Viên Lão Quái Kỳ Án

Chương 258: Lập án điều tra

Chương 258: Lập án điều tra

Viên Mục Dã giải thích: “Chẳng phải thôn Thượng Lôi nằm trong quy hoạch tuyến đường sắt cao tốc đấy à, cho nên tôi trở về giải quyết chút vấn đề về quyền tài sản của căn nhà cũ trong thôn.”
Nghe vậy, đội trưởng Vương gật gù: “Ồ, tôi cũng có nghe nói chuyện này. Được đấy, có phải sau này cậu có thể mua luôn nhà ở thủ đô không?”
Viên Mục Dã cười lắc đầu: “Nghĩ cái gì thế? Cho dù có được bồi thường mức cao nhất thì cũng không chắc đủ trả khoản cọc lần đầu của bên đó đâu!”
“Nên mua vẫn phải mua chứ, nếu không nhà không xe, con gái ở thành phố lớn nào có ai theo cậu!” Đội trưởng Vương nói đùa.
Hai người hàn huyên vài câu, Viên Mục Dã bèn nói vào chuyện chính: “Nạn nhân là mẹ kế trước kia của tôi. Lúc tôi tới, hiện trường đã bị phá hỏng rồi, có điều tôi không cho bọn họ di chuyển xác chết.”
Đội trưởng Vương thở dài: “May là có cậu ở đây, nếu không với phong tục nông thôn bên này, có lẽ chúng tôi còn không nhận được báo án cơ…”
Viên Mục Dã gật đầu đáp: “Được rồi, anh mau vào xem hiện trường đi. Tôi có quan hệ với người chết nên cũng không tiện tham gia. Tuy nhiên những người bước vào hiện trường trước đó đều bị tôi giữ lại rồi.”
Dựa vào kiểm tra tử thi bước đầu của pháp y cục cảnh sát huyện, trên cơ bản có thể xác định mẹ kế chết do ngạt thở cơ học, nhưng về phần có phải bà ta tự thắt cổ chết hay không thì còn phải đợi khám nghiệm tử thi xong mới biết được.
Khi cảnh sát hỏi Lý Đại Thành có đồng ý khám nghiệm tử thi hay không, không hề ngoài ý muốn, ông ta kiên quyết phản đối, đồng thời còn một mực chắc chắn bà ta đã thắt cổ chết! Ông ta nói lý do Viên Mục Dã kiên trì báo cảnh sát là muốn trả thù năm đó mẹ kế vứt bỏ cậu.
Cảnh sát phá án đương nhiên không thể nghiêng về lời nói của một bên, có tiến hành khám nghiệm tử thi hay không còn phải xem tính chất vụ án rồi quyết định… Mà trong lòng Viên Mục Dã cũng rất nghi ngờ về cái chết của mẹ kế.
Đầu tiên cậu vẫn kiên trì quan điểm lúc trước của mình, chuyện này tuyệt đối không đơn giản là tự tử. Nhưng nếu không phải tự tử, thì là ai muốn bà ta chết chứ? Đại Thành ư? Nhưng điều này hơi khó hiểu!
Đại Thành và mẹ kế có ba cô con gái chưa trưởng thành, hơn nữa tiền bồi thường cho việc phá dỡ và di dời sắp tới tay, ắt hẳn ông ta không có lý do gì để giết chết mẹ kế mới đúng chứ? Nhưng lòng người khó dò, bây giờ Viên Mục Dã cũng không thể loại trừ hoàn toàn mối nghi ngờ với Đại Thành…
Khi tốp đội trưởng Vương chuẩn bị đi, Viên Mục Dã kể chuyện đêm qua mình bị tấn công ở trong thôn cho anh ta nghe, đồng thời còn giao ra hai “Hung khí” kia.
Đội trưởng Vương bảo trước hết Viên Mục Dã đừng để lộ ra, anh ta sẽ đồng thời điều tra hai vụ này ở trong thôn, bởi vì bây giờ trên cơ bản cảnh sát đã có thể chắc chắn mẹ kế của cậu không phải chết do tự tử.
Viên Mục Dã không ngờ rằng ân oán gút mắc giữa cậu và mẹ kế lại kết thúc bằng cái chết của đối phương. Viên Mục Dã đã từng hận bà ta, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng bà ta sẽ có kết cục như hiện giờ…
Đến tối, ăn cơm xong, Viên Mục Dã lại thừa dịp bóng đêm lặng lẽ đến căn nhà thuộc sở hữu của cha mình, bởi vì cậu muốn xem thử có từ trường tư duy của mẹ kế ở hiện trường vụ án không.
Chỉ tiếc là Đại Thành dẫn mấy đứa trẻ đốt giấy tiền vàng bạc trong sân rất lâu. Viên Mục Dã vốn không có cơ hội lẻn vào trong nhà. Cuối cùng cậu đành phải tạm thời quay về, chờ sau này lại tìm cơ hội vào.
Mặc dù Đại Thành kiên quyết không đồng ý khám nghiệm tử thi, nhưng dựa vào pháp luật của nhà nước ta, đối với xác chết không rõ nguyên nhân cái chết, cơ quan cảnh sát có quyền quyết định giải phẫu, hơn nữa còn thông báo cho người nhà nạn nhân trình diện.
Báo cáo khám nghiệm tử thi có rất nhanh, mẹ kế bị người ta siết cổ chết bằng dây thừng trước, sau đó mới ngụy trang thành thắt cổ tự tử. Sau đó cục cảnh sát huyện chính thức lập án điều tra. Do quan hệ của người chết và Viên Mục Dã, cộng thêm sự thật là hai người họ lần lượt bị người ta làm hại, đội trưởng Vương quyết định lập án điều tra cả hai vụ cùng nhau.
Căn cứ vào miêu tả gã thanh niên đã tấn công Viên Mục Dã đêm đó, một gã tên Giả Minh lọt vào tầm ngắm của cảnh sát. Gã là tên côn đồ nổi tiếng trong thôn, cả ngày chẳng làm gì cả, là kẻ ăn không ngồi rồi điển hình. Đồng thời gã còn là em họ của Đại Thành, cũng coi như là nhân vật có mối liên hệ nhất định với Viên Mục Dã và mẹ kế của cậu.
Hơn nữa, điều quan trọng nhất là sau khi xảy ra chuyện, Giả Minh đã mất tích. Người nhà gã giải thích gã đã ra ngoài làm công, nhưng bây giờ đang thời điểm quan trọng của việc trưng thu, con nhà người ta đều chạy từ bên ngoài về, mà gã lại vội vã đi ra ngoài… Điều này thật sự không phù hợp tác phong trước giờ của Giả Minh.
Sau đó, cảnh sát lại mang con dao găm Viên Mục Dã nhặt được đi hỏi thăm trong thôn, nhanh chóng có mấy thanh niên tuổi tác xấp xỉ Giả Minh xác nhận rằng bọn họ đã từng thấy Giả Minh mang con dao găm này theo người.
Dựa vào lời chỉ điểm và miêu tả kẻ tấn công của Viên Mục Dã, trên cơ bản đã có thể xác định hai người tấn công Viên Mục Dã đêm đó có một người là Giả Minh, một người khác có thể nào là Đại Thành không?
Trước tiên bỏ qua không nói tới cái chết của mẹ kế, Đại Thành đích thực có động cơ giết hại Viên Mục Dã. Bởi vì chỉ cần cậu chết, căn nhà ông Viên để lại sẽ hoàn toàn là của nhà bọn họ.
Nhưng sau khi Đại Thành bị bắt, ông ta lại kiên quyết không thừa nhận mình và em họ cùng nhau lập mưu vụ tấn công lần này, hơn nữa còn khăng khăng mấy ngày nay ông ta cơ bản chưa từng gặp Giả Minh…
Cảnh sát chưa tìm được Giả Minh nên quả thật không có chứng cứ trực tiếp chứng minh Đại Thành là một kẻ tập kích khác. Mà vào đêm mẹ kế chết, ông ta cũng khai hai vợ chồng bọn họ đều đi ngủ sớm như bình thường. Lúc ấy ông ta cũng không phát hiện mẹ Yến Tử có chỗ nào khác lạ. Nhưng buổi sáng ngày hôm sau, lúc thức dậy, ông ta phát hiện mẹ Yến Tử đã treo cổ ở chuồng gia súc.
Bởi vì Đại Thành bị cảnh sát mang đi điều tra, ba đứa trẻ trong nhà cũng chỉ có thể tạm thời đến ở nhà bà nội. Như vậy đã cho Viên Mục Dã kẽ hở để cậu có thể đến hiện trường vụ án một lần nữa vào buổi tối.
Lúc này Viên Mục Dã có chuẩn bị mới đến. Để không bị người cùng thôn bắt gặp, cậu chọn ra ngoài sau nửa đêm, bởi vì trong tình huống bình thường, vào khoảng thời gian này sẽ không gặp được ai…
Giống như mong muốn của Viên Mục Dã, thời điểm này trong thôn Thượng Lôi yên lặng như tờ, ngay cả gà vịt chó mèo trong sân của mọi nhà cũng đều đã ngủ. Viên Mục Dã đi đến dưới bờ tường rào nhà mình, đầu tiên cậu nhìn trái nhìn phải, chắc chắn gần đó không có ai rồi mới vịn hai tay lên bờ tường, sau đó nhún chân mạnh và nhảy vào trong sân.
Tường rào của các nhà ở đây đều không cao, đi bên ngoài hơi nhón chân lên là có thể nhìn rõ ràng mọi thứ trong sân, cho nên Viên Mục Dã vào sân rồi cũng không thể thiếu cảnh giác, còn phải cẩn thận đề phòng động tĩnh bên ngoài.
Sau khi vào, đầu tiên cậu đứng ở ngoài sân một lúc, thấy không cảm nhận được gì mới xoay người vào nhà. Lần trước Viên Mục Dã tới không có cơ hội vào xem, hôm nay vừa thấy mới biết được, nhà mẹ kế thật sự sống không giàu có gì…
Lúc trước đã nghe ông Ba nói, từ sau khi kết hôn, Đại Thành cũng là kẻ lười biếng, nhà người khác đàn ông ra ruộng làm việc, nhưng nhà ông ta từ trước tới nay lại đều do một mình mẹ kế ra ruộng làm việc.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất