Sau khi Băng Kiếm Tạc Thiên chẻ đôi Vạn Lý Thiên Phong, lúc này nó đang lao tới vị trí của Tiêu Yến với tốc độ khủng bố. Tưởng chừng như nàng sắp trọng thương thì tình cảnh tiếp theo khiến Đoàn La và cả chúng cường giả quan chiến đều phải kinh ngạc.
Chỉ thấy, không biết từ khi nào, vị trí Tiêu Yến đang đứng chỉ còn lại một tàn ảnh. Băng Kiếm Tạc Thiên chém qua nó như chém vào trong không gian vậy.
Đoàn La khó tin nhìn vào tình cảnh này, chưa kịp hoàn hồn thì bên tai lại vang lên âm thanh trong trẻo của nữ nhân.
“Địa cấp Hạ phẩm Nguyên Thuật – Phong Di Vạn Vật!”
Đùng!
Không kịp né tránh, Đoàn La lãnh trọn chưởng ấn của Tiêu Yến văng về một phía, bất quá cảm giác thân thể mình hoàn toàn không bị bất kỳ thương tích gì, hắn cười phá lên “Haha, với chút thực lực đó mà cũng muốn đánh với ta? Nằm mơ đi!”
Hắn đang định vận Nguyên Lực thì bất chợt, chú ý thấy ánh mắt phức tạp của trưởng bối trong gia tộc, lại nhìn thấy ánh mắt như nhìn thằng ngu của đám người, hắn mới chú ý tình cảnh xung quanh, nhất thời ánh mắt muốn lòi ra ngoài.
“Trận đấu kết thúc, người giành chiến thắng là Tiêu Yến của…” Lục Bảo Hành nhìn thấy tình huống trước mặt, liền đứng lên tuyên bố.
“Ta không phục!” Đoàn La hét lên. Hắn không chấp nhận kết quả này, hắn làm sao có thể thua tiện nhân này?
“Trong quy tắc có nếu rõ, ai bị đánh ra khỏi vòng biên sẽ bị tính là bị loại!” Lục Bảo Hành không để ý tới lời nói của hắn, chỉ tuyên bố một câu rồi phất tay đem Đoàn La rời khỏi đấu trường.
Đám người lúc này mới hoàn hồn, thì ra Tiêu Yến đã dùng Phong Di Vạn Vật để đẩy Đoàn La ra khỏi vòng biên của Tàng Long Đài. Mà Đoàn La tên này vậy mà không hề có chút phòng bị, trực tiếp bị đẩy văng khỏi Tàng Long Đài, bị loại khỏi vòng thi.
Thiên Mị Tông đoàn người nhìn thấy cảnh này thì giơ ngón tay cái về phía nàng, quả không hổ danh thiên tài của chúng ta, luôn có những nước đi không hợp lẽ thường.
Ai cũng biết Phong Di Vạn Vật mặc dù rất có lợi trong việc điều khiến Phong Hệ Nguyên Lực di chuyển các vật thể xung quanh, nhưng trong thực chiến nó rất ít đất dụng võ.
Vì thế mà mặc dù rất hữu dụng nhưng nó vẫn chỉ được đánh giá ở mức Địa cấp Hạ phẩm. Bất quá hiện tại thì sao? Đám người bọn hắn coi như được mở mang tầm mắt.
Dùng Phong Di Vạn Vật trực tiếp lên người đối thủ, đẩy hắn văng khỏi đấu trường, trực tiếp bị xử thua. Hảo nước đi!
Đoàn La sau khi bị cưỡng ép đưa về vị trí thì nghiến răng nhìn lấy thân ảnh nữ nhân trên Tàng Long Đài, miệng lẩm bẩm “Tiện nhân! Chờ sau khi Bách Long Hội Tụ kết thúc, sẽ cho ngươi biết tay!”
“Bắt đầu trận đấu thứ hai!” Lục Bảo Hành không để lãng phí thời gian, ra hiệu cho Tiêu Yến trở về vị trí, rồi tiếp tục vận hành Ngẫu Nhiên Cầu. Rất nhanh sau đó, hai cái tên khác lại được lựa chọn.
“Trận thứ hai là…” Lục Bảo Hành nhanh chóng xướng tên hai vị thiên tài của trận đấu tiếp theo, đó là hai huynh đệ của cùng một gia tộc dưới trướng Trần gia, cả hai bằng vào thực lực của mình mà tiến tới vòng này.
