Chương 200: Bị Chiếm Tiện Nghi
1696 chữ
Cường giả cuối cùng của Tu La giới bị chém giết, cũng tuyên cáo trận chiến này triệt để kết
thúc.
Trước đó, sợ rằng đều không nghĩ tới, quyết định sinh tử tồn vong của Huyền Cơ giới trong
chiến tranh vị diện, thế mà cứ như vậy không sao mà kết thúc.
Thậm chí sau khi trải qua thẩm tra đối chiếu bọn hắn phát hiện, tất cả võ giả tổng thể
thương vong còn không tới một trăm, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Phải biết, cho dù là hai thế lực trung lưu bình thường giao phong, số lượng thương vong
cũng sẽ không ít như vậy, huống chi là chiến tranh vị diện?
Nói cách khác, bọn hắn tiếp tục nửa năm, không tiếc tuyên bố lệnh triệu tập, động viên võ
giả thiên hạ mở ra khoáng thế chi chiến, không khác gì với chơi nhà chòi.
Mà hết thảy những chuyện này, đều là bởi vì Tần Giác.
Bằng vào sức một người, ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt Huyền Cơ giới!
Nếu không, với Huyền Cơ giới trước mắt, tuyệt đối không có khả năng chiến thắng Tu La
giới.
Khi Tần Giác từ trong không gian lâm thời bay ra, toàn trường yên tĩnh vô cùng, tất cả mọi
người đều là dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn, giống như đang đối mặt với thần, không dám
có chút khinh nhờn.
Trong đó tâm tình phức tạp nhất không ai khác ngoài Tô Ly, vốn dĩ nàng suy đoán Tần Giác
rất có thể là vị Đại Thánh.
Nhưng hiện tại xem ra, Tần Giác cũng không chỉ đơn giản là Đại Thánh như vậy.
Mặc dù không biết trong không gian lâm thời đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà Tần Giác chưa
đến một giây liền mang theo những người khác ra, cho dù là ngớ ngẩn cũng hiểu đến cùng
đã có chuyện gì xảy ra.
“Ngươi không sao chứ?”
Tần Giác không có để ý ánh mắt của mọi người, đi tới trước mặt Tô Ly cười hỏi.
Mấy vị cười giả cao tầng của Huyền Cơ giới hai mặt nhìn nhau, lựa chọn đứng tại chỗ, không
có theo tới.
“Không có. . . Không có việc gì.”
Tô Ly đầu tiên là sững sờ, lập tức thụ sủng nhược kinh nói.
Tới đây, Tần Giác bất đắc dĩ, đây cũng là nguyên nhân hắn thích ẩn giấu thực lực, bởi vì một
khi thể hiện ra thực lực, như vậy người bên cạnh chắc chắn sẽ khó mà tiếp nhận, sinh ra biến
hóa.
Dù cho ngươi vẫn coi bọn họ là bằng hữu, bọn họ cũng sẽ tự động sinh ra cảm giác giai cấp,
dù sao, nơi này là thế giới võ đạo vi tôn.
So ra thì, những tên không tim không phổi như Bạch Nghiệp, Long Trẫm liền sẽ không có
gánh vác nhiều, cho nên Tần Giác mới có thể từ đầu đến cuối ở Huyền Ất Sơn, chưa từng rời
đi.
“Thì ra ngươi lợi hại như vậy.”
Do dự thật lâu, Tô Ly nhịn không được nói.
Bây giờ nhớ lại tràng cảnh mỹ nhân cứu anh hùng lúc trước, đã cảm thấy có chút buồn cười,
người này cần nàng hỗ trợ sao?
“Ừm.”
Tần Giác nhẹ gật đầu, nhìn về phía nơi xa:
“Ta cũng nên đi rồi.”
“A? Đi đâu?”
Tô Ly ngạc nhiên.
“Ha ha, quên nói cho ngươi, ta không thuộc về thế giới này.”
Tần Giác cười nói.
“Cái gì?”
Tô Ly đột nhiên mở to mắt, lộ ra kinh ngạc biểu lộ, nhưng nghĩ lại, nếu như Tần Giác đến từ
ngoại giới, cũng có thể giải thích vì sao cường đại như thế.
Với lại khoảng thời gian này tiếp xúc với Tần Giác, nàng quả thực phát hiện được hành động
của được Tần Giác có chút quái dị, không yếu đuối giống những nam nhân khác.
Trước đó bởi vì sốt ruột chạy đến Cực Đông Chi Địa, Tô Ly cũng không hề để ý, nhưng bây
giờ lại thành chứng cứ.
“Vậy ngươi tại sao phải giúp chúng ta?”
Tô Ly chần chờ nói.
Tần Giác khẽ giật mình, trầm ngâm một lát nói:
“Bởi vì đám Ma tộc dị giới này đã từng xâm lấn thế giới của ta.”
“Thì ra là thế.”
Tô Ly giật mình.
“Ngươi muốn về thế giới của mình sao?”
“Không.”
Tần Giác ý vị thâm trường mà nói:
“Ta muốn đi Tu La giới.”
Nghe vậy, Tô Ly kinh hãi:
“Tu La giới? Nơi đó hẳn là rất nguy hiểm a?”
“Ây… Với ta mà nói, không có gì nguy hiểm.”
Tần Giác nhún vai:
“Chẳng qua nếu như ta muốn trở lại thế giới của mình, nhất định phải thông qua nơi đó.”
“Thì ra là như vậy a, vậy chúc ngươi thuận buồm xuôi gió.”
Hít một hơi thật sâu, Tô Ly ánh mắt phức tạp nói.
Là một tán tu, Tô Ly được chứng kiến vô số sinh ly tử biệt, nhưng lần này, nàng lại có loại
cảm giác khó mà nói rõ.
“Ừm.”
Lần nữa nhẹ gật đầu, Tần Giác lấy ra nhẫn trữ vật đưa cho Tô Ly:
“Cái này cho ngươi.”
“Thứ gì?”
Tô Ly nghi hoặc, tiếp nhận nhẫn trữ vật, linh thức quét qua, mặt mũi lập tức tràn đầy chấn
kinh.
“Cái này. . . Cái này ta không thể nhận.”
Chỉ thấy trong nhẫn trữ vật có các loại kỳ trân dị bảo cùng tài nguyên tu luyện, với lại tất cả
phẩm giai đều không thấp, đủ cho một người bình thường từ Hoàng Giai tu luyện tới Thánh
Cảnh, quý giá như thế, Tô Ly sao có thể nhận lấy.
“Cầm đi, yên tâm, những người khác không nhìn thấy.”
Tần Giác thản nhiên nói.
Chiếc nhẫn trữ vật này là hắn vừa từ trên người La Kiệt lấy được, dù sao trước đó lúc vơ vét
Linh tộc hắn đã thu vố số tài nguyên tu luyện giao cho Bạch Nghiệp, nhẫn trữ vật này đưa
cho Tô Ly cũng không có gì.
Với lại hắn cố ý dùng linh lực ngăn cách không gian này, để ngoại giới không cách nào nhìn
thấy, nếu không thì khó tránh khỏi sẽ có người có ý đồ xấu.
“Thế nhưng là…”
“Không có nhưng nhị gì cả.”
Tần Giác trực tiếp phất tay đánh gãy lời của Tô Ly:
“Ngươi cũng không muốn vẫn luôn dừng lại tại Chí Tôn cảnh a?”
Tô Ly lập tức á khẩu không trả lời được, không biết nên trả lời như thế nào.
Quả thật vậy, có người võ giả nào lại không muốn trở thành người mạnh nhất đâu?
Trầm mặc nửa ngày, Tô Ly nhắm mắt nói:
“Nếu như thế, vậy đa tạ.”
Thấy Tô Ly nhận lấy, Tần Giác hài lòng, lập tức phi thân lên, chuẩn bị rời đi.
Từ trong trí nhớ của La Kiệt, Tần Giác đã biết được vết nứt không gian ở nơi nào, chờ sau khi
hắn xuyên qua, liền sẽ đóng nó lại.
Đến lúc đó, Tần Giác quét ngang Tu La giới, hẳn là sẽ không còn dư lực xâm lược nơi này.
“Chờ một chút!”
Cắn răng, Tô Ly bỗng nhiên gọi Tần Giác lại.
“Còn có chuyện gì?”
Tần Giác vô ý thức quay đầu lại, sau một khắc, môi Tô Ly đột nhiên đánh tới, hôn trên mặt
hắn!
Trong chốc lát, Tần Giác sửng sốt, tình huống gì vậy?
Cho dù là Vĩnh Dạ đại đế dẫn bạo Địa Ngục giới, lực trùng kích mang đến cho hắn cũng
không lớn như vậy.
Không chờ Tần Giác kịp phản ứng, Tô Ly đã quay người bay đi.
Tần Giác: “...”
Ủa chuyện gì thế?
Ta là ai? Ta ở đâu?
Ách, nhưng mà. . . hình như rất thơm.
Tô Ly không tính là tuyệt mỹ, nhưng mày kiếm mắt sáng, khí khái hào hùng vô cùng, rất phù
hợp với khẩu vị của Tần Giác, nếu như không phải sinh ra ở Huyền Cơ giới, có lẽ có thể suy
tính một chút.
Chờ chút!
Tần Giác bỗng nhiên bừng tỉnh.
Ta vừa rồi có tính là bị chiếm tiện nghi rồi không?
Dù sao thế giới này, nam nhân mới là quần thể yếu thế!
Đổi thành Linh Ương giới, cũng giống như một nam nhân cưỡng hôn nữ nhân vậy!
Được rồi, mặc kệ.
Dù sao hắn cũng không phải nam nhân thế giới này, căn bản không cảm thấy thiệt thòi.
Đưa mắt nhìn Tô Ly từ từ đi xa, Tần Giác thở dài, sau đó bay về phía vết nứt không gian.
Những cường giả Huyền Cơ giới kia không biết Tần Giác muốn làm gì, cũng không dám lắm
miệng, không dám theo sau, chỉ có thể ngoan ngoãn đợi tại chỗ.
“Giúp ta chiếu cố thật tốt nữ nhân kia.”
Trước khi đi, Tần Giác truyền âm nói.
Trong miệng hắn nữ nhân kia đương nhiên là Tô Ly.
“Vâng!”
Viện trưởng Thiên Vị Học Viện vội vàng đáp lại nói.
Không bao lâu, Tần Giác liền xuyên qua vạn lý, đi tới khu vực biên giới Huyền Cơ giới.
Bởi vì tới gần hư không, mỗi biên giới của thế giới đều có các loại phong bạo cùng loạn lưu.
Cho dù là cường giả Chí Tôn cảnh không cẩn thận cũng sẽ bị cuốn đi, nhẹ thì dao động căn
cơ, nặng thì bỏ mình.
Cho nên Tu La giới mới có thể bố trí vết nứt không gian ở đây, không dễ dàng bị người phát
hiện.
Đại giới là, nếu như gặp phải tình huống đặc biệt rất dễ gây nên không gian loạn lưu, dẫn đến
không gian thông đạo sụp đổ.
Lúc trước Tu La giới xâm lấn Linh Ương giới, chính là vừa hay Long Trẫm tiến giai Đại Thánh,
gây nên rất nhiều dị tượng, mới có thể dẫn đến không gian thông đạo sụp đổ, tử thương
thảm trọng.