Võ Động Thiên Hà

Chương 446: Nhan Phong Lục Lục


Trong động đã có hiện tượng bị phá hủy, nhưng mấy người Vân Thiên Hà không có đường nào thoát ra được.

Vân Thiên Hà nhìn chằm chằm vào địa phương phát sinh nứt nẻ trên vách động, thấy có một phía có hiện tượng nứt nẻ rất nghiêm trọng, mà những địa phương khác chỉ kịch liệt lay động, giữa khe đá sản sinh khẽ nứt tự nhiên, vì vậy liền thả người, rút Vân Tru kiếm ra, hung hăng đâm mạnh vào vách động phát sinh nứt nẻ.

Cảm giác phía sau có đất mềm rời rạc, lúc này liền có chủ ý.

- Mấy người chúng ta liên thủ, từ phía vách động này mở ra một lỗ thủng, bên ngoài có đất mềm, như vậy bên kia là giải đất bằng phẳng, nếu như huyệt động này muốn sụp đổ, cũng sẽ sụp đổ từ nơi này, ở đây là nơi nguy hiểm nhất, nhưng cũng là cơ hội duy nhất để chúng ta thoát khỏi huyệt động này!

Vân Thiên Hà đáp xuống, thấy Tầm Nguyệt và Mộng Ly đã làm tốt công tác chuẩn bị, vì vậy sau khi cất Vân Tru vào vỏ, bắt đầu cấp tốc ngưng kết khôn ấn, một cỗ lực lượng thiên địa cường đại mãnh liệt ngưng tụ lại.

Đợi ba người trong thời gian mấy lần hô hấp làm tốt công tác chuẩn bị, Vân Thiên Hà liền hét lớn một tiếng, mấy người ngưng kết lực lượng, mang theo khí thế cực kỳ mãnh liệt, cấp tốc đánh thẳng về phương vị Vân Thiên Hà vừa chỉ.

Ầm…

Chỉ nghe tiếng nổ vang vọng, phảng phất giống như một viên đạn pháo bạo tạc từ bên trong, lực lượng đánh sâu mãnh liệt, làm cho vách động tương đối bạc nhược giống như xác trứng bị mở ra, rất nhiều nham thạch và bùn đất trôi xuống rào rào, sau đó lộ ra một cửa động rộng rãi.

Bất quá lực lượng của bốn người vô cùng cường đại, sau khi cửa động này được mở ra, toàn bộ sơn động tựa hồ đã mất đi điểm tựa, rất nhiều đất đá tăng mạnh lún sụt, hiện tượng nứt nẻ tại vách động xung quanh càng thêm nghiêm trọng, rất nhanh sẽ bị sụp thấp xuống.

- Nhanh!

Vân Thiên Hà thấy cửa động vừa mở rất yếu đuối, rất nhanh sẽ bị sụp thấp, lúc này ôm lấy Đường Linh Toa, thân thể mạnh mẽ bật lên, dẫm nát một viên cự thạch dưới chân mượn lực, giống như viên đạn pháo, tốc tốc từ chỗ cửa động kia xông vào.

Vân Thiên Hà ôm theo Đường Linh Toa phi nhanh vào cửa động, phát hiện ra nơi này là sườn một ngọn núi trong dãy Hạ Gia Lạp Tề sơn, địa thế tương đối dốc.

Nhưng đang muốn chuẩn bị hạ xuống một hòn đá lớn sừng sững nhô ra giữa sườn núi, lúc này đột nhiên xuất hiện một bóng đen quỷ đị đánh về phía hắn.

- Thiên Hà cẩn thận!

Mộng Ly và Tầm Nguyệt đồng thời từ trong cửa động đã bắt đầu lún sụt lao ra ngoài, chỉ thấy một quỷ ảnh đang muốn đánh lén Vân Thiên Hà, Tầm Nguyệt lập tức lớn tiếng nhắc nhở, cũng đồng thời đánh ra một chưởng, quyền ý hóa thành long đầu, mang theo khí thế rít gào đánh về phía quỷ ảnh.

Vân Thiên Hà còn ở giữa không trung, còn chưa hạ xuống, hắn cảm ứng được tập kích quỷ dị, vì vậy liền đẩy Đường Linh Toa về phương vị chỗ Mộng Ly, đồng thời hét lớn một tiếng, xoay người đánh ra mười lăm đạo khôn ấn.

Ầm…

Lực lượng khôn ấn kia đánh thẳng vào quỷ ảnh, đồng thời một kích của Tầm Nguyệt cũng đã tới đích, cùng với quỷ ảnh va chạm vào nhau, phát sinh tiếng nổ vang kịch liệt.

Bất quá lực lượng của quỷ ảnh kia rất mạnh, lực lượng khôn ấn của Vân Thiên Hà rõ ràng yếu hơn so với đối phương, một cỗ lực lượng bao hàm tính xuyên thấu không gì cản nổi mạnh mẽ ập tới, Vân Thiên Hà chịu ảnh hưởng của cỗ ba động kia, cảm giác thân thể giống như bị đao cắt nát, nhưng cỗ sóng xung kích giống như khí cầu bị bạo tạc, thân thể Vân Thiên Hà vốn sẽ nhẹ nhàng hạ xuống tảng đá, nhưng cuối cùng là nằm bẹp bên trên, làm tảng đá bị nát bấy thành từng mảnh nhỏ.

Nhưng Vân Thiên Hà vừa mới va nát tảng đá, lúc này lại cảm giác được quỷ ảnh mang theo lực lượng càng thêm cường đại đánh về phía hắn.

Mà trong thế tiến công lúc này, để hắn cảm giác giống như có một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa tạo thành long quyển phong ập xuống. Đó là một loại lực lượng thiên địa ẩn chứa tính hủy diệt cực mạnh và tính tai nạn khủng khiếp, căn bản không phải là ý cảnh cường giả cấp bậc Võ Thánh bình thường có thể làm được, mà có thể khống chế lực lượng thiên địa tự nhiên hình thành công kích, như vậy chứng minh lực lượng quỷ ảnh này phóng ra, ít nhất cường giả Võ Tôn Địa cảnh trở nên mới có được.

- Nhan Phong Lục Lục, còn không ngừng tay!

Ngay khi cỗ lực lượng kia đánh tới Vân Thiên Hà, lúc này Mộng Ly đột nhiên quát lạnh truyền đến, vang tận mây xanh, không ngừng vọng lại trong phiến sơn lâm.

Lúc này Vân Thiên Hà cảm giác được, cỗ lực lượng áp bách ập về phía chính mình, tại giờ khắc này đột nhiên biến mất không còn một chút dấu vết. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Thực lực của tiểu gia hỏa này gần đây tiến triển rất nhanh nha, bản tôn chỉ là muốn thử hắn mà thôi, nha đầu ngươi gấp cái gì, phá hỏng cả hứng thú, thôi vậy!

Lúc này, một thanh âm giống như chim hoàng oanh ca xướng vang lên trong sơn lâm, chỉ trong thời gian chớp mắt, quỷ ảnh đã xuất hiện trước mặt Vân Thiên Hà, dần dần lộ ra thân ảnh của một vị nữ tử tuyệt sắc.

Hình dạng của nữ tử này có điểm nhìn không rõ ràng, cảm giác rất mông lung, bất quá để Vân Thiên Hà càng thêm giật mình chính là, nữ tử này hiện hóa ra không phải là thân thể, không hề thực chất, mà là một loại thân thể hư huyễn, thực giống như thiếu nữ u hồn du đãng thế gian, lại bị một tầng sương mù dày đặc bao phủ.

Đây rõ ràng là một phân thân linh phách.

Thấy Vân Thiên Hà một mực đánh giá nàng, lúc này Nhan Phong Lục Lục tiến gần hơn một chút, dung mạo có chút hư huyễn kia cũng dần dần rõ ràng hơn, chỉ thấy đây là một khuôn mặt tuyệt đại giai nhân, khinh linh tựa như phù quang lược ảnh, rõ ràng là tiên từ trong bước họa cuộn tròn bước ra.

- Người chính là Nhan Phong Lục Lục tiền bối?

Vân Thiên Hà nhìn khuôn mặt nữ tử, còn có đôi mắt tỏa vẻ kinh diễm, ngay cả hắn cũng có chút không khống chế được hô hấp, bắt đầu xuất hiện vẻ không thông thuận.

- Tiểu tử, ngươi nhìn chằm chằm vào người ta như vậy, ba cô nương bên cạnh ngươi sẽ ghen đó nha, lạc lạc…

Thanh âm giống như hoàng oanh xuất cốc vang lên bên tai, tươi mát tự nhiên, nhưng so sánh với loại mê hoặc biểu hiện bên ngoài của nữ tử này, hoàn toàn là hai cực đoan.

Làn da nõn nà, con mắt như thu thủy, mũi quỳnh hơi vểnh, môi mọng trơn bóng, hàm răng như ngọc, ảo mộng nghiêng nước nghiêng thành, đẹp tới mức hít thở không thông.

Mà khí chất mê hoặc mờ ảo vô định kia, mang theo một cảm giác vừa chính vừa tà, làm người ta mê hoặc lẫn mơ màng vô hạn, giống như ma quỷ và thiên sứ kết hợp thành một thể, để Vân Thiên Hà cảm giác rất tự nhiên, lập tức thu ánh mắt trở lại, không dám tiếp tục nhìn vào nữ nhân có lực mê hoặc cực lớn, ngay cả định lực ý chí như hắn cũng suýt chút nữa thất thủ.

Tại trước đây hắn chỉ biết trong hậu duệ Phong tộc dị tộc, nam anh tuấn, nữ tuyệt sắc, nhưng hôm nay lần đầu tin nhìn thấy Linh tổ Linh tộc Nhan Phong Lục Lục, quả nhiên là một yêu tinh có thể gây tai họa nhân gian.

Lúc này, Tầm Nguyệt và Mộng Ly, kéo theo Đường Linh Toa tam nữ hạ xuống, đi tới trước mặt Vân Thiên Hà, trên khuôn mặt thanh lệ của Đường Linh Toa lộ vẻ hiếu kỳ, ánh mắt vẫn không thể nào rời khỏi dung nhan tuyệt đại diễm lệ của Nhan Phong Lục Lục.

Sắc mặt Tầm Nguyệt rất bình tĩnh, mang theo một cỗ điềm nhã, lại có vẻ yên tĩnh, giống như dòng ước chảy nhẹ nhàng.

Chỉ trên gương mặt kiều mị của Mộng Ly lộ một tia ửng đỏ uất nộ, hung hăng trừng mắt liếc nhìn vóc người nữ nhân so với nàng còn hoàn mỹ hơn mấy lần trước mắt, lần gặp mặt đầu tiên đã có hành động mê hoặc Vân Thiên Hà.

Nhan Phong Lục Lục thấy thần binh tam nữ không giống nhau, cũng đột nhiên nhoẻn miệng cười, mê hoặc mỗi khi giơ tay nhấc chân, cho dù là nữ tử thanh tái uyển ước, tuyệt sắc khuynh thành như Đường Linh Toa cũng không tránh khỏi có chút thất thần.

Mà Vân Thiên Hà vẫn chỉ cúi đầu, không dám nhìn trực tiếp vào nhãn thần tràn ngập tính xâm lược mà mê hoặc kia!

Lúc này Mộng Ly rốt cuộc không nhịn được hừ lạnh một tiếng, một cỗ ý chí lạnh lẽo xâm nhập vào tâm thần Đường Linh Toa và Vân Thiên Hà, nhất thời hồi phục lại tinh thân.

Nhan Phong Lục Lục thấy bộ dáng tức giận của Mộng Ly, nghĩ thực đáng yêu, lông mi xòe ra như vầng trăng, con mắt như phiến diệp, môi anh đào khẽ mở, nói:

- Được rồi, nha đầu thích ăn dấm chua, không nói giỡn với các ngươi nữa, nói cho ta biết, các ngươi chạy tới đây làm cái gì?

Nói đến chính sự, lúc này tâm thần Vân Thiên Hà nhanh chóng bình tĩnh lại, nói:

- Chúng ta được người ủy thác đến đây tìm tiền bối, muốn tiền bối nhanh chóng chuẩn bị phòng ngừa, để tránh khỏi dẫm phải vết xe đổ diệt tộc như Cổ Vu tộc năm xưa, hiện tại thoạt nhìn tựa hồ chúng ta chậm một bước!

- A, vì cái gì có thể khẳng định?

Nhan Phong Lục Lục nháy nháy lông mi, nhìn Vân Thiên Hà, lại nói:

- Bất quá, bản tôn rất không thích người khác gọi tiền bối, ngươi trực tiếp gọi Lục Nhan là được, gọi Nhan tỷ tỷ cũng tốt!

- Ngươi đều đã mấy trăm tuổi rồi, ngươi không có chút đứng đắn nào sao, lão thái bà ghê tởm!

Mộng Ly thấy Nhan Phong Lục Lục nhìn Vân Thiên Hà, lại bày tỏ thái độ mê hoặc, mắt hạnh nộ trừng, không chút khách khí nói.

Nhan Phong Lục Lục nhẹ nhàng cười, đối với lời nói móc của Mộng Ly không thèm để ý, tiếp tục nhìn Vân Thiên Hà, bộ dáng lắng nghe.

- Được…

Vân Thiên Hà nghe lời Mộng Ly nói, toát mồ hôi đột, nhưng vẫn tiếp tục giải thích:

- Lần trước Thiên Tháp thánh hội, Cổ Vu tộc đã từng phát sinh rất nhiều sự tình ly kỳ, sau đó lại liên tục phát sinh sự kiện gia tộc Cổ Vu tộc bị diệt môn, mà đề tài thảo luận lần này của Thiên Tháp thánh hội là Tà Ác U Sĩ trong Linh tộc, rất rõ ràng có mục đích hướng về Linh tộc, việc này mặc kệ thật hay giả, Linh tộc cần phải có hành động phòng bị mới được.

- Nói vậy các ngươi cũng đã thấy được chuyện phát sinh nơi này, bất quá bản tôn đã sớm biết được từ lâu, vì vậy để tộc nhân rời khỏi nơi đây nghìn dặm, linh phách phân thân của ta còn ở lại cũng chỉ là vì đợi các ngươi đến, nói cho các ngươi một việc!

- Nói cho ta biết một việc?

Vân Thiên Hà ngạc nhiên, nói:

- Xin nói rõ ràng!

Nhan Phong Lục Lục nói:

- Ta đã thông báo cho các bộ lạc Linh tộc thất vực, toàn bộ bí mật di chuyển tới Đông vực, Cổ Vu tộc cũng trong vòng ba năm, toàn bộ trở lại Đông vực, việc này các ngươi không cần phải làm nữa, đã có người giải quyết, mà ngươi, tốt nhất không nên tiếp tục chạy loạn, trở về làm việc của ngươi đi, về phần thế lực phía sau Thiên Tháp, tự sẽ có người ứng phó, ngươi cũng không cần quan tâm, chúng ta chỉ cần ngươi cung cấp cho tộc nhân chúng ta một hậu phương ổn định, ngươi hiểu chưa?

- Toàn bộ trở lại Đông vực?

Vân Thiên Hà không giải thích được, hỏi:

- Lẽ nào các ngươi muốn được ăn cả ngã về không?

Nhan Phong Lục Lục nói:

- Lẽ nào trên đường các ngươi gặp được Hoa Tố Nhan, nàng không nói với các ngươi, Hoa Thần Chính Giáo phía nàng cũng chuẩn bị di chuyển quy mô lớn chiếm giữ Đông vực, lần này chúng ta định mạnh mẽ liên hợp, xác thực theo như lời ngươi nói, là muốn tự cắt đứt đường lui, được ăn cả ngã về không!

- Thế nhưng, vì sao lại muốn làm như vậy?

Vân Thiên Hà vẫn không rõ.

- Việc này ngươi không cần hỏi nhiều, đến lúc đó ngươi sẽ biết được, hiện tại một bộ phận tộc nhân của ta đang hiệu lực cho Viêm Hoàng cục kia, theo ta được biết, diễn biến tình thế Đông vực càng lúc càng phức tạp, thế lực các nơi thất vực đều lần lượt đổ về Đông vực, đều là vì một đại sự quan trọng sắp tới, vì vậy ngươi phải mau chóng quay về, làm tốt công tác chuẩn bị mới được!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất