Chương 105: Sóng cả phun trào
Xông tháp Thập Trận, kỷ lục mới ra đời.
Sinh ra đột nhiên như thế, ngoài dự liệu như thế, làm cho mọi người rung động như vậy.
Hôm nay vốn là một ngày bình thường ở Trận phong.
Nhưng khi ánh sáng trận văn tầng sáu của tháp Thập Trận thoáng hiện, một ngày này đã trở nên không bình thường.
Kỷ lục mới sinh ra, đồng thời cũng mang ý nghĩa là danh nghĩa đệ nhất của Chung Ôn ở Khí phong, từ đêm này, từ giờ này khắc này đã đổi chủ.
Đám đệ tử Trận phong theo bản năng quay đầu nhìn về phía Chung Ôn.
Sắc mặt Chung Ôn đã khó coi tới cực điểm, hung hăng nhìn chằm chằm vào tầng thứ sáu tháp Thập Trận, song quyền nắm chặt, dùng sức mạnh đến mức hai tay run nhè nhẹ.
Đám người hoặc nhiều hoặc ít đều có thể cảm nhận được tâm tình lúc này của Chung Ôn, trong ánh mắt khó tránh khỏi mang theo một chút thương hại.
Đổi lại là những người khác rơi vào hoàn cảnh như Chung Ôn, chỉ sợ cũng khó mà tiếp nhận hiện thực này.
Chung Ôn nhắm mắt lại, sau một hồi mới thở ra một hơi thật dài.
Khi Chung Ôn mở hai mắt ra, trên người toát ra một đoàn thần thái, lại trở lại trạng thái tự tin kiêu ngạo một lần nữa.
Thấy cảnh này, La trưởng lão âm thầm gật đầu.
Có thể nhanh chóng tỉnh táo lại từ trong đả kich, tâm tính của Chung Ôn cũng rất tốt, thành tựu trong tương lai sẽ không quá thấp.
"Rất tốt, cuối cùng cũng có người có thể mang cho ta áp lực."
Chung Ôn cười cười, lẩm bẩm: "Loại cảm giác này đã thật lâu rồi không trải qua, mặc dù ta không biết ngươi là ai, nhưng sự xuất hiện của ngươi sẽ bức ta mạnh hơn!"
Nói xong những lời này, Chung Ôn lại nhìn Tháp Thập Trận thêm một chút, không ở lại nữa, quay người rời đi.
Đá đệ tử Trận phong ý thức được không được bao lâu sau, Chung Ôn sẽ trở về, lại xông tháp Thập Trận!
Đến lúc đó, phải xem thời gian ai xông qua tầng thứ sáu Tháp Thập Trận ngắn hơn, thì người đó ai mới là đệ nhất nhân Trận phong.
Chung Ôn rời đi, nhưng đám đệ tử Trận phong lại không định rời đi.
Trong lòng của đám người đều vô cùng hiếu kỳ, muốn tận mắt nhìn thấy người thần bí xông trận này là ai!
Không có người nào nghĩ tới, người xông trận này còn có thể phá giải trận pháp tầng thứ bảy.
Đám người nghĩ rằng không bao lâu sau, người xông trận này sẽ bị truyền tống ra.
Nhưng thời gian cứ trôi qua như thế, người xông trận từ đầu đến cuối vẫn không hề xuất hiện, giống như đã ở lại trong Tháp Thập Trận, lặng yên không một tiếng động.
Một đêm cứ như vậy trôi qua...
Ánh bình minh vừa ló rạng, rất nhiều đệ tử Trận phong đợi trước Tháp Thập Trận đã một ngày một đêm không chợp mắt, đều có chút mệt mỏi, tùy ý duỗi thân thể mấy cái để tỉnh táo.
"Người này làm cái gì ở bên trong thế, nhịn không được thì mau chạy ra đây đi, làm sao ngốc lâu như vậy "
"Không biết, ta có chút không chịu nổi, phải trở về nghỉ ngơi một lúc đã."
Trong mắt một đệ tử hiện rõ vẻ mỏi mệt, hắn lắc đầu, không có ý định tiếp tục đợi chờ ở nơi này nữa.
" Ừ, ta cũng trở về đi, dù sao người này đã xông qua tầng thứ sáu, nhất định sẽ lưu danh trên Thập Trận Bi, đến lúc đó nhìn xem là ai cũng được." Lại một đệ tử khác nói ra.
Nhưng đúng lúc này, cách đó không xa có người ngự kiếm bay đến, tốc độ cực nhanh,
Khi tới gần, đám người ngưng thần xem xét, đúng là Chung Ôn tối hôm qua đã rời đi!
Sau một đêm, Chung Ôn đã đi lại quay lại!
Có thể tưởng tượng ra một đêm này nhất định Chung Ôn không ngủ, mà là dồn tất cả tinh lực và thời gian để nghiên cứu trận pháp nhị giai.
Chung Ôn đi tới trước mặt La trưởng lão, trầm giọng nói: "Trưởng lão, ta muốn lại xông Tháp Thập Trận!"
"Được."
La trưởng lão gật gật đầu, đưa cho Chung Ôn một tấm lệnh bài gỗ.
Sau khi Chung Ôn nhận lấy, quay người đi vào Tháp Thập Trận.
Mấy tên đệ tử vốn đã định rời đi nhìn thấy một màn này, lại có chút do dự.
"Khụ khụ, nếu không lại cố gắng ở lại một ngày, nhìn xem Chung sư huynh có thể đè ép người này xuống hay không, một lần nữa đoạt được danh đệ nhất trên Thập Trận Bi."
"Cũng tốt, lại đợi một ngày."
Mấy đệ tử kia cuối cùng vẫn không chống cự lại được lòng hiếu kỳ, lựa chọn tiếp tục lưu lại.
Trong nháy mắt, lại một ngày trôi qua, hoàng hôn đã tới.
Người xông trận vẫn không hiện thân.
Mà Chung Ôn lại lần nữa bước vào tầng thứ sáu của tháp Thập Trận.
Một lát sau, ánh sáng trận văn tầng thứ sáu của tháp Thập Trận lóe sáng, tinh thần đám người đều chấn động.
"Xông qua rồi! Chung sư huynh tốn bao nhiêu thời gian? "
"HÌnh như hơn nửa giờ."
"Thế là còn chưa thắng được à."
" Ừ, kém một chút."
Đám đệ tử Trận phong thi nhau thở dài.
Cũng không lâu sau, Chung Ôn bị tháp Thập Trận truyền tống ra, nhìn thoáng qua Thập Trận Bi.
Hàng nhứ nhất trên Thập Trận Bi lóe ra một tia sáng, vẫn là tên của hắn, chữ viết phía sau đã thay đổi.
"Chung Ôn, xông qua tầng thứ sáu Tháp Thập Trận, tốn thời gian nửa canh giờ lẻ một khắc!"
Chung Ôn nhìnThập Trận Bi mà lông mày nhíu chặt, quay sang hỏi thăm người bên cạnh: "Người kia còn chưa có đi ra sao?"
"Đúng vậy." Tên đệ tử kia ngáp một cái, uể oải đáp.
Chỉ có người đi từ bên trong Tháp Thập Trận ra, kỷ lục mới trên Thập Trận Bi mới có thể thay đổi.
Người thần bí xông trận này xông qua tầng thứ sáu chỉ tốn thời gian nửa canh giờ, còn muốn thắng qua Chung Ôn, bây giờ đệ nhất trên Thập Trận Bi vẫn là Chung Ôn, chứng tỏ là người này vẫn ở trong Tháp Thập Trận!
"Người này có thể ở tầng thứ bảy lâu như vậy? "
Trong lòng Chung Ôn cười lạnh một tiếng: "Ta muốn xem ngươi có thể chống đến khi nào!"
Cuối cùng Chung Ôn nhìn thoáng qua Thập Trận Bi, lần thứ hai rời đi.
Hai người tốn thời gian chỉ chênh lệch một khắc đồng hồ, cũng không tính lớn, Chung Ôn có tự tin lại xông Tháp Thập Trận một lần nữa, tuyệt đối có thể vượt qua người này!
Không ít đệ tử Trận phong cũng không chịu nổi, lựa chọn tạm thời trở về nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày thứ hai lại đến.
Vẫn có một bộ phận đệ tử không cam tâm, ở lại tại chỗ, muốn tận mắt nhìn thấy người sáng tạo ra kỷ lục mới kia.
Lại một đêm trôi qua.
Trước tháp Thập Trận, đông đảo đệ tử canh giữ ở nơi này đều đã xiêu xiêu vẹo vẹo, có người ngủ thiếp đi, có người ngẫu nhiên mở mắt, theo bản năng nhìn Tháp Thập Trận một chút.
Suốt cả đêm, từ đầu đến cuối tháp Thập Trận đều không có động tĩnh.
Người xông trận cũng không hiện thân.
Sớm có đệ tử không kìm nén được, tiến lên hỏi thăm La trưởng lão, xem người xông trận này còn ở trong hay không, rốt cuộc người này là ai, La trưởng lão chỉ lắc đầu, không tiết lộ thân phận của người này, nhưng lại nói rõ, người này vẫn ở trong Tháp Thập Trận.
"Kì quái, người này ở trong tầng thứ bảy đã ròng rã một ngày hai đêm rồi, tại sao còn không đi ra "
"Chúng ta ở bên ngoài không làm gì đã mệt mỏi thế này, người này ở bên trong còn phải tập trung tinh thần tìm cách phá giải trận pháp, thực sự là khó có thể tưởng tượng, người này rốt cuộc chống đỡ như thế nào."
Nhưng vào lúc này, đột nhiên có một đệ tử nói một câu nói: "Trừ Chung sư huynh ra, không phải nói trong Tháp Thập Trận còn có hai người sao, người kia làm sao cũng không đi ra "
Tiếng nghị luận xung quanh dần dần yên tĩnh trở lại, ánh mắt của mọi người lấp lóe, kinh nghi bất định, giống như nghĩ tới chuyện gì cực kỳ đáng sợ.
Bên trong tháp Thập Trận có hai người, chỉ là phỏng đoán của mọi người.
Nguyên nhân là vì đám người không chịu tin tưởng, có người có thể phá giải sát trận ở tầng thứ tư trong thời gian ngắn như vậy.
Mà bây giờ, đám người nghĩ tới một khả năng càng gần sự thậ hơn.
Đó chính là bên trong tháp Thập Trận chỉ có một người!
Người này xông qua tầng thứ tư thực sự chỉ tốn mười mấy hơi thở thời gian!
Cũng là người này đang sáng tạo ra kỷ lục mới!
Bầu không khí trước tháp Thập Trận có chút quái dị, không có người nào nói chuyện, giống như đám người bị một đôi bàn tay vô hình bóp chặt yết hầu, chỉ cảm thấy ngạt thở.
Nhưng vào lúc này, Chung Ôn lại đến, đi vào bên trong Tháp Thập Trận, lần thứ hai xông trận, muốn đánh vỡ kỷ lục của người thần bí xông trận kia.
Đây đã là sáng sớm ngày thứ ba.
Ba ngày trôi qua, chuyện xảy ra ở Trận phong dần dần truyền khắp ngũ phong.
Dưới mặt hồ bình tĩnh là sóng cả phun trào!