Chương 52_1: Tựa như đang nhìn thần!
Boong boong boong tranh! !
Giữa ánh mắt rung động của mọi người tại chỗ, chỉ thấy từng tên giang hồ hiệp khách, bội kiếm bên hông không ngừng run rẩy, ngân nga. Không chỉ có vậy.
Toàn bộ chung quanh Vạn Bảo Sơn Trang đều truyền đến âm thanh kiếm ngân này.
Âm thanh kiếm ngân này thanh thúy vô song, lúc đầu vẫn chỉ là lác đác một vài điểm, nhưng về sau lại hội tụ vào một chỗ.
Thì có một loại cảm giác vô biên, khủng bố! Rầm rầm!
Tiếng nuốt nước bọt liên tiếp truyền ra, dù Bi Tô Thanh Phong hạn chế hành động của mọi người, nhưng chút ít động tác vẫn có thể thực hiện.
Lục Lập Đỉnh chỉ cảm thấy bội kiếm của mình đang không ngừng rung động. Cái loại độ mạnh yếu này suýt chút nữa hất tung hắn xuống đất.
Đừng nói là hiện tại trúng Bi Tô Thanh Phong, chính là không trúng, hắn phỏng chừng mình cũng không khống chế được thanh trường kiếm không ngừng xao động này. Trên thực tế.
Không chỉ một mình hắn có loại cảm giác này. Trong mắt mọi người đều lộ vẻ rung động.
Vạn kiếm tề minh!
Dị tượng kinh người này giống như là kiếm Quân Vương lâm thế, vạn kiếm triều bái! Trong con ngươi xinh đẹp của Tiểu Long Nữ thoáng hiện tia sáng kỳ dị.
"Là phu quân ngày đó ở trong viện chợt hiển lộ cái thế tuyệt học!"
Các nàng nghĩ tới dị tượng kinh người ngày đó Tô Lâm vừa mới thu được Hạo Nhiên Kiếm Ý, vô cùng đáng sợ. Ngay từ đầu.
Mấy vị phu nhân của Tô Lâm liền chưa từng quá lo lắng.
Các nàng là người bên gối của Tô Lâm, đối với thực lực của Tô Lâm dù không hoàn toàn hiểu, nhưng tính tình của Tô Lâm cũng cực kỳ thấu hiểu. Thấy dáng vẻ không chút rung động nào của Tô Lâm.
Chúng nữ đều biết.
Tô Lâm tất nhiên nắm chắc phần thắng!
Tô Lâm chắp tay sau lưng, bình thản nhìn chăm chú vào Cưu Ma Trí trước mắt. Được vạn kiếm tề minh phụ trợ.
Nhất thời khiến Cưu Ma Trí cảm giác miệng lưỡi khô khốc.
Cái loại cảm giác bất an càng thêm mãnh liệt, khiến trái tim của hắn không ngừng co rút nhanh.
"Tô Minh chủ, hà tất như vậy? Tiểu Tăng đã quyết ý thối lui, không bằng bỏ qua chuyện này như thế nào, ngày sau Tiểu Tăng sẽ vì hành động hôm nay chịu nhận lỗi, coi như Tiểu Tăng thiếu Trang chủ một cái nhân tình, nếu sau này Trang chủ có chút sai phái, Tiểu Tăng tất nhiên tinh dạ chạy tới."
Nghe ra ý lùi bước trong giọng Cưu Ma Trí.
Trong mắt tất cả mọi người đều chấn động.
Đây chính là quốc sư Thổ Phiên nổi tiếng thiên hạ, Đại Luân Minh Vương, đường đường cao thủ tuyệt thế cấp bậc Đại Tông Sư. Mà lúc này.
Minh chủ nhà mình còn chưa xuất thủ, dĩ nhiên đã khiến Cưu Ma Trí khiếp đảm đến vậy. Thậm chí nguyện ý vô điều kiện vì Tô Lâm sai khiến một lần.
Để đổi lấy việc không phải động thủ.
Có thể tưởng tượng, Cưu Ma Trí sợ hãi đến mức nào.
Rất nhiều cao thủ Giang Nam Võ Lâm vô cùng may mắn, may mắn chính mình đã ôm được một cái đùi siêu cấp lớn như vậy. Còn Vương Ngữ Yên thì vô cùng tự hào.
Đây, chính là phu quân của mình!
Xưng là cái thế kỳ nam tử hoàn toàn không quá đáng!
Nhìn thần kinh căng thẳng đến cực hạn của Cưu Ma Trí, Tô Lâm cười nhạt: "Bỏ qua chuyện này? Minh Vương muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, sau này thế nhân sẽ nhìn ta Vạn Bảo Sơn Trang, nhìn ta Giang Nam Võ Minh thế nào!"
"Hôm nay Giang Nam Võ Minh ta mới thành lập, vừa lúc lấy bốn cái đầu lâu của ngươi tế cờ, lấy đó cáo thiên hạ, còn nhân tình của ngươi? Dù là nhân tình của Đại Tông Sư, cũng không đáng nhắc đến!"
Hắn liếc mắt, trong lời nói khinh thường Đại Tông Sư!
Rất nhiều cao thủ Giang Nam Võ Minh run rẩy không kiểm soát. Khí phách!
Quả thực quá khí phách!
Có Minh chủ ngang ngược như vậy, mọi người hận không thể ngửa mặt lên trời thét dài, để biểu đạt tình cảm kích động trong lòng. Sắc mặt Cưu Ma Trí khó coi vô cùng.
Nhưng cảm nhận được Kiếm Ý như có gai ở sau lưng, vạn kiếm tề minh càng thêm mãnh liệt, tôn lên Tô Lâm giống như Đế Vương trong kiếm, hắn không dám cứ vậy thối lui.
Nếu chỉ lo chạy trốn, nói không chừng sẽ bị miểu sát tại chỗ. Hắn hít sâu một hơi, đã triệt để từ bỏ mặt mũi, nói: "Tô Minh chủ võ công cái thế, Tiểu Tăng thán phục, nếu Tô Minh chủ nhất định bức bách, vậy hãy tuân thủ lời hứa trước đây, nếu Tiểu Tăng may mắn tiếp được một chiêu của Tô Minh chủ, ân oán giữa chúng ta sẽ xóa bỏ."
Trong lòng hắn vẫn còn mấy phần tự tin.
Tuy là cảm giác Tô Lâm bây giờ vô cùng đáng sợ, nhưng mình không đến mức một chiêu cũng không tiếp nổi.
Cưu Ma Trí chắp hai tay, trên người toát ra một cỗ khí tức trầm ổn, uyên thâm.
Từng luồng hỏa diễm cương khí không ngừng ngưng tụ, Cưu Ma Trí hạ quyết tâm, lát nữa mình sẽ kiệt lực phòng thủ.
Tô Lão thái công trừng mắt, trong lòng mắng Cưu Ma Trí vô liêm sỉ.
Tô Lâm cũng cười, không nói gì.
Không ai thấy hắn động tác như thế nào, khí thế cả người bỗng nhiên tăng vọt gấp mười lần. Đường hoàng, đại khí, trấn áp tất cả!
Cùng lúc đó.
Bên trong Vạn Bảo Sơn Trang, âm thanh kiếm ngân vốn đã cao vút đồng dạng phấn khởi gấp mười lần! Ngay sau đó.
Trong ánh mắt trợn tròn của mọi người, từng chuôi kiếm khí trong rung động rốt cuộc có được tự do. Từng chuôi kiếm khí phóng lên cao, như mây đen che trời, cá diếc sang sông, vô cùng đáng sợ.
Một mảnh đen kịt.
Kiếm khí sắc bén vô cùng tùy ý phát tiết, phảng phất đang cắt xé hư không đại địa.
Trong lòng mọi người đã triệt để rung động, đầu óc trống rỗng, trong mắt tràn ngập những thanh kiếm đáng sợ kia. Ai nấy đều khô miệng khô lưỡi, hoàn toàn mất khả năng suy nghĩ.
Cưu Ma Trí càng mồ hôi lạnh chảy ròng, đồng tử không tự chủ trừng lớn, áp lực chưa từng có bao phủ hắn, khiến hắn không biết phải ứng phó như thế nào.
Hắn cảm giác hàng ngàn hàng vạn đạo kiếm khí đáng sợ đang bao phủ lấy mình. Kiếm còn chưa đến.
Kiếm khí, Kiếm Ý đáng sợ kia đã ập tới trước một bước.
Hỏa diễm cương khí cực kỳ đậm đặc quanh thân cũng không đỡ nổi sát phạt của kiếm khí, dưới tăng bào, những vết máu tinh mịn đã hiện lên. Giữa hai lông mày, da thịt xé rách, máu tươi tràn ngập ánh mắt.
Ánh mắt đã biến thành một đoàn huyết sắc mơ hồ.
Tô Lâm không có chút thương hại nào, dám đến nhà mình làm càn. Lấy chết chuộc tội!
"Đi!"
Tô Lâm khẽ thở ra một âm thanh, như tiếng sấm nổ tung bên tai Cưu Ma Trí. Hắn nỗ lực trừng lớn hai mắt, thấy từ trong tầm mắt huyết sắc mơ hồ.
Boong boong boong! !
Kiếm khí ré dài, vạn kiếm gào thét!
Một mảnh kiếm khí dày đặc dưới sự thúc đẩy của Hạo Nhiên Kiếm Ý, mỗi một chuôi đều đủ sức so sánh với thần binh lợi khí. Lúc này gào thét mà đến, hóa thành thác lũ kiếm khí, vô cùng đáng sợ.
"Cho ta ngăn cản! Ngăn cản a!"
Nhìn dòng lũ khủng bố gào thét mà đến, Cưu Ma Trí điên cuồng vận nội lực hét lên, suốt đời sở học đều đem ra thử. Thậm chí trong nguy cơ sinh tử đáng sợ này.
Hắn cảm giác bình cảnh của mình dường như có chút buông lỏng. Nhưng.
Tất cả đều vô ích.
Mặc cho cương khí của hắn hùng hậu đến đâu, dòng thác kiếm khí sắc bén không gì sánh nổi, như xé rách một tờ giấy trắng, dễ dàng oanh phá tất cả.
Hô hô hô! ! Từng chuôi kiếm khí gào thét.
Cưu Ma Trí bị bao phủ hoàn toàn, trong lúc mơ hồ, mọi người nghe được tiếng nói nhỏ tuyệt vọng.
"Thiên..."
Tô Lâm biết, hắn nhận ra mình đã đăng lâm Thiên Nhân chi cảnh. Đáng tiếc thậm chí không đủ để đọc hết ba chữ Thiên Nhân cảnh.
Đã bị dòng thác kiếm khí kinh khủng này cắn nuốt.
Từng chuôi kiếm khí phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn, trở về vỏ kiếm của chủ nhân mình. Mọi người như vừa tỉnh khỏi giấc mộng, ngốc ngốc nhìn thanh kiếm của mình.
Trên thân kiếm có máu. Máu của Đại Tông Sư!
Nhìn về phía nơi Cưu Ma Trí đứng yên, không có gì cả, chỉ để lại huyết vụ mỏng manh đang tràn ngập. Đừng nói là toàn thây, ngay cả một chút dấu vết cũng không lưu lại.
Tê! !
Trong lòng mọi người đồng loạt hít ngược một hơi lãnh khí, quả thực không dám tin vào mắt mình! Đây chính là đường đường Đại Tông Sư!
Lại bị Minh chủ đại nhân miểu sát trong một chiêu! Chuyện này sao mà đáng sợ.
Nhưng vừa nghĩ tới Tô Lâm vừa rồi khống chế vạn kiếm với tư thái vô địch Quân Lâm Thiên Hạ, mọi người lại cảm thấy đó là chuyện đương nhiên. Sự sùng kính trong lòng Lục Lập Đỉnh đã sớm lên đến tột đỉnh.
Nếu có thể hành động, thậm chí hận không thể dập đầu mấy cái để tỏ lòng tôn kính.
"Võ công của Minh chủ đại nhân thâm bất khả trắc, chỉ sợ Ngũ Tuyệt cũng chưa hẳn là đối thủ của Minh chủ!"
Trên thực tế.
Ý tưởng của Lục Lập Đỉnh không phải là cá biệt. Không ít người có ý nghĩ như vậy…