Chương 136: Thái Hư Lôi Quyết
Tô Tử Mặc không biết Chân Tiên là thế nào, nhưng nghe đến đó, hắn hiểu được một chuyện, Điệp Nguyệt mạnh hơn Tiên Hạc tiền bối trước mắt này.
Thậm chí còn mạnh mẽ hơn rất nhiều!
Tô Tử Mặc suy nghĩ một chút, lại hỏi: "Tiền bối, nếu như mượn nhờ Lôi m nơi này, vẫn không thể tẩy đi yêu khí ở trong huyết mạch, chẳng lẽ ta sẽ phải một mực ở chỗ này sao?"
Dù sao thì Tiên Hạc cũng chỉ cung cấp một phương hướng, nhưng đến tột cùng là nên giải quyết tai hoạ ngầm này như thế nào, chỉ có thể dựa vào chính Tô Tử Mặc đi tìm tòi.
"Một năm, cho ngươi thời gian một năm."
Người phụ nữ xinh đẹp tóc đỏ nói: "Nếu như trong vòng một năm còn không được, chỉ có thể nghĩ một con đường khác rồi."
Tô Tử Mặc gật gật đầu.
"Ngươi cũng đừng nhụt chí, lúc trước người kia có thể làm được, tư chất của ngươi cũng không kém gì hắn, có lẽ là cũng có thể làm được." Người phụ nữ xinh đẹp tóc đỏ lại an ủi thêm một câu, rồi mới nhẹ nhàng lướt đi.
Mất đi màn sáng ngăn cách xung quanh, tiếng sấm cuồn cuộn lại một lần nữa vang vọng bên tai, làm cho tâm thần rung động.
Diện tích của sơn cốc này cũng không lớn, Tô Tử Mặc nhìn bốn phía một chút, cũng không tìm được chỗ nào để dừng chân, đành phải ngồi xuống xếp bằng, bắt đầu lắng nghe Lôi m ở trong cốc, cố gắng tìm kiếm bí mật bên trong Lôi m này.
Ngày đêm giao nhau, ngày trôi qua ngày.
Tô Tử Mặc luôn ngồi im ở trong Lôi m Cốc, tu vi không có một chút tiến bộ nào, yêu khí ở trong huyết mạch vẫn còn tồn tại, cũng không có một chút dấu hiệu biến mất.
Trong thời gian này, Linh Hổ và Tiểu Hạc thường xuyên vụng trộm đến thăm hắn, đưa chút thức ăn.
Theo lệ thường, người bị vây ở bên trong Lôi m Cốc bế quan hối lỗi, đệ tử khác sẽ không được phép tới thăm.
Nhưng dù sao thân phận của Tiểu Hạc rất đặc thù, lại thêm nó và Linh Hổ cũng không được tính là đệ tử của tông môn.
Mặc dù trước đó Tô Tử Mặc vây khốn Tiểu Hạc ở bên trong đại trận, nhưng Tiểu Hạc cũng được ăn một chút đan dược, đạt được không ít chỗ tốt, lại còn nhìn thấy Tô Tử Mặc đáng thương như thế, thái độ đối với hắn sớm đã thay đổi rất nhiều.
Trong nháy mắt, một tháng đã trôi qua.
Trong Lôi m Cốc, Tô Tử Mặc mở hai mắt ra, khẽ thở dài một hơi.
Vẫn không có đầu mối gì.
Nếu cứ tiếp tục như thế, đừng nói là một năm, chỉ sợ là mười năm, Tô Tử Mặc cũng không thể nghĩ ra biện pháp gì.
"Xem ra, vị cường giả trong tông môn năm đó, xác thực là lợi hại hơn ta nhiều."
Tô Tử Mặc tự giễu cười một tiếng.
Nghĩ đến người này, Tô Tử Mặc lấy món Huyền Kim Ti Giáp kia từ trong túi trữ vật ra.
Xung quanh Lôi m Cốc cũng không có người nào khác, Tô Tử Mặc cũng không sợ bị người ta nhòm ngó, đứng dậy, vận chuyển lực lượng huyết mạch, mạch máu trên toàn thân nổi lên, cơ bắp nở ra, thân hình tăng vọt.
Tô Tử Mặc có thể cảm nhận được rõ ràng, luồng lực lượng mạnh mẽ ở trong huyết mạch kia, giống như là có thể hủy thiên diệt địa!
Cũng chính là vì loại lực lượng này, mới cho phép Tô Tử Mặc đánh bại Phong Hạo Vũ mới bước vào Trúc Cơ cảnh!
Tô Tử Mặc hít sâu một hơi, hai tay vận lực, cầm Huyền Kim Ti Giáp lên, nhìn từ trên xuống dưới.
Từ khi đạt được món Tiên Thiên Linh Khí bị hỏng này, Tô Tử Mặc vẫn là lần đầu tiên quan sát nó cẩn thận ở trong khoảng cách gần.
Món Huyền Kim Ti Giáp này rất mỏng, sờ tới sờ lui đều cảm thấy cực kỳ mềm mại, rất khó tưởng tượng, một cái nội giáp mỏng manh thế này, vậy mà nặng tới vạn cân!
Ngay lúc Tô Tử Mặc dò xét Huyền Kim Ti Giáp, từ bên trong món nội giáp này, đột nhiên rơi ra hai trang trang giấy, tung bay rơi xuống trên mặt đất.
"Ừm?"
Tô Tử Mặc khẽ ồ một tiếng, có chút ghé mắt, buông Huyền Kim Ti Giáp xuống, nhặt lấy hai trang giấy lên.
Nhìn qua thì có vẻ là hai trang trang giấy này đã được lưu giữ nhiều năm rồi, tỏa ra khí tức cổ xưa, một tờ trong đó trông còn rách nát, phía dưới rõ ràng có dấu vết từng bị xé rách.
Bên trên trang giấy thứ nhất, viết một câu, bên trên trang giấy rách nát thứ hai, viết đầy chữ viết.
Tô Tử Mặc nhìn về phía trang giấy thứ nhất.
"Đây là một loại công pháp mà ta lấy được ở trong một di tích cổ, tên là Thái Hư Lôi Quyết. Tuy chỉ là một chương không còn nguyên vẹn, nhưng bên trong có một cuốn Lôi m Tẩy Tủy Kinh, còn có mấy chương Lôi thuật, có chút mạnh mẽ, lưu lại chờ người hữu duyên."
Nhìn thấy hàng chữ này, trong lòng Tô Tử Mặc hiện lên một tia hiểu ra.
Nếu như hắn đoán không sai, bên trên trang giấy rách nát thứ hai kia, ghi chép hẳn là bộ Thái Hư Lôi Quyết này!
Mà hai trang giấy này, chính là vị cường giả của tông môn năm đó để lại!
Ánh mắt của Tô Tử Mặc phức tạp, trong lòng có chút cảm khái.
Đã trôi qua nhiều năm như vậy rồi, Huyền Kim Ti Giáp vẫn luôn để lại ở trong Linh khí các, dường như bị tro bụi bao phủ.
Nếu như không phải là Tô Tử Mặc tu yêu rồi bái nhập tông môn, căn bản là không có người nào đụng vào nội giáp này, cũng sẽ càng không phát hiện ra bí mật ở bên trong đó.
Mỗi Luyện Khí Sĩ đi tới Linh khí các chọn lựa Linh khí, đều sẽ chọn lựa thứ hữu dụng đối với mình, ai sẽ chọn lựa Huyền Kim Ti Giáp?
Luyện Khí Sĩ không dùng được.
Coi như Kim Đan chân nhân có tu luyện Luyện Thể Thuật, thân thể mạnh mẽ, cũng sẽ chướng mắt với món Tiên Thiên Linh Khí bị hỏng này.
Nhưng Tô Tử Mặc đã sớm có thể tự mình luyện chế Linh khí hạ phẩm, Linh khí trong Linh khí các, hắn nhìn cũng không lọt mắt, mới chọn lấy một món nội giáp kỳ quái như vậy.
Đây hoàn toàn là cơ duyên xảo hợp, đánh bậy đánh bạ.
Trong những lời này, ba chữ 'Người hữu duyên' cuối cùng kia, lúc này xem ra đã nhiều hơn một chút hương vị.
Tô Tử Mặc cười cười.
Tính nết của vị cường giả trong tông môn này xác thực là kỳ quái.
Mặc dù hắn mưu phản tông môn, nhưng lại lưu lại bộ công pháp kia, hơn nữa còn không lựa chọn trực tiếp lưu lại, ngược lại lại dùng một loại phương thức khác.
Trên thực tế, Tô Tử Mặc mới vừa bước vào Tu Chân giới, đối với công pháp của Tu Chân giới, cũng chỉ mới tiếp xúc với một thiên Ngưng Khí Quyết, ngay cả linh thuật đều chưa từng học qua, làm sao có thể dựa vào Lôi m mà có thể ngộ ra thứ gì được.
Vị cường giả của tông môn năm đó này cũng giống như thế.
Bị vây ở trong Lôi m Cốc, nếu như không có bản Thái Hư Lôi Quyết này, hắn lại làm sao có thể tẩy đi ma khí ở trong cơ thể?
Trong khi Tô Tử Mặc đang suy nghĩ, trang giấy thứ nhất ở trong lòng bàn tay đã lặng yên vỡ vụn, hóa thành bụi bặm, bay ở trên không trung.
Thời gian trôi qua quá lâu, trang giấy này đã sớm bị năm tháng ăn mòn, ở phía dưới Lôi m chấn động đã bị hóa thành bột mịn.
Theo lý mà nói, trang giấy rách nát thứ hai trải qua thời gian càng lâu hơn, nhưng lúc này, lại vẫn bảo trì nguyên dạng.
Tô Tử Mặc cẩn thận vuốt ve một phen, phát hiện ra chất liệu của trang giấy này rất đặc thù, có chút thô ráp mềm dẻo, cho dù đã trôi qua nhiều năm như vậy rồi, chữ viết phía trên vẫn còn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Tô Tử Mặc nhìn chỗ rách ở phía dưới trang giấy này, trong lòng hơi động, hai tay dùng sức, đột nhiên lôi kéo trang giấy.
Không nhúc nhích một chút nào!
Lúc này Tô Tử Mặc là hình thái hóa yêu, hai tay dùng sức, xem như Ngụy linh khí cũng có thể bẻ gãy.
Nhưng trang giấy này, lại hoàn hảo không có một chút tổn hại!
"Di tích thượng cổ."
Tô Tử Mặc nhớ tới tin tức mà vị cường giả của tông môn này nhắc tới, như có điều suy nghĩ.
Từ trong miệng của Tiên Hạc tiền bối biết được, Thiên Hoang Đại Lục đã trải qua hai thời đại, thứ nhất là Thời đại Thái Cổ, thứ hai chính là Thời đại Thượng Cổ.
Nếu như là di tích thượng cổ, vậy bộ phận Thái Hư Lôi Quyết này, rất có thể chính là công pháp từ Thời đại Thượng Cổ để lại!
Ánh mắt của Tô Tử Mặc dần sáng lên.
Thời đại Thượng Cổ, chỉ là trang giấy ghi chép bộ Thái Hư Lôi Quyết này đã đặc biệt như thế, công pháp này, tất nhiên là cũng có lai lịch lớn!
Tô Tử Mặc bắt đầu quan sát trang giấy này.
Hàng chữ thứ nhất lọt vào trong tầm mắt, Lôi m Tẩy Tủy Kinh!
Nhìn thấy năm chữ này, Tô Tử Mặc âm thầm gật đầu.
Bây giờ hắn đã tu luyện tới Phạt Tủy Thiên bên trong bí điển Đại Hoang Thập Nhị Yêu Vương, mà bây giờ trên trang giấy này ghi lại, cũng là một thiên kinh văn tẩy tủy.
Hai loại kinh văn dung hợp lại, rất có thể sẽ có thể giải quyết triệt để tai hoạ ngầm ở trong cơ thể!
Tô Tử Mặc đè xuống kích động trong lòng, ở bên trong lôi âm cuồn cuộn, bắt đầu tu luyện Lôi m Tẩy Tủy Kinh.