương và những người khác cũng gật đầu đồng tình, không phải bọn hắn không muốn trả thù, chỉ là tinh cầu hiện tại vẫn còn quá yếu, thực lực bọn hắn cũng không quá mạnh mẽ.
Một khi phát động chiến tranh, chỉ sợ thù còn chưa trả, tinh cầu đã bị phá hủy rồi!
“Yên tâm!” Trần An Vĩ mỉm cười lên tiếng “An Nam Tinh Cầu cũng là quê hương của ta, ta sẽ không làm gì hại đến nó!”
“Việc tiêu diệt kẻ thù cứ để ta xử lý, các vị chỉ cần giúp ta bảo vệ tinh cầu và hỗ trợ Nguyệt Ảnh Bảo Cung phát triển là được!”
Chiến Thần Vương cùng ba vị thế lực chi chủ khác đưa mắt nhìn nhau, mà phía sau lưng bọn hắn, Chiến Kiều Phong và những người còn lại cũng làm động tác tương tự, trong mắt hiện lên sự do dự.
“Trong thời gian Tứ Đại Hộ Tinh hỗ trợ Nguyệt Ảnh Bảo Cung phát triển, ta cũng sẽ làm động tác tương tự, chắc chắn sẽ không để các vị thất vọng!” Trần An Vĩ lại nhàn nhạt nói.
Đã nghe tới đây, Chiến Thần Vương và những người còn lại cảm thấy không còn lý do gì để từ chối.
Đùa sao, An Nam Tinh Cầu có thể bình yên cho tới hiện tại đều là nhờ sự hi sinh xương máu của các tiền bối đã ngã xuống trong quá khứ nhưng dù vậy, kẻ thù vẫn chưa từng từ bỏ ý định xâm chiếm mảnh tinh không này.
Tứ Đại Hộ Tinh bọn hắn dù muốn trả thù nhưng tử thương trong các trận chiến bảo vệ tinh cầu đã quá nhiều, nguyên khí đại thương vẫn chưa thể phục hồi hoàn toàn.
Cộng thêm trận đại chiến vừa rồi, bọn hắn còn đang e ngại bản thân sắp không chống nổi nữa, nào còn tâm trí nghĩ tới việc trả thù?
Hiện tại có người thay bọn hắn trả thù, đổi lại chỉ cần giúp cho thế lực của người ta phát triển, sau đó cùng chung tay bảo vệ tinh cầu, hơn thế còn được hắn trợ giúp trở lại, tính thế nào thì người được lợi vẫn là Tứ Đại Hộ Tinh bọn hắn, vậy thì còn lý do gì để từ chối nữa đây?
“Tứ Đại Hộ Tinh sẽ dùng mọi thứ hiện có để giúp đỡ Nguyệt Ảnh Bảo Cung!” Chiến Thần Vương thay mặt Tứ Đại Hộ Tinh lên tiếng.
“Hợp tác vui vẻ!” Trần An Vĩ mỉm cười lên tiếng, đứng dậy đưa tay về phía ông.
“Hợp tác vui vẻ!” Chiến Thần Vương cũng bật cười, đồng dạng bắt tay hắn.
“Chuyện cần nói cũng đã nói, tiểu tử không tiếp tục quấy rầy các vị!” Trần An Vĩ sau cái bắt tay đó cũng lễ độ lên tiếng, sau đó liền quay lưng rời đi.
Chứng Đạo Thạch chỉ có một khỏa trước đó đã sử dụng, hiện tại dù hắn muốn cũng không có cách nào để xác thực giao ước này. Nhưng Trần An Vĩ tin tưởng vào nhân phẩm và lòng yêu thương tinh cầu của Tứ Đại Hộ Tinh, tin tưởng bọn hắn dù không tận trách giúp đỡ Nguyệt Ảnh Bảo Cung nhưng cũng sẽ thay hắn bảo vệ tinh cầu như vẫn luôn thực hiện.
Trở lại với Nghị Sự Phòng, sau khi Trần An Vĩ rời đi, bầu không khí trước đó không có gì căng thẳng lúc này lại trở nên ngưng trọng đến cực điểm.
“Các vị thấy thế nào?” Chiến Thần Vương lên tiếng phá vỡ bầu không khí, ánh mắt nghiêm nghị nhìn về những người trước mặt.
Huyễn Trận Sơn Trang ngưng trọng nói “Thực lực mạnh mẽ, thong dong nhưng ngông cuồng, tâm tư rất sâu. Không những thế, toàn thân lại như được bao trùm trong một thứ gì đó hư vô mờ mịt, không thể mạo phạm!”
“Thật?” Tử Hồn Cung Chủ liếc nhìn y, giọng nói không nén nổi kinh ngạc.
Huyễn Trận Trang Chủ không muốn nói thêm, chỉ nhẹ gật đầu.
Nhưng một cái gật đầu nhẹ nhàng này của y càng khiến bầu không khí thêm nặng nề.
Người đứng phía sau Huyễn Trận Trang Chủ là Huyễn Trận Phó Trang Chủ, một thiếu niên diện mục cương nghị, hai mắt trong sáng như kiếm, thần sắc nghiêm túc, danh tự là Huyễn Vân Dũng, đồng thời cũng là một trong bốn người đã tới gặp Trần An Vĩ cử hành Đế Vương Khai Sinh Lễ.
Chỉ bất quá lúc đó Huyễn Vân Dũng không để lộ mặt thật nên Trần An Vĩ không nhận ra hắn mà thôi.
Nghe trang chủ nhà mình nói vậy, Huyễn Vân Dũng không thể tin vào tai mình.
Trần An Vĩ có thể không biết, nhưng tất cả mọi người trong Nghị Sự Phòng đều nghe qua danh tiếng của Huyễn Trận Trang Chủ.
Không chỉ tinh thông Trận Đạo tới mức đăng phong tạo cực, y còn tinh thông cả Chiêm Tinh Thuật, từng sáng tạo ra trận pháp có khả năng chiêm tinh, dò xét thiên cơ, tiên đoán vận mệnh.
Cũng nhờ có y, Huyễn Trận Sơn Trang cũng trở thành thế lực giao thương duy nhất trong Tứ Đại Hộ Tinh, đem lại nguồn tài nguyên tạm ổn cho cả bốn thế lực cùng phát triển.
Việc Trần An Vĩ tới Chiến Gia đã được y bói ra từ lâu, nhưng cũng vì vậy mà nhận lấy phản phệ nặng nề.
Huyễn Vân Dũng không thể quên được cái ngày nhìn thấy trang chủ nhà mình toàn thân rướm máu, khí tức suy yếu tới cùng cực nằm giữa tòa đại trận do bản thân bố trí.
Không chỉ y trọng thương, tòa đại trận được y dày công bố trí cũng ảm đảm phai mờ từ lâu, dường như bị thứ gì đó cực kì mạnh mẽ phá nát, mà nó vì bảo vệ chủ nhân nên đã tan biến.
Hiện tại nghe y nói vậy, Huyễn Vân Dũng cũng hiểu nguyên do vì sao lúc đó y lại bị phản phệ nặng nề như vậy, nếu không phải kịp thời dừng lại, chỉ sợ y đã sớm tan biến.
Chiến Thần Vương và những người khác tuy không biết ẩn tình phía sau, nhưng cũng thông qua cách nói của Huyễn Trận Trang Chủ mà xác định được tầm quan trọng của việc này.
“Trước hết cứ làm theo lời hắn nói, chỉ hi vọng Trần An Vĩ này thực sự không làm gì ảnh hưởng tới An Nam Tinh Cầu!” Chiến Thần Vương lên tiếng, giọng điệu có chút không chắc chắn.
Lần đầu tiên, một gia chủ, một chiến tướng hoành tảo sa trường nhiều năm như ông lại làm ra hành động đánh cược vận mệnh như thế này, hơn thế lại còn là đánh cược vào người một tiểu tử chỉ mới Nguyên Đế Cảnh.
Ông không nghi ngờ thực lực của hắn, chỉ là không thể chắc chắn vào kinh nghiệm sống của một người trẻ tuổi mà thôi.
------------------
Chào anh em, dạo này công việc cận tết nhiều quá nên tác không dứt ra được, xin lỗi anh em!
Anh em cận tết chắc sẽ rảnh đi nhỉ? Còn tác thì càng gần lễ tết gì đó thì càng bận, nên mong anh em thông cảm nha.
À, tác có tranh thủ sửa một vài chi tiết trong vài chương trước đó, nhỏ thôi, ai không đọc kĩ thì không nhận ra đâu :D
Vậy nha, chúc anh em tết vui vẻ!
-----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
[email protected]Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言