Vô Địch Sư Thúc Tổ

Chương 64: Thẩm Chí Văn Nghi Ngờ

Chương 64: Thẩm Chí Văn Nghi Ngờ
“Bái kiến các vị lão tổ, tông chủ.”
Lúc này, các cường giả Chí Tôn cảnh của ba đại tông môn tiến lên đón, khom người nói.
Những cường giả Chí Tôn cảnh này cơ bản đều là tông môn cao cấp, quyền cao chức trọng,
bình thường tùy tiện một câu có thể quyết định sinh tử tồn vong của thế lực, nhưng lúc này
quần áo lại đều tả tơi, uể oải suy sụp, mỗi người đều bị thương.
Tuy nhiên nếu so sánh, mấy vị đại lão đứng đối diện bọn họ không thể nghi ngờ càng thê
thảm hơn, nhất là hai vị Truyền kỳ của Kiếm Tông, Linh khí trong tay đều đã bị bẻ gãy mất đi
rực rỡ, phải biết đây chính là trấn tông chí bảo của Kiếm Tông.
“Lão tổ, vừa rồi có một người thần bí đột nhiên xuất hiện, ngăn cơn sóng dữ, một quyền giết
chết Thái Hư Cự Long, sau đó lại dùng một vũ khí kỳ quái tiêu diệt toàn bộ đại quân yêu thú
và đại quân tộc Tử Linh, đã cứu chúng ta.”
Một vị cường giả Thiên Cơ Tông nhanh chóng nói ra.
“Ừ, chúng ta đã biết.”
Thiên Cơ Tử khua tay nói:
“Yêu thú và cường giả Truyền Kỳ cảnh tộc Tử Linh cũng đã bị vị tiền bối kia giết chết, lần này
tộc Tử Linh triệt để xong đời.”
Nghe vậy, cường giả Thiên Cơ Tông hơi sững sờ, lập tức vui mừng nói:
” Vậy là chúng ta đã thắng lợi trong trận chiến này?”
Không chỉ là vị cường giả Thiên Cơ Tông này, sau khi nghe được câu này, tất cả tông môn
cao cấp đều vui mừng, cuộc chiến này liên quan đến sinh tử tồn vong của nhân tộc Nam
cảnh rốt cục cũng đã kết thúc?
“Vâng.”
Thiên Cơ Tử nhẹ gật đầu.
Mọi người có mặt đều có loại cảm giác không thực tế, dù sao bọn hắn cũng đã từng chiến
đấu với yêu thú và tử yêu trong khoảng thời gian này, biết rất rõ đối phương mạnh đến mức
nào, thậm chí bọn hắn đều đã sẵn sàng chết bất cứ lúc nào.
Kết quả hiện tại đột nhiên nói với bọn họ, yêu thú và tộc Tử Linh đã xong đời, lại còn dựa vào
một người thay đổi thế cục, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ sẽ không có ai tin
tưởng.
“Vị tiền bối kia chẳng lẽ là tồn tại cấp bậc Thánh cảnh?”
Có người nhịn không được hỏi.
Mặc dù Tần Giác trước đó đã tiêu diệt Thái Hư Cự Long và hai đại quân ngay trước mặt bọn
hắn, nhưng cũng không có người thấy rõ dung mạo Tần Giác, cho nên đối với vị cường giả
siêu cấp trong nháy mắt cứu vớt Nam cảnh này tràn ngập tò mò.
“Ha ha, liên quan tới chuyện này, các ngươi vẫn còn không biết rõ.”
Dừng một chút, Thiên Cơ Tử lại nói:
“Hơn nữa tin tức bị phong tỏa, tuyệt đối không thể để cho bất kỳ kẻ nào truy tìm vị tiền bối
này.”
Làm lão tổ Thiên Cơ Tông, lời nói Thiên Cơ Tử có thể nói hết sức quan trọng, nghe hắn đều
nói như vậy, những người khác sao còn dám hỏi nhiều, lập tức đều gật đầu đồng ý.

Đương nhiên, quan trọng nhất chính là trước đó ảnh hưởng mà Tần Giác mang cho bọn hắn
thực sự quá lớn, thế giới này nơi coi trọng cường giả, sẽ không có ai đi trêu chọc một tồn tại
cường đại như thế.
“Phân phó toàn thể nghỉ ngơi tại chỗ một ngày, sau đó có thể trở về.”
Thiên Cơ Tử ra lệnh:
“Về phần tàn dư của Tử Linh tộc còn sót lại, ta sẽ đích thân đi giải quyết.”
Sau khi trải qua sự kiện lần này, Thiên Cơ Tử hiểu rất rõ một đạo lý, chính là cắt cỏ mà chưa
diệt trừ rễ, gió xuân thổi lại mọc trở lại.
Ba trăm năm trước, bốn đại tông môn trục xuất tộc Tử Linh khỏi Nam cảnh, vốn cho rằng
tộc Tử Linh sẽ cứ như vậy mà tiêu vong, không nghĩ tới ba trăm năm sau không chỉ không
tiêu vong, mà ngược lại còn trở nên mạnh hơn, thậm chí liên hợp với yêu thú, suýt chút nữa
chiếm lĩnh Nam cảnh.
Cho nên Thiên Cơ Tử quyết định, lần này cho dù như thế nào đều sẽ triệt để tiêu diệt hết cái
chủng tộc này, cũng coi như là báo thù cho lão bằng hữu.
Đã mất đi năm vị Truyền Kỳ cảnh và rất nhiều cường giả Chí Tôn cảnh, còn lại tàn dư của Tử
Linh tộc chỉ cần một mình Thiên Cơ Tử cũng có thể san bằng, cho nên hắn dự định nghỉ
ngơi một ngày, đợi cho thương thế khôi phục, trực tiếp tiến đến chỗ ranh giới giữa Nam
cảnh và Tây cảnh, san bằng chỗ khu vực tộc Tử Linh.
Chỉ sợ giờ phút này những tàn dư của tộc Tử Linh còn không biết quân đội bọn hắn đã bị
diệt toàn quân, còn đang cao hứng chờ đợi tin tức thắng lợi.
“Lão tổ, thương thế ngươi quá nặng, vẫn là giao cho ta đi.”
Diệp Thanh lo lắng nói.
Trong sáu người bọn hắn ngoại trừ hai vị Truyền kỳ Kiếm Tông bên ngoài, bị thương nặng
nhất hẳn là Thiên Cơ Tử, dù sao hắn cũng đã ở phía trước lại liên tục thi triển bí pháp, suýt

chút nữa đã kiệt sức, nếu Tần Giác không kịp thời xuất hiện, có lẽ hắn đã ngã xuống.
“Làm sao, ngươi không có lòng tin với ta sao?”
Thiên Cơ Tử cười như không cười nói.
“Không dám.”
Diệp Thanh nhanh chóng cúi đầu.
Thiên Cơ Tử từ trước đến nay vẫn luôn vô cùng kiêu ngạo, nếu Diệp Thanh dám nói không
có lòng tin, khẳng định tránh không được một trận đánh tơi bời.
“Yên tâm, trong lòng ta biết rõ.”
Thiên Cơ Tử không tiếp tục dây dưa đề tài này, ngược lại nói ra:
“Còn tổn thất của sáu đại gia tộc thế nào.”
“Vân gia, Vương gia và Hồ gia mỗi gia tộc đều mất đi một vị Chí tôn, ba gia tộc khác đều tổn
thất nặng nề, nhưng ngược lại không có một vị cường giả cấp bậc Chí Tôn cảnh nào ngã
xuống.”
Vị cường giả Thiên Cơ Tông bẩm báo nói.
“Chờ sau khi xử lý xong chuyện này, cho bọn hắn một chút bồi thường.”
Sáu đại gia tộc nguyện ý buông xuống ân oán lúc này, cùng nhau đứng lên chống lại ngoại
địch, tự nhiên cũng không thể để bọn hắn mất một cách vô ích.
“Vâng.”
“Tốt, trước cứ thế này đi, mời các vị.”
Câu Thiên Cơ Tử nói này là nói cho mấy vị cường giả Truyền Kỳ cảnh còn lại nghe, dù sao ở
đây cũng không chỉ có Thiên Cơ Tông cấp cao.
Nghe vậy, hai vị Truyền kỳ Huyền Hoàng Tông và Kiếm Tông lập tức dẫn theo cường giả của
tông môn mình rời đi, rơi vào đại quân nhân tộc bên dưới.

Đến bây giờ, chuyện tử yêu xem như triệt để kết thúc, chỉ còn lại kết cục, các thế lực khắp
nơi cũng bắt đầu tính tổn thất nội bộ, tính thương vong.
Mặc dù trước sau trận chiến tranh này không quá nửa tháng, nhưng quy mô khổng lồ và tình
hình chiến đấu khốc liệt đã vượt xa ba trăm năm trước, thậm chí Phong Lôi Tông rất có thể
bởi vậy mà lọt khỏi liệt kê bốn đại tông môn.
Tuy nhiên với sự bảo hộ của ba đại tông môn còn lại, chí ít Phong Lôi Tông sẽ không gặp
nguy hiểm gì trong vòng trăm năm, nếu một vị cường giả Truyền Kỳ cảnh có thể sinh ra
trong vòng trăm năm, vậy thì việc trở lại của bốn đại tông môn cũng không phải là không
thể.
Lúc này, không ai có tâm tình phức tạp hơn Thẩm Chí Văn, cho dù không nhìn thấy dung
mạo Tần Giác, nhưng Thẩm Chí Văn vẫn tin rằng bóng dáng vừa rồi giết chết Thái Hư Cự
Long, chính là thiếu niên tên Tần Giác kia!
“Vì sao lúc đầu ta không cảm nhận được sự dao động linh lực dù là nhỏ nhất từ người hắn?”
Thẩm Chí Văn lâm vào trầm tư, nhưng nghĩ lại người ta ngay cả sự tồn tại của Thái Hư Cự
Long cũng có thể giết chết, muốn che giấu khí tức còn không phải đơn giản sao? Hắn một
Thiên giai đỉnh phong nho nhỏ làm sao có thể phát giác ra được.
Thế nhưng tại sao một vị tồn tại cường đại như thế lại trẻ tuổi như vậy, với lại còn muốn
không có tiếng tăm gì đợi ở trên một ngọn núi nhỏ, chẳng lẽ là muốn ẩn cư?
Ngay khi Thẩm Chí Văn đang khó hiểu, tông chủ Huyền Hoàng Tông bay tới:
“Tiểu Văn Tử, ngươi không sao chứ.”
“...”
“Sư phụ, có thể đừng gọi ta là Tiểu Văn Tử không.”
“Được thôi, Văn Tử.”
“...”

“Quên đi, người vẫn nên gọi ta là Tiểu Văn Tử.”
“Tốt, Tiểu Văn Tử, Tiểu Văn Tử, ngươi không sao chứ?”
“...”
Hít một hơi thật sâu, Thẩm Chí Văn chống lại ý muốn quyết đấu với sư phụ, lắc đầu nói:
“Không sao.”
“Không sao thì tốt, vi sư đang suy nghĩ nếu ngươi chết, ta lại thu nhận một đồ đệ hẳn là còn
kịp.”
Thẩm Chí Văn: “...”
Ngươi nghe, cái này còn là tiếng người sao?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất