Vạn Vũ Đế Vương

Chương 397 Nâng cấp huyết mạch

Bùm!

Vừa chạy được một đoạn, di chứng của những loại Bí Thuật đã kéo tới, từng tiếng nổ khủng khiếp vang vọng không gian khiến tiểu loli phải giật mình.

Trần An Vĩ không quan tâm thương thế của mình, cưỡng ép bản thân không lâm vào hôn mê, tận lực di chuyển ra xa khỏi khu vực chiến đấu vừa rồi.

Không phải hắn sợ tên thần bí Tinh Quân Cảnh kia đuổi tới, mà là lo sợ đám người Bạch Lang Tộc cảm ứng được khí tức của Từ Vân Nhã, từ đó tìm được vị trí của Quang Ám Tiên Quốc chúng nữ.

Thực lực của hắn chưa đủ để giúp các nàng, một khi tung tích bị bại lộ, các nàng chắc chắn sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Hắn không muốn vì mình mà khiến chúng nữ trả giá, cho nên hiện tại dù có phải cưỡng ép bản thân tới cùng cực, hắn cũng muốn kéo dài thêm chút khoảng cách, hi vọng có thể gây khó khăn cho những kẻ kia thêm một chút.

Nghĩ vậy, Thiên Địa Dạ Hành, Tốc Văn và Lưu Tinh Chiến Ngoa càng được điều động tới cực hạn, tốc độ của hắn ngay lập tức tăng vọt.

Lợi dụng chút thời gian cuối cùng khi vẫn đang sở hữu thực lực của một Nhất Đẳng Tinh Giả Cảnh, Trần An Vĩ cuối cùng cũng có thể đưa tiểu loli đến một địa điểm cách xa vị trí chiến đấu hơn nửa năm ánh sáng.

“Tiểu Vĩ, mau dừng lại!” Từ Vân Nhã thấy hắn lại liều mạng, thanh âm lo lắng lập tức vọng ra từ Vạn Thế.

Nhưng Trần An Vĩ đâu có nghe, trước khi thời gian thi triển Bí Thuật kết thúc, hắn còn muốn tăng tốc thêm, bất chấp việc cơ thể đã vỡ nát phân nửa.

Bùm!

Bất quá, ông trời không cho phép, ngay khi hắn điều động lực lượng một lần nữa, cơ thể của hắn lúc này đã không thể chịu nổi lực lượng mạnh mẽ của một Nhất Đẳng Tinh Giả Cảnh.

Từng tiếng nổ vang lên, liên tiếp từng bộ phận của hắn bị vỡ nát.

Từ chân cho đến tay, từ đầu cho tới bụng, tất cả đều bị lực lượng của chính bản thân hắn phá hủy, xương cốt nát vụn tới mức không thể nát hơn, máu tươi văng tung tóe, khí tức suy yếu tới cực hạn.

Cũng may trước khi mất đi ý thức, Trần An Vĩ đã kịp mang hai người chạy vào một động phủ bỏ hoang trôi lạc gần đó, nhờ thế mà có thể tạm thời che giấu được khí tức bản thân.

Tiểu loli nhìn thấy tình cảnh này mà giật mình, bất quá ngay lập tức cảm thấy yên tâm.

Bởi vì mặc dù tình trạng của hắn thảm khốc tới mức không nỡ nhìn, nhưng việc nàng ngoại trừ thương thế do sử dụng Bí Thuật ra thì hoàn toàn bình an vô sự cho thấy nam nhân này vẫn chưa chết.

Nên nhớ hắn nắm giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng, nếu hắn chết nàng sẽ không thể sống.

Vì vậy lúc này, thay vì lo lắng, tiểu loli lại ngay lập tức tiến nhập trạng thái tu luyện.

Nàng hiểu rằng kẻ thù vẫn đang nhắm vào mình, nam nhân này đã vì nàng chiến đấu với những kẻ thù đẳng cấp cao hơn, tuy có thể vượt cấp chiến đấu nhưng phản phệ lại quá nặng.

Vậy nên lúc này việc cần nhất chính là nhanh chóng khôi phục lại toàn thịnh, sau đó nàng sẽ đem hắn tới một nơi khác an toàn hơn để chữa trị.

Cũng may nhờ có hắn ngăn cản kịp thời nên thời gian nàng thi triển Bí Thuật – Đặng Long Hóa Ma không dài, chỉ bị chút phản phệ, khôi phục toàn thịnh cần không tốn quá nhiều thời gian.

Nghĩ tới đây, ánh mắt tiểu loli nhìn Trần An Vĩ bỗng nhiên có chút ôn nhu.

Nàng là hậu duệ cuối cùng của Đặng Long Tộc, luôn phải tự mình sinh tồn trong thế giới cường giả vi tôn đầy khắc nghiệt này.

Trong một lần khám phá các động phủ và bí cảnh tại An Nam Tinh Cầu, nàng vô tình tìm được một cổ tịch nói về một chủng loài Long Tộc biến dị vô cùng thần bí.

Toàn thân chúng trong suốt như thủy tinh, lại như hòa mình cùng tinh không vô tận. Chúng không sở hữu Không Gian Chi Lực nhưng lại có thể dễ dàng di chuyển giữa các chiều không gian khác nhau.

Nếu không phải vì được bao phủ bởi mười loại lực lượng thuộc tính vô cùng mạnh mẽ sẽ chẳng ai nhìn ra chúng là một loài rồng.

Chúng rất hiếm khi xuất hiện ở các chủng loài Long Tộc thông thường, nhưng lại xuất hiện rất nhiều ở Hỗn Độn – nơi mà không một giống loài thông thường nào có thể tồn tại.

Và mỗi lần chúng xuất hiện, thế nhân liền biết, đại biến sắp diễn ra.

Từ đó, mỗi khi nhắc tới loài Long Tộc này, người ta luôn truyền tai nhau một danh tự.

Hỗn Thế Nguyên Long!

Nàng không biết Hỗn Độn là gì, càng không biết Hỗn Thế Nguyên Long mạnh mẽ tới múc nào.

Nhưng cổ tịch lại cho nàng biết được một thứ còn giá trị hơn, chính là Hỗn Thế Nguyên Long có khả năng nâng cấp huyết mạch cho những loài Long Thần Chi Tử khi giao phối.

Tiểu loli không biết Long Thần Chi Tử rốt cuộc có bao nhiêu chủng loài, nhưng nàng biết Đặng Long Tộc của nàng là một trong số đó.

Trong cổ tịch còn nói rằng, chỉ cần đến gần người sở hữu loại huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long, huyết mạch Long Tộc trong cơ thể sẽ tự sinh ra cảm giác thân thuộc.

Điều này khiến cho tiểu loli nảy sinh hi vọng mong manh rằng chỉ cần tìm được người sở hữu huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long, nàng sẽ có sức mạnh để trả thù.

Trải qua nhiều năm, nàng bôn ba khắp nơi trong tinh không, hòng tìm được người sở hữu huyết mạch thần bí kia.

Dù nhiều lần trọng thương khiến tu vi thụt lùi, nàng vẫn không bỏ cuộc.

Dù nhiều lần đắc tội kẻ thù mạnh mẽ đến nỗi suýt mất mạng, nàng vẫn không từ bỏ hi vọng.

Dù nhiều lần cảm thấy cô đơn lạc lõng giữa tinh không vô tận, nàng vẫn kiên cường bước tiếp.

Dù nhiều lần muốn bỏ cuộc vì hi vọng quá mức mong manh, nàng vẫn tự nhủ mình phải tiếp tục.

Cũng may, ông thời có mắt, tới hiện tại, cuối cùng nàng cũng tìm được người sở hữu huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long trong một lần trở về quê hương.

Hắn là một nam nhân ngả ngớn, thích nhất việc trêu chọc nữ nhân xung quanh nhưng một khi nghiêm túc, hành động của hắn luôn khiến chúng nữ phải xúc động, vô thức đắm chìm trong sự dịu dàng và ấm áp mà hắn mang lại.

Tuy ban đầu lại gần hắn là có mục đích riêng, đến nỗi bất chấp cả tính mạng mà giao cả Linh Hồn Bổn Nguyên cho hắn, nhưng chính nàng lúc này cũng bị hành động của nam nhân này làm cho rung động.

Hắn là nam nhân đầu tiên, càng là người đầu tiên trong thế giới khắc nghiệt này quan tâm tới nàng.

Những kẻ khác chỉ biết tới thực lực nàng đang nắm giữ, biết tới một Đặng Long hiếu chiến hiếu sát, chiến lực siêu quần, một mình trấn áp quần hùng mà quên mất rằng nàng chỉ là một nữ nhân mất đi gia tộc, mất đi người thân.

Dù cho bề ngoài có kiên cường tới đâu thì vẫn có lúc yếu lòng mà thôi!

“Hỗn Thế Nguyên Long, đa tạ ngươi!” Tiểu loli sau một thoáng đã tọa, thương thế đã khôi phục phần nào, lúc này liền tiến lại gần Trần An Vĩ, muốn đỡ lấy cơ thể vỡ nát của hắn.

Ánh mắt vô tình liếc nhìn đến một vật thể cự đại dạng hình trụ đang dựng thẳng đứng phía thân dưới của hắn, tiểu loli khẽ che miệng, ánh mắt có chút hoảng hốt.

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng nàng lấy quyết tâm, tay nhỏ vươn ra chạm vào nó.

Xúc cảm ấm nóng ngay lập tức truyền tới khiến nàng tê dại, ngọc thủ vô thức vuốt ve.

Nàng thừa nhận, dã tâm muốn nâng cấp huyết mạch của mình vẫn chưa hề thay đổi.

Vốn nàng muốn chờ hắn đồng ý rồi mới thực hiện cũng không muộn, nhưng hiện tại cơ hội ngay trước mắt, nam nhân này lại không thể kháng cự, nàng làm sao có thể bỏ qua?

Cho dù sau đó hắn tỉnh lại liền muốn giết nàng, nàng cũng chấp nhận.

Đã giao Linh Hồn Bổn Nguyên cho hắn, nàng đã sớm lường trước được kết cục này, chỉ cần có thể trả được mối thù của Đặng Long Tộc, nàng chết cũng không hối tiếc.

“Chờ ta trả được thù quay lại, tới lúc đó sẽ tùy ngươi định đoạt!” Tiểu loli khẽ lẩm bẩm, động tác ngày càng bạo dạn hơn.

Ót!

“Ư… nó lớn quá…” Tiểu loli khẽ nhíu mày, cơn đau vì lần đầu phá thân kết hợp cùng khoái cảm lạ lẫm khiến nàng rùng mình, bất quá chỉ mất một chút thời gian đã có thể thích ứng.

Cảm nhận được từng thớ thịt mềm nơi nhục động bị tiểu huynh đệ của hắn xâm chiếm, tiểu loli càng như một nữ kỵ sĩ cưỡi trên người nam nhân.

Theo từng động tác nhấp hông đầy bạo dạn của mình, tiểu loli càng kinh hỉ khi phát hiện ra huyết mạch Đặng Long Tộc của mình thực sự đang được nâng cấp từng chút một.

“Cảm giác này… ưm… thật tuyệt…” Tiểu loli càng ra sức nhấp hông, không biết vì quá kinh hỉ hay vì đang lên đỉnh mà nỉ non, nhục động bắt đầu co giật, thánh thủy từng đợt phun trào như suối.

Vù… vù…

Đúng lúc này, nhật nguyệt tinh khí vạn dặm xung quanh như được một thứ gì đó triệu hoán mà điên cuồng tiến vào nơi tư mật đang triệt để gắn kết của hai người.

Lực lượng chúng nó đem lại luân phiên di chuyển giữa cả hai, rồi từ từ được cả hai hấp thụ.

Trong ánh mắt kinh ngạc của tiểu loli, nam nhân mà nàng đang cưỡi lên kia đang lấy tốc độ khủng bố mà khôi phục.

Phục Mệnh Thiên Mộc, Dưỡng Sinh Hồ Thủy và Niết Bàn Sinh Mộc Thủy cùng lúc bao trùm lấy cơ thể nam nhân, từng vết thương tưởng chừng như phải mất rất nhiều thời gian lại đang hồi phục trong nháy mắt.

“Ưm…” Ngay khi nam nhân khôi phục toàn thịnh, tiểu loli lập tức cảm nhận được thanh hung khí kia to lên một vòng, trướng đầy dưới hạ thân nàng.

Trần An Vĩ từ từ mở mắt, cảm nhận được cảm giác mềm mại thư sướng dưới hạ thân mà giật mình.

Nhìn thấy tiểu loli đang cưỡi trên người, thanh hung khí cắm lút cán vào bên trong, thánh thủy ướt đẫm một mảng, hắn liền hiểu ra chuyện gì.

“Hóa ra đây là chuyện nàng muốn ta giúp?” Trần An Vĩ cười nói.

Tiểu loli nhìn nụ cười của hắn mà vô thức rùng mình, chẳng hiểu vì sao khi nhìn thấy nụ cười này nàng lại cảm thấy có chút sợ hãi.

Trần An Vĩ không để nàng tiếp tục suy nghĩ, lúc này đảo khách thành chủ, đè ép giai nhân xuống dưới thân, một tay lướt ngang vòng eo nhỏ nhắn trơn láng, một tay trêu chọc bầu sữa non, cái miệng thì chiếm lấy đôi môi mềm của nàng, hạ thân bắt đầu nhấp mạnh.

“A… đừng mà… đột ngột quá rồi…” Tiểu loli toàn thân run rẩy, khoái cảm từ ba nơi trọng yếu nhất của cơ thể cùng lúc truyền tới khiến nàng không nhịn được nỉ non.

“Đây không phải chuyện nàng muốn sao? Nếu vậy ta sẽ cho nàng toại nguyện!” Trần An Vĩ hừ một tiếng, hạ thân càng lúc càng gia tốc, được vài trăm cái liền đổi tư thế.

“Ư… ta… ngươi… sướng quá…” Tiểu loli oằn mình rên rỉ, lúc này nàng đang được hắn bế lên, hai chân bị hắn mở rộng, tiểu huynh đệ từ dưới đâm lên tới tận cùng hoa tâm.

Sau vài trăm lần nhấp dũng mãnh của nam nhân, rốt cuộc nàng không chịu nổi mà run rẩy, thánh thủy cuồng phún.

Nhưng Trần An Vĩ vẫn không dừng lại, hắn lại đổi tư thế, lần này để nàng nửa quỳ nửa bò, tiểu huynh đệ thúc vào từ phía sau.

“Á… sâu quá… ư…” Tiểu loli muốn rên rỉ nhưng lại bị hắn chiếm đoạt đôi môi, đôi bầu sữa tiếp tục bị nhào nặn, từng tiếng rên chỉ còn là tiếng ư ử trong họng.

Phạch! Phạch! Phạch!

Từng tiếng va chạm da thịt đầy ái muội vang vọng khắp động phủ, nếu có người ở đây sẽ vô thức ngượng ngùng khi phát hiện cuộc ân ái này đang nồng cháy tới mức nào.

Trần An Vĩ lúc này vẫn đang liên tục ra vào bên trong cơ thể nhỏ nhắn của tiểu loli, để lại từng dấu vết “muỗi đốt” rải rác khắp nơi trên cơ thể nàng.

“Ta ra đây!” Mãi đến khi giai nhân tiết thân lần thứ năm, Trần An Vĩ mới thúc mạnh cú chốt hạ, phóng xuất từng đợt sinh mệnh nóng hổi vào tận cùng bên trong nàng.

Nhìn tiểu giai nhân bị mình giày vò tới mềm nhũn, lại nhìn tới nhưng vết đỏ chói mắt trên cơ thể nhỏ nhắn của nàng, Trần An Vĩ cũng có chút thương xót, chậm rãi hôn lên chúng từng chút một.

“Ưm… đừng mà…” Tiểu loli toàn thân run rẩy, hai tay nhỏ che lấy gương mặt đang ngượng ngùng, ánh mắt không dám nhìn hắn.

“Lúc nãy chẳng phải còn cưỡi lên người ta sao?” Trần An Vĩ nhìn thấy cảnh này liền bật cười, càng tận lực trêu chọc cơ thể mẫn cảm của nàng.

“Ưm… ta sợ ngươi không đồng ý…” Tiểu loli bị hắn trêu chọc tới mức không nhịn được nữa, hơi thở lại trở nên gấp gáp, miệng nhỏ nỉ non.

“Đương nhiên không đồng ý!” Trần An Vĩ hừ một tiếng, giả vờ tức giận cắn lên bầu ngực non của nàng, để lại một dấu răng nhẹ xung quanh nhũ hoa hồng nhuận.

Tiểu loli nghe vậy liền trầm xuống, vô thức nhắm mắt chờ đợi kết cục tiếp theo.

“Làm vậy ngươi thiệt thòi chỉ có nàng!” Nhưng sau đó, những gì nàng nhận được chỉ là câu nói trầm ấm đầy sự quan tâm của nam nhân khiến nàng mở bừng hai mắt, ánh mắt rung động cùng kinh ngạc nhìn hắn.

“Ta không biết vì sao nàng cần làm chuyện này, cũng không biết vì sao nàng lại bất chấp tất cả. Nhưng dù là gì thì người thiệt thòi vẫn luôn là nàng!” Trần An Vĩ nằm xuống bên cạnh giai nhân, vừa vuốt ve tấm lưng trần nhỏ nhắn vừa thương xót nói.

“Không thiệt, nhờ huyết mạch của ngươi, ta có thể bước thêm một bước trên đường trả thù!” Tiểu loli bị lời nói của hắn làm cho rung động, nhất thời nói nhiều thêm một chút.

Dường như được hắn quan tâm sau khi ân ái khiến nàng mở lòng hơn, tiểu loli lại kể cho hắn nghe mọi chuyện.

Trần An Vĩ vuốt cằm “Nếu mọi chuyện thực sự như nàng nói, giúp nàng nâng cấp huyết mạch thì ta cũng chẳng mất gì, ngược lại là nàng…”

Tiểu loli trong lòng cảm động, nghĩ rằng hắn đang quan tâm mình, vội vàng ngắt lời “Ta đã nói không thiệt!”

Nhưng nàng đâu biết tên này đang dần xoay người, đè ép lên cơ thể nhỏ nhắn của nàng.

“Đương nhiên không thiệt!” Khi nàng kịp nhận ra đã nghe thấy giọng cười ngả ngớn của nam nhân, hạ thân lại truyền tới khoái cảm khiến nàng phải run rẩy, nàng muốn lên tiếng thì lại bị hắn chiếm đoạt đôi môi.

Tới đây, tiểu loli đã không còn nghe thấy gì khác ngoài những tiếng va chạm da thịt đầy ái muội và tiếng rên rỉ nỉ non của chính bản thân.

Tất cả những gì nàng nhớ là câu nói đầy nhu tình của hắn “Ta sẽ biến quyết định hôm nay của nàng trở thành quyết định đúng đắn nhất cuộc đời này!”

Phạch! Phạch! Phạch!

Trần An Vĩ đè ép cơ thể nhỏ nhắn theo tư thế truyền thống, tiểu huynh đệ ra vào bên trong u cốc chật ních, huyết mạch Hỗn Thế Nguyên Long từ từ khai mở.

Theo như nàng nói, huyết mạch của hắn có thể giúp nâng cấp huyết mạch Đặng Long của nàng, mà việc này lại không gây hại gì cho hắn, vậy nên Trần An Vĩ không ngại giúp nàng một tay.

Quả nhiên, sau hàng trăm cú nhấp dũng mãnh phóng thích từng đợt sinh mệnh nóng hổi vào tận cùng hoa tâm của tiểu giai nhân, dị biến đã nảy sinh…

----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta: [email protected]

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất