“Bí Thuật – Vạn Vũ Đế Vương Biến!”
Theo thanh âm nhàn nhạt của nam nhân vang lên, ba cỗ khí tức mạnh mẽ đồng loạt phủ xuống khiến Long Hữu Nghĩa và tôn Thanh Long đang kinh ngạc càng ngẩn người.
Sát Chiến Thống Vạn Quân bùng phát Nhất Tầng Sát Vực và Chiến Vực, đem không gian bao trùm trong một màu đỏ đen xen lẫn cực kì u tịch và tăm tối, tu vi của Trần An Vĩ bắt đầu tăng lên.
Bạo Huyết Cuồng Long pha thêm chút sắc đỏ như máu, đem khí tức của Trần An Vĩ mãnh liệt đề thăng, tu vi tăng lên không dứt, thẳng tới Nguyên Thánh Cảnh mới dừng lại.
Và loại Bí Thuật vừa nhận được không lâu – Thăng Long, đem lại cho hắn khả năng tăng cường mọi loại thủ đoạn của Long Tộc, bao gồm từ Long Lực, Long Vực, Long Văn các loại.
Tuy Trần An Vĩ chưa có Long Văn, nhưng Long Lực và Long Vực hắn cũng đã thành thạo, sử dụng Thăng Long cũng sẽ có tác dụng nhất định.
“Làm sao có thể?” Tôn Thanh Long hét lên một tiếng kinh ngạc, nó không thể tưởng tượng nổi tên nam nhân này phút trước vừa nhận được Bí Thuật – Thăng Long ở chỗ phụ thân, phút sau lại có thể thuần thục thi triển nó.
Long Hữu Nghĩa ngược lại không mấy bất ngờ, trước đó hắn đã từng nhìn thấy Trần An Vĩ thi triển Bạo Huyết Cuồng Long bất chấp việc bản thân chỉ là một nhân loại.
“Đại tỷ, dừng lại thôi, hắn không phải kẻ gây ra chuyện đó!” Lúc này, mắt thấy tôn Thanh Long còn thất thần, Long Hữu Nghĩa liền lên tiếng.
Đúng vậy, tôn Thanh Long diễm lệ này chính là đại tiểu thư của Thanh Long Tộc, đại tỷ của Long Hữu Nghĩa, danh tự Long Tố Như.
Tuy biết là vậy nhưng Long Tố Như nàng lại là một nữ cường nhân, lần đầu bị người khác vượt cấp chiến đấu, đã vậy còn là chênh lệch rất lớn, bản tính hiếu thắng lập tức bị kích thích, nàng muốn xem thử nam nhân này có thể vùng vẫy tới mức nào.
Là vùng vẫy!
Hiển nhiên với một cường giả cảnh giới Tinh Tôn Cảnh như nàng, thân phận càng là đại tiểu thư Thanh Long Tộc, Long Tố Như không cho rằng một tên nhân loại Nguyên Đế Cảnh có thể chịu được một kích của mình, càng đừng nói tới việc chiến thắng nàng.
Nghĩ vậy, Long Tố Như lập tức động ý niệm, ba loại lực lượng tự thân một lần nữa triển khai, tốc độ nhanh hơn gấp trăm lần, các tàn ảnh liên tục xuất hiện.
Lần này không phải ba nữa mà số tàn ảnh đã lên tới chín, đồng loạt hội tụ lực lượng.
Xem như đã rút kinh nghiệm, nàng không để Trần An Vĩ sử dụng tốc độ để né tránh đòn tấn công của mình, chín tôn Thanh Long đồng loạt bắn ra Long Pháo.
Vẫn là loại Nguyên Thuật quen thuộc, bất quá Long Pháo này đã được cải tiến, ngoài việc sở hữu tốc độ nhanh hơn gấp trăm lần, nó còn có thể truy đuổi mục tiêu. Ngươi dù có nhanh hơn cũng vô dụng.
Trần An Vĩ không dám xem thường, Thăng Long tuy có thể khiến mọi thủ đoạn của Long Tộc được cường hoá nhưng hắn biết mình không thể ngạnh kháng chính diện, vì vậy liền chọn cách né tránh.
“Chạy đi đâu?” Long Tố Như cười gằn, động lấy ý niệm điều khiển Long Pháo đuổi theo thân ảnh của hắn.
Nhìn thấy chín khỏa Long Pháo như những quả tên lửa tầm nhiệt thời tiền kiếp, Trần An Vĩ cười nhạt, đối phó với những thế công kiểu này, cách dễ dàng nhất là trả về nơi sản xuất.
Thiên Địa Dạ Hành kết hợp với Lưu Tinh Chiến Ngoa và Tốc Văn đem tốc độ của hắn đề thăng lên một tầm cao mới, thân ảnh thoáng chốc chỉ còn là tàn ảnh.
Tuy vậy, tốc độ của Long Tố Như cũng không phải dạng vừa, Long Pháo do nàng bắn ra càng lúc càng nhanh, chỉ trong hai nhịp thở đã bắt kịp bóng lưng Trần An Vĩ.
“Bại!” Cảm nhận được Long Pháo của mình chỉ còn cách Trần An Vĩ một li, Long Tố Như liền cười lạnh.
Nhưng khi nhìn thấy Long Pháo mà mình bắn ra lại đang hướng về phía mình, nụ cười trên môi nàng lập tức đông cứng, khi phản ứng lại thì đã không còn kịp nữa rồi.
Oành!
Tiếng nổ lớn vang vọng khắp Thanh Long Thánh Địa, khói bụi mịt mù, dư ba khủng bố quét khang không trung khiến toàn thể Thanh Long Tộc phải ngẩng đầu khó hiểu.
“Xuống ngay cho ta, tên hỗn đản!” Bên trong đám khói bụi, giọng nói thanh lãnh tràn đầy tức giận của nữ nhân vang lên mà tình cảnh bên trong càng khiến Long Hữu Nghĩa vẫn luôn quan chiến phải giơ ngón tay cái.
Chỉ thấy loáng thoáng thân ảnh một nam nhân đang cưỡi trên lưng rồng, hai tay nắm chặt long giác, bất chấp Long Tố Như vùng vẫy thế nào cũng không thể hất hắn ra khỏi người mình.
“Nàng chấp nhận thất bại, ta sẽ tự rời khỏi!” Trần An Vĩ cười lạnh, trên tay hội tụ lực lượng, vừa giữ chặt long giác vừa đấm xuống.
Mặc dù biết với thực lực hiện tại của mình, hắn không có cách nào đánh ngang tay với Long Tố Như, nhưng ít nhất hắn có thể khiến nàng khó chịu, giống như cách nàng đột nhiên động thủ với hắn vậy.
Long Tố Như có lẽ nên thầm cảm tạ vì mình là nữ nhân, nếu hiện tại kẻ động thủ vô cớ là nam nhân, kết cục của hắn tuyệt đối sẽ không chỉ là bị cưỡi lên như hiện tại.
“Ư…” Bất quá, nàng lúc này cũng chẳng thể làm điều đó, vì mỗi lần bị Trần An Vĩ đấm xuống, lực lượng của hắn như được nàng hấp thụ, Long Lực bên trong đó vậy mà thuần khiết đến mức khiến nàng si mê, vô thức nỉ non.
Bản năng Long Tộc như bị đánh thức, cơ thể bắt đầu nóng bừng, chẳng biết do Xích Viêm Nguyên Lực của Trần An Vĩ thiêu đốt gây ra hay do thứ gì khác.
“Đáng… đáng hận!” Long Tố Như nhận ra điều không ổn với cơ thể mình, lập tức gầm lên một tiếng, toàn thân lóe lên thất thải ngân quang, như lưu tinh mà vọt đi, để lại Trần An Vĩ lơ lửng giữa tinh không.
Trần An Vĩ còn chưa hiểu điều gì đang xảy ra thì đã nhìn thấy Long Hữu Nghĩa tiến lại gần.
“Đại tỷ vì nóng lòng muốn tìm ra tung tích hung thủ nên mới hành sự lỗ mãng, mong ngươi thông cảm!” Long Hữu Nghĩa có chút áy náy nói.
“Không sao! Bất quá Thanh Long Tộc của ngươi đã xảy ra chuyện gì?” Trần An Vĩ xua tay.
Việc Long Tố Như đột nhiên sát khí đằng đằng động thủ sau đó lại đột nhiên thu hồi sát khí chuyển sang thăm dò thực lực cộng thêm việc Long Tấn cũng vừa mới ra tay kiểm tra hắn khiến Trần An Vĩ cảm thấy trong chuyện này nhất định có ẩn tình.
“Thực ra…” Long Hữu Nghĩa hít sâu một hơi, thần sắc đột nhiên ngưng trọng khiến Trần An Vĩ vô thức cảm thấy nặng nề.
“Như ta đã nói, Thanh Long Tộc vốn có 4 vị thiếu chủ và 2 vị tiểu thư, theo thứ tự là đại tỷ Long Tố Như, nhị ca Long Tố Thiên, tam ca Long Tố Địa, tứ ca Long Tố Nhân, ngũ tỷ Long Thu Nguyệt và ta.”
“Vốn các ca ca và tỷ tỷ của ta đều đang nỗ lực hết mình cho ngôi vị tộc trưởng đời tiếp theo, nhị ca và tam ca đột nhiên biến mất!” Long Hữu Nghĩa ngưng giọng nói, những chữ cuối cùng càng là gằn từng chữ.
“Lại biến mất?” Trần An Vĩ nghe vậy vô thức thốt lên, dường như hắn nghe đến từ này hơi bị nhiều lần thì phải.
Long Hữu Nghĩa gật đầu nhấn mạnh “Không một dấu vết!”
“Vậy tại sao phụ thân và đại tỷ ngươi lại nhắm vào ta?” Trần An Vĩ vuốt cằm, liên tưởng tới việc Long Tố Như đột nhiên động thủ, trước đó còn nói gì đó liên quan tới Bí Thuật – Thăng Long, hắn liền cảm thấy khó hiểu.
Long Hữu Nghĩa liền đáp “Sau khi nhị ca mất tích, Thanh Long Tộc chúng ta đã lập tức tiến hành điều tra, qua hàng loạt biện pháp đặc thù cuối cùng xác định được kẻ thủ ác sở hữu khí tức của Long Tộc.”
“Sau khi tam ca mất tích, chúng ta còn xác định được y sở hữu huyết mạch mạnh mẽ hơn cả Thanh Long Tộc. Vậy nên hai người họ mới nhắm vào ngươi!”
Trần An Vĩ âm thầm hít một hơi lạnh.
Phải biết huyết mạch của Thanh Long Tộc được cho là ngang bằng với Chân Long Nhất Tộc, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi huyết mạch Chân Long của bọn hắn.
Vậy mà lúc này, kẻ đã bắt cóc nhị ca và tam ca của Long Hữu Nghĩa lại sở hữu huyết mạch cường đại hơn, huyết mạch của y rốt cuộc là gì? So với Hỗn Thế Nguyên Long của hắn sẽ mạnh hơn hay không?
Điều khiến hắn kinh ngạc hơn chính là Long Tố Như vậy mà sở hữu phán đoán và trực giác không thua kém gì so với một vị cường giả Tinh Thánh Cảnh, nàng cũng cảm nhận được huyết mạch Long Tộc của hắn mạnh mẽ hơn bình thường.
“Đại tỷ của ngươi là một tôn Thanh Long Tộc biến dị?” Sau một hồi suy nghĩ, Trần An Vĩ liền đưa ra kết luận.
Huyết Mạch biến dị vốn mạnh mẽ hơn Huyết Mạch thông thường, việc nàng sở hữu phán đoán và trực giác nhạy bén hơn người cũng là điều dễ hiểu, lại thêm việc nàng sở hữu Quang Hệ Nguyên Lực, Trần An Vĩ có thể khẳng định nàng là Thanh Long biến dị.
Về phần kẻ thần bí kia, Trần An Vĩ cho rằng thực lực hiện tại của mình không nên quan tâm quá nhiều, chỉ hỏi để hiết lý do vì sao bị nhắm tới là được rồi.
Long Hữu Nghĩa gật đầu “Đại tỷ bẩm sinh đã sở hữu Quang Hệ Nguyên Lực, toàn thân toả ra thất thải quang mang, ngộ tính đối với các thủ đoạn của Thanh Long Tộc càng là cao ngất ngưởng.”
“Thần kì tới vậy?” Trần An Vĩ kinh ngạc.
Ngộ tính cũng giống như thiên phú, ngộ tính càng cao thì ngươi sẽ càng mạnh. Tuy nhiên, bất kể là ngộ tính hay thiên phú đều là bẩm sinh, không thể tăng lên bằng bất kì ngoại lực nào, do đó một Huyết Mạch có thể nâng cao ngộ tính là thứ cực kì quý giá.
Long Hữu Nghĩa gật đầu, ánh mắt có chút hâm mộ “Huyết Mạch của đại tỷ được đánh giá cực kì cao trong tộc, là một trong những loại biến dị cực kì mạnh mẽ – Thất Ảnh Huyễn Long.”
Trần An Vĩ gật gù, đang muốn nghe tiếp thì chợt nhận ra đây vốn là nội tình của tộc người ta, mình lại hỏi tường tận thì không hay, vì vậy liền lên tiếng cáo từ.
Rời khỏi Thanh Long Tộc, ngẫm lại những chuyện đã xảy ra, Trần An Vĩ liền lâm vào trầm tư.
Tuy rằng bản thân hiện tại không liên quan gì tới những vụ mất tích bí ẩn của hai vị thiếu chủ Thanh Long Tộc, nhưng không hiểu sao Trần An Vĩ lại có cảm giác thời gian tới, mình chắc chắn sẽ vướng vào những sự việc tương tự.
Thậm chí hắn còn có linh cảm tiểu di của Tuyết Yên và Tuyết An cũng có liên quan tới kẻ bí ẩn kia.
Dành cho những ai đã quên, tiểu di của hai nữ bị mất tích trong khi đưa các nàng đến An Nam Tinh Cầu, tuy có thể trốn thoát khỏi sự truy sát của Tuyết Vực Tộc nhưng hiện tại sống chết vẫn chưa rõ.
Các nàng vẫn luôn một mực tu luyện chờ ngày thực lực đủ cao để tìm kiếm tung tích của tiểu di.
“Lo lắng sao?” Thần Triệu Tinh cười nhạt hỏi, lúc này đã hóa thành một thanh lưỡi hái nhỏ nhắn gắn trên Nguyệt Ảnh Áo Choàng, khí tức thu liễm tới cực hạn, nếu không để ý kĩ sẽ chẳng thể phát hiện ra.
Trần An Vĩ nhún vai “Hiếu kì thôi, dù sao ta cũng nên tìm cách gia tăng chiến lực trước!”
“Tại sao không sử dụng Khí Văn?” Thần Triệu Tinh tỏ vẻ không để ý, bất chợt hỏi “Trong người ngươi sở hữu nhiều loại Khí Văn mạnh mẽ, nếu biết tận dụng tốt cũng có thể quét ngang một phương!”
Trần An Vĩ không quá kinh ngạc, nửa đùa nửa thật hỏi “Ta mà sử dụng Khí Văn, tới lúc bị mấy lão quái vật nhắm tới, nàng bảo vệ ta nhé?”
Hắn vốn không quá hi vọng vào việc này, nói đúng hơn là hắn cũng không muốn Thần Triệu Tinh phải hao tốn lực lượng bảo vệ mình, dù sao nàng vẫn chưa khôi phục toàn thịnh.
Thần Triệu Tinh thoải mái đáp ứng “Cứ tự nhiên, đảm bảo sẽ không có tên nào dám động vào ngươi!”
Trần An Vĩ bật cười “Vậy trông cậy vào nàng rồi!”
Bất quá, hắn không muốn gây thêm rắc rối cho nàng, vì vậy trong thời gian tới, khi nào chưa lâm vào tình cảnh bất khả kháng, hắn sẽ không sử dụng tới các loại Khí Văn từ đẳng cấp Nhất Tự trở lên.
Với tu vi Hồn Tu hiện tại của hắn, chỉ đủ che giấu khí tức của các loại Khí Văn chưa đạt tới Nhất Tự Cấp, các loại khác thì vô pháp ẩn giấu, Thánh Văn thì khỏi cần bàn, khi sử dụng phải vô cùng cẩn thận.
Hai người vẫn tiếp tục lên đường, vừa đi vừa tán gẫu và ngắm nhìn tinh không vô tận.
Cứ tưởng chuyến đi sẽ chỉ có như vậy cho tới khi…
“Cuối cùng cũng tìm được ngươi!” Trước mặt liền vang lên giọng nói trong trẻo có chút năng động quá mức của nữ nhân, Trần An Vĩ lập tức đưa mắt nhìn tới người vừa xuất hiện.
Một tiểu loli toàn thân khoác hắc sắc áo bào cũ kĩ và có phần rách nát, trên tay vẫn còn nồng đậm Ma Lực hội tụ thành hắc trảo và mùi máu tanh nồng cho thấy nàng dường như mới chiến đấu.
“Đặng Long?” Trần An Vĩ kinh ngạc, khí tức quen thuộc khiến hắn ngay lập tức nhận ra thân phận của nàng.
Từ lần trước chiến đấu ở Vạn Yêu Chiến Tướng Hội, không hiểu vì sao nữ nhân này lại biết hắn sở hữu huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long, còn muốn hắn giúp một chuyện gì đó nhưng lại không nói, thậm chí vì để hắn tin tưởng mà giao luôn cả Linh Hồn Bổn Nguyên của mình cho hắn.
Bất quá, thời gian trôi qua đã lâu, tới nỗi Trần An Vĩ thậm chí còn quên mất sự tồn tại của nàng, hiện tại tiểu loli này lại xuất hiện, không biết là sẽ làm gì đây?
“Nàng đột phá Tinh Vương Cảnh rồi?” Trần An Vĩ lại được một phen kinh ngạc, Sau một khoảng thời gian không gặp, tiểu loli này vậy mà đã là cường giả Tinh Vương Cảnh, vượt trên Long Hữu Nghĩa một đại cảnh giới.
“Là khôi phục lại thì đúng hơn!” Tiểu loli Đặng Long lên tiếng đính chính.
“Khôi phục? Nàng bị thương sao?” Trần An Vĩ có chút lo lắng hỏi.
“Không quá nghiêm trọng!” Tiểu loli Đặng Long lên tiếng, giọng điệu van nài “Chuyện lần trước muốn ngươi giúp, hiện tại giúp ta nha!”
Trần An Vĩ khóe môi giật giật, nhìn thấy ánh mắt long lanh đáng thương của nàng, liền bất đắc dĩ nói “Ít nhất cũng phải nói cho ta biết đó là việc gì chứ?”
“Giao…” Tiểu loli Đặng Long còn muốn lên tiếng, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc, hắc trảo trên tay hướng về bên cạnh Trần An Vĩ nắm chặt.
Bẹp!
Thanh âm nhóp nhép vang lên hệt như thể nàng vừa bóp chết một con muỗi, nhưng điều đó không khiến sắc mặt của Đặng Long khá hơn, ngược lại càng lúc càng thâm trầm.
Bởi vì thứ nàng vừa bóp nát không phải người, mà là một tôn Cương Thi.
“Mau rời khỏi đây!” Đặng Long giọng điệu gấp gáp, nàng dùng tốc độ nhanh nhất tiến đến kéo tay Trần An Vĩ rời đi.
Thần Triệu Tinh vẫn như thường lệ, lấy một tư thế người ngoài cuộc quan sát tất cả, bất kể trước đó nàng đã cảm nhận được có kẻ muốn động thủ với Trần An Vĩ.
Bất quá, ngay lúc này đã xuất hiện hai cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ chặn đường hai người.
“Đặng Long tiểu nhi, hôm nay là ngày chết của ngươi!”
Hai người vừa xuất hiện đã buông xuống lời đe dọa, thân ảnh liền xuất hiện trước mặt tiểu loli Đặng Long, thế công khủng bố đã phủ xuống.
Tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc…
-----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
[email protected]Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言