Chương 370: Mở Ra
1541 chữ
“Một vạn năm, Thần Mộ rốt cuộc cũng mở ra.”
“Cho dù thế nào, lần này chúng ta nhất định phải đạt được Chân Thần truyền thừa!”
“Ha ha, đừng nằm mơ, Chân Thần truyền thừa cơ bản đã bị những đại gia tộc kia cùng tông
môn lấy hết, tán tu chúng ta nhiều nhất chỉ có thể theo sau nhặt chút lơi lộc, bằng không thì
chết cũng không biết chế như thế nào.”
“Thật sao? Thần Mộ lớn như vạy, ta cũng muốn xem bọn họ làm cách nào ôm hết.”
“Đúng thế, đúng thế.”
“…”
Trên đại lục hoang vu, mấy trăm tên tán tu tụ tập lại cùng một chỗ, bàn luận ầm ĩ, nhìn qua
hài hòa vô cùng.
Đương nhiên, đây chỉ là bởi vì Thần Mộ chưa mở ra hoàn toàn mà thôi, một khi mở ra, chỉ sợ
bọn họ sẽ biến thành kẻ thù sống còn.
Tất nhiên nếu so sánh thế lực chung, tán tu rõ ràng yếu nhược hơn nhiều.
Nhưng bọn họ thắng ở kinh nghiệm phong phú, lại hung hãn không sợ chết, cho nên một khi
giao phong, thường thường sống sót đều là tán tu, thậm chí vượt cấp khiêu chiến.
Cùng lúc đó, ở trong xó xỉnh không ai chú ý đến, một thanh niên hình dáng bình thường thu
hồi ánh mắt, bất động thanh sắc, nội tâm thầm nghĩ: “Đáng chết, chiếc chiến hạm kia từ đâu
nhảy ra?”
Thanh niên này tên là Hàn Lệ, là một tán tu, từ trước tới nay luôn cẩn thận, chưa từng mạo
hiểm.
Trước khi tiến vào Thần Mộ lần này Hàn Lệ đã điều tra qua tất cả các thế lực cao cấp một
lần, đồng thời làm một kế hoạch kỹ càng kín đáo, bảo đảm vạn vô nhất thất, nhưng tàu chiến
hạm kia xuất hiện, dù sao hắn cũng cảm thấy không đơn giản như vậy.
Không đợi Hàn Lệ nghĩ rõ àng, đột nhiên có người hô lớn: “Thần Mộ mở ra!”
Chỉ một thoáng, các võ giả nhìn lại, chỉ thấy nơi xa truyền đến sự xao động kịch liệt của
không gian, không ngừng vặn vẹo sụp đổ, liền giống như bị hai bàn tay vô hình bắt lấy, cưỡng
ép xé mở, hình thành một lỗ lớn đường kính hàng trăm mét.
Ầm ầm!
Thần Mộ mở ra!
Đám người hai mặt nhìn nhau, lập tức không chút do dự phóng vào trong lỗ lớn.
Ngoài dự liệu chính là, những đại gia tộc kia cùng thế lực tông môn không vội vã động thủ,
mà vẫn lẳng lặng đứng đợi tại chỗ.
Thấy thế, Hàn Lệ nhướng mày, phát hiện sự tình không đúng,liền lui đến sau lưng đám người.
Quả nhiên, mấy võ giả vừa xông tới gần lỗ lớn trên không gian liền bị gió lốc quấn thành
từng mảnh, thân tử đạo tiêu!
Đám người kinh hãi, vội vàng lui ra sau.
“Chuyện gì xảy ra?”
“Không tốt, không gian còn chưa ổn định!”
“Cái gì? Chạy mau!”
Mắt thấy cảnh tượng này, Hàn Lệ nhịn không được nhẹ nhàng thở ra, vì sự cảnh giác của
mình mà cảm thấy may mắn.
Trải qua chuyện này, không ai dám tùy tiện tới gần lỗ lớn, mọi người tất cả đều xa xa tránh
né, sợ trở thành kẻ xui xẻo tiếp theo.
Đúng lúc này, chiến hạm lơ lửng bên trên đột nhiên bay thẳng về lỗ không gian.
“ Bọn hắn muốn làm gì?”
“Ngu xuẩn, không gian còn chưa ổn định, đây là đang tìm chết!”
Phải biết là, cho dù là cường giả cấp bậc Chân Thầnn cảnh rơi vào vết nứt không gian không
ổn định, hơn phân nửa cũng lành ít dữ nhiều, nếu không thì sao những thế lực đại gia tộc kia
phải kiên nhẫn chờ đợi?
Quỷ dị chính là, cho đến khi tàu chiến hạm biến mất tại lỗ không gian, đều không có chuyện
gì xảy ra.
“Cái này…”
Đám người sửng sốt.
Vết nứt không gian đã ổn định lại rồi?
Bạch!
Sau một khắc, võ giả ở các đại gia tộc nhao nhao vận linh lực, phóng thẳng đến vết nứt
không gian, tốc độ nhanh vô cùng.
Sau đó, họ liền biết rằng, mình sai.
Vết nứt không gian căn bản chưa ổn định!
Phốc phốc phốc!
Mấy cơn gió lốc thổi qua, võ giả tu vi dưới Thái hư đệ thất cảnh lập tức bị cắt thành nhiều
mảnh, chết không còn xác, các võ giả khác miễn cưỡng chạy trốn, nhưng cũng chật vật vô
cùng.
May mà thủ lĩnh của họ đều là cường giả Chân Thần cảnh, vội vàng thi triển thần thông, kéo
họ ra ngoài.
Dù vậy, vẫn tổn thất nặng nề.
“Chuyện gì xảy ra, vết nứt không gian không phải đã ổn định rồi sao?”
Một thủ lĩnh trong đó sắc mặt khó coi.
Mấy cơn gió lốc đã giết chết nhiều võ giả Thái Hư cảnh như vậy, đây là còn chưa xâm nhập,
nếu không đừng nói là Thái Hư cảnh, ngay cả hắn cũng có thể nguy hiểm.
“Chẳng lẽ…”
Một thủ lĩnh thế lực khác dường như nghĩ đến điều gì, khó có thể tin nói: “Chiến hạm kia căn
bản không bị gió lốc ảnh hưởng?”
Lời vừa nói ra, toàn trường yên tĩnh.
Đến tột cùng phải cường đại đến mức nào, mới không bị gió lốc ảnh hưởng? Đám người này
không dám tưởng tượng.
“Sẽ không phải… Ngồi trong chiến hạm kia là một vị Thần Vương nào đó?’’
Thủ lĩnh thế lực vừa rồi khàn giọng nói.
“Không có khả năng, cường giả Thần Vương sao lại coi trọng Thần Mộ?”
Gia chủ Trương gia thề thốt bác bỏ.
Chính xác, người mạnh nhất trong Thần Mộ cũng chỉ đến cấp Chân Thần thượng vị thôi, đối
với Thần Vương mà nói, căn bản không đáng nhắc tới, sao phải đi vào?
Chẳng lẽ chỉ đơn thuần vì muốn tham gia náo nhiệt?
“Cho dù thế nào, trong chiến hạm kia có thể ít nhất là đang tọa trấn một Chân Thần thượng
vị, chúng ta tốt nhất vẫn không nên trêu chọc.”
“Không sai, chúng ta đợi thêm một chút đi.”
“….”
Mười vị cường giả Chân thần cảnh không hẹn mà cùng đạt chung nhận thức, lui về gần linh
khí phi hành nhà mình.
Ngay cả thủ lĩnh thập đại thế lực cũng bị ép lui về, chứ đừng nói đến những thế lực nhỏ và
tán tu.
Không biết qua bao lâu, vết nứt không gian rốt cuộc cũng ổn định lại, thế lực khắp nơi lập
tức tranh nhau chen vào khe hở không gian, Hàn Lệ cũng lặng yên không một tiếng động lẫn
trong đám người, tiến vào Thần Mộ.
Trong đây không hề có linh khí nồng nặc như tưởng tượng, trái lại, trong Thần Mộ vô cùng
ác liệt, phóng mắt nhìn ra, trên mặt đất cơ hồ khắp nơi đều là hồ sâu, cảnh sắc hoang tàn, so
với ngoài đại lục còn hoang vu hơn.
Không chỉ như vậy, rất nhiều đoạn binh khí cắm trên mặt đất, có lớn có nhỏ, lớn có thể so
với một ngọn núi, nhỏ thì ngang với thanh chủy thủ.
Những vũ khí này cơ bản đều đã mất linh khí, biến thành sắt vụn, chậm chí đụng một cái liền
nát, đương nhiên cũng có một số đồ tốt chưa mất đi linh khí.
Dù sao, mục đích họ tiến vào Thần Mộ là vì những thứ không mất đi linh khí này, là những đồ
tốt còn sót lại, thô tục một chút thì có thể gọi là rác.
Nhưng cho dù đã qua cả trăm vạn năm, vẫn có thể cảm nhận được sát ý và uy năng nồng
đậm như trước.
Hiển nhiên nơi đây từng xảy ra một trận đại chiến, mà chiến đấu giả đều đạt tới Chân Thần
cảnh, khó trách gọi là Thần mộ.
Ầm ầm!
Ngay khi Hàn Lệ trầm tư, nơi xa đột nhiên truyền đến tiếng nổ lớn, thì ra có hai tên võ giả vì
tranh đoạt một món vũ khí mà đánh nhau.
Ầm ầm!
Càng ngày càng nhiều người giao chiến, tạo ra cả một làn khói bụi, vốn Thần Mộ âm u đầy tử
khí, lại trở nên càng thêm u ám.
Hàn Lệ lơ đễnh, y không có hứng thú với vũ khí.
Nghĩ như vậy, Hàn Lệ tìm một nơi bí ẩn, mở ra kết giới, phòng ngừa có người dùng linh thức
nhìn trộm, sau đó lấy ra một bản địa đồ chất liệu cổ.
Tấm bản đồ này Hàn Lệ đoạt được từ một võ giả từng tới Thần Mộ, phía trên ghi chép vị trí
cụ thể truyền thừa của một cường giả Chân Thần thượng vị, nhưng bởi vì đối phương quá
yếu, không cách nào tiếp cận, vì vậy Hàn Lệ chuẩn bị thay vị võ giả kia, đến đây tìm kiếm
truyền thừa của vị Chân Thần thượng vị này!