Vô Hạn Thự Quang

Chương 6: Hành Động Mà Không Có Kế Hoạch

Chương 6: Hành Động Mà Không Có Kế Hoạch

“Đó là đĩa tròn khắc phù văn Mage Hand, đương nhiên nó chỉ là ma pháp cấp 0 nên chẳng thể làm gì được một sinh vật như Alien. Thế nhưng một cái không được, chẳng nhẽ mười cái, một trăm cái đều không được?
Sở Hạo và J chạy tới một lối đi nhỏ, đồng thời hắn không quên giải thích cho người bên cạnh: “Cái đĩa tròn đó là do Mật Ngân chế thành, mỗi kg đều phải tốn 1000 điểm thưởng, lại thông qua chỗ chủ thần gia công khảm nạm vào hơn 300 đạo Mage hand, hơn nữa còn được lắp thêm một viên tinh thạch trị giá 100 điểm. Nếu như ta sử dụng năng lượng Aracne để khống chế thì nó tương đương với một quyển trục thuấn phát Mage Hand, nhưng nếu ném ra ngoài và chuyển qua sử dụng năng lượng của tinh thạch thì nó sẽ hoạt động như một vòng phòng hộ trong thời gian ngắn. Còn nữa, một khi bị công kích vượt qua ngưỡng cho phép, nó sẽ biến thành một quả bom uy lực cực lớn.”
J theo bản năng thoáng quay đầu về phía sau, chỗ bọn họ gặp Alien vừa rồi đã biến thành một đống đổ nát. Uy lực của vụ nổ vừa rồi quả thật rất lớn, song cũng chỉ tương đương với một quả lựu đạn, dù có mạnh hơn một chút thì cũng chả được bao nhiêu.
“Đương nhiên, chỉ một quả như vậy thì không có gì quan trọng.” Sở Hạo cười hắc hắc nói thêm” Thế nhưng trong người ta còn năm khối như vậy, hơn nữa có một cái được lắp tinh thạch trị giá 1000 điểm, uy lực không phải gấp 10 mà là 10x10, tổng cộng một trăm lần cái vừa rồi! Nói cách khác… Nếu chọc lão tử bực mình thì cùng lắm ta ném thẳng cái đĩa tròn này vào trong di tích, nói không chừng vận may chợt đến sẽ tạc chết mẫu hoàng trước khi nó lan tới chỗ chúng ta, đến lúc ấy thì cũng đã về chủ thần không gian rồi…”
J sợ hãi cả kinh, hắn nhìn về phía Sở Hạo xem nét mặt tên này bây giờ thế nào, chẳng qua lối đi qua âm trầm lờ mờ nên cũng không thấy rõ lắm. Song lời nói vừa rồi cũng quá mức điên cuồng mà, uy lực nổ gấp trăm lần lựu đạn, vậy gọi là lựu đạn hạt nhân hả? Hơn nữa… đây thật sự là quyết định của Sở Hạo sao?
Đúng lúc này, Sở Hạo bỗng nhiên dừng lại thở dốc, còn J do không đề phòng nên vọt qua mấy mét nữa mới ngừng lại được: “Ngươi nói nghiêm túc hả? Sở, ngươi định dùng cái đĩa tròn khảm tinh thạch 1000 điểm kia tới thử vận may?”
“Vãi cả trứng” {dịch nguyên văn :v}
Sở Hạo nói thẳng: “Lão tử chém gió đấy ngươi cũng tin? Móc đâu ra tinh thạch 1000 điểm. Mỗi đĩa tròn đều do khoảng 250 khắc (gram) Mật Ngân tạo thành, tối đa chỉ chịu tải được tinh thạch 100 điểm, hơn nữa bên trong cũng chỉ khảm được tám mươi hai mô hình pháp thuật trùng điệp, muốn nhờ chủ thần trồng thêm một tầng thì phải trả giá gấp ba. Ta làm gì có nhiều điểm để tiêu xài như vậy. Mỗi đĩa tròn trị giá khoảng 800 điểm, cả người ta cũng chỉ có hai cái như vậy, còn lại đều là đồ bình thường chưa được khắc ma pháp.”
“Khi muốn sử dụng chúng thì năng lượng lấy từ tinh thạch còn ta chỉ cần dụng ý niệm dẫn phát mô hình bên trong là được, nó tương đương với quyển trục ma pháp giúp ta tiết kiệm được năng lượng Arcane. Chỉ có lúc gặp tình huống khẩn cấp mới phải dẫn nổ, ngươi tưởng ta nhiều tiền đến mức đem đi đốt sao? Còn cả cái giá 1000 điểm kia nữa chứ, ta ‘thổi’ lên đó thôi.”
J lập tức đầu đầy mồ hôi lạnh, sững sờ nói: “Chuyện gì vậy? Sao vừa rồi ngươi lại đột nhiên bốc phét lên như thế?”
Sở Hạo cười hắc hắc, ánh mắt chuyển về một phía vách tường, song ở đó thật ra chẳng có gì cả nhưng hắn vẫn nhìn chằm chằm: “Có tinh thần lực tảo miêu giám sát chúng ta, ít nhất là vừa rồi vẫn một mực như vậy… Ngươi còn nhớ sự tình xảy ra trong Skyline không? Trung châu đội có một gã khống chế tinh thần lực, ta đã nói chuyện này với các ngươi rồi đó.”
J gật gật đầu: “Ta nhớ, là người cường hóa theo phương hướng tinh thần lực. Chúng ta đã xem qua loại hoán đổi này rồi. Điều kiện để thu được kỹ năng này cực cao, cho nên ngươi đoán là chỉ có người thể chất đặc thù mới phù hợp với những yêu cầu đó.”
Sở Hạo chỉ chỉ đầu mình: “Không sai, tổ chức của ta nghiên cứu ra phương pháp tự thôi miên, nhờ cách ấy mới có thể đối kháng một chút với người thao túng tinh thần, chẳng qua không có tác dụng gì với tinh thần lực tảo miêu, điều tốt duy nhất là khi bị quét hình sẽ lập tức phát giác ra. Mà vừa rồi, cảm giác ấy đột nhiên xuất hiện, có người vẫn một mực sử dùng kỹ năng ấy giám thị chúng ta.”
Sắc mặt J lập tức trầm xuống, hắn tiếp tục đi theo Sở Hạo tới phía trước, đồng thời mở miệng: “Tinh thần lực tảo miêu… là Predator? Mẫu hoàng? Hay là ba người Tom hoặc… trong số tân nhân?”
Sở Hạo lắc đầu: “Người mới cơ bản có thể bỏ qua, tuy rằng ta từng gặp qua người khống chế tinh thần ở thế giới thực nhưng mà kẻ đó thuộc một tổ chức đặc biệt, khá giống với chủ thần không gian. Ngoài ra, chúng ta còn phát hiện được một số người có dị năng, nhưng tinh thần lực của bọn họ không thể rời xa phạm vi 10m quanh cơ thể được. Ít nhất là tổ chức chúng ta đã tìm khắp thế giới rồi nhưng vẫn không thấy người đạt yêu cầu. Cho nên xác suất quá nhỏ thì coi như bằng không. Bỏ qua những người mới đó….”
“Như vậy còn lại ba phe, ba người Tom, Predator, Mẫu hoàng đều có thể xảy ra. Nhưng cụ thể phương nào thì không cần phải cân nhắc…”
J chấn động nhìn về phía Sở Hạo: “Đây là tinh thần lực quét hình đó, nếu là ba người Tom thì khá tốt, bọn họ dù sao cũng là châu chấu buộc cùng một sợi dây với chúng ta, nhưng nếu là Predator hay mẫu hoàng thì chúng ta làm gì còn đường sống?”
“Có gì khác nhau sao?”
Sở Hạo cười hắc hắc, trong mắt hiện vẻ dứt khoát: “Chúng ta tìm không thấy ba người Tom, hơn nữa không biết bọn họ cường hóa kỹ năng gì. Những người mới cũng không thấy, bởi vì chúng ta không biết địa hình chỗ này. Đồng thời cả Predator và Alien đều không xuất hiện…”
“Cho nên không có gì khác nhau cả, ta nói… bộ phim kinh dị lần này là một cục diện không dùng được mưu kế, đã thế chúng ta cũng không được để địch nhân thi triển được bất kỳ mưu kế nào. Tinh thần lực tảo miêu sao? Người có được kỹ năng này là người duy nhất thi triển được mưu lược bố cục, có điều người hay sinh vật đó lại không biết ta cảm ứng được việc bọn họ đang làm. Cho nên chúng ta cần phải…”
“Khiến cho tất cả mọi người hay sinh vật đều phải ở trong tình trạng như nhau, vô kế khả thi! Còn nhớ lúc trước chúng ta gặp phải Alien không, lúc ta giữ chặt ngươi đã nhấn ngón tay liên tiếp lên đó? Nếu tinh thần lực quét qua thì sẽ thấy được đoạn động tác nhỏ này. Đây chính là bố cục của ta, bố cục duy nhất trong cục diện không dùng được mưu kế hiện tại, làm như vậy sẽ khiến tất cả mọi người đều bị kéo vào tình cảnh này! Đến cuối cùng…”
Sở Hạo nắm chặt tay lại: “Chúng ta dùng lực để dành thắng lợi! Ai muốn sống sót hơn, ai không muốn chết hơn, ai dốc sức liều mạng hơn, sẽ là người trở về được chủ thần không gian!”
Cùng lúc đó, Maria và Emily nhờ sử dụng tinh thần lực tảo miêu mà biết rõ địa hình chung quanh cùng chiếm được ưu thế cơ quan nên đã bỏ rơi người một mực đi theo bọn họ là Armadillo Hande, dù sao chỉ là một người thường, lại chưa cường hóa gì, lúc gặp phải quái vật thì không biết ai sẽ bảo vệ ai. Người tụ lại càng nhiều khả năng gặp phải chuyện xấu càng gia tăng. Cho nên dưới sự chỉ huy của Maria, bọn họ bỏ rơi Armadillo rất dễ dàng.
Giờ phút này hai người đang đứng trong một căn phòng nhỏ, xung quanh có rất nhiều đồ dùng cho việc cúng tế và xương cốt người… vv thoạt nhìn thì đây là nơi xếp đặt vật dụng dành cho tế tự, không mở cơ quan thì không vào được, nơi này coi như an toàn.
Hiện tại Maria đang lo lắng đi tới đi lui: “Rốt cục có chuyện gì xảy ra, vì sao Predator không bị tinh thần lực tảo miêu phát hiện? Tại sao lại như vậy? Nếu thế này thì chẳng phải chúng ta sẽ không có cách an toàn để lên được mặt đất sao? Hơn nữa lúc trước tên Sở Hạo còn nhấn mã Moore trên người J, phiên dịch ra thì là… ‘ở lối vào di tích có đặt đĩa tròn’. Vì sao chúng ta lại không thấy hắn làm việc ấy? Chị cũng không thể quét hình đến chỗ đó được sao?”
Sắc mặt Emily tái nhợt lắc đầu đáp: “Không được, trong di tích này tựa hồ có thứ gì đó gây hạn chế tinh thần lực tảo miêu, chị không thể quét hình xa đến vậy. Nếu như sử dụng quét hình thẳng tắp thì quả thực kéo dài được đến cửa vào di tích nhưng sẽ bỏ qua lợi thế quét hình toàn diện khiến không biết nên đi về hướng nào. Chúng ta cách cửa vào di tích quá xa…”
Maria buồn rầu vỗ vỗ trán, vừa đi tới đi lui vừa lẩm bẩm: “Tinh thần lực quét hình! Căn cứ vào chỉ số tinh thần lực của người sử dụng mà sinh ra một mảng tinh thần. Người đó có thể khống chế cái mảng này thành các loại hình dáng đặc biệt hoặc lấy chính bản thân hắn làm trung tâm rồi tỏa nó ra xung quanh. Trong phạm vi bao trùm đó, hết thảy mọi thứ đều trực tiếp hiện lên trong đầu. Một cách dùng khác là tụ tập thành tuyến để quét được xa hơn nhưng chỉ có thể cảm giác được những gì trên đường nó đi qua, tương đương với quét hình đại khái… Đáng giận, chị, không phải em trách cứ gì chị nhưng lúc trước sao lại không cường hóa thêm một ít tinh thần lực? Không nên tặng điểm thưởng cho Tom, hắn là cái thá gì chứ? Tên đần ấy, cả cái bộ dạng nhìn mà buồn nôn lúc hắn thấy chúng ta trần truồng nữa chứ, nếu không phải muốn có một cái khiên thịt thì đã không cần để ý đến hắn làm gì. Người như vậy mà chị cũng quan tâm sao?”
Emily cúi đầu, sắc mặt càng thêm tái nhợt, lời nói nỉ non: “Xin lỗi, chị chỉ là…”
“Chỉ là cái gì? Phế vật vô dụng! Ta sao lại có người chị như vậy chứ? Gien thấp kém chưa nói, ngay cả đầu óc cũng không tốt!” Maria càng nói càng tức, đến cuối cùng gần như nhảy dựng lên, hơn nửa ngày sau mới xả hết một hơi khí giận trong người, tiếp đó quay về chỗ cũ ‘đi tới đi lui’: “Được rồi, giờ có chửi nói gì cũng vô dụng, ai bảo chị là chị của em chứ… Xem ra ở cửa di tích Sở Hạo đã chôn cạm bẫy, tuy rằng không biết có thật hay không nhưng tốt nhất là tận mọi khả năng không bước vào đó. Huống hồ chúng ta không thể phát hiện Predator, mạo muội ra ngoài rất có thể sẽ bị giết chết… Tụ hợp với Sở Hạo, Trương Hằng, Ares, ván này tạm thời buông tha cho chúng, lần sau có cơ hội sẽ giết hết…”
“Chị! Em là người mạnh nhất! Trong học viện, em vượt qua đám thiên tài ở đó, ở thế giới luân hồi, em cũng phải là mạnh nhất!”
Nói xong, Maria xoay người đi về phía cơ quan trong phòng, song nàng không thấy được chính là Emily đang dùng ánh mắt oán độc nhìn theo, cùng với bàn tay siết chặt, móng tay đâm sâu vào thịt khiến một giọt máu tươi theo đó rớt xuống mặt đất…
(Đúng vậy, em vĩnh viễn là mạnh nhất, giống như trong cuộc thi cuối cùng lúc trước, luôn là mạnh nhất… Giẫm lên chị của ngươi để trở thành mạnh nhất, hay là…)
(Bị chị của ngươi đẩy lên làm người mạnh nhất? Ha ha…)


Vô Hạn Thự Quang
Zhttty
www.dtv-ebook.com
Quyển 4


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất