Chương 78: Nhường mệnh Lộ Nhất Bình lại cho ta
Lộ Nhất Bình đang đứng sừng sững trên đỉnh núi Thiên Thần, nhìn dòng sông Thiên Thần đang chảy siết phía dưới.
Sông Thiên Thần đã tồn tại từ thời đại xa xưa.
Ít nhất thì từ khi Lộ Nhất Bình có thể nhớ được thì nó cũng đã tồn tại.
Sông Thiên Thần bắt nguồn từ núi Thiên Thần, chảy đến nơi tận cùng của đất trời, chảy ngang qua vài đại lục, nước sông trong suốt có thể nhìn thấy cả đáy sông.
Thượng Cổ Tà Thần Cường Lương nhìn dòng sông Thiên Thần sóng xanh biếc cuồn cuộn, nói ra: " Dưới sông Thiên Thần rõ ràng không có bất kỳ vật gì, nhưng sao khi nó chảy ngược dòng thì những vật kia xuất hiện từ đâu chứ?"
Từ bao lâu nay, đã có vô số cường giả nghiên cứu về sông Thiên Thần, nhưng đều không tìm ra được điều bí ẩn trong đó.
Hai mắt Lộ Nhất Bình sâu thẳm, nhìn dưới đáy sông Thiên Thần, nói: "sông Thiên Thần, có vô số trọng thời không, lúc nó chảy ngược dòng thì những thời không này mới có thể xuất hiện."
"Chịu sự ảnh hưởng của lực dòng chảy ngược, những đồ vật trong vô số thời không sẽ chảy ra theo dòng sông."
Chu Thừa vừa nghe thấy vậy, giật mình nói: "sông Thiên Thần có vô số trọng thời không? Thế nhưng vì sao nó chỉ có thể xuất hiện khi dòng sông chảy ngược dòng?"
Lộ Nhất Bình lạnh nhạt nói: "Thiên hạ to lớn có biết bao nhiêu điều kỳ lạ, có nhiều thứ, ngươi nghĩ mãi mà không ra, không có nghĩa là không có khả năng xảy ra."
Long Giác Kim Ngưu lại nhếch miệng cười nói: "Lại đến một lần trăm vạn năm, lần này sông Thiên Thần chắn hẳn là sẽ có đồ tốt rồi!"
Trăm vạn năm trước, cảnh tượng khi sông Thiên Thần chảy ngược dòng, nó vẫn còn nhớ rõ.
Lộ Nhất Bình cười nói: "Sẽ không có gốc Cửu Thải Thần Chi thứ hai đâu."
Cửu Thải Thần Chi của năm đó chính là bị thằng nhãi đó gặm mất tiêu.
Mà ngay tại lúc này, cường giả khắp mọi nơi cũng đều lần lượt chạy đến.
Cường giả khắp mọi nơi cũng đều vây tụ tại xung quanh núi Thiên Thần.
Khi mọi người nhìn thấy mấy người Lộ Nhất Bình trên đỉnh núi, tâm tình hết sức phức tạp, tụ lại với nhau.
Lúc này, mọi người hết sức náo nhiệt.
"Là Trần Thanh Dương đại nhân, Trần Thanh Dương đại nhân đến rồi!" Có người nói.
Khi mọi người nhìn lại, chỉ thấy một đám cao thủ đang từ nơi xa bay tới.
Người cầm đầu, là một người đàn ông trung niên có vóc dáng cao to, người đàn ông trung niên tóc hai bên thái dương đã trắng xóa, người đàn ông trung niên mặc áo bào màu xám tro, lộ ra dáng vẻ già nua.
Chính là Trần Thanh Dương Trận Pháp sư hàng đầu của đại lục Thần Võ!
Trần Thanh Dương không chỉ là Trận Pháp sư hàng đầu của đại lục Thần Võ, mà còn là cao thủ có tiến của đại lục Thần Võ.
Mà một trong tứ đại gia tộc là Trần gia của đại lục Thần Võ cũng là do một tay ông ta kiến tạo nên.
Khi Trần Thanh Dương đến, cường giả khắp nơi đang ở đây ai ai cũng cung kính chào hỏi.
Đến ngay cả rất nhiều đế quốc Đại Đế cũng đến để bái kiến.
Trần Thanh Dương nhìn mọi người mỉm cười gật đầu, sau đó ánh mắt hắn ta lại rơi vào trên người của thân ảnh áo lam trên đỉnh của núi Thiên Thần kia.
"Hắn chính là Lộ Nhất Bình sao?" hắn có vẻ nghi ngờ hỏi.
Một vị Thái Thượng trưởng lão của Trần gia gật đầu nói: "Chắc là hắn." Sau đó nói thêm: "Mọi người đều nói người này cầm thuật nhập tiên, kiếm pháp xuất sắc, nhưng chỉ không biết trận pháp thì như thế nào."
Lúc này, con trai của Trần Thanh Dương là Trần Uyên cười nói: "Đoán chừng trận pháp chắc cũng bình thường thôi. Nếu không phải là như vậy thì chắc đã đồn đại từ sớm rồi. Lúc trước, Âm Quỷ tông thiếu tông chủ Hách Đơn nếu cùng hắn so trận pháp, mà không phải cầm thuật, chắc là có thể thắng được hắn."
Một vị Thái Thượng trưởng lão của Trần gia khác lại nói: "Nghe nói trận pháp của Âm Quỷ tông thiếu tông chủ Hách Đơn đã đạt tới cảnh giới ngưng phù thành trận, mà lại có thể liên tiếp ngưng tụ hơn bốn nghìn trận phù! Trận pháp còn tốt hơn so với công tử Triệu Tử Hào nữa."
Khi mọi người Trần gia đang đàm luận, đột nhiên, liền thấy mọi người lại ồn ào lên, chỉ thấy điện chủ phân điện của Võ Thần điện là Triệu Hùng dẫn theo một đám cao thủ của phân điện bay tới.
Cùng đồng hành, còn có Vân gia gia chủ Vân Vi, Vân gia thiếu chủ Vân Hải Thiên và các cao thủ của Vân gia.
Trần Thanh Dương thấy thế, dẫn theo các cao thủ của Trần gia tiến đến chào hỏi bọn người Triệu Hùng, Vân Vi.
Tứ đại gia tộc của đại lục Thần Võ bây giờ chỉ còn thiếu Vạn gia vẫn chưa thấy đến.
Khi Võ Thần điện Triệu Hùng đến, đứng ở xa xa nhìn thấy thân ảnh của Lộ Nhất Bình trên đỉnh núi, trong mắt tràn đầy hàn ý. Khi ở Tà Thần bình nguyên, con của hắn là Triệu Tử Hào đã bị thủ hạ của Lộ Nhất Bình đánh nát thần mạch, đan điền, nguyên thần! Bây giờ đã trở thành một phế nhân.
"Điện chủ yên tâm, đại nhân Cửu Tuyệt Võ Thần dẫn theo đại quân Võ Thần điện của chúng ta rất nhanh sẽ đến đây, chờ đến khi Cửu Tuyệt Võ Thần đại nhân đến đây, chính là lúc Lộ Nhất Bình chết!" Một vị cao thủ Võ Thần điện nói ra.
Triệu Hùng gật đầu, dằn sát ý trong lòng xuống.
Lúc này, trong nhóm mọi người có người kích động kêu lên: "Là Khương Dục đại nhân! Khương Dục đại nhân đến rồi!"
Mọi người nhìn lại.
Quả nhiên nhìn thấy các cao thủ Thái Ất môn đang bay từ chân trờ đến, toàn bộ chân trời trùng trùng điệp điệp đông kín người, bầu trời như hoàn toàn bị bao phủ.
Người dẫn đầu chính là đệ nhất Khương Dục của vị diện Hằng Nguyên!
Phía đằng sau Khương Dục là một đám lão tổ, Thái Thượng trưởng lão, trưởng lão, đệ tử của Thái Ất môn, và rất nhiều cường giả của các gia tộc, rất nhiều đại quân đế quố dưới trướng Thái Ất môn.
Cho dù là khoảng cách cực kỳ xa, nhưng mọi người vẫn có thể cảm thụ được sát khí ngút trời trên ngưởi của Khương Dục!
Chỉ nhìn thấy trên không trung trùng điệp kiếm khí ngưng tụ, di chuyển theo đường đi của Khương Dục.
Vô số Khí tức cường giả của Thái Ất môn như nước lũ bao phủ lấy bầu trời, cuồn cuộn mà đến, dường như muốn che lấp hết cả thiên địa.
Mọi người đang có mặt khi nhìn thấy đại quân Thái Ất môn cuồn cuộn mà đến, đều thấy sợ hãi.
Một số cường giả đang đứng quay chung quanh gần núi Thiên Thần, cũng đang nhao nhao tránh thoát, sợ gặp vạ lây.
Triệu Hùngnhìn thấy Thái Ất môn Khương Dục dẫn theo các cao thủ Thái Ất môn bay đến, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng, hắn cười nói với Trần Thanh Dương, Vân Vi: "Hai vị, Khương Dục đại nhân sắp đến, chúng ta qua đó bái kiến đi."
Hai người Trần Thanh Dương, Vân Vi đồng thời gật đầu.
Nhưng khi ba người đang muốn đi đến, đột nhiên, bọn hắn nhìn thấy ở phía chân trời xa vạn quỷ khóc rít gào, khí âm hàn mênh mông cuồn cuộn, thiên địa dường như bị đông đặc lại.
"Âm Quỷ tông!"
Sắc mặt của mọi người đang có mặt đều thay đổi.
Đại quân của Âm Quỷ tông, khí thế cường đại, vượt xa đại quân của Thái Ất môn.
"Là Hoàng Tổ!" từ xa xa, bọn người Triệu Hùng, Vân Vi nhìn thấy người đi đầu đại quân của Âm Quỷ tông là Hoàng Tổ, cũng không kìm được mà run giọng.
Mặc dù tại đại lục Thần Võ, bọn hắn cũng coi là chúa tể một phương, nhưng là đối mặt với lão ma khủng bốnhư Hoàng Tổ cũng đều phải e sợ.
Hoàng Tổ mặc dù quy ẩn nhiều năm không xuất thế, nhưng là ma danh của hắn thật sự là quá lớn.
Nhưng là ngay sau đó, ngay phía đằng sau của Đại quân của Âm Quỷ tông, ở hai phía chân trời khác cũng đều xuất hiện khí hắc ám và ma khí ngập tràn che khuất bầu trời, chính là Ám Ma điện đại quân và Hoàng Tuyền Ma Tông đại quân!
Thái Ất môn, Âm Quỷ tông, Ám Ma điện, Hoàng Tuyền Ma Tông, tứ đại quân, phân biệt từ đông Tây Nam Bắc cuồn cuộn mà đến, chân trời bốn phía hoàn toàn bị che đậy.
Cường giả các phương đang có mặt kinh hoảng lùi về phía trong, cuối cùng thì đại quân tứ phương cũng đã đến nơi.
Núi Thiên Thần bị vây chật như nêm cối.
Từ núi Thiên Thần nhìn ra, đã không còn nhìn thấy sắc trời bên ngoài, bởi vì bầu trời bên ngoài núi Thiên Thần đều đã bị tứ đại quân hoàn toàn bao phủ.
Thái Ất môn Khương Dục nhìn Hoàng Tổ, Cô lão quỷ, Bạch Vô Thường ba người, trầm giọng nói: "Xin ba vị tiền bối nhường tính mạng của Lộ Nhất Bình cho ta!"
"Vĩnh Dạ Chi Đồng, Thiên Tượng Thần Ngục Quyền, bản thật bí tịch Thời Quang Thần Quyền trên người hắn, ta có thể không cần!"
Hoàng Tổ nghe vậy, khuôn mặt tràn đầy phù văn kỳ quái hiện lên nét tươi cười: "Việc này đơn giản, tính mệnh của hắn, ta không cần, ta chỉ cần Vĩnh Dạ Chi Đồng!"
Ám Ma điện Cô lão quỷ cười hắc hắc: "Ta cũng chỉ muốn Vĩnh Dạ Chi Đồng."