Vô Hạn Thự Quang

Chương 39: Thất Thần!

Chương 39: Thất Thần!

Niệm Tịch Không cảm giác mình biến thành kiếm hoàn, thân thể của nàng chính là viên kiếm hoàn này, tinh thần và ý thức đều bị giam cầm bên trong kiếm hoàn, thậm chí nàng còn có thể "nhìn thấy" thân thể nguyên bản của mình đang đứng nguyên tại chỗ.
Niệm Tịch Không cũng biết một số tu chân giả khác theo con đường kiếm tu, trước khi đạt đến cấp độ Nguyên thần đã ngưng luyện ra kiếm hoàn. Đương nhiên, đây cũng không phải là chuyện mà những người theo con đường kiếm tu bình thường có thể làm được, cần phải có đầy đủ tri thức và thiên phú, cũng chính là cái gọi là thiên tài siêu cấp, hoặc là những người có được kinh nghiệm của cấp độ Nguyên thần, cũng chính là những cường giả chuyển thế, trùng tu khôi phục lại trí nhớ kiếp trước. Chỉ có hai loại người này mới có thể ngưng luyện kiếm hoàn trước khi đạt đến cấp độ Nguyên thần, những kiếm tu bình thường thì kể cả liều mạng đi nữa không thể nào làm được.
Mà những người sớm ngưng luyện kiếm hoàn này, bọn họ đều chịu chung một số phận, cho dù không ngã xuống cũng triệt để biến mất khỏi tầm mắt của tất cả mọi người. Mà quá trình ngã xuống của bọn họ, phần lớn là tâm ma bộc phát mà chết, có người thì thân xác tan nát mà chết, ngoài ra còn có đủ loại phản phệ kỳ quái khác của kiếm hoàn, mà tình trạng của nàng thì...
Chẳng lẽ là thất thần!?
Đây là khả năng đáng sợ nhất mà Niệm Tịch Không từng nghe nói đến, nếu thật sự rơi vào loại tình huống này, vậy thì thà chết còn tốt hơn.
Cái gọi là thất thần, chính là ý chí và linh hồn thoát ly khỏi thân thể, nhưng lại không phải biến thành quỷ hồn hoặc là tiêu tán, mà là biến thành linh hồn của vũ khí, hoặc có thể là bị tâm ma phản phệ, trực tiếp trở thành một bộ phận của tâm ma. Mà như vậy xem như sống không được, chết cũng chẳng xong, đỡ một chút thì còn có thể cảm ứng xung quanh, nhưng mà không cách nào làm được bất kỳ chuyện gì, tệ hại hơn thì là vô tri vô giác, ngay cả thời gian cũng không cảm nhận được, nghìn năm vạn năm một mực kéo dài như vậy, đây thực sự là hoàn cảnh còn kinh khủng hơn so với tử vong.
Hiện tại cảm giác của Niệm Tịch Không chính là như thế, nàng cảm thấy thân thể của mình đã biến thành viên kiếm hoàn này rồi, bất kể thế nào cũng không thể trở lại thân thể nguyên bản. Đây là một loại cảm giác hoàn toàn ngăn cách, không có liên hệ gì, giống như từ xưa đến nay bản thân nàng vốn luôn là viên kiếm hoàn này, chẳng lẽ... sau khi thất thần, nàng đã trở thành linh hồn của kiếm hoàn?
Trong lúc Niệm Tịch Không đang sợ hãi ngẩn người, đòn tấn công Tiêu Niểu Nhân đã đến rất gần, đó là thủ đoạn công kích mà lúc trước Niệm Tịch Không vô pháp đối phó, trực tiếp ngưng tụ ra cổ kiếm uy lực cực lớn, tốc độ cực nhanh. Mà thấy vậy, Niệm Tịch Không cũng lập tức tỉnh táo lại, ý niệm vừa động, viên kiếm hoàn chứa đựng ý thức và linh hồn của nàng liền dùng tốc độ cực nhanh chắn trước thanh kiếm đang đâm tới. Hơn nữa tốc độ, lực khống chế, cùng với uy lực mà kiếm nguyên phát huy ra, tất cả đều vượt tưởng tượng của nàng, gần như chỉ trong chớp mắt đã chắn trước thanh cổ kiếm, hoàn toàn không có cảm giác phải di chuyển thông qua không gian, hơn nữa uy lực cũng quá đáng sợ, chỉ là che chắn thôi, vậy mà đã chấn vỡ thanh cổ kiếm bay tới rồi, đây quả thực là quá kinh người.
Bất kể như thế nào đi nữa, ít nhất hiện tại Niệm Tịch Không đã có được sức mạnh mình muốn, về phần thất thần thì... chờ trở về Chủ thần không gian đã rồi suy nghĩ biện pháp giải quyết sau.
Đã đến lúc này, Niệm Tịch Không cũng không bảo lưu gì nữa, trực tiếp sử dụng ra những kỹ xảo trong trí nhớ, các thủ đoạn công kích mà chỉ có kiếm hoàn mới phát huy được, đầu tiên, tự nhiên là hóa kiếm thành tia...
Đây là đưa kiếm nguyên vào trong kiếm hoàn, hình thành nên một loại tơ màu trắng bạc, vừa giống với năng lượng, lại vừa giống với vật chất, có thể tồn tại mấy giây trong hư không, chuyên dùng để phong tỏa phạm vi lớn. Uy lực khi bộc phát của mỗi một sợi tơ đều cực lớn, không thua gì lựu đạn có hàm lượng khoa học công nghệ cao, nếu như do cường giả cấp độ Nguyên thần sử dụng, người ngoài sẽ thấy cả hàng triệu sợi tơ bạc bao phủ khắp trời, phong tỏa toàn bộ phạm vi mấy kilômét.
Mặc dù hiện tại Niệm Tịch Không vẫn chưa đạt đến cấp độ Nguyên thần, nhưng mà một khi sử dụng kỹ năng này, trong toàn bộ thông đạo đều là tơ bạc nhảy múa cuồng loạn, khiến cho Tiêu Niểu Nhân phải lăn qua lăn lại trốn tránh khắp nơi, chật vật đến cực hạn. Chỉ là không biết do vận khí hay nguyên nhân gì, sau khi lăn mình loạn xạ, rõ ràng tên Tiêu Niểu Nhân này lại có thể cứng rắn tránh thoát được sự bao vây của mạng lưới tơ bạc khủng bố.
Động tác lăn mình này có gì đó kỳ quái, Niệm Tịch Không âm thầm suy nghĩ như thế, giờ phút này nàng đã không muốn tiếp tục mất thêm thời gian với Tiêu Niểu Nhân nữa. Cần phải nhanh chóng giết chết hắn, nhanh chóng lấy được Chiếc nhẫn tối cao, nhanh chóng trở về Chủ thần không gian để chữa trị hậu quả của kiếm hoàn, đây là chuyện vô cùng khẩn cấp. Vì thế nàng lập tức thu hồi các tia sáng màu bạc, tiếp đó liền tập trung tất cả kiếm nguyên vào một khu vực mấy centimet của kiếm hoàn, tạo nên một mũi nhọn vô hình bằng năng lượng.
Sau khi kiếm nguyên ngưng tụ xong, uy lực của mũi nhọn vô hình lập tức bạo phát trong nháy mắt, cả khối không gian phía trước kiếm hoàn cũng bị xé rách, mà lực xé rách khổng lồ như vậy, nhanh chóng tạo ra một loại lực kéo về phía trước. Kỳ thực nghe qua có vẻ phức tạp nhưng nguyên lý lại rất đơn giản, đây là một loại kỹ xảo mô phỏng lý luận về sự bẻ cong của tu chân giả chính thống, mấu chốt của loại kỹ xảo này không phải là trong nháy mắt đề cao tốc độ của kiếm hoàn đến mức không thể tưởng tượng, mà là tiến hành bẻ cong không gian nằm trước và sau vị trí của kiếm hoàn, vì vậy cũng biến tướng khiến cho tốc độ của kiếm hoàn lập tức đạt đến cực hạn, tiếp cận thậm chí vượt qua tốc độ ánh sáng. Mà đi kèm với tốc độ khủng bố như vậy, chính là lực phá hoại vượt quá sức tưởng tượng, cùng với cả âm thanh giống như tiếng sét đánh bạo phát trong khoảnh khắc kiếm hoàn di chuyển, đây chính là chân tướng của kiếm khí lôi âm, cũng là nguyên nhân vì sao cần phải có kiếm hoàn mới sử dụng được kỹ năng này!
Trong nháy mắt này, kiếm hoàn xuyên thấu qua lồng ngực của Tiêu Niểu Nhân, phá hủy toàn bộ phần ngực của hắn. Không đơn giản như thế, uy lực của một chiêu này quả thực là lớn đến mức khoa trương, kiếm hoàn còn trực tiếp xuyên qua tầng đất đá dày đặc, chỉ trong một khoảnh khắc vô cùng ngắn ngủi mà thôi, khi Niệm Tịch Không phục hồi tinh thần lại, viên kiếm hoàn chứa đựng ý thức và linh hồn của nàng đã đi tới một vị trí cực cao trên bầu trời. Tại nơi xa nhất có thể quan sát được là một ngọn núi lớn cùng với một đường quỹ tích thể hiện dấu vết không khí bị cắt xé, khoảng cách này, ít nhất đã trên mấy trăm kilômét.
( Uy lực này... so với lần duy nhất ta đạt đến cấp độ Nguyên thần trước kia thì lớn hơn rất nhiều. Vì sao? Chẳng lẽ là do linh hồn ta dung nhập vào bản thân kiếm hoàn?... )
Bản thân Niệm Tịch Không cũng bị khiếp sợ bởi uy lực của một chiêu vừa rồi, trước kia nàng đã từng sử dụng qua kiếm khí lôi âm, nhưng mà uy lực không có khoa trương đến mức độ như vậy. Đây căn bản không phải là uy lực mà cấp độ Nguyên thần, thậm chí là cấp độ Phân thần hoặc Hợp thể có thể có, uy lực như vậy, tối thiểu nhất cũng phải là cấp bậc Đại thừa, đã tới gần, hoặc bản thân chính là cường giả sắp đạt tới cấp độ Tiên nhân mới có thể sử dụng. Nhưng mà hiện tại nàng mới chỉ vừa bước vào giai đoạn Trúc cơ mà thôi... đây quả là không khoa học chút nào!
Có điều tình huống trước mắt cũng không cho Niệm Tịch Không nhiều thời gian để ngẫm nghĩ, ý niệm của nàng vừa mới khẽ động, kiếm hoàn đã bắn thẳng về phía ngọn núi ở cực xa. Viên kiếm hoàn giống như biến thành một tia sét màu bạc, chỉ sau vài giây đã đưa nàng quay về lại chỗ cũ, từ một lỗ hổng khổng lồ chui vào thông đạo trong lòng núi. Mà ở chiến trường, thân thể của Niệm Tịch Không vẫn còn bình yên đứng nguyên tại chỗ, thậm chí ngay cả thi thể đã có một lỗ lớn trên ngực của Tiêu Niểu Nhân cũng chưa có ngã xuống. Nhìn đến đây, Niệm Tịch Không nhẹ nhàng thở ra một hơi, đúng lúc nàng đang định bay về phía thân thể nguyên bản của mình, nhìn xem có thể khống chế được thân thể hay không, tìm cách đi lấy Chiếc nhẫn tối cao, đột nhiên, Tiêu Niểu Nhân tuyệt đối hẳn phải chết lại cười phá lên... Tuy rằng do không có phổi nên chỉ xuất hiện một tràng âm thanh kỳ quái, nhưng mà dáng vẻ của hắn đúng là đang cười lên điên cuồng.
- Ha ha ha, thực sự là rất đặc sắc, ta cũng phải vỗ tay khen thưởng nàng rồi, có thể bức ta đến một bước này, khiến cho ta không thể không bỏ ra một cái giá khổng lồ để sống sót... Không hổ là chủ chiến lực của Bắc Băng Châu đội, hóa ra Bắc Băng Châu đội, cũng không phải là một đội ngũ yếu ớt...
Trong tiếng cười, từ trên người Tiêu Niểu Nhân tuôn ra huyết sắc vô biên, cùng lúc đó, phần ngực của hắn nhanh chóng được bao phủ bởi máu thịt màu đỏ, sau khi lỗ hổng trên ngực đã được lấp kín, một đôi cánh dơi khổng lồ liền mở rộng ra từ sau lưng hắn.
- Huyền thoại của Dracula - Legend of Dracula... thực sự là không muốn dùng kỹ năng này, ba lượt cơ hội, đây là lần thứ hai, nếu như còn sử dụng một lần nữa, linh hồn của ta sẽ bị hút đi...
Trong khi nói chuyện, cặp mắt của Tiêu Niểu Nhân dần trở thành màu đỏ như máu, đồng tử cũng biến mất không còn tăm tích, đồng thời, lỗ tai của hắn trở nên dài và nhọn hơn, hàm răng cũng chuyển thành vô cùng sắc nhọn. Hơn nữa, cùng lúc đó từ trên đầu hắn cũng nổi lên mấy trái tim có màu đỏ chót, những trái tim này lần lượt dung nhập vào thanh kiếm đang lơ lửng sau lưng hắn, nháy mắt sau đó, một thanh, hai thanh, ba thanh, mười thanh, năm mươi thanh, năm trăm thanh, năm nghìn thanh, năm mươi nghìn thanh... vô số thanh kiếm ngưng tụ ra, lơ lửng bên cạnh hắn, tiếp đó bắt đầu điên cuồng bắn thẳng về phía thân thể của Niệm Tịch Không. Công kích như gió táp mưa sa điên cuồng đánh phá thân thể Niệm Tịch Không, chỉ sau giây lát mà thôi, thân thể nguyên bản của nàng đã triệt để tan nát, tiếp đó trở thành bột phấn, gần như là ngay cả một chút xíu dấu vết cũng chẳng còn.
Mà vô số thanh cổ kiếm vẫn còn chưa dừng lại, tiếp tục đâm thủng vách núi, tạo ra một lỗ hổng khổng lồ khác, hơn nữa giống như không có điểm cuối cùng, những thanh kiếm này cứ thế xoay tròn trong thông đạo, toàn bộ thông đạo bắt đầu sụp đổ, tất cả đất đá rơi xuống đều bị cổ kiếm đâm vỡ, cứ liên tục như vậy, nền móng của toàn bộ ngọn núi dần bị phá hủy...
Niệm Tịch Không chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể của mình bị phá hủy, không có biện pháp ngăn cản, chỉ là khi thân thể triệt để tiêu tán, nàng cũng không thấy Tiên thiên linh bảo vẫn luôn đi theo mình xuất hiện, trong nháy mắt này, rốt cuộc nàng đã biết vì sao uy lực của viên kiếm hoàn này lại lớn như vậy...
Đây căn bản không phải là uy lực bình thường của kiếm hoàn, sở dĩ có uy lực này, là do Tiên thiên linh bảo thay thế cho ánh sáng tâm linh của nàng dung nhập vào trong kiếm hoàn. Mà vì sao linh hồn và ý thức của nàng lại ở bên trong kiếm hoàn, tự nhiên cũng là vì bản mệnh linh bảo mang nàng vào đây, bởi vì giữa hai bên đã có ràng buộc tuyệt đối...
Nhưng mà thân thể... không có...
( Giết ngươi!)
Âm thanh như tiếng sét đánh lại lần nữa phát ra, mà vô cùng vô tận thanh kiếm đang xoay vòng giống như cũng tìm được đối thủ, nhanh chóng tụ tập, đồng loạt lao về phía kiếm hoàn...
Trong tiếng ầm ầm...
Cả ngọn núi, bắt đầu sụp đổ...
* Legend of Dracula có công dụng: hồi sinh, trị thương, biến thân, trong thời gian ngắn có được sức mạnh của Dracula, xuất phát từ series Fate.


Vô Hạn Thự Quang
Zhttty
www.dtv-ebook.com
Quyển 10


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất