Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 119: Yến Hội

Chương 119: Yến Hội
1595 chữ
Trong phòng khách được trang trí xa hoa, Tần Giác cùng Tô Ngạn ngồi ở một bên, tò mò
đánh giá chung quanh.
Nói thật, Tần Giác cũng không ngờ rằng, tên xui xẻo đụng phải hắn kia thế mà là nội ứng của
Tinh Đấu đế quốc phái tới Thần Vũ đế quốc.
Thì ra vị thái tử Lý Thất Diệp sau khi trở về, liền hạ lệnh loại bỏ tất cả những nội ứng tiềm ẩn
tại Thần Võ thành, mà người áo đen chính là một trong số đó.
Về sau Nhạc thống lĩnh dẫn hắn đến nơi này, nói là có người muốn gặp hắn.
Nhưng mà mãi cho tới bây giờ, vẫn không có bóng người nào xuất hiện.
Ngay lúc Tần Giác hơi mất kiên nhẫn, dự định trực tiếp rời đi, một thân ảnh bỗng nhiên tiến
vào phòng khách.
“Tại hạ Lý Thất Diệp, người chính là vị tiên sinh đã giúp Nhạc thống lĩnh bắt tên nội ứng kia,
đa tạ.”
Người tới chủ trì yến hội nói, ngữ khí có chút thành khẩn.


Tần Giác tập trung nhìn vào, mắt kiếm mày sáng, buộc tóc kim quan, toàn thân có khí tức
khó mà nói rõ, giống như một giây sau liền sẽ trang bức, trừ Lý Thất Diệp ra thì còn có thể là
ai?
Không nghĩ tới hắn thế mà lại tự mình ra mặt.
Quan trọng nhất chính là, Lý Thất Diệp hình như. . . Đột phá rồi?



Tần Giác chắc chắn mình không nhìn lầm, cứ cho là Lý Thất Diệp rất cẩn thận che giấu khí
tức, nhưng lại căn bản không thể gạt được Tần Giác.
Rõ ràng buổi sáng vẫn là Chí Tôn cảnh đỉnh phong, bây giờ đã là Truyền Kỳ cảnh, mà Thần
Võ thành cũng chưa từng xuất hiện dị tượng đột phá, nói cách khác, Lý Thất Diệp dùng bí
pháp nào đó để che giấu chuyện hắn đột phá.
Nhưng mà những đều này không có liên quan gì tới Tần Giác, hắn mặt không cảm xúc nói:
“Tiện tay mà thôi.”
Trên thực tế, hắn căn bản không có động thủ, là người áo đen kia đụng vào mình, nếu như
người áo đen đổi phương hướng mà nói, khả năng sẽ không có nhiều chuyện như vậy.
Thấy Tần Giác sau khi nghe tới tên của mình không có chút kinh ngạc nào, Lý Thất Diệp
ngạc nhiên.
Phải biết, trước đây có người sau khi biết thân phận của hắn, phần lớn đều ước gì có thể quỳ
bái, thái độ của Tần Giác nhất thời làm hắn có chút lau mắt mà nhìn, thế là nói tiếp:
“Người này đánh cắp rất nhiều cơ mật, nếu không phải tiên sinh xuất thủ, chỉ sợ hắn đã đào
tẩu.”
Tần Giác: “. . .”
“Nhìn dáng vẻ của tiên sinh, hẳn không phải là người nơi này a?”
Lý Thất Diệp lại nói.
“? ? ?”
Nhìn ra? Ngươi nhìn ra kiểu gì?
Hẳn là còn có công năng tự phân biệt?
“À. . . Đúng thế.”
Tần Giác nhẹ gật đầu.

“Còn không biết tiên sinh tên gọi là gì.”
“Tần Giác, vị này là bằng hữu của ta, Tô Ngạn.”
Tần Giác giới thiệu.
“À tiên sinh có hứng thú tham gia yến hội đêm nay không?”
Lý Thất Diệp dò hỏi, không có tỏ ra mình thân phận thái tử.
“Yến hội?”
Tần Giác vẻ mặt mờ mịt.
Thấy Tần Giác lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, Lý Thất Diệp vội vàng giải thích nói:
“Đêm nay ta dự định mở tiệc chiêu đãi vài vị bằng hữu tại Bách Linh đảo, nếu như tiên sinh
cũng có thể đến tham gia, tại hạ vinh hạnh vô cùng.”
Rất khó tưởng tượng, một vị thái tử lại cam nguyện hạ thấp tư thái như thế, quả thực cùng võ
giả sáng nay tru sát Trần Khuê tưởng như hai người.
“Có đồ ăn ngon không?”
Vân Tịch ghé vào trên đầu Tần Giác nhịn không được hỏi.
“Hửm?”
Lý Thất Diệp sững sờ, lúc này mới chú ý tới Vân Tịch ở trên đỉnh đầu của Tần Giác, trong
mắt lóe lên một tia hoài nghi, lập tức cười nói:
“Tất nhiên, với lại tất cả đều là những món đến từ những đầu bếp nổi danh.”
“Được đó, sư phụ, chúng ta đi đi.”
Tần Giác: “. . .”
Ngươi cái đồ ăn hàng này!
Thở dài, Tần Giác bất đắc dĩ nói:

“Được rồi.”
Nghe vậy, Lý Thất Diệp lại lần nữa ôm quyền:
“Đã như vậy, thỉnh tiên sinh tạm thời chờ ở đây, đến lúc đó ta sẽ phái người đến đây nghênh
đón các vị.”
. . .
Rời khỏi phòng khách, Lý Thất Diệp lâm vào trầm tư.
Người này là ai?
Vì sao chưa bao giờ thấy qua?
Từ lần trước dẫn đầu đội quân vạn dặm tập kích,sau khi đánh tan đại quân của Tinh Đấu đế
quốc, Lý Thất Diệp liền phát giác được cái thế giới này phát sinh biến hóa.
Nhưng mà theo Lý Thất Diệp thấy, đại khái vẫn còn trong phạm vi mà hắn điều khiển được.
Nhưng mà lúc Tần Giác xuất hiện, lại làm cho Lý Thất Diệp hoàn toàn thay đổi suy nghĩ này.
Còn có tiểu cô nương chỉ lớn cỡ lòng bàn tay kia, đến cùng là sinh linh gì? Mà ngay cả hắn
cũng không thể xem thấu.
Mặt khác, trên người Tần Giác rõ ràng không có bất kỳ dao động linh lực gì, làm thế nào
đánh bại được người áo đen?
Ngược lại nữ hài có dung mạo bình thường bên cạnh kia, chính là một võ giả Chí Tôn cảnh sơ
kỳ.
Tóm lại, tổ hợp này quá quái dị.
“May mà ta hiện tại đã tiến giai Truyền Kỳ, cho dù có biến cố gì, cũng hoàn toàn có thể ứng
đối!”
Lý Thất Diệp nắm chặt hai tay, ánh mắt vô cùng kiên định.
Lần này, ta nhất định phải thay đổi vận mệnh!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất