Chương 1156: Trĩ Thạch cùng ba đại cấm địa.
Người ta chỉ xem Dương Khai nhiều tiền đốt chơi, mua thứ hiếm lạ về sưu tầm, chỉ có Vũ Y cùng Dương Viêm hiểu rõ Dương Khai sẽ không vì nguyên nhân này. Bởi vì khi đệ tử Tụ Bảo Lâu đưa hòn đá đến, biểu tình của Dương Khai kích động rất rõ ràng, còn có một chút cổ quái không nói ra được.
Một lát sau, có cô gái mặc cung trang của Tụ Bảo Lâu đưa khối đá lạ vào phòng Bính số 13, Dương Khai đưa 150 ngàn thánh tinh, thích thú thưởng thức khối đá này, thế mới thu vào nhẫn không gian.
Dương Viêm kề lại gần, nhỏ giọng hỏi: - Huynh biết đây là thứ gì?
- Không biết.
Dương Khai lắc đầu.
- Không biết huynh còn mua nó? Dương Viêm trợn trắng, hết biết nói gì.
- Tuy rằng huynh không biết nó là gì, nhưng huynh biết có chỗ dùng nó. Dương Khai nghiêm mặt nói, nếu không biết nó có chỗ dùng, làm sao Dương Khai lại mua nó. 150 ngàn thánh tinh thượng phẩm không phải con số nhỏ, coi như bây giờ có tiền đi nữa cũng không thể phung phí như vậy.
- Huynh có chỗ dùng? Dương Viêm nhíu mày, bỗng nhiên khẽ hô: - Huynh có Kỳ Trùng Dị Trĩ?
- Kỳ Trùng Dị Trĩ? Dương Khai không hiểu nhìn nàng, trong lòng khẽ động, khẽ nói: - Có phải muội cũng biết tảng đá này để làm gì?
Dương Viêm khẽ gật đầu.
Dương Khai kinh ngạc không thôi, ngay cả rất đông đại sư giám định Tụ Bảo Lâu cũng không nhìn ra được lai lịch của tảng đá quái lạ này, ở chỗ này có đông đảo cường giả cũng không nhìn ra dấu vết gì, Dương Viêm mới bao nhiêu tuổi, làm sao lại nhận ra?
Hơn nữa nàng còn là luyện khí sư Hư cấp, còn là đại sư trận pháp, cô nàng này toàn thân đều toát ra thần bí.
Đã sớm đoán được Dương Viêm là người có chuyện xưa, hiện giờ xem ra quả là thế.
- Rốt cuộc hòn đá này là gì? Dương Khai nhỏ giọng hỏi, Vũ Y cũng nghiêng tai lắng nghe.
- Trĩ Thạch! Dương Viêm nói 2 từ. - Không có tác dụng với ai, chỉ có thể dùng để bồi dưỡng Kỳ Trùng Dị Trĩ. Nó là thứ rất hiếm, bình thường khó gặp, bên trong tích lũy năng lượng kỳ diệu. Loại năng lượng này không thể dùng để luyện khí, võ giả cũng không thể hấp thu. Nhưng một khi cho Kỳ Trùng Dị Trĩ nằm trên đó, sẽ làm nó trưởng thành nhanh chóng, cho nên muội mới hỏi có phải huynh có Kỳ Trùng Dị Trĩ.
Dương Khai bừng tỉnh hiểu ra, thế mới hiểu sao lúc khối đá lạ này xuất hiện, Phệ Hồn Trùng vẫn đang ở trên bảo đảo sáu màu trong thức hải của mình đột nhiên trở nên náo loạn hưng phấn.
Phệ Hồn Trùng là dị trùng thượng cổ, tự nhiên coi như một loại Kỳ Trùng Dị Trĩ. Ban đầu Phệ Hồn Trùng lấy được ở Thông Huyền đại lục, vẫn nằm yên trên bảo đảo sáu màu trong thức hải của Dương Khai, Lục Thải Ôn Thần Liên nuôi dưỡng.
Năm đó khi mới có chúng, chúng cũng không quá mạnh, chỉ là vô địch dưới Nhập Thánh Cảnh, võ giả Siêu Phàm Cảnh mà bị bọn chúng xâm nhập thức hải, lập tức sẽ chết ngay.
Sau đó trải qua một lần cắn nuốt biến dị quy mô lớn, lại được Lục Thải Ôn Thần Liên nuôi dưỡng nhiều năm, Phệ Hồn Trùng đã mạnh hơn nhiều, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn đối phó được võ giả Nhập Thánh Cảnh. Thánh Vương Cảnh có thể thoải mái tiêu diệt chúng, theo thực lực của Dương Khai tăng lên, những Phệ Hồn Trùng này đã không còn chỗ dùng nữa.
Dương Khai cũng không từ bỏ chúng, vẫn tùy ý để chúng sinh sôi phát triển.
Nếu không phải hôm nay khối Trĩ Thạch này xuất hiện, khiến cho Phệ Hồn Trùng đột nhiên có phản ứng bất thường, thậm chí Dương Khai còn quên mất sự tồn tại của chúng.
Chính vì Phệ Hồn Trùng hưng phấn, Dương Khai mới không lộ dấu tích mua lấy Trĩ Thạch.
Bây giờ nghe Dương Viêm giải thích, Dương Khai lập tức hiểu được mình mua trúng bảo vật, 150 ngàn thánh tinh này không uổng. Nếu như Trĩ Thạch thật có thể khiến Phệ Hồn Trùng tiến hóa thăng cấp nữa, có thể để chúng đối phó Thánh Vương Cảnh, đối phó Phản Hư Cảnh, vậy chúng sẽ có tác dụng rất lớn.
- Huynh có Kỳ Trùng Dị Trĩ gì? Dương Viêm tò mò hỏi.
- Trở về rồi nói cho muội. Dương Khai cười thần bí.
Dương Viêm quái dị nhìn hắn, cũng không nói nữa.
- Mau nhìn kia, Song Xoa Thứ đã đưa ra đấu giá! Bỗng nhiên Vũ Y hưng phấn hô lên, tốt xấu xì nàng cũng biết không được tiết lộ là Dương Viêm luyện chế, cho nên không dám gọi tên Dương Viêm.
Dương Khai cùng Dương Viêm liền nhìn lên đài cao, quả nhiên thấy được Song Xoa Thứ long trọng ra sân, lại còn không chỉ một món bí bảo Hư cấp này.
Một loạt 12 cô gái mặc kiểu cung nữ, mỗi người nâng một cái khay ngọc, trên mỗi khay ngọc đều đặt một món bí bảo, toàn là Hư cấp hạ phẩm. Quầng sáng lưu chuyển linh khí lan tràn, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Mỹ phụ Đấu giá sư lại mỉm cười nói: - Vật đấu giá đợt này, mọi người đều đã thấy rõ. Không sai, chính là 12 món bí bảo Hư cấp hạ phẩm. Các vị ngồi đây cũng hiểu, không bao lâu nữa Lưu Viêm Sa Địa, một trong ba đại cấm địa U Ám Tinh sẽ mở ra, đây là đại cơ duyên mấy trăm năm mới gặp một lần. Muốn vào Lưu Viêm Sa Địa nhất định phải có đủ thực lực, chẳng những phải có đủ thực lực, còn phải có trang bị hoàn mỹ. Mà 12 món bí bảo Hư cấp hạ phẩm này chính là do Tụ Bảo Lâu cố ý thu thập chuẩn bị cho Lưu Viêm Sa Địa sắp mở ra, là để cho các vị tăng thêm thủ đoạn hộ mệnh tìm bảo vật. Số lượng bí bảo Hư cấp trên U Ám Tinh không nhiều, Tụ Bảo Lâu vì sưu tầm 12 món bí bảo này cũng phải hao tốn tâm huyết, chết rất nhiều đệ tử...
Mỹ phụ Đấu giá sư thao thao không ngừng trên đài cao, Dương Khai nhíu mày, nhìn sang Vũ Y, tò mò hỏi: - Cái gì là ba đại cấm địa?
Vũ Y hé môi cười: - Huynh mới đến U Ám Tinh chưa lâu, tự nhiên chưa nghe nói qua. Ba đại cấm địa này đều là tồn tại hung dang vang xa trên U Ám Tinh, mọi người nghe mà biến sắc. Chỗ đầu tiên là Lưu Viêm Sa Địa mà cô ta đã nói, diện tích rộng không biết bao nhiêu, quanh năm bị nhiệt độ cao bao phủ, ngay cả màn hơi nóng bên ngoài cũng không phải sức người có thể cản nổi. Từng có cường giả Phản Hư Cảnh cậy vào thực lực cao cường, muốn xông vào Lưu Viêm Sa Địa tìm bảo vật, nhưng dù thực lực hắn có cao đi nữa, chuẩn bị đầy đủ thế nào, vừa mới vào Lưu Viêm Sa Địa liền bị hòa tan, ngay cả bí bảo của hắn cũng tan chảy hết.
- Lợi hại như thế? Dương Khai kinh hãi.
- Phải, đó chỉ là nhiệt độ bên ngoài, nghe nói đi vào bên trong, ngay cả Hư Vương Cảnh cũng không chống đỡ nổi. Tuy nhiên đây chỉ là nghe đồn, trên U Ám Tinh không có Hư Vương Cảnh, không ai biết Hư Vương Cảnh có năng lực cỡ nào. Vũ Y cười duyên.
- Sao nữ nhân kia lại nói Lưu Viêm Sa Địa sắp mở ra? Dương Khai cau mày, nếu như Lưu Viêm Sa Địa thật là chỗ đi vào chết chắc, ai lại ngu ngốc chạy vào trong đó? Không có ai ngại mình sống quá lâu.
- Bởi vì chỗ đó cứ cách một thời gian, uy lực nhiệt độ cao sẽ giảm mạnh. Thời gian này không cố định, có thể mấy chục năm, có thể là mấy trăm năm. Một khi màn nhiệt độ cao yếu đi, võ giả có thể đi vào trong, muội đã xem trong điển tịch gia tộc, dường như Lưu Viêm Sa Địa mở ra lần trước đã là chuyện 400 năm trước, cho nên trong đó đã có 400 năm không ai đi vào.
Ánh mắt Dương Khai sáng ngời, chỗ mà 400 năm không người đi vào, thật là che giấu bao nhiêu thứ tốt chứ? Khó trách mỹ phụ Đấu giá sư kia nói đây là cơ duyên bằng trời.
Dương Khai lại biết, có rất nhiều thiên tài địa bảo đều thích sinh trưởng trong môi trường nóng bức, càng nóng lại càng sinh trưởng mạnh, nói không chừng trong Lưu Viêm Sa Địa có những thứ đó.
Tuy nhiên làm hắn động lòng không phải là những thiên tài địa bảo này, mà là ở trong nhiệt độ cao đó, vậy thích hợp cho hắn luyện hóa Huyền Âm Quỳ Thủy.
Tông Ngạo trên Vũ Bộc Tinh đã từng nói, muốn luyện hóa Huyền Âm Quỳ Thủy, nhất định phải tìm được chỗ có nhiệt độ cực cao.
Hắn có hơn 20 giọt Huyền Âm Quỳ Thủy, vật liệu luyện hóa Huyền Âm Quỳ Thủy cũng đã gom đủ, hiện tại chỉ còn tìm chỗ thích hợp là được. Lưu Viêm Sa Địa chắc chắn là chỗ phù hợp yêu cầu của hắn.
Chỉ cần luyện hóa được một giọt, thực lực của hắn nhất định có thể tiếp tục tăng lên.
Vũ Y tiếp tục nói: - Cấm địa là thứ hai là Đế Uyển, nghe nói chỗ đó từng là hậu hoa viên của Tinh Vực Đại Đế.
Dương Khai cả kinh: - Tinh Vực Đại Đế?
- Không sai, một nhân vật hùng mạnh trong truyền thuyết, nghe nói ở rất nhiều năm trước, toàn bộ Hằng La Tinh Vực là do một vị Tinh Vực Đại Đế nắm giữ. Đáng tiếc không biết sao, vị Tinh Đế này biến mất, không ai biết hắn đi nơi nào.
Trong lòng Dương Khai nổi sóng, trước kia hắn có nghe qua lời đồn về Tinh Đế, khi ở Huyền Không đại lục đã nghe Thần Đồ nói qua. Khi đó hắn còn không chú ý, cảm thấy cái gọi là Tinh Đế chỉ là bịa đặt ra, nhưng bây giờ xem ra, có lẽ thật sự có kỳ nhân. Bởi vì ngay cả hành tinh tu luyện hoang vu như U Ám Tinh cũng có truyền thuyết như vậy, sẽ không phải những lời không căn cứ.
Tinh Đế đó, quản lý cả một tinh vực, vậy thì lực lượng hùng mạnh đến cỡ nào?
Đừng nói Tinh Đế, ngay cả Tinh Chủ, Dương Khai cũng chưa thấy qua, chỉ biết muốn làm Tinh Chủ thì tối thiểu cũng phải có tu vi Hư Vương Cảnh, còn phải mạo hiểm đi dung hợp căn nguyên tinh tú. Một khi thất bại, Hư Vương Cảnh cũng chỉ có một chữ chết.
- Lưu Viêm Sa Địa vẫn luôn tồn tại, chỉ là không ai tiến vào. Nhưng mà Đế Uyển lại ẩn hiện vô tung, không ai biết nó ở đâu, ngẫu nhiên chợt hiện, dẫn tới không ít người đi vào, lại không ai có thể sống đi ra. Chỉ có ở những tình huống đặc biệt, Đế Uyển mới có thể ổn định lại, một khi ổn định, vậy sẽ là một hồi cơ duyên bằng trời!
Dương Khai nghe mà tâm tình kích động, hậu hoa viên của Tinh Đế, làm người ta vừa nghe là biết ngay bên trong có vô số thiên tài địa bảo, dẫn dụ vô số người thèm khát.
- Cấm địa thứ ba là ở trên biển, một hòn U Hồn Đảo, cũng cực kỳ hung hiểm. Nếu nói Lưu Viêm Sa Địa vẫn luôn tồn tại, Đế Uyển ngẫu nhiên chợt hiện, vậy U Hồn Đảo quả thật không có dấu vết để tìm. Không ai thấy nó, cũng không có ai tìm được nó, người thấy nó đều đã chết. Vũ Y nói mà âm khí tràn lan, khiến cho Dương Viêm không khỏi rùng mình, lá gan của cô nàng này luôn rất bé.
- Nếu chưa ai thấy, vậy làm sao người ta biết đó là U Hồn Đảo? Dương Khai nhíu mày ba đại cấm địa, hắn cảm thấy chỗ này không đáng tin nhất.
Vũ Y cười nhạt: - Nếu tồn tại tức là hợp lý, nếu mọi người đều biết U Hồn Đảo, vậy nó nhất định là tồn tại.
Dương Khai không dây dưa vấn đề này, tuy nhiên Lưu Viêm Sa Địa sắp mở ra lại làm cho hắn rất hưng phấn, không chỗ nào thích hợp để luyện hóa Huyền Âm Quỳ Thủy hơn chỗ này.
Tông Ngạo đã nói, lúc luyện hóa Huyền Âm Quỳ Thủy, chỉ cần ở trong phạm vi chịu đựng của mình, nhiệt độ môi trường càng cao càng tốt. Nhiệt độ càng cao, càng có thể kích hoạt lực lượng của Huyền Âm Quỳ Thủy.
Đến lúc đó có nên đi một chuyến hay không? Dương Khai âm thầm tính toán.