Võ Động Thiên Hà

Chương 462: Phong ba lúc đăng ký


Diệp Tiên Kiều có chút xấu hổ, thấy Quỷ Hoàng nhìn chằm chằm vào Đường Linh Toa, cũng thấy sắc mặt Vân Thiên Hà không được tốt lắm, vì vậy liền ho khan hai tiếng nhắc nhở.

Đường Linh Toa bị nhìn có chút mất tự nhiên, trốn phía sau Vân Thiên Hà.

Lúc này Quỷ Hoàng đã lấy lại tinh thần, thấy Vân Thiên Hà có khả năng hiểu lầm, vì vậy liền giải thích nói:

- Người thanh niên, thỉnh không nên hiểu lầm, lão phu thấy vị cô nương này tương đối đặc biệt, mạo muội hỏi một câu, nàng tu luyện công pháp thượng cổ Huyền Nữ Thiên Kinh sao?

- Đúng thì thế nào?

Vân Thiên Hà nhàn nhạt nói.

Quỷ Hoàng thấy Vân Thiên Hà đã có chút vướng mắc đối với chính mình, trong lòng cười khổ.

Nhưng thần sắc của hắn vẫn ôn hòa như cũ, nói:

- Người thanh niên, lão phu cũng đã có từng này tuổi rồi, chỉ là ngẫu nhiên thấy truyền nhân Huyền Nữ Thiên Kinh, trong lòng nghĩ tới vài chuyện, chỗ thất lễ, xin đừng để trong lòng!

Đường Linh Toa đẩy đẩy cánh tay Vân Thiên Hà, thì thầm hai câu, lúc này thần sắc Vân Thiên Hà mới hòa hoãn vài phần, nói:

- Chúng ta mới đến, không hiểu quy củ nơi đây, Quỷ Hoàng tới tận nơi, không biết có chuyện gì chỉ giáo?

Diệp Tiên Kiều thấy bầu không khí có chút cứng ngắc, lúc này đi ra nói:

- Hài tử, điện hạ cũng là xuất phát từ ý tốt, hắn nghe nói thương thế của thê tử ngươi có chút đặc thù, vì vậy cùng lão phu tới đây muốn trợ giúp chúng ta một tay, đồng thời hóa giải một số hiểu lầm nhỏ giữa ngươi và Trinh nhi tiểu thư, hi vọng ngươi không nên để tâm sinh ách tắc mới được!

Bạch Nương Tử đưa cho Đường Linh Toa chén thuốc, phân chia cho Mộng Ly và Tầm Nguyệt uống, lúc này mới đi tới nói:

- Nếu như điện hạ có thể tương trợ, như vậy lần này thi thuật có mười phần nắm chắc cứu tỉnh được hai vị cô nương đây, tiểu tử, Trinh nhi tiểu thư có chút sai lầm nhỏ, Quỷ Hoàng điện hạ đã tự mình tới bù đắp, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa, tất cả đều là ý tốt, người trong Quỷ Cốc này đại đa số đều có tâm địa thiện lương, sau này ngươi ở cùng một chỗ với bọn họ sẽ tự hiểu rõ!

Lúc này Diệp Tiên Kiều nói:

- Tiểu tử, nếu như ngươi tin phu phụ chúng ta, vậy yên tâm giao hai vị cô nương đây cho chúng ta trị liệu, nếu chữa trị không tốt, phu phụ chúng ta mặc cho ngươi xử trí!

Đã nói đến mức này, Vân Thiên Hà cũng không phải người không hiểu lý lẽ, vì vậy nói:

- Nếu Diệp tiền bối đã nói như vậy, vãn bối cũng không phải người cố chấp, tất cả nhờ tới các vị tiền bối vậy, xin nhận một bái của vãn bối trước!

Dứt lời, Vân Thiên Hà đang muốn khom người, lại cảm giác được một cỗ lực lượng tác động khiến hắn đứng thẳng tắp, căn bản không thể cúi được, Quỷ Hoàng ôn hòa nói:

- Người thanh niên, ngươi rất khí độ, đã lựa chọn tin tưởng lão phu, vậy lão phu sẽ dốc hết toàn lực cứu tỉnh hai thê tử của ngươi!

- Trước có chỗ thất lễ, thỉnh điện hạ thứ lỗi!

- Không sao!

Lúc này, Bạch Nương Tử kéo Đường Linh Toa qua một bên, thì thầm nói vài câu, đưa cho nàng một khối mộc bài cổ quái, sau khi Đường Linh Toa tiếp nhận, liền tới kéo theo cánh tay Vân Thiên Hà nói:

- Thiên Hà, chúng ta ra ngoài trước, không nên ở đây quấy rối các vị tiền bối và Bạch di thi thuật!

Nói xong, liền kéo theo cánh tay Vân Thiên Hà rời khỏi động phủ.

Sau khi ra khỏi động phủ, Đường Linh Toa liền kéo cánh tay Vân Thiên Hà tiến sâu vào trong cốc, vân Thiên Hà không giải thích được hỏi:

- Linh Toa, chúng ta đi đâu?

- Đi đăng ký!

Vẻ mặt Đường Linh Toa linh động nói:

- Bạch di nói cho muội biết, người mới tiến vào Quỷ Cốc đều phải tới Quỷ Hoàng Điện đăng ký, chúng ta một nhà bốn người, có thể lựa chọn một địa phương rất lớn để làm nhà ở!

- Một nhà bốn người!

Vân Thiên Hà toát mồ hôi.

Đường Linh Toa đột nhiên ngừng lại, đôi mắt hạnh trừng lớn, mân mê cái miệng nhỏ nhắn.

- Huynh đã nói sau này chuyện trong nhà do muội làm chủ, lẽ nào giờ lại hối hận sao?

- Được rồi, được rồi, muội làm chủ, chúng ta cùng đi thôi!

Vân Thiên Hà bất đắc dĩ.

- Như vậy còn không sai biệt lắm!

Vẻ mặt Đường Linh Toa đắc ý tươi cười, kéo cánh tay của hắn tiến tục tiến sâu vào trong sơn cốc.

Có thể nói toàn bộ mãnh thú linh cầm trong sơn cốc này đều bị con người khống chế, có vẻ tương đối ngoan ngoãn, Vân Thiên Hà và Đường Linh Toa đi lại trong cốc hồi lâu tuy rằng thỉnh thoảng gặp phải một ít mãnh thú, thế nhưng mãnh thú đối với bọn họ lại không một chút ý tấn công, ngay tại sơn cốc nhãn nhã qua lại.

Diện tích sơn cốc rất lớn, nguyên lai địa phương Bạch Nương Tử và Diệp Tiên Kiều đang ở chính là vùng đất rìa ngoài Quỷ Cốc.

Khi Vân Thiên Hà và Đường Linh Toa theo con đường mòn tiến vào trong một giải đất tương đối cao ráo, rốt cuộc cũng nhìn thấy rõ toàn cảnh sơn cốc.

Toàn bộ sơn cốc đều có quần sơn vờn quanh, nhìn không thấy bầu trời, có chút u ám, mơ hồ có một cỗ lực lượng kỳ dị ba động trên bầu trời sơn cốc, mà trong quần sơn, rất nhiều sơn động giăng khắp nơi, giữa lòng núi có ruộng bậc thang, rất nhiều địa phương đều trồng cây cối nông nghiệp, cũng có dòng suối nhỏ, còn có hồ nước.

Tại những sơn động giăng khắp ngọn núi xung quanh, rất nhiều gian nhà gỗ giống như xếp hàng, lại rất có quy tắc trật tự đứng sừng sững thành một loạt, giống như cầu thang xếp thành hàng dài tới lưng chừng núi, nơi này được con người mở đường, phân chia đông tay nam bắc rất rõ ràng, đồng thời còn có một loại tảng đá rất thần kỳ tỏa ra ánh sáng, không tạo thành cảm giác mê thất phương hướng.

Giương mắt nhìn lên, tại giữa trung tâm sơn cốc giao nhau, có một điện phủ được kiến tạo rất đại khí, xung quanh có mấy cây cột lớn làm bằng loại đá chiếu sáng, chiếu rọi không gian xung quanh, nơi này hẳn là Quỷ Hoàng Điện rồi.

Vân Thiên Hà không rõ, ở đây cũng không hề tạo thành cảm giác quỷ khí um tùm, vì sao lại gọi là Quỷ Cốc.

Trong cốc, rất nhiều kiến trúc chứa phong cách trấn nhỏ nồng đậm, không hề đính dáng gì tới nghĩa đen của danh từ Quỷ Cốc, ngoại trừ tia sáng ở đây tương đối u ám, có một cỗ âm hủ khí, sắc mặt con người sinh hoạt nơi đây thời gian dài sẽ tạo thành vẻ tái nhợt, tất cả tạo thành một thành thị loại nhỏ ngăn cách với thế giới bên ngoài giữa quần sơn.

Dọc theo tầng tầng cầu thang bước xuống dưới, có thể bởi vì Vân Thiên Hà và Đường Linh Toa có khuôn mặt rất xa lạ, làm cho mọi người xung quanh đều hiếu kỳ đánh giá bọn họ, thậm chí còn có mấy tiểu hài tử lẽo đẽo theo sau mông, kêu lên:

- A a, lại có người mới tiến đến rồi, nhất định sẽ có chuyện xưa hay để nghe!

Vân Thiên Hà đi trên đường, phát hiện nơi đây có rất nhiều chủng tộc khác nhau cùng chung sống, có Linh Tộc, có Cổ Vu tộc, còn nhiều chủng tộc khác, mặc dù tướng mạo dị tộc rất đặc dị, bất quá có thể là mọi người chúng sống thời gian dài, tập mãi thánh thói quen, nhìn bầu không khí có rất rất hòa hợp.

Người của Linh Tộc và Cổ Vu Tộc, Vân Thiên Hà đối với tương mạo đặc dị của bọn họ đã tương đối quen thuộc.

Trong ấn tượng của hắn, thế giới bên ngoài tại lúc đại tan biến diễn ra, Man tộc đã bị diệt sạch, thế nhưng ở chỗ này, Vân Thiên Hà dĩ nhiên có thể nhìn thấy mấy người Man tộc có tướng mạo rất khác so với người bình thường. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Đặc thù rõ ràng nhất của những người này chính là hình thể thật lớn, giống như một người to lớn, thân cao gấp đôi người bình thường, da màu xanh, trời sinh có một cỗ hoa văn ẩn hiện, cái miệng của bọn họ khá lớn, môi tương đối dày, hàm răng sắc bén, đều nhô ra ngoài, thoạt nhìn bộ dạng có chút dữ tợn xấu xí.

Hình thể của những man tộc này tuy rằng tương đối xấu xí dữ tợn, bất quá đại đa số bọn họ đều hàm hậu thành thật, cảm giác hơi ngốc nghếch, nhất là khi Vân Thiên Hà gật đầu chào hỏi, mấy đại hán Man tộc đều nhìn Vân Thiên Hà, vuốt vuốt đầu, ngây cô cười, lộ ra hàm răng kinh khủng.

Vân Thiên Hà không biết những đại hán cao to này đang cười cái gì.

Khi đi tới đại điện Quỷ Hoàng Điện, diện tính điện thính rất lớn, có vẻ rộng rãi, bên ngoài rất ít bày biện, chỉ thấy một ít người trong đại điện xếp hành đoàn đội, mỗi người cầm mộc bài trong tay.

Trước mặt những đội ngũ này có bốn chiếc bàn, trên bàn có bày đặt rất nhiều mộc giản. Sau chiếc bàn đều thống nhất một lão giả và một vị tiểu cô nương, lão giả ghi chép, tiểu cô nương tiếp nhận mộc bài trong tay đám người đang xếp hàng, đồng thời hỏi han các vấn đề, có vẻ rất trật tự.

Hơn nữa danh sách đội ngũ xếp thành hàng có dài có ngắn, Vân Thiên Hà chú ý tới, người trong từng đội ngũ này đều thuộc một chủng tộc đồng nhất, người Man tộc cao to chỉ có ba bốn người, cũng xếp thành một đội, không có chủng tộc nào khác xếp xen lẫn vào đội ngũ này.

Vân Thiên Hà và Đường Linh Toa tiến vào, đều hiện rõ vẻ mặt hiếu kỳ, lập tức có một người thanh niên đi tới trước mặt Vân Thiên Hà, dùng lời lẽ ôn hòa, nói:

- Các ngươi mới vào cốc, chính là muốn đăng ký sao?

- Đúng vậy!

Đường Linh Toa gật đầu nói.

Người thanh niên thấy Đường Linh Toa, đột nhiên nhãn thần sáng lên, nhìn nàng có chút thất thần, đã quên mất chỉ dẫn bọn họ.

Không để ý tới người thanh niên này, Vân Thiên Hà kéo theo cánh tay Đường Linh Toa, nói:

- Chúng ta tới bên kia xếp hàng!

- Uhm!

Đường Linh Toa thấy người thanh niên cũng có vẻ cực kỳ mất tự nhiên, hai người tiến tới phía sau đội ngũ nhiều người nhất.

Tại lúc người thanh niên hồi phục lại tinh thần, phát hiện ra chính mình đã thất thố rồi, nói:

- Nhị vị, mới vào cốc không cần ở chỗ này xếp hàng, xin mời đi theo ta!

Dứt lời, người thanh niên khom người, nhưng nhìn Đường Linh Toa, lại một lần thất thần.

Đường Linh Toa có vẻ khó chịu, ôm cánh tay vân Thiên Hà tiến về phía chiếc bàn không có ai xếp hàng, tới trước mặt một vị lão giả và một vị tiểu cô nương.

Vị lão giả ngồi sau bàn, Vân Thiên Hà đã gặp qua tại lúc xung đột với thiếu nữ tên gọi Trinh nhi, hắn cùng tới với Quỷ Hoàng. Khi hai người Vân Thiên Hà tới gần, lão giả hướng về phía Vân Thiên Hà gật đầu cười cười, cầm một khối mộc bài lên.

Mà vị tiểu cô nương đứng bên cạnh có tướng mạo khá xinh đẹp đáng yêu, đôi mắt to tròn, thần sắc lại có chút hầm hừ cầm lấy một khối mộc bài, cầm chiếc bút nói:

- Trước khi đăng ký, trong Quỷ Cốc, từng gia đình chỉ có thể có một mộc bài, nếu như là độc thân, hai phu thê các ngươi đăng ký chỉ cần đăng ký một người là được rồi, tiếp sau ta hỏi ngươi ngươi trả lời! Tính danh?

- Vân Thiên Hà!

- Giới tính?

- Nam?

- Tuổi?

- Hai mươi mốt!

- A?

Tiểu cô nương há cái miệng nhỏ nhắn, mặt kinh ngạc.

- Như vậy thì sao?

Vân Thiên Hà không chút biểu tình nói.

- A, không sao, tiếp theo, chủng tộc?

- Hán tộc!

- Uy, nào có chủng tộc Hán tộc gì đó, theo như đặc thù của ngươi hẳn là Linh tộc hoặc Nhân tộc, rốt cuộc là tộc nào?

- Vì sao lại không thể có Hán tộc, nếu như ngươi không muốn đăng ký, vậy không cần làm là được!

- Ngươi!

Tiểu cô nương tức giận trừng mắt nhìn Vân Thiên Hà, lão giả bên cạnh cũng cười cười nói:

- Hàm nhi, theo như lời hắn nói đi, ghi là Hán tộc, hắn xác thực là một người đặc biệt!

- Hừ!

Tiểu cô nương hầm hừ viết trên mộc bài, lại hỏi:

- Hôn nhân?

- Đã kết hôn!

Nghe nói như thế, tiểu cô nương len lén nhìn về phía người thanh niên thường thường liếc mắt nhìn lén, lúc này thần sắc mới thả ra một chút, trên mặt hiện lên một tia vui mừng, nói:

- Thê tử tên là gì?

- Linh Toa!

Nghe vậy, Đường Linh Toa âm thầm véo hắn một cái, lập tức nói tiếp:

- Linh Toa, Tầm Nguyệt, Mộng Ly, tổng cộng ba người!

- A!

Tiểu cô nương vừa nghe lời này, há to miệng.

- Ngươi lại có ba thê tử, thế nhưng…

Vẻ mặt Vân Thiên Hà không chút biểu tình, Đường Linh Toa trừng mắt nhìn nàng nói:

- Tiểu muội muội, ngươi hỏi nhiều như vậy làm cái gì, nhớ đăng ký hay không?

Tiểu cô nương nhìn về phía lão giả ngay bên cạnh, nói:

- Trưởng lão, hắn dĩ nhiên có ba thê tử, bây giờ làm sao nha? Quy củ trong cốc là không được lấy nhiều thê tử như vậy!

Đường Linh Toa cũng bất mãn nói:

- Tiểu muội muội, chúng ta ở bên ngoài là phu thê bốn người, tiến vào trong cốc này, lẽ nào lại bị chia rẽ?

- Ba thê tử, điều này tuyệt đối không được!

Đúng lúc này, bên ngoài đại điện có một vị lão giả râu màu lam, mặt xanh nói:

- Nếu như đã tiến vào trong cốc, như vậy nhất định phải làm theo quy củ, ba người chỉ có thể đăng ký một người, sẽ đăng ký một lần nữa!

Vân Thiên Hà quan sát lão giả này, thấy hắn râu tóc màu lam, chỗ mi tâm có một điểm ấn ký trông giống như con mắt, da lại có chút xanh, lúc này vẻ mặt hắn rất bình tĩnh bước tới, sắc mặt hiện ra vẻ xanh đen, đây rõ ràng là một vị trưởng lão linh tộc.

Lúc này Đường Linh Toa cũng không nghe theo, phương diện này nàng làm chủ, thật vất vả mới để cho Vân Thiên Hà đáp ứng tiếp nhận Tầm Nguyệt và Mộng Ly, lão đầu này lại tới phá hỏng, không khỏi trừng mắt nhìn hắn nói:

- Vị trưởng lão này, nếu như ngươi có hai nữ nhi, không may mắn tiến vào trong Quỷ Cốc, một người là nữ nhi ngươi, còn một người có thể từ bỏ?

- Ngươi nói cái gì, làm càn!

Nghe xong lời này, vị lão giả nhất thời giận dữ, một cỗ khí thế phóng ra, xung quanh bắt đầu ngưng tụ hơi nước đậm đặc, tựa hồ muốn bao phủ Đường Linh Toa chính giữa.

Sắc mặt Vân Thiên Hà trầm xuống, đẩy Đường Linh Toa ra phía sau, khí thế toàn thân biến đổi, nhiệt độ xung quanh liền giảm xuống, hơi nước xung quanh nhất thời bị hóa thành từng đoàn băng vụn rơi xuống đất.

Vị trưởng lão thấy Vân Thiên Hà cư nhiên dám đối kháng hắn, tâm tình giận dữ, giận dữ quát lớn một tiếng, lần thứ hai ngưng tụ thành hơi nước đày đặc, ập về phía Vân Thiên Hà, trong màn hơi nước này ít nhất cũng có khí thế Võ Tôn Địa cảnh, khiến Vân Thiên Hà bắt đầu có chút hít thở không thông, dần dần không thở nổi.

Lão nhân không một chút kiêng nể như vậy, trong đại sảnh lại không có người nào ngăn cản, khiến trong lòng Vân Thiên Hà giận dữ, tại lúc cỗ khí thế này áp bức ập tới, Vân Thiên Hà không còn cố kỵ gì khác, bỗng nhiên xoay người, bàn tay nắm chặt, toàn thân nhất thời bốc lên một cỗ khôn lam chi diễm hừng hực thiêu đốt.

- A, khôn lam chi diễm!

Vị lão giả nhìn thấy không lam chi diễm, rốt cuộc sắc mặt biến đổi, mạnh mẽ hít sâu, bỗng nhiên thu loại khí thế, nhãn thần sắc bén nhìn vân Thiên Hà.

- Tiểu tử, ngươi không phải là người Linh tộc, thế nào lại kế thừa khôn lam chi diễm của Nhan Ma Ước?

Trong đại sảnh liền ồ lên, người Linh tộc cũng bắt đầu nghị luận sôi nổi.

- Đều câm miệng cho ta!

Lão giả liền quát lớn một câu, trong đại sảnh im ắng lại.

Lúc này, những vị trưởng lão đang ngồi đăng ký bên các bàn khác đều đã đi tới.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất