Chương 1924: Chư cường tụ tập
Nghe Quỷ Tổ nói như vậy, Diệp Tích Quân cũng nhẹ nhàng gật gật đầu: - Giờ này U Ám Tinh quả thật có chút không giống với mấy chục năm trước, chỉ có điều loại thay đổi này là hoàn thành trong vô thức, ít có người nào phát hiện, mà lần này lại rất rõ ràng!
- Điều này nói lên tiểu tử kia đã tiến bộ to lớn, có thể đột phá đến Hư Vương tam tầng cảnh cũng nói không chừng! Quỷ Tổ toét miệng cười, bị bao phủ trong màn sương đen, làm cho lão thoạt nhìn có chút âm trầm.
Tinh Chủ thực lực tăng lên càng nhanh, tinh tú đối ứng có thể chiếm được chỗ tốt cũng càng lớn, giữa hai bên là thuộc loại quan hệ cùng vinh cùng nhục.
- Hư Vương tam tầng cảnh sao... Diệp Tích Quân tự lẩm bẩm một tiếng, cũng không biết tới khi nào mình mới có thể đột phá đến cảnh giới này đây?!.
So với bất kỳ kẻ nào Diệp Tích Quân đều khát vọng đi tới Tinh Giới, bởi vì ở trong Tinh Giới, có Tinh Không Đại Đế Duong Viêm!
Lần trước Đại Đế rời đi, bà không thể đi theo, bà luôn hối hận vì chuyện này.
Động tĩnh trong hư không xa vời kia, không đơn giản chỉ có hai người Diệp Tích Quân, Quỷ Tổ phát hiện, mà vô số người trên U Ám Tinh đều nhận ra.
Tô Nhan, Hạ Ngưng Thường, Tiền Thông ba vị Hư Vương Cảnh này thì không cần nói nhiều, cảm giác của bọn họ nhạy cảm hơn rất nhiều so với các võ giả khác; còn có các Phản Hư Cảnh cũng đều ánh mắt nhìn lên trời cao, nhưng không thấy được tình huống nhiều lắm, chỉ thấy từng đạo năng lượng cầu vồng rực rỡ xuyên qua lại từ chỗ sâu trong Tinh Vực, rơi vào các nơi U Ám Tinh, làm phong phú linh khí thiên địa cho U Ám Tinh.
Trong Tử Vực xa xôi, Dương Khai cả người trần trụi, đứng sừng sững giữa hư không, đứng tại chỗ với vẻ mặt cổ quái, cau mày không dứt.
Hắn cũng không biết rõ bây giờ mình là tình huống gì.
Mấy năm qua luôn luôn tu luyện, cảm ngộ đế uy, cảm ngộ pháp tắc ở trong Tử Vực. Thậm chí ngay cả một quả Hư Niệm Tinh kia đều sử dụng.
Hắn vốn nghĩ mình có thể đột phá đến trình độ Hư Vương tam tầng cảnh!
Nhưng không biết vì sao, luôn còn kém một đường, dẫn tới tu vi của hắn cứ dừng ở Hư Vương lưỡng tầng cảnh đỉnh phong.
Đặc điểm rõ rệt nhất, là trong cơ thể hắn cũng không có ngưng luyện ra Hư Niệm Tinh thuộc về mình!
Hư Niệm Tinh là tinh hoa cùng cảm ngộ tu luyện cả đời của võ giả Hư Vương Cảnh, không có Hư Niệm Tinh thì không phải là cường giả Hư Vương tam tầng cảnh.
Tu vi tuy rằng không thể làm ra đột phá, nhưng ở dưới áp lực cường đại của Tử Vực, Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm của hắn lại đột phá. Trong chí bảo ngũ hành, trừ Thái Dương Chân Tinh ra, các vật liệu khác đều bị hắn hấp thu tiêu hao hết sạch.
Ngoài ra, vực tràng của hắn cũng tương đương với cảnh giới đại thành!
Cho nên mặc dù không có đột phá cảnh giới, Dương Khai cũng cảm giác mình cường đại hơn rất nhiều so với trước khi bế quan.
- Cơ duyên còn không tới sao? Còn kém thứ gì?
Dương Khai nghĩ không thông.
Con đường võ giả đi, nhất định phải trải qua đủ loại đau khổ, mọi sự không thể cưỡng cầu. Cho nên lần này tuy rằng không thể đột phá, nhưng hắn cũng không có tâm nguội ý lạnh, lòng tự tin của hắn không thể kém so với bất kỳ ai... người khác có thể tấn thăng Hư Vương tam tầng cảnh, hắn cũng có thể, chỉ có điều còn cần một chút thời gian mà thôi.
"Quên đi, tạm thời trước cứ như vậy! Dù sao với thực lực ta bây giờ cũng không kém bao nhiêu so với những người kia, dư sức đánh thông con đường đi tới Tinh Giới!"
Dương Khai rất nhanh buông lỏng tâm tình, từ trong nhẫn không gian lấy ra một bộ quần áo mới tinh mặc vào, thân hình thoắt một cái, trực tiếp vượt qua mấy chục vạn dặm khoảng cách, quay trở về U Ám Tinh.
Thân là Tinh Chủ, chuyện như vậy với hắn quả thực dễ như trở bàn tay.
Trở về tông, Dương Khai cũng không làm kinh động nhiều người lắm, chỉ gặp mặt một lần với các thân nhân của mình.
Mấy ngày sau, hắn mang theo hai người Tô Nhan, Hạ Ngưng Thường thông qua pháp trận không gian siêu cấp rời U Ám Tinh.
................
Kế tiếp một năm, không có ai biết hành tung của hắn.
Một năm, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn lắm.
Một năm sau một ngày kia, pháp trận không gian siêu cấp ở Lăng Tiêu Tông bỗng nhiên sáng lên hào quang trắng mờ mịt, rồi từ trong ánh sáng lộ ra hai bóng người.
Diệp Tích Quân, Quỷ Tổ đã sớm chờ tại đây, trong hai người đến, Diệp Tích Quân nhìn một người nam nhân hùng tráng trong đó, thi lễ một cái, lên tiếng hỏi: - Các hạ là Ngả Âu hội trưởng Hằng La Thương Hội?
Nam nhân kia khẽ gật đầu, mỉm cười nói: - Chính là Ngả mỗ!
- Diệp Tích Quân Lăng Tiêu Tông, ra mắt Ngả Âu hội trưởng!
- Thì ra là Diệp trường lão, ngưỡng mộ đại danh đã lâu! Ngả Âu vội vàng ôm quyền, ông cũng là từ nơi Dương Khai biết tình huống của Lăng Tiêu Tông bên này.
Diệp Tích Quân lại nhìn về phía một người khác, mỉm cười nói: - Vậy vị này là Long Thiên Thương Long tiền bối!
- Không dám! Long Thiên Thương thái độ ôn hòa, đồng dạng đáp lễ.
- Hai vị tới sớm một chút rồi! Quỷ Tổ ở một bên cười hắc hắc nói.
Ngả Âu cùng Long Thiên Thương ánh mắt chợt nghiêm túc, đồng thời để mắt tới Quỷ Tổ. Tuy rằng khí tức của Quỷ Tổ làm người ta có chút không thư thái, nhưng hai người đều biết, đây là một vị cường giả có thể ngồi ngang hàng với mình, đều là tu vi Hư Vương tam tầng cảnh cường đại.
Lập tức cũng không dám sơ suất, rối rít hàn huyên một phen.
- Dương Khai tiểu tử kia đâu? Làm sao không ở chỗ này đón tiếp? Ngả Âu có vẻ không vui lắm, dù sao trên danh nghĩa mình là nhạc phụ của Dương Khai, nào có đạo lý nhạc phụ tới mà con rể không ra nghênh đón?
- Tông chủ đến nay chưa về, ta cũng không biết đi nơi nào, bất quá khẳng định tông chủ sẽ không chậm trễ thời gian! Diệp Tích Quân giải thích.
- Tiểu tử thúi này! Ngả Âu bĩu môi: - Nhất định là đang ở địa phương nào tiêu dao tự tại quên mất thời gian rồi!
Long Thiên Thương cười ha hả: - Một năm trước hắn đi Hằng La Thương Hội dẫn Tuyết Nguyệt đi, không có nói cho ngươi biết đi nơi nào sao?
Ngả Âu trầm mặt nói: - Tiểu tử kia xuất quỷ nhập thần, ta còn chưa có đồng ý, hắn đã dẫn Tuyết Nguyệt chạy mất! À... Lúc đó bên cạnh hắn còn mang theo ba nữ nhân, mỗi người đều là Hư Vương Cảnh, thật không biết rốt cuộc hắn từ nơi nào tìm được!
- Ba nữ nhân ư? Diệp Tích Quân nhướn mày lên: - Ngả Âu hội trưởng nói, hai người trong đó hẳn là hai vị sư tỷ của tông chủ, các nàng cũng xác thật đều là Hư Vương Cảnh, nhưng còn nhiều hơn một vị là ai?
Diệp Tích Quân vừa dứt lời, liền nghe có tiếng nói: - Nhiều hơn một người là nghĩa nữ của bổn cung!
Tiếng nói vừa dứt, pháp trận không gian siêu cấp lại sáng lên, rồi từ trong lộ ra một thân ảnh thướt tha, phong hoa tuyệt đại, theo sát bên cạnh nàng còn có một nam nhân to con như con gấu.
Ngả Âu cùng Long Thiên Thương cả kinh, vội vàng quay đầu nhìn lại, đợi thấy rõ khuôn mặt người tới, Ngả Âu trợn trừng mắt con ngươi đều sắp lọt ra ngoài, cả kinh kêu lên: - Xích Nguyệt! Tại sao là lão yêu bà ngươi này?
Người đến bất ngờ chính là Xích Nguyệt lĩnh chủ Yêu Tinh Đế Thần. Hiện tại trên cả Đế Thần Tinh chỉ duy nhất nàng là một vị Yêu Vương!
Mà nghe theo giọng nói của Ngả Âu, hiển nhiên là hai người biết nhau.
Bất quá điều này cũng không lạ, cường giả Hư Vương Cảnh trong Tinh Vực có mấy người như vậy, lưỡng tầng cảnh trở lên lại ít đến đáng thương, giữa nhau cho dù không gặp mặt, cũng sớm có nghe danh tiếng.
Xích Nguyệt cười lạnh một tiếng:
- Thế nào, lão thất phu ngươi có thể tới chỗ này, bổn cung không thể tới sao?
Ngả Âu hừ một tiếng nói: - Nhiều năm không thấy, nữ nhân ngươi vẫn còn miệng lưỡi không chịu thua người mà! Bất quá ta thật không nghĩ tới, tiểu tử Dương Khai kia không ngờ cũng có quan hệ với Yêu tộc các ngươi; ta càng không nghĩ tới là, ngươi cũng đạt tới Hư Vương tam tầng cảnh!
- Ngươi chẳng phải cũng thế sao? Xích Nguyệt cười tươi xinh đẹp nhìn Ngả Âu nói.
Ngả Âu híp mắt nói: - Nói như thế, ngươi cũng là một trong sáu người?
- Chẳng lẽ ngươi không phải sao? Xích Nguyệt hỏi ngược lại.
- Đương nhiên! Dương Khai coi như là con rể bổn tọa, hắn mời, sao bổn tọa có thể không đáp ứng? Ngả Âu cười đắc ý.
- Thật ngại quá! Dương Khai cũng là con rể của bổn cung! Xích Nguyệt cười lạnh một tiếng.
Hai cường giả liếc nhìn nhau, bỗng nhiên cùng nghiến răng mắng: - Tiểu tử thúi này rốt cuộc có bao nhiêu nữ nhân vậy?
Một năm trước, Dương Khai tới Hằng La Thương Hội dẫn đi Tuyết Nguyệt, đồng dạng, cũng đi tới Đế Thần mang đi Phiến Khinh La, tính thêm Tô Nhan, Hạ Ngưng Thường ở bên cạnh hắn, bên cạnh hắn đã tụ tập bốn vị mỹ nhân tuyệt sắc.
Hơn nữa, bốn người toàn bộ đều là cường giả Hư Vương nhất tầng cảnh!
Tuyết Nguyệt trong mấy năm Dương Khai bế quan vừa qua, cũng đã đột phá đến tầng thứ Hư Vương Cảnh, không có cô phụ thiên tư của nàng.
- Ai còn trẻ mà không phong lưu?! Long Thiên Thương ở một bên cười ha hả, nói. - Hai vị đừng không biết đủ, có nhân vật như Dương Khai vậy làm con rể, hẳn là nhặt được tiện nghi lớn mới đúng!
Ngả Âu nhíu nhíu mày: - Lời tuy nói thế, nhưng ta thật có chút không cam lòng!
Xích Nguyệt lạnh lùng nói:
- Đợi hắn trở về, trước dạy cho hắn một trận nói sau!
Ngả Âu ở một bên mạnh gật đầu, bày tỏ đồng ý, hai người nhưng lại bởi vì chuyện này mà trong nháy mắt đứng chung một mặt trận thống nhất.
- Chư vị đều là khách quý của Lăng Tiêu Tông ta, giờ này tông chủ chưa về, chuyện trên dưới trong tông do thiếp phụ trách. Trước hết mời chư vị dời bước, đi vào trong nghỉ ngơi, Lăng Tiêu Tông ta phong cảnh coi như không tệ! Diệp Tích Quân vừa nói vừa nhích thân mình nhường đường, ra hiệu.
Mấy người cũng không có ý kiến, lập tức đi theo Diệp Tích Quân vào trong Lăng Tiêu Tông, được an trí trên một ngọn chủ phong.
Mấy ngày kế tiếp, lục tục có khách quý tới.
Cổ Thương Vân minh chủ Kiếm Minh, mang theo Cổ Kiếm Tâm thông qua pháp trận không gian siêu cấp, giá lâm Lăng Tiêu Tông.
"Rồng thần thấy đầu không thấy đuôi" Vô Đạo, cũng thông qua pháp trận không gian siêu cấp tới Lăng Tiêu Tông.
Diệp Tích Quân đều an trí thỏa đáng, cũng không có để mọi người cảm thấy lạnh nhạt.
Giờ này Lăng Tiêu Tông tụ tập ước chừng hơn sáu cường giả Hư Vương tam tầng cảnh.
Chuyện này trước kia là căn bản không có khả năng xảy ra. Cường giả Hư Vương tam tầng cảnh, từ trước đến nay đều xuất quỷ nhập thần, ai cũng không biết rốt cuộc bọn họ bế quan tìm hiểu thiên đạo ở nơi nào, nhưng giờ này đều tụ tập một chỗ.
Cơ hội hiếm có như thế, khiến các cường giả Hư Vương Cảnh cũng vô cùng hưng phấn.
Sau đó mọi người tụ tập trên một ngọn chủ phong của Lăng Tiêu Tông tham khảo võ đạo, trao đổi nhau kinh nghiệm tu luyện, tiếng tham khảo kia dẫn động linh khí thiên địa, diệu âm truyền khắp bốn phương, giúp cho rất nhiều đệ tử Lăng Tiêu Tông đều thu được lợi ích không ít.
Quan niệm thời gian ở trong lòng cường giả Hư Vương Cảnh vô cùng phai nhạt, sáu vị cường giả Hư Vương tam tầng cảnh tĩnh tọa một lần chính là một tháng. Trong vòng một tháng này, trên chủ phong kia không ngừng truyền ra tiếng tranh luận của sáu người, tiếng nói vang động bốn phương, huyền cơ bắn tung tóe ra hư không.
Mặc dù là mười mấy năm sau, trên ngọn chủ phong này cũng còn lưu lại dấu vết luận đạo của các cường giả Hư Vương tam tầng cảnh, rất nhiều đệ tử Lăng Tiêu Tông đều thích tới ngọn chủ phong này bế quan tìm hiểu, hy vọng dò ra huyền cơ.
Mà qua một tháng sau, pháp trận không gian siêu cấp yên lặng đã lâu, lần nữa lóe sáng hào quang.
Lần này, lại là năm thân ảnh từ bên trong hiện ra.
Một nam, bốn nữ.
Người ở giữa hiển nhiên là Dương Khai, bốn người kia tự nhiên là Tô Nhan, Hạ Ngưng Thường, Phiến Khinh La và Tuyết Nguyệt...