Chương 493: Buộc Tâm Viên, Khóa Ý Mã
Lão tiên hạc lắc mình biến hoá, biến thành một vị mỹ phụ tóc đỏ, da như mỡ đông, nhìn chỉ tầm ngoài ba mươi tuổi.
Lão tiên hạc tiện tay vung đạo bào, trong chớp mắt đã dẫn Tô Tử Mặc tới trước người.
"Chúc mừng tiền bối."
Nhìn thấy lão tiên hạc có thể tránh thoát gông cùm xiềng xích của thiên địa, thọ nguyên kéo dài, Tô Tử Mặc là thật sự vui mừng.
Phiêu Miểu phong có thêm một vị cường giả Pháp Tướng cảnh, trong cương vực Đại Chu này, tương lai nhất định sẽ có rất nhiều tán tu cường giả gia nhập, tông môn đại hưng đã là điều tất nhiên.
"Hẳn là ta nên cám ơn ngươi mới đúng."
Lão tiên hạc cười cười, ánh mắt rơi vào một chỗ trong rừng rậm bên ngoài Phiêu Miểu phong, nói: "Tiểu Thần có thể kịp thời chạy đến, hẳn là có người trong Ma môn truyền tin tức, người đó có liên hệ với ngươi đi."
Tô Tử Mặc trầm mặc.
"Ta không có gì thành kiến đối với Ma môn, ngươi đi bên kia xem một chút đi, có người chờ ngươi đã rất lâu rồi." Lão tiên hạc chỉ xuống rừng rậm xa xa, vừa cười vừa nói.
"Được."
Tô Tử Mặc gật gật đầu, triển khai linh dực, phi nhanh về phía rừng rậm.
Trong rừng sâu, một bóng hình xinh đẹp màu hồng đứng đó, mái tóc đen suôn dài như thác nước, váy dài chấm đất khiến dáng người có lồi có lõm lộ ra.
Khăn che trên mặt thiếu nữ đã cởi xuống, lộ ra dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, đang cười tủm tỉm nhìn sang bên này.
"Đa tạ."
Đi tới gần, Tô Tử Mặc trầm mặc hồi lâu mới nói hai chữ.
"Ha ha!"
Cơ yêu tinh bật cười thành tiếng.
Cơ yêu tinh nháy mắt mấy cái, nổi lên ý đùa cợt, liên tục nhẹ nhàng bước tới, tiến đến trước người Tô Tử Mặc.
Hương mai cuốn tới.
Gương mặt hai người chỉ cách nhau trong gang tấc, Cơ yêu tinh thổ khí như lan hỏi: "Ngươi muốn cảm tạ thế nào hả? "
Nói xong, Cơ yêu tinh cắn môi đỏ, giống như có chút u oán, lại có chút mong đợi nhìn Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc cúi mắt xuống như lão tăng nhập định, không dám đối mặt cùng Cơ yêu tinh, vội lùi lại nửa bước.
Nửa năm không gặp thuật mị hoặc của Cơ yêu tinh lại càng đáng sợ hơn rồi.
Tô Tử Mặc thầm nghĩ: "Xem ra lúc trước ở trong Nhân Hoàng điện, nàng cũng gặp được cơ duyên không nhỏ."
"Không đùa ngươi."
Cơ yêu tinh khôi phục lại dáng vẻ bình thường, lại nở nụ cười nhẹ nhàng nói: "Ngươi không cần cám ơn ta, dù sao ngươi cũng từng cứu mạng của ta."
Tô Tử Mặc thở nhẹ một hơi.
Cơ yêu tinh trầm ngâm một chút, nhỏ giọng nói: "Ngươi ở trong chiến trường Thượng Cổ đắc tội nhiều người như vậy, làm sao không đi theo Tu La tiền bối bái nhập Ma môn? Vị tiền bối kia tính tình lạnh lùng, lục thân không nhận, ta thấy hắn đối với ngươi rất đặc biệt."
Tô Tử Mặc lắc đầu.
Cơ yêu tinh lại nói: "Chiến trường Thượng Cổ trung cấp còn hai mươi năm nữa sẽ mở ra, Phiêu Miểu phong các ngươi không có thực lực, cũng không thể đánh vỡ vách ngăn vào chiến trường Thượng Cổ trung cấp. Đến lúc đó, ngươi nhớ tới tìm ta, ta mang ngươi đi vào."
"Việc này để nói sau, dù sao vẫn còn hai mươi năm nữa, không vội."
"Vậy... Ta đi đây "
"Ừm."
Cơ yêu tinh thấy Tô Tử Mặc không có ý muốn giữ nàng lại, trong lòng ngầm bực, tức giận hừ nhẹ một tiếng.
Cơ yêu tinh vừa mới quay người, Tô Tử Mặc đột nhiên lên tiếng, trong giọng nói có chút chần chờ.
"Lô đỉnh của Tố Nữ tông là ý gì?"
Cơ yêu tinh đưa lưng về phía Tô Tử Mặc, sâu dưới đáy mắt lóe lên một tia ngại ngùng, lại nhanh chóng thu lại, xoay người lại, cười như không cười hỏi: "Ngươi cho rằng là có ý gì? "
Trong Tu Chân giới có một loại thuyết pháp, lô đỉnh là một số tu sĩ tà giáo muốn tăng cao tu vi mà bắt lấy tu sĩ khác phái xem như lô đỉnh, tiến hành song tu để Thải m Bổ Dương, hoặc là lấy dương bổ âm.
Lô đỉnh gần như tương đương với nô lệ, phần lớn đều có kết cục thê thảm, m Nguyên Dương khí sẽ hao hết mà chết.
Tô Tử Mặc đương nhiên đã từng nghe nói về loại thuyết pháp này, nhưng hắn vẫn không tin lô đỉnh của Tố Nữ tông là ý này.
"Không biết." Tô Tử Mặc lắc đầu.
Cơ yêu tinh cười nói: "Lô đỉnh chính là lấy ra dùng để luyện công đấy."
Thấy Cơ yêu tinh rõ ràng không chịu nhiều lời, Tô Tử Mặc cũng không hỏi nữa.
"Đi rồi."
Cơ yêu tinh đưa lưng về phía Tô Tử Mặc, phất phất tay, nói: "Lần sau lại đùa ngươi."
Nhìn theo bóng lưng Cơ yêu tinh rời đi, Tô Tử Mặc hít sâu một hơi, cũng quay người rời đi, bước về phía Phiêu Miểu phong.
Lần này trở về, hắn dự định bế quan trùng kích Đan Đạo!
Hai con đường Tiên Yêu, Tô Tử Mặc đều muốn bước vào Đan Đạo!
...
Vào đêm.
Phiêu Miểu phong, trong một tòa động phủ.
Tô Tử Mặc ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền.
Hắn đã ngồi cả một ngày, không nhúc nhích tí nào, giống như một pho tượng.
Nhìn như không có tiến triển gì, trên thực tế, Tô Tử Mặc đang chuẩn bị để trùng kích Đan Đạo.
Câu nói đầu tiên của Kết Đan thiên chỉ có mười chữ.
Buộc tâm viên, khóa ý mã, hàng long phục hổ!
Đây là bước đầu tiên của Kết Đan thiên, cũng là một bước mấu chốt nhất.
Tâm tư khẽ động là giống với viên hầu nóng nảy bất định.
Ý niệm chập trùng lại giống với liệt mã lao nhanh tới khắp nơi.
Nhất định phải dùng định lực vô thượng để buộc lại tâm viên, khóa lại ý mã, thậm chí muốn hàng long phục hổ!
Vạn pháp đều là thông.
Tiên môn có câu tâm vô tạp niệm, hư cực tĩnh soạt, Phật môn lại có câu tham thoại hào, lễ phật hào, trên thực chất đều là buộc tâm viên, khóa ý mã!
Người trẻ tuổi tu hành ít trải nghiệm, tính tình táo bạo, khó có thể buộc tâm viên, khóa ý mã.
Phần lớn lão giả đã trải qua tang thương, khám phá hồng trần, hiểu rõ huyền ảo trong cuộc đời nên muốn làm thế sẽ tương đối dễ dàng.
Mặc dù tuổi tác Tô Tử Mặc không lớn, từ khi tu hành đến nay cũng không đủ ba mươi nắm, nhưng cuộc sống của hắn đã thay đổi rất nhiều, giữa sinh tử cũng đã bồi hồi mấy lần.
Tâm ý của hắn kiên định không thể rung chuyển.
Tô Tử Mặc mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, trên dưới nhìn nhau, tâm tức gắn bó.
Làm như không thấy, có tai như điếc, có niệm vô niệm, lấy định lực vô thượng buộc lại tâm viên, khóa lại ý mã, hàng long phục hổ!
Sau khi nhập định, sáu thiên kinh văn trước của bí điển Đại Hoang Yêu Vương không ngừng vang lên trong đầu.
Từ ban đầu Tôi Thể, Dịch Cân, Đoán Cốt, Phạt Tủy Thay Máu, lại đến Luyện Tạng, Thất Khiếu...
Trong Kết Đan thiên trong có nói: "Luyện khí ngũ tạng, phục quang thất diệu!"
Thất Diệu tức là bảy đại huyệt khiếu.
Thời gian lưu chuyển, mười ngày đêm đã đột nhiên trôi qua.
Trong động phủ, yêu khí chung quanh thân thể Tô Tử Mặc càng tụ càng nhiều, bảy đại huyệt khiếu trên đầu lóe ra thần quang chói mắt.
Da thịt gân cốt tủy, ngũ tạng, thất khiếu ở giữa, hình thành một vòng tuần hoàn đại chu thiên hoàn mỹ, vòng đi vòng lại không ngừng vận chuyển.
Thời gian dần trôi qua, yêu khí trong ngoài thân thể cũng bắt đầu ngưng tụ về phía giữa ngực Tô Tử Mặc.
Sau khi người người tu chân ngưng khí đến Trúc Cơ sau đó bước vào Đan Đạo, Kim Đan sẽ ngưng tụ dưới rốn một tấc, ở vị trí đan điền khí hải.
Mà bây giờ, Tô Tử Mặc tu yêu, vị trí nội đan ngưng kết ra rõ ràng khác biệt!
Ở chính giữa ngực, khoảng cách rất gần trái tim.
Yêu khí màu đỏ vô cùng vô tận, không ngừng ngưng tụ trong ngực Tô Tử Mặc, không ngừng xoay tròn, giống như một vòng xoáy khổng lồ, dần dần ngưng thực!
Đan Đạo dù là Yêu tộc hay Nhân tộc, ở trên con đường tu hành đều là một bước cực kỳ trọng yếu!
Đây là một lần tổng kết đối với quá trình tu hành trước đó.
Đan Đạo thành là lần đầu tiên tránh thoát gông cùm xiềng xích của thiên địa, thọ nguyên tăng vọt.
Nếu bại thì tất cả đều là công cốc!
Tô Tử Mặc không nhúc nhích, tóc đen không gió mà bay, ở chung quanh thân thể, huyễn hóa ra từng đầu Đại Yêu thượng cổ, khí thế hung ác trùng thiên, nanh vuốt dữ tợn, lóe ra ánh mắt màu đỏ tươi.
Từng Đại Yêu dừng lại một chút, rồi trở lại trong cơ thể Tô Tử Mặc, bị vòng xoáy màu đỏ ở ngực kia hút vào!
Khí tức của Tô Tử Mặc càng ngày càng khủng bố!
Được vòng xoáy màu đỏ bao phủ, nhục thể của hắn lần thứ hai được tẩy lễ, lần thứ hai thuế biến.
Huyết nhục của Tô Tử Mặc bành trướng, xương cốt trong cơ thể rung động vang lên tiếng như binh khí va chạm.
Gân lớn lay động, như dây cung rung rung làm tinh thần người nghe rung động!