Chương 36: Hỏa Vũ Toàn Phong kiếm pháp, Đệ Thập Nhị Tầng!
Theo sáu cỗ nội lực dũng mãnh tràn vào cơ thể, Đan Dương Tử Mã Ngọc trong khoảnh khắc liền cảm giác khí tức trong cơ thể tăng vọt, phảng phất được ánh sáng từ các vì sao Bắc Đẩu gia trì, toàn thân tràn đầy kình khí cường đại, cảm giác cường đại này mang đến cho hắn sự tự tin vô cùng lớn.
Vị chưởng giáo đời thứ hai của Toàn Chân giáo gào lên một tiếng, chiếc đạo bào rộng lớn tung bay theo gió, mũi kiếm sắc bén nhắm thẳng vào Tô Lưu.
"Tô đạo hữu, xin hãy đón đỡ một kiếm của ta!"
Nói xong, Mã Ngọc cầm kiếm đâm tới, hướng về phía Tô Lưu.
Chỉ thấy người khoác trên mình ánh sao, thần sắc trang nghiêm, trong đôi mắt là thần quang trong trẻo, Chân Khí hùng hậu của bậc Đại Tông Sư dồn vào trường kiếm, khiến thân kiếm rung lên ong ong, phát ra tiếng minh âm thanh như sấm rền cuồn cuộn.
Kiếm khí mãnh liệt, như ngân hà cuộn ngược, ánh sao Bắc Đẩu, hạo hạo đãng đãng tuôn trào ra, xoay mình hướng về phía Tô Lưu trên không trung, hóa thành Hỏa Phượng giáng xuống.
Trường Hồng Hỏa Phượng cùng Bắc Đẩu Kiếm Khí đụng nhau, nhất thời bùng nổ.
Thình thịch! ! !
Trường Hồng Kiếm cùng Tùng Văn cổ kiếm trong không trung không chút khoa trương hung hăng va chạm, kiếm khí bén nhọn như hóa thành cơn bão lan tỏa ra bốn phương tám hướng, chỗ đi qua không gì không phá, ngay cả trăm năm gạch xanh lát trên mặt đất cũng bị kiếm khí cuồng phong đó nghiền nát thành bột mịn.
Trong phạm vi mười trượng, mọi thứ đều bị phá hủy tan hoang.
Thậm chí rất nhiều đệ tử Toàn Chân giáo ở ngoài phạm vi hơn mười trượng cũng cảm nhận được từng đợt đau đớn truyền đến trên người.
Nhìn lấy mặt đất phảng phất như bị cạo đi ba tấc, đám người không khỏi nuốt khan, nhìn về phía thân ảnh áo trắng kia với ánh mắt lộ rõ vài phần kính sợ.
Một mình đấu với Toàn Chân Thất Tử, không hề rơi vào thế hạ phong.
Uy thế như vậy, cho dù là đối với đệ tử Toàn Chân vốn mang lòng oán hận, cũng không khỏi cảm thán một tiếng.
Võ công của yêu đạo này, quả thực có chút đáng sợ!
Mà lúc này, Tô Lưu cầm kiếm đứng đó, ánh mắt thanh lãnh, đáy mắt mơ hồ hiện lên vài phần chiến ý nóng bỏng.
Vừa rồi trong cuộc chiến, hắn cũng không hề chiếm được chút tiện nghi nào.
Tô Lưu đưa mắt nhìn về phía Toàn Chân Thất Tử, nhìn lấy đội hình đứng như Bắc Đẩu Thất Tinh, cười khen:
"Thú vị, đây chính là Thiên Cương Bắc Đẩu kiếm đại trận do Vương Trùng Dương sáng tạo sao? Quả nhiên có chút bất phàm!"
Vương Trùng Dương xứng đáng với danh xưng Trung Thần Thông.
Bộ Thiên Cương Bắc Đẩu đại trận này quả thực vô cùng huyền diệu, không chỉ các vị trí Thiên Cương Bắc Đẩu tương hợp một cách tự nhiên, mà trong đó còn ẩn chứa quy tắc biến hóa Âm Dương, không chỉ có thể tụ hợp lực lượng của bảy người thành một thể, mà còn có thể lấy thế của Bắc Đẩu Thất Tinh để lẫn nhau gia trì.
Cái Toàn Chân Thất Tử này tuy được coi là cao thủ cấp bậc Tông Sư, nhưng nếu không có sự trợ giúp của trận pháp Thiên Cương Bắc Đẩu hôm nay, cho dù bảy người cùng ra tay, Tô Lưu cũng có lòng tin trong vòng 30 hiệp có thể hạ gục họ.
Nhưng hôm nay bảy người đã thành lập trận pháp, đã đủ để hắn có một trận chiến sảng khoái.
Cũng chính vì vậy, vừa rồi trong cuộc giao tranh, Tô Lưu mới không hề chiếm được tiện nghi.
"Chỉ dựa vào Trường Hồng Kiếm pháp, e rằng khó lòng phá trận."
Tô Lưu khẽ vuốt trường kiếm, trong hai mắt mơ hồ có chiến ý cháy hừng hực, lẩm bẩm nói: "Xem ra ta cũng phải xuất ra chút bản lĩnh thực sự."
Lời còn chưa dứt, một tiếng hét to chợt vang lên.
"Đến mà không trả lễ thì không hay!"
"Các ngươi cũng tới nói tiếp gia một kiếm!"
Trong tiếng thét dài, Tô Lưu nhún người nhảy lên, người như tiên bay, phảng phất như một đóa mây trắng nhẹ nhàng bay lên.
"Hỏa Vũ Toàn Phong kiếm pháp, Đệ Thập Nhị Tầng!"
Sau khi đột phá Tông Sư, Tô Lưu cũng đã lĩnh ngộ Hỏa Vũ Toàn Phong kiếm pháp đến cảnh giới Đệ Thập Nhị Tầng.
Uy lực của nó, so với lúc trước, đã mạnh mẽ hơn gấp mấy lần!
Một kiếm đã ra, giữa thiên địa, nhất thời vang lên một trận âm thanh như rồng ngâm hổ gầm.
Trường Hồng Kiếm trên mình rực rỡ ánh vàng.
Một kiếm này như Trường Hồng, như Liệt Dương, như Hỏa Vũ, như gió xoáy, nhanh như tia chớp, động như sấm sét đánh.
Cảm nhận được luồng nhiệt nóng bỏng như thiêu đốt táp vào mặt, Mã Ngọc trong lòng đột nhiên phát lạnh, tim đập không khỏi trở nên dồn dập.
Ngay cả khi mang trong mình lực lượng của sáu người còn lại, nhất thời có được thực lực ngang ngửa Đại Tông Sư, hắn vẫn cảm nhận được một áp lực to lớn.
Thậm chí là nguy cơ sinh tử cận kề!
"Không ổn, một kiếm này có chút cổ quái!"
Mã Ngọc sắc mặt có chút tái nhợt, tóc mai mơ hồ chảy ra vài giọt mồ hôi lạnh.
Nhưng sự việc đã đến nước này, liền không còn đường lui.
"Liều rồi!"
"Chư vị sư đệ, cũng xin giúp ta một tay!"
Toàn Chân Lục Tử còn lại cùng quát lên:
"Là!"
Tiếp theo một cái chớp mắt, lực lượng của bảy người lại hội tụ làm một thể.
"Kiếm tới!"
Theo tiếng quát lạnh vang lên, bảy chuôi bảo kiếm cũng rời khỏi tay, phảng phất như sao băng xuyên toạc trong không trung, ánh kiếm lạnh lùng phân hóa thành Thất Tinh, đem Tô Lưu lồng vào trong kiếm trận, sát ý lạnh lẽo lan tràn ra, vô số đạo kiếm quang thanh lãnh như mưa giông chớp giật tuôn trào xuống.
Nhưng tất cả những điều này, dưới Hỏa Vũ Toàn Phong kiếm pháp Đệ Thập Nhị Tầng của Tô Lưu, đã định trước đều là vô ích.
Xuy xuy!
Tô Lưu cất tiếng kêu trong trẻo, lập tức kiếm xuất như long!
"Phá!"
Trong khoảnh khắc, phía chân trời đã xuất hiện hàng ngàn hàng vạn đạo hỏa hồng kiếm ảnh.
Luồng nhiệt nóng bỏng như lửa cháy cuồn cuộn mang theo cơn lốc cuồng bạo, bộc phát ra sức hủy diệt đáng sợ khiến người ta tuyệt vọng, hóa ra là dẫn động âm thanh sấm sét vang dội, phảng phất như một trận Hỏa Diễm Phong Bạo, hướng về bốn phương tám hướng lan tỏa.