Chương 2667: Hoài nghi
- Dương huynh! Đỗ Hiến dù không có xúc động như Diệp Tinh Hàm, nhưng cũng kích động chắp tay.
Bởi vì chỉ cần Dương Khai đến, vậy bọn họ có cơ hội rời khỏi đây, không phải bị nhốt chết trong Đế Thiên Cốc. Dù nói Thiên Diệp Tông đột nhiên bị diệt môn, kẻ thù mạnh mẽ, nhưng thân là đại sư huynh Thiên Diệp Tông, hắn có trách nhiệm nghĩa vụ phải báo thù rửa hận cho tông môn.
Muốn báo thù, trước tiên phải tăng lên thực lực, hai là muốn rời khỏi đây.
Thực lực tăng lên là chuyện của hắn, nhưng muốn rời khỏi đây chỉ có thể dựa vào Dương Khai.
- Diệp cô nương, Đỗ huynh… Dương Khai gật đầu, thở dài: - Bớt đau thương.
Hắn cũng không biết nên nói gì, bất cứ ai gặp phải họa diệt môn, chỉ sợ tâm tình cũng không tốt, cũng hiểu được Diệp Tinh Hàm thất thố.
Ba người nói mấy câu, cũng làm các đệ tử Thiên Diệp Tông không rõ chuyện nhìn ra vài điều, những tiếng xì xào vang lên, mọi người nhanh chóng đoán ra thân phận của Dương Khai.
Bởi vì sau khi đến đây, Đỗ Hiến đã nói với bọn họ, đừng sớm nguội lạnh, không được từ bỏ, bọn họ còn có cơ hội rời khỏi đây, có cơ hội báo thù rửa hận cho sư môn, chỉ cần chờ một người tên Dương Khai đến là được.
Hiện tại người tên Dương Khai này đã đến, các đệ tử Thiên Diệp Tông đều phấn chấn, ánh mắt nóng bỏng nhìn Dương Khai.
- Mọi người đều ở đây? Ánh mắt Dương Khai quét qua, không nhìn thấy người mình muốn gặp, dù nói nằm trong dự liệu, nhưng không tránh khỏi thất vọng.
Lần này Thiên Diệp Tông trốn thoát được cũng không nhiều, tính hết cũng chỉ chừng 500 người, hiện tại đều tụ tập trong sơn cốc, tu vi không cao, chỉ có chừng 10 người Đạo Nguyên Cảnh.
- Dương công tử, mời vào trong nói chuyện! Diệp Tinh Hàm ổn định tâm tình, dụi mắt, đưa tay mời.
Dương Khai gật đầu, đi vào trong hang, Ưng Phi bám sát, không lộ khí tức, người khác không nhìn ra được gì.
Hang động đã được dọn dẹp, một năm qua Diệp Tinh Hàm cùng Đỗ Hiến ở trong này, một lòng muốn báo thù, ra sức tu luyện, mong chờ có ngày tự tay diệt kẻ thù.
Trong hang không có dụng cụ gì khác, mấy người ngồi trên chiếu, ngoài Dương Khai cùng Ưng Phi, là Diệp Tinh Hàm cùng Đỗ Hiến, ở trong các đệ tử Thiên Diệp Tông còn sống, tu vi địa vị của hai người là cao nhất.
- Cụ thể là thế nào? Ta chỉ nghe nói Thiên Diệp Tông bị Lưu Ảnh Kiếm Tông diệt, chuyện này là thật hay giả? Dương Khai hỏi.
Diệp Tinh Hàm cùng Đỗ Hiến nhìn nhau, người trước khẽ gật đầu, người sau mới nói: - Dương huynh nghe nói là đúng, diệt Thiên Diệp Tông ta chính là Lưu Ảnh Kiếm Tông.
- Bên ngoài đồn đãi là vì Thiên Khôi tồn tại, làm Lưu Ảnh Kiếm Tông thấy lợi nổi máu tham, vậy cũng là thật?
Đỗ Hiến giận dữ:
- Lưu Ảnh Kiếm Tông chủ tu kiếm đạo, một lòng luyện kiếm, dù cho Thiên Diệp Tông có Thiên Khôi, làm sao khiến bọn họ động lòng, chuyện này còn có kẻ đứng phía sau!
Dương Khai nhướng mày: - Sao lại nói vậy?
Diệp Tinh Hàm cùng Đỗ Hiến nhìn nhau, có vẻ muốn nói lại thôi.
Dương Khai nói: - Không có gì khó nói, nếu ta đến đây, tự nhiên phải điều tra rõ ràng chuyện này, trong Thiên Diệp Tông cũng có bằng hữu của ta.
Đỗ Hiến thấy thế, mới nói: - Dương huynh.. còn nhớ Hoa Thanh Ti?
Dương Khai nhướng mày: - Hoa tỷ?
Hắn làm sao không nhớ Hoa Thanh Tim chỉ là nghe Đỗ Hiến nói vậy, Thiên Diệp Tông bị diệt còn có liên quan tới Hoa Thanh Ti, điều này làm hắn không khỏi khó hiểu. Hơn nữa, lúc tách khỏi Hoa Thanh Ti trong Toái Tinh Hải, cũng đã không gặp lại.
Dương Khai không biết Hoa Thanh Ti đã đi nơi nào.
Hoa tỷ biết không ít bí mật của hắn, nhất là liên quan tới Tiểu Huyền Giới, chẳng qua hắn cảm thấy có thể tin vào Hoa Thanh Ti, cho nên mới trả tự do cho nàng, thậm chí không tiếc tặng nàng một viên Thái Diệu đan quý giá.
Đỗ Hiến nói: - Sau khi kết thúc Toái Tinh Hải, Hoa Thanh Ti đột nhiên đến Thiên Diệp Tông, nghe nói là có hẹn với Dương huynh, muốn ở Thiên Diệp Tông chờ Dương huynh.
Dương Khai gật đầu: - Đúng, quả thật có chuyện này.
Ngày đó ở trong Toái Tinh Hải, khi tách khỏi Hoa Thanh Ti, Dương Khai từng nói nếu nàng không tìm được mình, vậy đi Thiên Diệp Tông chờ đợi, bởi vì mấy người Xích Nguyệt còn ở đó, hắn nhất định phải về Thiên Diệp Tông.
Hiện giờ, xem ra quả nhiên Hoa tỷ giữ lời, rời Toái Tinh Hải liền đến Thiên Diệp Tông.
Thần sắc Đỗ Hiến cổ quái nói: - Vậy Dương huynh có biết, xuất thân chân chính của Hoa đại nhân?
Dương Khai trả lời:
- Đệ tử Tinh Thần Cung.
Chuyện này không phải bí mật, hắn đã sớm biết, Hoa Thanh Ti phụng lệnh sư phụ đi Phong Lâm Thành điều tra cái chết của Hàn Lãnh khí đồ Tinh Thần Cung, gặp phải Dương Khai, kết quả bị Dương Khai thu vào Tiểu Huyền Giới làm hồn nô.
Đỗ Hiến kinh ngạc: - Dương huynh cũng biết?
Hắn còn tưởng Dương Khai không biết chuyện này, nào ngờ Dương Khai biết rõ ràng, vốn hắn tưởng Hoa Thanh Ti lợi dụng Dương Khai, cho nên mới ngập ngừng ngại nói, nhưng giờ xem ra chuyện không như mình nghĩ.
Làm cho hắn không biết chuyện này như thế nào.
Dương Khai nhíu mày: - Đỗ huynh, có gì cứ nói thẳng, ta tin được Hoa tỷ, chuyện Thiên Diệp Tông hẳn không liên quan tới nàng.
Nếu không tin được, Dương Khai đã không trả tự do cho nàng, hồn ấn nằm trên tay hắn, có thể khống chế sinh tử của nàng bất cứ lúc nào.
Đỗ Hiến trầm ngâm, sau đó mới nói: - Dương huynh, khi vị Hoa đại nhân trở về Thiên Diệp Tông, đã là Đế Tôn, nhưng nàng nói có hẹn với ngươi, muốn ở lại Thiên Diệp Tông chờ đợi, bởi vậy sư tôn mời nàng ở lại trong tông, trong lúc đó cũng đi lại thân cận với các vị khách khanh Xích Nguyệt.
Hoa Thanh Ti tự nhiên biết quan hệ của mấy người Xích Nguyệt với Dương Khai, thân cận nhau tự nhiên không có vấn đề, hơn nữa chuyến đi Toái Tinh Hải, Hoa Thanh Ti quả nhiên cũng thăng cấp Đế Tôn, không phụ Dương Khai tặng nàng một viên Thái Diệu đan.
- Vốn vẫn bình yên, Thiên Diệp Tông ta thu hồi bí mật bất truyền, trong tông lại có Đế Tôn Cảnh Hoa đại nhân làm khách tọa trấn, một mảnh quang vinh. Đỗ Hiến hồi tưởng, vẫn còn nhớ nhung thời gian đó: - Đáng tiếc trời không cho người toại nguyện, đột nhiên một ngày, có một vị cường giả rất lợi hại đến Thiên Diệp Tông, hơn nữa còn tìm Hoa đại nhân, chúng ta không nhìn thấu người kia lợi hại cỡ nào, nhưng chắc chắc là Đế Tôn Cảnh.
- Người này nói gì với Hoa đại nhân thì không ai biết, nhưng chính là lần đó, chúng ta mới biết thì ra Hoa đại nhân là đệ tử Tinh Thần Cung, hơn nữa còn là đệ tử của trưởng lão.
- Sau khi người kia đi, tông chủ đi bái kiến Hoa đại nhân, nhưng lại không thấy bóng, không ai biết nàng đã đi đâu. Nhưng mọi người nghĩ Hoa đại nhân là người Tinh Thần Cung, là Đế Tôn Cảnh, hẳn không ai dám làm khó nàng, tự nhiên không để ý tới chuyện này. Nhưng ngay 1 tháng sau, Lưu Ảnh Kiếm Tông đột nhiên vô cớ công kích, diệt môn Thiên Diệp Tông.
Dương Khai nghe hồi lâu, mới sầm mặt nói: - Cho nên các ngươi đoán, chuyện này có liên quan với Hoa tỷ? Làm sao lại dính dáng được.
Đỗ Hiến nói:
- Cũng không phải suy đoán, bởi vì ngày đó tông môn gặp nạn, vị cường giả từng tìm Hoa đại nhân cũng ra tay, ta ở xa xa nhìn qua, dù không rõ ràng, nhưng thân hình là không sao được. Người này tuyệt đối là Đế Tôn lưỡng tầng cảnh, bằng không, Thiên Diệp Tông dốc hết Thiên Khôi làm sao lại chịu khổ diệt môn.
Diệp Tinh Hàm gật đầu: - Đúng thế, ta cũng gặp qua người kia, Thiên Khôi của chúng ta đa số là bị người đó ra tay kiềm chế, bởi vậy mới không thể chống đỡ được Lưu Ảnh Kiếm Tông!
Dương Khai nghe xong, sắc mặt khó coi, thầm nghĩ khó trách Thiên Diệp Tông dù có Thiên Khôi cũng không phải đối thủ, thì ra có cường giả Đế Tôn lưỡng tầng cảnh nhúng tay, chỉ là… rốt cuộc là chuyện gì thế này.
Nếu như cường giả Đế Tôn lưỡng tầng cảnh này là người Tinh Thần Cung, vậy tìm Hoa Thanh Ti là được, Hoa Thanh Ti cũng là đệ tử Tinh Thần Cung, không phải phản bội sư môn, chỉ là không thể hoàn thành được nhiệm vụ sư môn giao phó, không có lý nào nóng giận lại mượn tay người khác diệt môn Thiên Diệp Tông như thế.
Mơ hồ, Dương Khai cảm giác có mùi âm mưu.
Nhìn Đỗ Hiến, Dương Khai nói: - Đỗ huynh nói có kẻ đứng sau màn, sẽ không phải chỉ…
Hắn chỉ lên trời.
Đỗ Hiến lắc đầu cười khổ: - Ta không biết, nhưng mà Lưu Ảnh Kiếm Tông vô cớ lại tấn công Thiên Diệp Tông, nhất định là bị ai đó sai khiến.
Lúc trước hắn hoài nghi Hoa Thanh Ti, hoài nghi Tinh Thần Cung, nhưng giờ nghĩ lại, nếu Tinh Thần Cung muốn bất lợi với Thiên Diệp Tông, làm gì phải phiền hà như thế, Tinh Thần Cung là bá chủ Nam Vực, tông môn Đại Đế, có thể tùy ý bóp chết Thiên Diệp Tông rồi.
Nhất thời, mọi người đều im lặng.
- Dương công tử, ngươi từ ngoài vào, có nghe được tin tức cha ta? Diệp Tinh Hàm lo lắng nhìn Dương Khai
Dương Khai lắc đầu: - Ta cũng vừa về Nam Vực không lâu chỉ biết sơ sơ, không rõ tình huống cụ thể, Diệp tông chủ chưa chết sao?
Diệp Tinh Hàm nước mắt rưng rung:
- Không biết, ngày đó phụ thân đưa chúng ta vào Đế Thiên Cốc, liền phá hủy pháp trận không gian phía ngoài, chúng ta không biết cuối cùng bên ngoài thế nào.
Đỗ Hiến nói: - Vốn là sư tôn định đưa các vị khách khanh Xích Nguyệt vào đây, nhưng bọn họ không chịu, mà cùng các đệ tử khác liều chết bảo vệ tông môn, hiện tại… không biết sinh tử.
Dương Khai gật đầu, mỗi người trong nhóm Xích Nguyệt đều là bá chủ ở Hằng La Tinh Vực, dù đến Tinh Giới không thể làm được gì, nhưng nhờ Thiên Diệp Tông được chiếu cố rất nhiều. Thiên Diệp Tông gặp nạn, bọn họ tự nhiên không đứng xem.
- Các người không cần để ý bọn họ, nếu bọn họ làm thế, vậy là tự họ lựa chọn sống chết. Dương Khai thở dài, hiện tại chỉ xác định Ngả u còn sống, Xích Nguyệt Quỷ Tổ cùng Cổ Thương Vân thì không biết sống chết, làm hắn lo lắng.
Đứng dậy, nói: - 1 tháng sau, Lưu Ảnh Kiếm Tông sẽ cử hành hội đấu giá ở Lưu Ảnh Thành, vật đấu giá chính Thiên Khôi của Thiên Diệp Tông các người, các người có muốn đi xem không.
- Cái gì? Diệp Tinh Hàm cùng Đỗ Hiến kinh hãi.
Dương Khai cười lạnh: - Hội đấu giá này là mấu chốt, chỉ cần đến đó, phải trái trắng đen vừa thấy là hiểu ngay.
–––-oOo–––-