Chương 80
Huyền Ất Sơn, Nam cảnh.
“Hô, rốt cục cũng bắt được ngươi .”
Nhìn con ếch xanh trước mắt bị linh lực bao phủ, Bạch Nghiệp nhẹ nhàng thở ra .
Một tháng qua, bởi vì con ếch xanh này, Bạch Nghiệp đã bị không ít trưởng lão vây công, nếu
không phải vì có tu vi thâm hậu, chỉ sợ đã bị đánh chết từ lâu.
“Ngày hôm qua lúc ta nhìn lén Chu trưởng lão, phát hiện hắn vậy mà mặc yếm của nữ nhân,
ha ha ha .”
“Gần đây dạy học quá mệt mỏi, xem ra phải tìm thời gian xuống Vạn Phượng Lâu ở dưới núi
thả lỏng một chút .”
Ếch xanh hình như không biết chính mình đang đứng giữa hiểm cảm, vẫn không ngừng lặp
lại những câu nói đã nghe được trước đó, chính là hóa thân của một cái máy ghi âm.
“...”
Nếu như không phải vì con ếch xanh này, Bạch Nghiệp chỉ sợ cũng còn không biết trong sơn
môn lại có nhiều thứ đặc sắc như vậy!
“Cái tông môn này sợ rằng cũng chỉ có một mình ta là người bình thường .”
Bạch Nghiệp thở dài .
“Ai, tuyệt đối không thể để cho bọn hắn biết con ếch xanh kia cùng chim bay đều là do người
chưởng môn là ta đây làm ra, nếu không chẳng phải sẽ bị đánh hội đồng chết sao.”
Bạch Nghiệp: “...”
Con ếch xanh đáng chết này, tuyệt đối không thể giữ lại, nhất định phải triệt sản nó!
Ngay lúc Bạch Nghiệp chuẩn bị trực tiếp giết ếch xanh, Tần Giác bỗng nhiên từ bên ngoài đi
vào .
“Sư huynh, ngươi nhìn thử đây là cái gì?
Bạch Nghiệp quay đầu nhìn lại, lập tức sững sờ:
“Nguyên hồn?”
“Đúng vậy .”
Tần Giác cười nói .
“Nguyên hồn của ai?”
Bạch Nghiệp nhíu mày, gần đây hẳn là không có võ giả cao giai nào tìm chết mà nhỉ.
“Hình như gọi là cái gì mà Vô Cực Thánh Giả .”
Bạch Nghiệp: “? ? ?”
“Ngươi nói là Vô Cực Thánh Giả xôn xao gần đây kia hả?”
“Thì ra sư huynh cũng biết a .”
“Nói nhảm, mười ngày trước trên linh mạng đã có đăng rồi .”
Bạch Nghiệp nhếch miệng:
“Nói vậy, ngươi đã đi Vô Cực bí cảnh?”
Tin tức liên quan tới Vô Cực bí cảnh, thực ra Bạch Nghiệp đã biết từ lâu, nhưng mà hắn cũng
không có ý định tham gia, mặc dù hắn là Thiên giai đỉnh phong, cũng hiếu kỳ với những thứ
mới lạ, nhưng vì có thể sống lâu hơn chút, vẫn là ngoan ngoãn ở Huyền Ất Sơn là tốt nhất .
Cũng là theo ý nghĩ này, từ trước đến nay Huyền Ất Sơn mới không có mở rộng tông môn.
“Ừ, ta đi lấy thêm linh tửu .”
Tần Giác lấy ra một bình linh tửu, không che giấu chút nào nói .
“Vậy nguyên hồn này là chuyện gì hả? Vô Cực Thánh Giả không phải đã chết từ lâu rồi sao?”
“Không, Vô Cực Thánh Giả còn chưa chết, chỉ là nguyên hồn cùng Vô Cực bí cảnh hòa lại với
nhau mà thôi .”
Tần Giác giải thích:
“Hắn muốn nuốt chửng những võ giả đi vào Vô Cực bí cảnh, nhờ đó mà phục sinh, cho nên ta
liền đến Vô Cực bí cảnh phá hủy, không nghĩ tới hắn lại cưỡng ép rút nguyên hồn ra khỏi Vô
Cực bí cảnh, thế là ta bắt hắn về .”
“Thú vị như vậy à?”
Bạch Nghiệp nghe say sưa ngon lành:
“Nhưng mà ngươi bắt hắn về đây làm gì?”
“Không phải lần trước ngươi muốn dùng nguyên hồn để luyện chế đan dược sao? Đây chính
là nguyên hồn của cường giả Thánh cảnh .”
Tần Giác cười nói .
Nghe vậy, Bạch Nghiệp lập tức hai mắt tỏa sáng:
“Ngươi bắt hắn cho ta luyện đan sao?”
“Ta đã phong ấn linh lực của hắn, lúc nào cũng có thể dùng.”
“Ha ha ha, đa tạ sư đệ .”
Bạch Nghiệp vui mừng, vừa muốn nhào lên ôm lấy Tần Giác, nhìn thấy Tần Giác giơ nắm
đấm lên, lập tức xấu hổ dừng lại nói:
“Yên tâm đi sư đệ, ta nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng, cho ta một ngày, sau một
ngày ta nhất định sẽ luyện chế ra được đan dược tuyệt thế!”
Câu nói này Bạch Nghiệp âm vang hữu lực, tràn ngập tự tin, người không biết còn tưởng rằng
hắn thật sự là đại sư luyện đan.
“...”
Tần Giác im lặng liếc mắt, lời nói giống như vậy hắn không biết đã nghe qua bao nhiêu lần,
nhưng mà cho đến nay, Bạch Nghiệp vẫn không luyện chế ra được bất kỳ một viên đan dược
bình thường nào cả.
“Cái gì? Các ngươi muốn đem ta luyện chế đan dược? !”
Nghe xong đối thoại của hai người, Vô Cực Thánh Giả bên trong lục quang sắc mặt đại biến,
lập tức điên cuồng giãy dụa muốn chạy trốn, nhưng mà linh lực của hắn đã bị Tần Giác
phong ấn.
Đừng nói Thiên giai, ngay cả võ giả Hoàng giai cũng đều đánh không lại, lại làm sao có thể
đào tẩu khỏi tay Bạch Nghiệp.
“Ngươi kêu đi, cho dù ngươi gọi rách cả cổ họng cũng sẽ không có người tới cứu ngươi .”
Nhận lấy lục quang trong tay Tần Giác, Bạch Nghiệp lộ ra nụ cười cực kỳ tà ác, hai ngày
trước lúc hắn lật xem thư tịch luyện đan, vừa hay học được một loại thủ pháp luyện đan mới,
có thể thử trên nguyên hồn này một chút .
Nguyên hồn của cường giả Thánh cảnh, Bạch Nghiệp ngẫm lại đều có chút kích động .
Sau khi giao Vô Cực Thánh Giả cho Bạch Nghiệp, Tần Giác liền trở lại sườn đồi của mình, về
phần Thẩm Chí Văn bên kia, Tần Giác căn bản không để trong lòng .
Hắn cùng Thẩm Chí Văn lại không quen, mà sau khi trải qua chuyện này, chỉ cần Thẩm Chí
Văn đủ thông minh, sẽ không tới tìm hắn nữa, nếu không Tần Giác không ngại trực tiếp xóa
đi linh trí của Thẩm Chí Văn.
Khi Tần Giác trở lại viện, thiếu nữ đã rời đi, sắc trời đã tối .
Lấy ra Huyết Linh Quả có được ở Vô Cực bí cảnh, Tần Giác đem một gốc trồng ở bên cạnh
đá xanh, còn lại mấy cây thì trồng ở trong sân, mấy cây Huyết Linh Quả này đều là linh thực
cấp bốn trở lên, vừa trồng xuống đất liền đâm rễ bám đất, đồng thời tản mát ra linh khí nhàn
nhạt.
Có mấy cây linh thực này, tin chắc không lâu sau linh khí chung quanh sẽ càng thêm nồng
đậm .
Chờ Tần Giác làm xong cái này, màn đêm đã đến, trăng bạc cong như lưỡi câu, treo ở chân
trời, hết thảy đều lộ ra trạng thái tĩnh lặng .
Lúc đầu Tần Giác còn định cho Vân Tịch vài giọt linh tửu ngàn năm, nhưng nghĩ một chút,
với tu vi hiện tại của Vân Tịch, căn bản là không có cách tiếp nhận linh khí ngàn năm ẩn chứa
bên trong linh tửu, thế là chỉ đành từ bỏ .
“Tiểu Thanh, đã lâu không cùng ngươi tán gẫu .”
Tần Giác dựa vào tảng đá uống một hớp rượu, buồn bã nói .
Đá xanh: “...”
“Ách … Hình như cũng không có gì có thể nói, được rồi, tiếp tục uống rượu.”
Đá xanh:”...”
Ngay lúc Tần Giác uống say mèm, sắp ngủ, nơi xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng vang
đinh tai nhức óc, toàn bộ Huyền Ất Sơn đều lắc lư kịch liệt.
Tần Giác mở to mắt, liền thấy phía đại điện bốc lên một đám khói đen, không cần nghĩ cũng
biết, khẳng định là Bạch Nghiệp lại nổ lô, bất quá lần này khói đen lại không hề biến thành
đầu lâu .
Bất đắc dĩ thở dài, Tần Giác đứng dậy đi đến đại điện, muốn nhìn thử Bạch Nghiệp lại làm ra
cái chuyện thiêu thân gì.
Chỉ thấy bên ngoài đại điện, Bạch Nghiệp sạch sẽ đứng ở nơi đó, toàn thân không dính chút
bụi nào, hiển nhiên trước khi nổ lô hắn đã chạy ra ngoài rồi .
Thấy Tần Giác tới, Bạch Nghiệp sắc mặt hơi xấu hổ .
“Ngươi đừng nói với ta, cái lô vừa nổ kia, là nguyên hồn của Vô Cực Thánh Giả.”
“Ách … Đúng vậy.”
Tần Giác: “...”
Đã nói là cho ngươi thời gian một ngày thì tuyệt đối cóthể luyện chế ra tuyệt thế đan dược
mà? Lúc này còn chưa tới nửa ngày nữa mà?
“Nhưng mà trước khi nổ lô ta đã thành công ngưng đan, đồng thời lấy nó ra .”
Bạch Nghiệp mở bàn tay ra, bên trong quả nhiên là một viên đan dược màu xanh thẫm .
“Cái thứ này có thể ăn được sao?”
Tần Giác xạm mặt lại .
“Không biết .”
Bạch Nghiệp lắc đầu .
“...”
“Nhưng mà ta đã tìm được đối tượng thí nghiệm .”
Nói xong, Bạch Nghiệp mở bàn tay khác ra, phía trên đột nhiên có một con ếch xanh đang
nằm sấp .