Chương 216: Lại xảy ra dị biến
"Trần trưởng lão, ngươi..."
Một vị trưởng lão tông môn đứng bên cạnh trừng lớn hai mắt, nhìn Trần trưởng lão vừa mới ra tay với Văn Hiên, còn chưa kịp phản ứng nên nghi ngờ hỏi.
Nhưng lời mới vừa đến miệng, thần sắc người này đã đại biến, rốt cục ý thức được chuyện gì đang xảy ra.
Có người làm phản tông môn!
Người này chính là Trần trưởng lão trước mắt, ẩn trong giữa bọn hắn!
Một luồng hàn khí từ sau lưng dâng lên, vị trưởng lão tông môn này theo bản năng lui về phía sau, bàn tay thả trên túi trữ vật, lấy ra một phù lục hộ thân.
Nhưng phản ứng của Trần trưởng lão càng nhanh hơn!
Trần trưởng lão chém một kiếm không thể ám sát Văn Hiên, lập tức quay phi kiếm lại, tay trái bấm quyết, bộc phát ra một màn sáng chói mắt.
Bạch!
Linh thuật, phi kiếm đồng thời đánh xuống.
Vị trưởng lão tông môn này phản ứng hơi chậm, hộ thân phù lục trong tay còn chưa kịp bóp nát đã bị trúng một kiếm!
Huyết quang lóe lên.
Một vị Kim Đan chân nhân từ giữa không trung rơi xuống, sinh cơ toàn thân tiêu tán, trong mắt đều là vẻ không cam lòng cùng phẫn nộ.
"Phản đồ!"
Văn Hiên hét lớn một tiếng, trong lòng tức giận, tay áo lay động.
Một luồng linh lực cực lớn gần như hóa thành thực chất, mạnh mẽ như sóng biển cuồn cuộn đánh tới, thanh thế doạ người!
Trong cơn sóng mạnh mẽ này, còn mơ hồ xen lẫn từng tia gió sắc bén lạnh thấu xương, rất khó phát hiện được.
"Hắc hắc!"
Trần trưởng lão cười quái dị một tiếng, một kích thành công, không chút do dự, xoay người bỏ chạy, trước tiên bóp nát hộ thân phù lục.
Cùng lúc đó, Trần trưởng lão tay bấm Linh quyết, linh lực của Kim Đan hậu kỳ trong nháy mắt ngưng tụ tại một chỗ, phất tay đánh ra một chỉ, hào quang bắn ra, mây mù bốc lên. "Ầm ầm!"
Hào quang mây mù mãnh liệt va chạm với cơn sóng, tiếng vang đinh tai nhức óc truyền ra.
Linh lực của Văn Hiên là hải triều, rõ ràng muốn thắng qua hào quang của Trần trưởng lão.
Phốc!
Một tiếng vang giòn, giống như thứ gì vỡ tan.
Chỉ thấy sắc mặt Trần trưởng lão đại biến, kinh hô một tiếng, trên cánh tay đã có một vết thương đầm đìa máu me.
Chẳng biết từ lúc nào, lồng sáng hộ thân trên người hắn lại bị một thanh phi thượng phẩm kiếm lóe ra linh quang đâm xuyên!
Chuôi thượng phẩm phi kiếm này giấu bên trong linh lực hải triều, xuất quỷ nhập thần, hư vô phiêu miểu, căn bản không có người nào lưu ý đến nó xuất hiện từ lúc nào.
Coong!
Ở phía đối diện, một nam tử trung niên mặc đạo bào màu đen hừ lạnh một tiếng, tiến lên trước nửa bước, đầu ngón tay điểm nhẹ, một thanh phi kiếm mau chóng đuổi theo.
Thân kiếm còn ở giữa không trung, đã lóe lên ra bốn đạo quang mang hừng hực.
Bốn đạo Linh Văn, cực phẩm phi kiếm!
Cực phẩm phi kiếm nặng nề đụng vào thượng phẩm phi kiếm của Văn Hiên, linh quang văng khắp nơi, khó phân cao thấp.
Trần trưởng lão thừa cơ chạy ra ngoài.
Toàn bộ quá trình nói có vẻ rất chậm, kì thực chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Văn Hiên nhắm hai mắt lại, khẽ ngoắc một cái, thượng phẩm phi kiếm lại lần nữa trở về.
Kim Đan chân nhân mặc đạo bào màu đen này có tu vi cảnh giới giống hắn, cũng là Kim Đan viên mãn.
Hơn nữa, Văn Hiên cảm nhận được một tia áp lực trên thân người này.
Đối phương có mười chân nhân Kim Đan, hai tu sĩ mặc áo bào đen đứng bên người thanh niên áo bào đỏ ngàu có thực lực mạnh nhất.
Trong mắt của hai người đều lóe lên hào quang màu xanh nhạt, cực kỳ quỷ dị.
Bên trong có một người chính là Kim Đan chân nhân vừa mới xuất thủ.
Một kẻ khác toàn thân tản ra nồng nặc yêu khí, nhìn khí tức này, hẳn là một Linh Yêu Kim Đan cảnh!
Khi Yêu tộc tu luyện ra nội đan, da thịt gân cốt tủy, ngũ uẩn ngũ tạng, ngũ quan ngũ giác, sẽ một lần nữa sinh ra thuế biến.
Loại thuế biến này khiến Yêu tộc thoát thai hoán cốt, có thể biến ảo ra hình thái nhân tộc trưởng thành, có thể mở miệng nói tiếng người.
Hai kẻ này chính là Huyết Nô của cung chủ Huyết Nha cung, Bành Việt và Du Phi đến đây bảo vệ thiếu chủ Huyết Nha.
Trần trưởng lão trốn được một mạng, đi vào bên người tu sĩ huyết bào, ánh mắt lạnh lùng nhìn Văn Hiên, cắn răng nói: "Không hổ là thủ tọa Linh phong, đã luyện thành Phiêu Miểu kiếm đến cảnh giới thứ ba, lợi hại lợi hại." Phiêu Miểu kiếm, là một trong tam đại bí thuật của Phiêu Miểu phong, chia làm ba cảnh giới.
Cảnh giới thứ nhất-Tàn Ảnh.
Trong quá trình phi kiếm bay nhanh, sẽ lưu lại một chuỗi tàn ảnh ở giữa không trung, thật giả khó phân, có hiệu quả mê hoặc tinh thần đối thủ.
Lúc trước Phong Hạo Vũ giao thủ cùng Tô Tử Mặc, Phong Hạo Vũ đã luyện thành chính là cảnh giới thứ nhất là tàn ảnh này.
Cảnh giới thứ hai-Hư Vô.
Bởi vì tốc độ phi kiếm quá nhanh, thân kiếm gần như đã dung nhập trong hư không, trở nên như có như không, ánh mắt rất khó chú ý tới thân kiếm ở đâu.
Cảnh giới thứ ba-Phiêu Miểu.
Không chỉ tốc độ phi kiếm đạt tới cực hạn, thân kiếm hư vô, khó mà phát giác, thuật ngự kiếm của tu sĩ cũng đạt tới trình độ tùy tâm sở dục, lô hỏa thuần thanh.
Tốc độ cực nhanh, thân kiếm hư vô, phương hướng bất định, thế công phiêu miểu.
Cảnh giới thứ ba này là khó tu luyện nhất.
Trong Phiêu Miểu phong, chỉ có Kim Đan chân nhân đã tu luyện thành cảnh giới thứ ba của Phiêu Miểu kiếm, mới có tư cách trở thành thủ tọa của Linh phong.
Hơn nữa, gần như mỗi một đời thủ tọa Linh phong, đều là người mạnh nhất ở Kim Đan cảnh của Phiêu Miểu phong!
Vừa rồi mặc dù Trần trưởng lão có hộ thân phù lục bảo vệ, cũng bị Văn Hiên đâm bị thương.
Nếu không có Bành Việt xuất thủ ngăn chặn, kiếm thứ hai đánh tới thì Trần trưởng lão đã mất mạng tại chỗ!
Trần trưởng lão đổi giọng, cười lạnh nói: "Nhưn hôm nay các ngươi đều phải chết ở nơi này, ai cũng đi không nổi!"
"Ngươi có thể thử xem!"
Văn Hiên bình thản tự nhiên không sợ, đạp không mà đứng, ngăn tại trước người đông đảo đệ tử Phiêu Miểu phong.
Lúc này, Kim Đan chân nhân của Phiêu Miểu phong chỉ còn lại có Văn Hiên, Vu trưởng lão, còn có một vị trưởng lão tông môn khác.
Mà Kim Đan chân nhân của đối phương, tính cả Trần trưởng lão lại đã có mười một tên!
Nhưng vào lúc này, dị biến lại xay ra!
Phong Hạo Vũ trong đám người đột nhiên ra tay!
Trên thân kiếm lóe ra ba đạo Linh Văn, lại là một thanh thượng phẩm phi kiếm!
Phi kiếm xẹt qua đám người, máu tươi phun ra ngoài.
Thân là một trong tam đại đệ tử truyền thừa, La Nghị đứng cách Phong Hạo Vũ không xa căn bản không phản ứng kịp, đầu lớn chừng cái đấu bay lên, hai con ngươi đều là kinh ngạc.
Cho đến lúc chết đi, hắn còn không có ý thức được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Một kiếm này hoàn toàn là đang thu hoạch mạng người!
Từng đệ tử ngã vào trong vũng máu, chết không nhắm mắt.
Đám đệ tử Phiêu Miểu phong căn bản không có chút phòng bị nào.
Mặc dù trước đó Tô Tử Mặc đã lớn tiếng nhắc nhở qua, nhưng ngay sau đó, Trần trưởng lão làm phản, một vị trưởng lão tông môn vẫn lạc.
Văn Hiên thủ tọa ra tay, Kim Đan chân nhân giao thủ, phát sinh va chạm kịch liệt, đã hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của đám người.
Tô Tử Mặc choáng váng, cắn chặt răng, sát ý trong lòng bùng lên, trong ánh mắt lóe ra vô tận hàn ý, trong cơ thể tản ra một luồng khí tức cực kỳ kinh khủng!
Trên thực tế, Tô Tử Mặc đã mơ hồ đoán được, Trần trưởng lão cùng Phong Hạo Vũ là nội ứng.
Nhưng đây chỉ là phỏng đoán của hắn.
Huống chi, Tô Tử Mặc không biết, trừ hai người này ra còn có những người khác làm phản tông môn không.
Cho nên, Tô Tử Mặc nhắc nhở là mọi người tản ra, tông môn có nội ứng.
Không nghĩ tới, lần này nhắc nhở vẫn không thể nào cứu những đồng môn đã chết đi này.
Những người chết đi này đứng gần Phong Hạo Vũ nhất.
Nói cách khác, bọn hắn gần như đều là tùy tùng của Phong Hạo Vũ.
Mà bây giờ, Phong Hạo Vũ vô tình chém giết bọn hắn, không có nửa điểm chần chờ, trong mắt đều là máu lạnh cùng tàn khốc.
Mặt mũi Phong Hạo Vũ vốn rất anh tuấn, bây giờ nhìn lại xấu xí như thế, lộ ra vẻ dữ tợn!
Ở trong đó, người bị đả kích lớn nhất chỉ sợ còn có cả thủ tọa của Linh phong-Văn Hiên.
Phong Hạo Vũ, gần như được Văn Hiên coi như đệ tử thân truyền, truyền thụ cho hắn cả một đời sở học.
Ngay cả chuôi thượng phẩm phi kiếm mà Phong Hạo Vũ đang cầm trong tay này cũng là do Văn Hiên đưa cho hắn.
Phải biết là đa số Trúc Cơ tu sĩ chỉ có được một thanh trung phẩm phi kiếm.
Văn Hiên thân là thủ tọa của Linh phong, sử dụng phi kiếm cũng chỉ là thượng phẩm.
Hắn lại đưa một thanh thượng phẩm phi kiếm đưa cho Phong Hạo Vũ, có thể thấy được hắn coi trọng cùng yêu thích Phong Hạo Vũ.
Mà bây giờ...