Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 235: Gặp Nhau

Chương 235: Gặp Nhau
1621 chữ
Phong Lôi Tông, khu vực trung tâm, Tần Giác chắp hai tay ra sau lưng, đứng trong viện của
Tô Ngạn, đưa mắt nhìn bốn phía, biểu lộ ý vị thâm trường.
Mặc dù bây giờ đã ngã ra khỏi tứ đại tông môn, nhưng Phong Lôi Tông dù sao cũng đã cường
đại hơn ngàn năm, nội tình thâm hậu, chiếm cứ tài nguyên tu luyện cực kì phong phú.
Vô luận là thực lực, hay là uy vọng, đều vượt xa sáu đại gia tộc.
Trong tầm mắt của Tần Giác, Phong Lôi Tông ở trong một vùng núi, các loại kỳ hoa dị thảo
khắp nơi có thể thấy được, xanh um tươi tốt, mà phần lớn đều là linh thực.
Có thanh tuyền lưu động, hóa thành ngân hà rơi xuống, kích thích từng tầng gợn sóng.
Nơi xa, tòa viện hoa lệ sừng sững ở giữa đỉnh núi, linh khí nồng đậm vô cùng, cơ hồ không
khác gì tiên cảnh.
Nếu không phải những năm gần đây nhân tài tàn lụi, chỉ sợ Phong Lôi Tông cũng sẽ không
luân lạc tới loại tình trạng này.
May mà phong lôi lão tổ chính là vì chống lại Tử Linh tộc mà chết, lại có ba đại tông môn còn
lại che chở, chỉ cần trong đoạn thời gian này lại xuất hiện cường gải Truyền Kỳ cảnh lần nữa,
Phong Lôi Tông liền có thể trở lại tứ đại tông môn.
Ách, không đúng, hẳn là ngũ đại tông môn.
Bất quá xem ra thì, gánh nặng này rất có thể phải rơi vào trên người một nữ nhân.
“Phong cảnh rất được…”



Tần Giác lẩm bẩm, ánh mắt thâm thúy.
Cho dù Huyền Ất Sơn đã trở thành tồn tại chí cao vô thượng ở Nam cảnh, nhưng bởi vì chỗ
vắng vẻ, nội tình kém cỏi, trước mắt căn bản là không có cách cùng Phong Lôi Tông và các
thế lực võ đạo khác so sánh.
Ưu thế duy nhất e rằng cũng chỉ có hai người Tần Giác cùng Lạc Tầm này tuyệt đối áp đảo
cường giả siêu cấp của Nam cảnh.
Đương nhiên, dựa theo tốc độ phát triển hiện tại, dù cho không có Tần Giác cùng Lạc Tầm,
tin tưởng không được bao lâu, Huyền Ất Sơn cũng có thể giống Phong Lôi Tông.
Một bên khác, Tô Ngạn rốt cục kịp phản ứng:
“Đa tạ tiền bối.”
“Ha ha, cám ơn ta làm gì, hẳn là ta cám ơn ngươi mới đúng.”
Phất phất tay, Tần Giác không quan trọng nói.
“Đúng, thông đạo truyền tống này ta thiết lập chỉ có hai người chúng ta có thể kích hoạt, tốt
nhất là đừng nói cho người khác biết. ”
“Ừm!”
Tô Ngạn liên tục gật đầu, nàng che giấu còn không kịp, sao có thể nói cho người khác biết
được chứ?
Đây là bí mật giữa hai người bọn họ!
Nhiều nhất là thêm Kỳ Lân cùng Vân Tịch.
Đáng nhắc tới chính là, tòa viện của Tô Ngạn rộng lớn vô cùng, chừng mấy ngàn mét vuông,
vườn hoa, ao nước, phòng tu luyện, cái gì cần có đều có, bên trongcòn bố trí một tòa Tụ Linh
trận, linh khí mờ mịt như khói, tùy tiện tu luyện mấy phút, đều không thua gì ở bên ngoài tu
luyện nửa ngày.

Với lại bởi vì thân phận của Tô Ngạn đặc thù nên phụ cận đều do tất cả các trưởng lão trấn
thủ, phòng ngừa Tô Ngạn xuất hiện ngoài ý muốn gì.
Dù sao nếu không nói quá thì Tô Ngạn chính là hy vọng tương lai của Phong Lôi Tông, nhất
là sau khi nàng tiến giai Chí Tôn cảnh, địa vị cơ hồ gần với tông chủ.
Mà giờ khắc này, lại hoàn toàn không ai phát giác được Tần Giác đến.
“Tiền bối, muốn đi xem một chút không.”
Do dự một chút, Tô Ngạn mời.
“Hả?”
Tần Giác sững sờ, bất giác nói:
“Được.”
Lập tức dưới sự dẫn đầu của Tô Ngạn, hai người xuyên qua giả sơn, vườn hoa, đi tới một
trước một căn nhà gỗ hai tầng.
Nhìn từ bên ngoài nhà gỗ có chút đơn sơ, không có hoa lệ xa xỉ như trong tưởng tượng của
Tần Giác.
Rất khó tưởng tượng, Thánh nữ Phong Lôi Tông thế mà lại ở chỗ bình thường như thế.
Tiến vào nhà gỗ, bên trong vẫn đơn sơ vô cùng, nhưng lại mang đến cho người ta một loại
cảm giác khó mà hình dung được.
Tần Giác nhíu mày, tản ra linh thức, rốt cục phát hiện chỗ không đúng.
“Đây là…...Một món Linh khí?”
Tần Giác hơi kinh ngạc.
“Hắc hắc, quả nhiên không gạt được tiền bối.”
Tô Ngạn cười nói:

“Căn nhà gỗ này gọi là Phong Lôi Các, là một trong hai món Linh Khí Truyền Kỳ trấn tông
của Phong Lôi Tông bọn ta, hiện tại là trạng thái bình thường, nếu như đổi thành hình thái
chiến đấu, có thể tạo ra lực phá hoại có quy mô lớn.”
Dựa theo lời Tô Ngạn nói, chỉ có Thánh nữ hoặc là Thánh tử mới có tư cách sử dụng Phong
Lôi Các.
Nhưng không thể tùy tiện mang ra khỏi phạm vi Phong Lôi Tông, trừ phi được tông chủ cùng
hội trưởng lão đồng ý.
Trên thực tế, với tu vi hiện tại của Tô Ngạn không có cách nào điều khiển thuần thục Phong
Lôi Các.
Với lại trong phạm vi Phong Lôi Tông,Phong Lôi Các có trận pháp gia trì, uy lực đại tăng,
tương đương với nửa cường giả Truyền Kỳ cảnh, không để Tô Ngạn mang đi ra ngoài cũng là
bình thường.
“Đây là chỗ bình thường ta hay tu luyện, ở bên trong có thể làm ít được nhiều.”
Tô Ngạn nói bổ sung.
Xác thực, Tần Giác cóthể cảm giác rõ ràng linh khí bên trong nhà gỗ nồng đậm hơn so với
phía bên ngoài, với lại ẩn hiện phong lôi chi ý, trên vách tường cũng điêu khắc rất nhiều phù
văn cổ quái kỳ lạ, phức tạp tối nghĩa.
Đến cấp bậc này của Tô Ngạn, đã không cần nghỉ ngơi, phần lớn thời gian đều dùng để tu
luyện, cho nên hẳn là không giống Tần Giác, có chỗ chuyên môn dùng để ngủ.
Ngoài dự liệu chính là, Tô Ngạn rất nhanh liền đánh vỡ ý nghĩ này của Tần Giác, mang theo
hắn đi tới nơi mình nghỉ ngơi, một tiểu viện tinh xảo tươi mát.
Có chút tương tự với tòa viện của Tần Giác ở chỗ sườn đồi, nhưng lại trồng rất nhiều hoa cỏ,
nhìn qua xinh đẹp vô cùng.
Két!

Đẩy cửa ra, Tô Ngạn giới thiệu nói:
“Nơi này là chỗ ta tu luyện lúc mỏi mệt dùng để nghỉ ngơi. ”
Nghiêm túc suy nghĩ mà nói, đây cũng là lần đầu tiên Tần Giác đi vào khuê phòng của con
gái, không có màu hồng khuôn sáo cũ cũng không có muôn hồng nghìn tía, mà là màu trắng
nhạt, hắn rất thích loại phong cách này.
Đang lúc Tần Giác chuẩn bị mở miệng, chợt thấy chiếc gương đồng đặt bên giường kia, lập
tức ngậm miệng lại, lâm vào trầm mặc.
Tô Ngạn dường như cũng không có ý thức được điều này, vẫn tràn đầy phấn khởi mang theo
Tần Giác tiếp tục tham quan, mười phút sau, hai người lần nữa xuyên qua thông đạo truyền
tống, trở lại Huyền Ất Sơn.
Ban đêm, Tô Ngạn bỗng nhiên lại làm mỹ thực, cho đến khi Tần Giác ăn uống no đủ, dự định
đi ngủ, mới lưu luyến không rời mà đi.
Đưa mắt nhìn Tô Ngạn biến mất bên trong thông đạo truyền tống, Tần Giác thở dài, cho dù
là tên ngốc, cũng cóthể ý thức được hôm nay Tô Ngạn có hơi không giống bình thường, căn
bản không giống Thánh nữ Phong Lôi Tông cao cao tại thượng kia.
Nhưng…...Hắn mới mười sáu tuổi a!
Ở trên địa cầu còn chưa thành niên đâu!
Kỳ thật đối với tuổi tác, Tần Giác không có yêu cầu gì, nơi này chính là thế giới cường giả vi
tôn, chỉ cần thực lực đủ mạnh, sống bao lâu cũng không có vấn đề gì.
Dù là cả hai chênh lệch mấy chục năm, mấy trăm năm, thậm chí mấy ngàn năm, đều khá
bình thường.
Tựa như bộ Anime nào đó của kiếp trước có thảo luận:
“Một trăm vạn năm sau, ngươi chỉ lớn hơn hắn chỉ một chút thôi không phải sao. ”

Tần Giác chỉ là đơn thuần trốn tránh vấn đề này mà thôi, hắn thích loại sinh hoạt lười biếng
trước kia hơn, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, không có bất kỳ gánh nặng gì.
Vứt bỏ trong đầu những ý nghĩ loạn thất bát tao này, Tần Giác lấy ra một bình linh tửu, ngửa
đầu uống cạn, say khướt nằm xuống đi ngủ.
Ngày thứ hai, Tần Giác là bị một trận mùi thơm làm cho tỉnh, không có gì bất ngờ thì, Tô
Ngạn đang nấu cơm.
Càng làm cho Tần Giác cạn lời là Lạc Vi Vi lúc này lại đến.
“A,sư thúc, nàng là ai vậy?”
Lông mày Lạc Vi Vi cau lại, hỏi.
“Ách…...Một người bằng hữu của ta.”
“Thật xinh đẹp a.”
Tần Giác: “......”
Cùng lúc đó, Tô Ngạn cũng chú ý tới Lạc Vi Vi, nhìn về phía bên này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất