Chương 128: Lạc Lôi phù
Không thể không nói, Tô Tử Mặc thạt sự mang tới quá nhiều kinh ngạc cho đám người.
Dựa theo thực lực mà Tô Tử Mặc thể hiện ra, nếu như hắn tham gia tranh tài Linh phong, chỉ sợ trong ba vị trí đầu, cũng có một chỗ của hắn!
"Hừ, nếu là Phong sư huynh dùng toàn lực, trong nháy mắt Tô Tử Mặc sẽ bị thua!"
" Ừ, Tô Tử Mặc có thể ép Phong sư huynh đến một bước này, bại cũng không tính là mất mặt."
Đám đệ tử phía dưới càng nghị luận ầm ĩ, trong lòng Phong Hạo Vũ trên Linh đấu trường lại càng tức giận.
Tình hình giao thủ lần này hoàn toàn không nằm trong dự liệu của hắn.
Tô Tử Mặc mới chỉ có tu vi ngưng khí chín tầng, nhưng phi kiếm của hai người va chạm, hắn lại không chiếm được một chút ưu thế nào gì!
Ý nghĩa là nếu như Tô Tử Mặc cũng có tu vi ngưng khí đại viên mãn, rất có thể sẽ vượt qua hắn!
Không thể tiếp tục như vậy!
Phong Hạo Vũ huy động tấm chắn trong tay, đẩy phi kiếm kia ra, lại đột nhiên chạm tay vào trong túi trữ vật lấy ra một tấm phù lục, rót linh khí vào.
Xoạt!
Trên bùa chú đột nhiên lóe ra từng đạo linh quang sáng chói mắt.
"Phong sư huynh nhất định đã vận dụng phù lục!"
"Đây hình như là một phù lục công kích, uy lực không nhỏ, ta xem lúc này Tô Tử Mặc ngăn cản thế nào!"
Phong Hạo Vũ ném phù lục về phía Tô Tử Mặc.
Phù lục đột nhiên nổ tung.
Mảnh vỡ phù lục tán lạc giữa không trung dẫn động linh khí chung quanh, trong nháy mắt ngưng tụ ra một điện quang lóa mắt.
"Lạc Lôi phù!"
Dưới sân truyền đến tiếng thốt lên.
Linh thuật loại Lôi điện chứa linh thuật có uy lực mạnh nhất, là cương mãnh nhất, tà ma thấy đều phải lui tránh.
Tấm Lạc Lôi phù này là phù lục nhất giai có lực sát thương lớn nhất!
Cũng là ban thưởng mà Phong Hạo Vũ nhận được sau khi giành được vị trí đệ nhất Linh phong, bây giờ dùng đến, trên mặt của Phong Hạo Vũ không khỏi hiện lên một tia đau lòng.
Nhìn thấy Phong Hạo Vũ tế ra Lạc Lôi phù, thần sắc lão già biến đổi, nhịn không được liếc ngang Văn Hiên một chút, nói ra: "Đệ tử nà của người, cũng không ít bảo bối đâu!"
"Phù lục cũng là một loại thực lực, rất bình thường." Văn Hiên thản nhiên nói.
"Bại rồi, tế ra Lạc Lôi phù, thắng bại đã phân."
"Cho dù Phong sư huynh đối mặt với Lạc Lôi phù, chỉ sợ cũng phải dùng toàn lực, ta muốn xem Tô Tử Mặc ngăn cản như thế nào, ha ha."
Ngay khi đông đảo đệ tử nghị luận, trên trời Linh đấu trường, truyền đến một tiếng nổ vang.
Răng rắc!
Một tia lôi điện lớn bằng cánh tay đột nhiên rơi xuống, đánh thẳng đến Tô Tử Mặc bằng tốc độ cực nhanh.
Ngay khi Phong Hạo Vũ tế ra phù lục, Tô Tử Mặc đã cảm giác được không đúng, lập tức tranh thủ gọi thanh phi kiếm thứ ba về.
Tô Tử Mặc rất tỉnh táo.
Khi phù lục nổ tung, hai tay của hắn cũng huy động, ba thanh phi kiếm ở giữa không trung đột nhiên phi nhanh, lưu lại từng vết kiếm, cuối cùng đầu đuôi dính vào nhau, hình thành một kiếm trận hình tam giác!
Ông!
Ngay khi lôi quang lóe lên, vậy mà kiếm trận cũng bắn ra một đoàn quang mang, sáng chói mắt, lập loè giữa hư không.
Ánh sáng trận văn!
Ngay ở giữa không trung của Linh đấu trường, thế mà hiện lên ánh sáng trận văn!
"Đây là..."
"Sao thế, sao lại xuất hiện trận pháp "
"Có người sớm bày trận "
"Không đúng, trận văn này hình như là do Tô Tử Mặc dùng ba thanh phi kiếm kia kích thích ra."
Trong đám người không ngừng thốt lên, thật sự không hiểu trong Linh đấu trường đã xảy ra chuyện gì.
Mà toàn thân thủ tọa ngũ phong lại chấn động, thần sắc đại biến.
Cho dù Huyền Dịch sớm đã có chuẩn bị tâm lý, bây giờ tận mắt nhìn thấy một màn này, cũng không nhịn được tâm thần chấn động, liên tục nói ra: " Được, tốt, tốt! Kiếm Trận Sư của tông môn, rốt cục có người kế nghiệp rồi!"
Lão già cũng cười lớn một tiếng, nói ra: "Hay cho Huyền Dịch ngươi, hóa ra còn dám vụng trộm bồi dưỡng đệ tử của ta thành một Kiếm Trận Sư, không tệ, không tệ."
Thân là Kim Đan chân nhân tự nhiên sẽ hiểu, nếu không có Huyền Dịch chỉ điểm, Tô Tử Mặc không thể trở thành một Kiếm Trận Sư.
Chân mày Văn Hiên nhíu chặt, trầm mặc không nói.
"Kiếm Trận Sư "
Đại đa số đệ tử phía dưới nghe được xưng hô này, đều có chút lạ lẫm.
Chỉ có đệ tử Trận phong nghe được câu này, tâm thần không khỏi đại chấn, lộ ra vẻ kinh ngạc, nhịn không được nói ra: "Tô Tử Mặc lại là Kiếm Trận Sư "
"Kiếm Trận Sư thì sao, có gì không tầm thường sao!" Một đệ tử Linh phong cười nhạo một tiếng.
Lời còn chưa dứt, lôi quang từ trên bầu trời bắn xuống đã va chạm cùng kiếm trận hình tam giác, bộc phát ra một tiếng vang thật lớn, điện quang bắn ra bốn phía, khí lưu tán loạn.
Dưới điện quang hừng hực, hai chân Tô Tử Mặc khẽ tách ra, thần sắc lạnh lùng, hai tay điều khiển kiếm trận, tóc đen bay mua, giông như một thiên thần lù lù bất động!
"A vậy mà không sao "
Đám đệ tử trợn mắt há mồm, tròng mắt suýt đã rơi ra ngoài,
Đối mặt với lực lượng của Lạc Lôi phù, Tô Tử Mặc chỉ dựa vào ba thanh phi kiếm hình thành kiếm trận lại có thể hoàn toàn cản lại, không bị tổn thương một chút nào!
Một đệ tử âm thầm tặc lưỡi, nói ra: "Kiếm Trận Sư mạnh như vậy "
"Đây là kiếm trận gì?" có người nhịn không được hỏi.
"Nếu ta đoán không lầm, đây là Tam Tài kiếm trận của tông môn!"
Chung Ôn của Trận phong trầm giọng nói.
" Tam Tài kiếm trận là gì?" Lại có người truy vấn.
Chung Ôn giải thích nói: "Cái gọi là tam tài, chính là Thiên, Địa, Nhân tam tài. Lấy ba thanh phi kiếm làm cơ sở, đầu đuôi dính vào nhau, hình thành Tam Tài kiếm trận, đầu tức là đuôi, đuối chính tức là đầu, mỗi góc kiếm trận đều có phong mang mũi kiếm, có thể công có thể thủ!"
Nếu như nói, Tô Tử Mặc điều khiển ba thanh phi kiếm khiến cho thực lực của hắn tăng lên.
Như vậy ba thanh phi kiếm ngưng tụ ra kiếm trận, sẽ khiến cho lực lượng của ba thanh phi kiếm tạp thành một luồng lực lượng cực mạnh!
Thế cục thay đổi trong nháy mắt.
Đám người vốn cho là Phong Hạo Vũ tế ra Lạc Lôi phù, thì nhất định sẽ thắng được, không ngờ Tô Tử Mặc lại tế ra Tam Tài kiếm trận, hoàn toàn chặn lại sự trùng kích của lôi điện!
Lãnh Nhu ở phía dưới trông thấy một màn này, trong lòng thầm nghĩ: "Nếu là ta đối đầu Tô sư đệ, chỉ sợ cũng không thể phá được phòng ngự của kiếm trận này."
Trên Linh đấu trường.
Nhìn thấy Tô Tử Mặc chống được Lạc Lôi phù, trong mắt Phong Hạo Vũ lóe lên một tia kinh ngạc.
Nhưng đúng lúc này, hai tay Tô Tử Mặc điều khiển Tam Tài kiếm trận, chỉ về phía trước, quát khẽ một tiếng: "Đi!"
Một kiếm trận hình tam giác mang theo hàn khí thấu xương, phá toái hư không, kiếm quang vạn trượng bắn thẳng đến Phong Hạo Vũ.
Phong Hạo Vũ vội vàng rút phi kiếm về, ngăn tại Tam Tài kiếm trận.
Coong!
Phi kiếm cùng kiếm trận va chạm, phát ra một tiếng kim loại va chạm.
Phi kiếm của Phong Hạo Vũ trong nháy mắt bị bắn bay, mà Tam Tài kiếm trận ở giữa không trung chỉ thoáng dừng lại, sau đó vẫn tiếp tục đâm tới tấm thuẫn màu bạc trước người Phong Hạo Vũ lên!
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, toàn thân Phong Hạo Vũ đại chấn, nhịn không được rút lui mấy bước, yết hầu ngòn ngọt, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.
Bị thương!
Cho dù khi tranh tài ở Linh phong, đối mặt với vô số cường giả Linh phong, Phong Hạo Vũ đều không bị thương.
Mà bây giờ, đối mặt với một đệ tử Khí phong có tu vi cảnh giới thấp hơn hắn, Phong Hạo Vũ lại bị thương!
Hai mắt Tô Tử Mặc lóe sáng, đứng từ xa điều khiển Tam Tài kiếm trận, giữa không trung không ngừng vang lên tiếng kiếm reo, thân kiếm run rẩy, kiếm khí phóng đại, bất cứ lúc nào cũng sẽ bộc phát công kích.
Đến tận lúc này, đám người mới ý thức được, trận quyết đấu này, thắng bại khó liệu!
Thực lực của Tô Tử Mặc đã đủ để uy hiếp Phong Hạo Vũ!
Tất cả mọi người coi thường vị đệ tử đến từ Khí phong này.
"A a a a..."
Phong Hạo Vũ đột nhiên cười.
Tiếng cười trầm thấp, lộ ra một tia lửa giận.
"Tô Tử Mặc, ngươi cho rằng dựa vào kiếm trận rách này đã muốn thắng được ta "
Phong Hạo Vũ hít sâu một hơi, từng chữ nói ra nói ra: "Hôm nay, ta sẽ để ngươi mở mang kiến thức về tông môn bí thuật, để ngươi biết thực lực chân chính của Phong Hạo Vũ ta!"