“Ta nói thật đấy!” Diệp Vô Ưu làm ra vẻ vô tội: “Sư phụ tỉ tỉ, chỗ này
quả thật to hơn một chút mà, đây là công lao của ta, tỉ phải cảm ơn ta
đấy!”
“Ngươi cút đi cho ta!” Lãnh Tâm m cuối cùng nhịn không nổi, giận giữ quát. Diệp Vô Ưu cả người bị quăng ra xa.
“Diệp Vô Ưu, ta cảnh cáo ngươi, đừng nghĩ rằng ngươi có thể làm với ta như vậy. Chọc giận ta, ai ta cũng dám giết!”
“Sư phụ tỉ tỉ, đừng giận mà, tức giận không tốt cho sức khoẻ đâu. Hơn nữa
phụ nữ mà hay tức giận sẽ không đẹp đâu!” Diệp Vô Ưu không bị Lãnh Tâm m đe doạ vẫn cười hì hì nói. Có điều bây giờ hắn ta không dám ôm nàng lần nữa.
“Ta hỏi ngươi một lần nữa.” Lãnh Tâm m hít một hơi, nỗ lực
để bản thân bình tĩnh lại: “ Ngươi biết vì sao Hoa Vân La muốn đi Tản
Tiên môn không?”
“Sư phụ tỉ tỉ, tỉ không biết sao? vậy vì sao tỉ