Chương 262: Mười nhịp hô hấp
Mặc Linh Luyện Khí Phường.
Tô Tử Mặc khoanh chân ngồi ở trong phòng, vừa dùng phương pháp ghi trong Luyện Tạng Thiên hô hấp thổ nạp, vừa luyện hóa tinh nguyên của trứng rồng ở trong cơ thể.
Mỗi một lần phun ra nuốt vào, miệng mũi của Tô Tử Mặc đều sẽ phóng ra một luồng yêu khí nồng nặc, tràn ngập ở trong phòng, huyễn hóa ra các loại các dạng chim chóc muông thú.
Hoặc vỗ cánh bay lên không, hoặc ngửa mặt lên trời gào thét, hình thái khác nhau, cực kỳ uy mãnh!
Ở bên trong vạn thú nơi này, Tô Tử Mặc ngồi ở giữa, lù lù bất động, tỏa ra một luồng khí tức khủng bố vượt lên trên chúng sinh, làm người thấy sợ hãi.
Lúc này đang là ban đêm trời tối người yên, Niệm Kỳ ở trong phòng đã sớm thiếp đi, chỉ có Dạ Linh một mực nằm ở bên cạnh Tô Tử Mặc.
Đột nhiên!
Tô Tử Mặc từ trong tu luyện bừng tỉnh, mở hai mắt ra, hai vệt ánh sáng lạnh lẽo lóe lên ở trong đêm tối rồi lập tức biến mất.
Hắn cảm nhận được một luồng cảm giác cực kỳ khiếp đảm!
Dường như là cùng một thời gian, Dạ Linh cũng đã phát giác ra, đứng dậy.
Tô Tử Mặc nheo cặp mắt lại.
Trong sân, giống như là không có gì khác biệt.
Nếu không phải là có được linh giác, Tô Tử Mặc cũng rất khó phát hiện ra được, nguy hiểm đang tiếp cận mình!
Có người leo tường đi vào trong sân, vậy mà có thể giấu diếm được tai mắt của Tô Tử Mặc, lặng yên không một tiếng động, có thể thấy được thực lực mạnh mẽ của người này.
Cơ Thủy Hà, vẫn còn đang ầm ầm chảy xuôi.
Mọi chuyện giống như là rất bình thường, nhưng Tô Tử Mặc mơ hồ bắt được một tia dị dạng bên trong tiếng nước chảy!
Phía trước, phía sau đều có cường giả đang tới gần!
Nếu như Tô Tử Mặc đoán không lầm, người tới đều ở cấp bậc Kim Đan Chân Nhân!
Lương Khâu và Mạnh Hàm không dám khinh thường, hai người đã định sẵn kế hoạch từ lúc ở Chân Hỏa Luyện Khí Phường.
Để bảo đảm không có sai sót gì, hai người chia binh hai đường.
Một người từ tường vây chính diện tiến vào bên trong, một người khác chui vào trong Cơ Thủy Hà, từ dưới sông đi lên!
Dường như là đồng thời, hai vị Kim Đan Chân Nhân tuổi thọ đã không còn nhiều này tiến vào trong nhà, tiếp cận tới căn phòng của Tô Tử Mặc.
Cho đến tận lúc này, hai người vẫn chưa hề sử dụng linh lực.
Một khi vận dụng linh lực, đặc biệt là chiến đấu chém giết, tất nhiên là sẽ kinh động tới thủ vệ của Vương thành!
Kinh động tới thủ vệ của Vương thành càng sớm, thì thời gian lưu cho bọn họ sẽ càng ít.
Đột nhiên!
Một tiếng thở dài thăm thẳm, từ trong phòng truyền tới.
"Rốt cuộc các ngươi đã đến rồi sao?"
Nghe được câu này, vẻ mặt của Lương Khâu và Mạnh Hàm biến đổi.
Ngay sau đó, dưới chân của bọn họ, lập tức lóe ra từng luồng ánh sáng chói mắt.
Ánh sáng của đại trận!
Ở bên ngoài gian phòng này, lại còn có trận pháp được khắc hoạ!
Ánh sáng của đại trận hừng hực như đuốc, bốc lên tận trời, tăng thêm một phần khắc nghiệt cho bóng đêm mịt mờ.
Tối nay, đến phiên Thanh Chuẩn Vệ tuần tra.
Ở dưới mỗi Thanh Chuẩn Vệ, đều có yêu thú Thanh Chuẩn làm bạn, bởi thế mới có cái tên này.
Mỗi một con Thanh Chuẩn đều là Linh Yêu Trúc Cơ Cảnh, tất cả đều không hề bình thường, thực lực mạnh mẽ, chỉ cần hơi vỗ cánh, toàn lực bạo phát, tốc độ sẽ cực nhanh.
Thanh Chuẩn thủ vệ đang đi tuần tra bên trong Vương thành, trông thấy được chùm sáng do trận văn phát ra này.
"Nhìn chùm sáng của đại trận này, hẳn là một tòa đại trận cấp hai."
"Ừm, nhưng mà, nhìn tia sáng hỗn tạp này, có thể là hai loại hoặc là hai loại đại trận trở lên, dung hợp lại với nhau."
Thanh Chuẩn Vệ vừa chạy nhanh tới chỗ chùm sáng đại trận phát ra, vừa nghị luận.
"Đây là phương hướng nào thế?"
"A, nhìn vị trí thì hình như là Mặc Linh Luyện Khí Phường?"
"Không tốt, Mặc tiên sinh gặp nạn!"
Vẻ mặt của đội Thanh Chuẩn Vệ thay đổi, ra sức phi nhanh, một người trong đó còn lấy ra một khối lệnh bài màu xanh từ trong túi trữ vật, dùng sức ném lên không trung.
Lệnh bài bị ném đến điểm cao nhất, đột nhiên nổ tung, hiện ra một con Thanh Chuẩn to lớn.
Thanh Chuẩn Lệnh!
Chỉ khi nào xảy ra chuyện gì cực kỳ trọng đại, mới có thể tế ra Thanh Chuẩn Lệnh!
Trong hai năm qua, muốn nói tới ai có ảnh hưởng lớn nhất, danh tiếng vang dội nhất ở trong Vương thành, thì phải nói tới chủ nhân của Mặc Linh Luyện Khí Phường, Luyện Khí Sư Mặc Linh.
Bây giờ, cho dù là đám người nghị luận trong lúc trà dư tửu hậu, đều phải tôn xưng một tiếng Mặc tiên sinh.
Có thể định chế Linh khí cực phẩm, bằng vào điều này, Mặc Linh đã đủ để được phong làm Luyện Khí Sư đệ nhất của Đại Chu!
Ở trong Vương thành, mặc kệ là Chân Nhân Kim Đan Sơ Kỳ, hay là Kim Đan Hậu Kỳ, đều là lấy Mặc tiên sinh làm vinh dự.
Dường như là cùng một thời gian, một bóng người màu xanh bay lên trên không, nhanh như điện chớp, mau chóng bay tới phía Mặc Linh Luyện Khí Phường.
Ngay giây phút đại trận sáng lên, trong lòng Lương Khâu và Mạnh Hàm đã trầm xuống.
Mặc dù trước mắt chỉ là đại trận cấp hai, cũng không thể ngăn được hai người.
Nhưng hai người còn chưa nhìn thấy Mặc Linh ở trong truyền thuyết kia, cũng đã kinh động tới thủ vệ của Vương thành, giống như là đã mất tiên cơ, thế cục chuyển biến đột ngột, hoàn toàn đã rơi vào thế bị động.
Mười lần hô hấp!
Nếu như Đại thống lĩnh Mộ Đông Thanh của Thanh Chuẩn Vệ toàn lực bay đi, chạy tới nơi đây, chỉ cần mười lần hô hấp.
Chuyện này có ý nghĩa là, Lương Khâu và Mạnh Hàm, nhất định phải ở bên trong thời gian mười lần hô hấp, tìm được Mặc Linh, đồng thời chém giết tại chỗ!
Nếu không, sau mười lần hô hấp, Đại thống lĩnh của Thanh Chuẩn Vệ đuổi tới, chết sẽ là bọn họ.
"Mười lần hô hấp, đã đầy đủ!"
Lương Khâu hét lớn một tiếng, tay trái bấm quyết, ngưng tụ Linh thuật.
Tay áo phải của Lương Khâu lay động, một thanh phi kiếm bắn ra, dường như chỉ trong nháy mắt, trên thân kiếm đã có ba vòng Linh Văn sáng lên, Linh khí thượng phẩm!
Ầm!
Cùng với một tiếng vang thật lớn, màn ngăn cách của đại trận cấp hai đã bị vỡ vụn tại chỗ, tiêu tán ở trong trời đất, lộ ra một vị tu sĩ mặc áo bào màu xanh ở phía sau, mặt mày thanh tú, vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt lạnh như băng nhìn sang bên này.
Cùng một thời gian, bàn tay của Mạnh Hàm đập lên trên túi trữ vật, hai tay vung lên, bắn ra hai vệt ánh sáng lạnh lẽo.
Linh Văn sáng lên, sáng chói lóa mắt!
Hai thanh phi kiếm thượng phẩm!
"Chết đi cho ta!"
Hai thanh phi kiếm của Mạnh Hàm giống như hai vệt đỏ dài, đâm thẳng tới tu sĩ mặc áo bào màu xanh kia, thân kiếm chưa tới, khí lạnh đã xông tới mặt, nhiệt độ xung quanh chợt hạ xuống.
Lúc này, thời gian một lần hô hấp đã qua.
Mọi người đều biết.
Ở bên trong Mặc Linh Luyện Khí Phường chỉ có hai người một thú, nếu như vị tu sĩ mặc áo bào màu xanh trước mắt này không phải là thiếu nữ tên Niệm Kỳ kia, thì thân phận của hắn đã được miêu tả rõ ràng rồi!
Trên thực tế, ngay giây phút nhìn thấy Tô Tử Mặc, Lương Khâu, Mạnh Hàm đều cảm thấy hơi kinh ngạc.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới, Mặc tiên sinh vốn được xưng là Luyện Khí Sư đệ nhất của Đại Chu, lại là một vị thanh niên chừng hai mươi.
Hơn nữa, người thanh niên này chỉ có tu vi Trúc Cơ Cảnh.
Nhưng rất nhanh, sau khi Lương Khâu, Mạnh Hàm bình tĩnh lại, trong mắt lập tức hiện lên vẻ đùa cợt.
Theo hai người, Tô Tử Mặc bây giờ đã là một người chết rồi.
Ở dưới sự liên thủ của hai vị Kim Đan Chân Nhân, đừng nói Tô Tử Mặc chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, coi như hắn là một tu sĩ khai mạch, cũng tuyệt đối là sẽ không sống nổi sau thời gian mười lần hô hấp!
Hai thanh phi kiếm của Mạnh Hàm đâm tới Tô Tử Mặc, tốc độ cực nhanh.
Tô Tử Mặc không hề tránh né, giống như là đã bị sợ tới mức choáng váng, hoặc có lẽ là không kịp phản ứng.
"Kết thúc."
Lương Khâu, Mạnh Hàm lạnh lùng nhìn Tô Tử Mặc, giống như là đã có thể thấy cảnh đầu của người kia bị phi kiếm đâm thủng, máu tươi phun trào.
Răng rắc!
Ngay sau đó, trên chiến trường vang lên tiếng vỡ vụn, để cho vẻ mặt của hai người biến đổi.
Không chết?
Phi kiếm không đâm trúng Tô Tử Mặc, ngược lại lại đâm rách một tầng màn sáng ngăn cách khác!
Ngoài đại trận cấp hai kia, còn có trận pháp khác!
Đây là một tòa đại trận liên hoàn!
Lúc này, hai lần hô hấp đã trôi qua.