“Đại ca, cuối cùng cũng có cơ hội chiến với huynh một trận!” Người đệ đệ tên Nam Bão hưng phấn nói, hắn vẫn luôn thần tượng đại ca của mình, vẫn luôn mong muốn được giao hữu một trận, nay có cơ hội đương nhiên sẽ hưng phấn.
“Được! Vậy hãy cho đại ca thấy tiểu tử ngươi có những gì!” Đại ca Nam Vũ cũng bị kích thích, hưng phấn cười lớn, nói một câu, ngày thường vì hắn là con trưởng nên phải giúp phụ thân và trưởng bối quản lý gia tộc, rất ít khi có cơ hội giao hữu với tiểu đệ này của hắn.
Hai huynh đệ nhà Nam gia hưng phấn nhìn nhau, đồng thời lấy ra vũ khí tiện tay của mình, không chút chần chừ liền lao vào nhau.
Keng! Keng! Keng!
Tiếng va chạm của hai kiện vũ khí liên tục vang lên, sau trăm hiệp đấu, cả hai vẫn bất phân thắng bại.
Như hiểu ý định của nhau, bọn hắn đồng loạt điều động lượng Nguyên lực còn xót lại trong người, tụ lực vào thanh vũ khí trên tay, đồng loạt hô lên một tiếng
“Thiên cấp Hạ phẩm Kích Pháp – Viêm Kích Phá Thương Khung!”
Viêm Kích Phá Trường Không, là môn Kích Pháp đòi hỏi người sử dụng phải có… một thanh kích, đồng thời khi sử dụng phải dồn lực vào cánh tay để ném thanh trường kích của mình lên tận thương khung.
Trong quá trình bay đó, khẩu quyết của Viêm Kích Phá Trường Không sẽ khiến thanh trường kích liên tục hấp thu Hỏa Hệ Nguyên Lực của chủ nhân và vùng không gian xung quanh.
Khi rơi xuống sẽ tạo ra một khỏa trường kích phô thiên cái địa như hiện tại.
Viêm Kích Phá Trường Không là niềm tự hào của cả gia tộc. Bởi vì nó có phạm vi tác dụng lớn, thuận lợi cho những trận quần công.
Ngoài ra, khỏa trường kích mà Viêm Kích Phá Trường Không tạo ra còn có khả năng thu phóng tùy ý. Chỉ cần đủ Nguyên Lực, ngươi có thể phóng to nó bao nhiêu lần cũng được.
Không những thế, nhờ khả năng thu phóng tùy ý mà khi đơn đấu, Viêm Kích Phá Trường Không cũng là một con át chủ bài cực kì mạnh mẽ.
Với tất cả những ưu điểm kể trên, Viêm Kích Phá Trường Không đã được Trần gia lựa chọn là một trong những Nguyên Thuật bắt buộc của Xích Y Vệ, khiến gia tộc bọn hắn cũng được mang tiếng thơm.
Trở lại với trận đấu hiện tại, trường kích trong tay được gia trì nồng đậm Hỏa Hệ Nguyên Lực, Nam Vũ và Nam Bão đồng loạt thủ thế rồi vung tay ném trường kích lên không trung.
Ầm! Ầm! Ầm!
Không lâu sau đó trên thương khung xuất hiện hai khỏa trường kích phô thiên cái địa, chúng theo sự điều động của chủ nhân mà chầm chậm lao vào nhau.
Xèo! Xèo!
Dù là chầm chậm lao vào nhau, nhưng vì quá to lớn nên những nơi chúng đi qua, không gian liên tục bị thiêu đốt tạo ra một vùng đen kịch trên quỹ đạo của chúng.
Bùm!!!
Hai khỏa trường kích cuối cùng cũng chạm vào nhau, bất quá không hề có ma sát, không chút dư thừa chúng đã nổ tung. Dư ba vụ nổ quét ngang tứ phía, hất văng hai vị huynh đệ của Nam gia xuống khỏi Tàng Long Đài.
“Haha, hay! Hay lắm!” Nam Vũ hưng phấn cười lớn nhìn tiểu đệ của mình nằm cách đó không xa.
“Haha, trận đánh tiếp theo nhất định đệ sẽ chiến thắng!” Nam Bão cười sảng khoái nhìn đại ca mình nói.
“Được, đại ca chờ ngươi!” Nam Vũ cũng cười nói, trong lòng vui mừng vì tiểu đệ của mình có thành tựu như vậy.
Tiểu đệ này của hắn tu luyện chưa bao lâu, vậy mà tới hiện tại đã có tu vi Nguyên Sư Đỉnh Phong, cách biệt không quá xa so với tu vi Nhị Tinh Nguyên Vương của hắn. Hơn nữa lại còn có thể đánh với hắn một trận sảng khoái như vậy, thật sự làm chiến ý trong người hắn bị kích phát.
Thế nên dù cả hai đều thất bại, bọn hắn vẫn cười sảng khoái rời khỏi Tàng Long Đài, trở về vị trí của Nam gia.
“Hai tiểu tử này…” Tình cảnh trước mặt lọt vào mắt đám người khiến bọn hắn câm nín, người ta thua cuộc thì phẫn nộ, bực tức các thứ, hai người các ngươi thì hay rồi, lại xem đây là trận giao hữu?
“Khụ… trận đấu thứ hai kết thúc. Trận đấu tiếp theo!” Lục Bảo Hành lại phất tay một cái, Ngẫu Nhiên Cầu lại tiếp tục qua, rất nhanh sau đó hai cái tên hiện ra trên khán đài.
Không biết vô tình hay cố ý, Ngẫu Nhiên Cầu lại cho ra hai cái tên của cùng một thế lực.
“Tỷ tỷ, cũng lâu rồi chúng ta không tỷ thí, nhân tiện cơ hội này hãy chiến một trận đi!” Nhìn thấy tên mình trên khán đài, một nữ nhân trong hàng ngũ Tuyết Vực Cung mỉm cười lên tiếng, rồi nhanh chóng phi thân lên đấu trường.
Nàng thân mặc một bộ thanh sắc y phục, khuôn mặt tinh xảo với mũi quỳnh xinh xắn, đôi môi nhỏ nhắn đỏ thắm cùng mắt phượng mày ngài, phía dưới là đôi gò bông đào tròn lẳng vừa vặn đôi tay, xuống thêm chút nữa là bờ mông ngạo kiều vểnh cao dụ nhân tới cực điểm.
Nàng không ai khác chính là một trong Thất Tinh Tuyết Liên, bài danh Đệ Thất, nàng gọi Tuyết Nhi.
Lúc này đây, nàng đã bước lên khán đài, cười cười nhìn lấy người nàng gọi là tỷ tỷ. Chỉ thấy nàng ấy cũng mặc một thân thanh y, nàng giống hệt Tuyết Nhi từ gương mặt tới thân thể. Nàng chính là Đệ Lục của Thất Tinh Tuyết Liên, tên nàng chính là Tuyết Mi.
“Trận thứ ba, Thất Tinh Tuyết Liên – Đệ Lục, Tuyết Mi đối chiến với Thất Tinh Tuyết Liên – Đệ Thất, Tuyết Nhi!” Lục Bảo Hành nhìn thấy hai tuyển thủ đã vào vị trí liền tuyên bố “Trận đấu bắt đầu!”
Ngay khi tiếng hô vừa dứt, cả hai nữ nhanh chóng hội tụ Nguyên Lực đang định lao vào nhau thì bên tai lại vang lên giọng nói trầm ấm ẩn chút trẻ con của nam nhân “Hai bảo bối, đừng quá sức a! Nam nhân của các nàng sẽ đau lòng a…”
Nghe được giọng điệu quan tâm của hắn, hai nữ trong lòng như được nếm mật, đồng loạt hướng ánh mắt nhu tình nhìn hắn, dịu dàng truyền âm “Bọn thiếp sẽ!”
“Tỷ nghĩ hai nữ ai sẽ là người chiến thắng?” Ở phía bên này, sau khi nhìn hai nữ bước lên đấu trường, một nữ nhân khác thân mặc y phục màu sắc thanh mát nhẹ nhàng như linh thảo, toàn thân tỏa khí tức Mộc Hệ Nguyên Lực nồng đậm nhìn lấy một nữ nhân khác thân khoác nhuyễn giáp hoàng kim hỏi.
Nàng chính là Tuyết Ca, Nhị tỷ của hai nữ, cũng là người sở hữu Niết Bàn Sinh Mộc Thủy – loại Hỗn Độn Thuộc Tính thứ hai tính tới thời điểm hiện tại.
Nữ nhân thân mặc nhuyễn giáp hoàng kim thì không ai khác là Đại tỷ của hai nữ Tuyết Nhi, nàng nghe Tuyết Ca hỏi thì trầm tư, nói “Khó mà nói trước, từ sau khi hai tiểu nha đầu đó gặp tên nam nhân kia, thực lực của các nàng đã không còn như trước nữa.”
Tuyết Ca nghe vậy cũng đồng tình gật đầu, từ sau khi gặp hắn, thực lực của hai nữ Tuyết Nhi tiến bộ rõ rệt, đã bắt kịp các tỷ muội, thậm chí còn có xu hướng vượt qua Đệ Tứ và Đệ Tam hai người các nàng.
Mà ngay lúc này đây, hai nữ đã hội tụ Nguyên Lực xong, đôi chân thon thả khẽ động, cả hai đồng loạt biến mất.
Bùm! Oành! Đoàng!
Liên tục là những tiếng nổ vang lên khiến Tàng Long Đài cũng phải rung chuyển, mà chúng cường giả quan chiến cũng được một phen kinh ngạc.
“Nhanh… nhanh quá!” Tuyết Ca nhìn thấy tình cảnh này thốt lên khó tin, mà Tuyết Kỳ cùng mấy nữ Tuyết Vực Cung cũng cảm thấy tương tự.
Cả đám đều đang tự hỏi, nam nhân kia thần kỳ tới nỗi khiến thực lực hai nữ tăng tiến mạnh mẽ như vậy sao? Bởi vì, trong số bảy nữ Thất Tinh Tuyết Liên, thậm chí cả Tuyết Vực Cung, ai cũng đều biết hai nữ Tuyết Nhi và Tuyết Mi tinh thông nhất chính là tốc độ.
Những lần trước dù các nàng tuy cũng rất nhanh, nhưng ít nhất các tỷ muội vẫn có thể nhìn thấy. Còn bây giờ thì không thể nhìn thấy nữa rồi.
Mặc kệ đám người suy nghĩ gì, Tuyết Nhi và Tuyết Mi ở trên sàn đấu vẫn luôn không ngừng tung chưởng về phía nhau với tốc độ cao.
Hai nữ từ sau lần được Trần An Vĩ sử dụng Phục Mệnh Thiên Mộc chữa trị di chứng của Bí Thuật, thì không những tu vi gặp bình cảnh lâu ngày có dấu hiệu đột phá, mà còn giúp Nguyên Lực trong cơ thể hai nàng di chuyển nhanh hơn bình thường.
Hơn nữa, sau khi đúc thành Song Thân Nhất Thể, nhờ vào khả năng nghịch thiên của nó, tốc độ thu nạp nguyên khí của hai nữ được tăng lên đáng kể.
Chính vì vậy mà hiện tại, hai nữ dù đã giao đấu gần ba trăm hiệp những vẫn không có dấu hiệu xuống sức.
“Hai nha đầu kia không biết mệt sao?” “Nguồn Nguyên Lực thật dồi giàu!” là những câu hỏi mà đám người đang nghĩ trong đầu, bọn hắn vô pháp tưởng tượng hai nữ nhân chỉ mới đạt Tam Tinh Nguyên Vương lại có nguồn Nguyên Lực dồi giàu sử dụng hoài không hết như vậy.
Nhận thấy trận chiến của mình làm các cường giả chú ý, không muốn để lộ bí mật, hai nữ đành phải giả vờ thở dốc, còn đầu tư mà lấy Đan Dược ra ăn vào.
Trần An Vĩ đã dặn các nàng không vạn bất đắc dĩ không được phép để lộ ra chuyện mình sở hữu Thể Chất, tránh đưa đến những rắc rối không đáng có.
“Hộc… hộc…” Tiếng thở dốc mệt nhọc của hai nữ vang lên khiến tâm tình kiêng kị của đám cường giả cũng dần buông lỏng, như thế này mới hợp lẽ thường a.
“Hộc… Tỷ tỷ, một chiêu định thắng bại đi!” Nàng nhìn Tuyết Mi nói một câu, rồi bắt đầu tụ lực.
Tuyết Mi hiểu ý muội muội, cũng nhẹ gật đầu, bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn bắt đầu hội tụ Nguyên Lực vào lòng bàn tay.
Theo sự điều động của hai nữ, vô tận Băng Hệ Nguyên Lực từ trong đất trời cấp tốc ủa về, cung cấp lực lượng để hai nữ tiếp tục tụ lực.
“Thiên cấp Nguyên Thuật Trấn Cung – Tuyết Vực Chưởng!” Không biết qua bao lâu sau, hai nữ cuối cùng cũng tụ xong Nguyên Lực, trên tay là vô tận hàn khí, nhìn nhau một cái rồi nhanh chóng lao vào nhau.
Trần An Vĩ nhìn thấy cảnh này thầm hô không ổn, Tốc Văn kích hoạt, lao vọt xuống đấu trường chuẩn bị đón lấy chúng nữ.
Bùm!!!
Ngay khi hắn vừa tới nơi thì một vụ nổ phô thiên cái địa xảy ra, Băng Hệ Nguyên Lực nồng đậm từ vụ nổ lan tràn tứ phía, kể cả những vị cường giả tu luyện Băng Hệ có mặt tại hiện trường cũng vô thức cảm thấy lạnh.
“Mạnh quá!” Tuyết Kỳ nói ra một câu, mà đó cũng chính là những gì mà mấy nữ còn lại suy nghĩ.
Bất chợt Tuyết Kỳ nhìn thấy một thân ảnh nam nhân lao thẳng về phía vụ nổ, nàng vô thức nhìn về tên phía vị trí của Trần An Vĩ trên khán đài, nhất thời trợn tròn mắt, bởi vì nàng đã nhìn thấy tên nam nhân kia không biết từ lúc nào đã bất chấp vụ nổ mà lao với cứu thoát hai nữ Tuyết Nhi và Tuyết Mi.
Trong lúc vô thức, nàng cảm giác mình có chút khác lạ, dường như… lòng có chút chua chua.
“Ta đã nói hai nàng đừng quá sức rồi mà?” Trần An Vĩ nhìn hai tiểu gian nhân đang nép người vô người hắn như con chim nhỏ, khuôn mặt có chút tái đi vì điều động Nguyên Lực quá sức, miệng hé mở giả vờ tức giận nói.
“Bọn thiếp…” Tuyết Nhi nghe thấy hắn sắp tức giận thì luống cuống, nói “Là… là tại vì bọn thiếp nhìn thấy những chiến tích của chàng, muốn được sánh vai cùng chàng nên mới không bỏ qua cơ hội để nâng cao thực lực.”
Sau khi nhìn thấy hắn đối chiến với chính bản thân trong Ngụy Thân Cảnh, không những cầm cự được tới lúc kiện khôi lỗi đạt cảnh giới Bán Bộ Nguyên Tông, mà còn hoàn toàn đánh bại nó.
Không chỉ có hai người các nàng, kể cả các tỷ muội trong Thất Tinh Tuyết Liên cũng đều chấn động, chiến ý như bị kích phát, lúc này có cơ hội giao đấu đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.
“Ngốc! Dù có chuyện gì xảy ra, các nàng vẫn là thê tử của ta, cho dù các nàng không có thực lực, cũng không ai dám dị nghị các nàng!” Trần An Vĩ hào hùng tuyên bố một câu.
Hai nữ nghe được câu nói đó của hắn, trong lòng như được nếm mật, bất quá hai nữ không muốn trở thành gánh nặng cho hắn nên lại nói “Nhưng mà…”
Bất quá, Trần An Vĩ làm sao không hiểu suy nghĩ của các nàng, hắn lại nói “Không nhưng nữa! Nam nhân của các nàng mạnh mẽ như vậy không lẽ không giúp các nàng mạnh mẽ được?”
Hai nghe lời nói của hắn, nhất thời sững sờ nhìn hắn, rồi bật cười. Đúng rồi nha, các nàng quên mất tên này yêu nghiệt như thế nào, hắn luôn có những thứ khiến các nàng và các tỷ muội trở nên mạnh mẽ hơn một cách nhanh chóng, mà các nàng chẳng cần phải mạo hiểm gì.
“Bọn thiếp sẽ không mạo hiểm nữa!” Nghĩ vậy, hai nữ nhẹ gật đầu, lần lượt hôn lên hai má của hắn một cái coi như bồi thường cho Trần An Vĩ.
Nhưng mà… bản tính nam nhân nào có dễ dàng buông tha, Trần An Vĩ nhanh chóng bắt lấy chiếc cằm nhỏ nhắn của Tuyết Nhi, nâng mặt nàng đối diện hắn rồi hôn xuống khiến giai nhân “ưm” nhẹ một cái. Sau đó hắn lại hôn lên đôi môi đỏ thắm của Tuyết Mi một cái tương tự.
Đang vô cùng tận hưởng cái hôn của nam nhân, thì bên tai hai nữ vang lên âm thanh trấm ổn mà uy nghiêm khiến hai nữ ngượng chín mặt “E hèm! Vậy trận này có đấu tiếp không đây?”
Trần An Vĩ cũng biết mình hơi quá nên chỉ cười cười nhìn hai nữ hỏi ý kiến. Hai nữ Tuyết Nhi đồng dạng liếc xéo hắn, cũng không muốn hắn tiếp tục lo lắng, môi thơm hé mở, nhẹ giọng nói…
“Chúng ta…”
-------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
[email protected]Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花