Chương 4220: Địa Đồ Và Ngọc Giác
Giao đan phương cho bà chủ nhìn một chút, một lát sau, bà chu ̉
chợt nói: "Bảy mươi hai loại tài liệu phụ trợ rất phổ thông, ngoại trừ Thiên Địa Nguyên Dịch ra, tám loại tài liệu chính còn lại tuy đều là đồ vật hi hữu, nhưng nếu muốn tìm thì nhất định có thể tìm được, có điều giá cả của chúng. . . Sợ là có hơi không rẻ."
Dương Khai nói: "Bà chủ cảm thấy, luyện chế một viên linh đan như thế đại khái cần tốn bao nhiêu tiền?"
Ba ̀chu ̉hơi trầm ngâm một chút rồi nói: "Chí ít cũng cần 10 vạn đi."
Một viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan có giá gốc là 10 vạn, đây là còn chưa tính toán đến những phần luyện chế thất bại, nếu như tính toán cả phần luyện chế thất bại vào trong đó thì ít nhất cũng phải tiêu tốn gấp bội, đó là gần 20 vạn.
Đương nhiên, đây vẻn vẹn là tiền vốn khi đã loại trừ Thiên Địa Nguyên Dịch ra.
Nếu cộng thêm Thiên Địa Nguyên Dịch ... Thiên Địa Nguyên Dịch cơ bản là đã tuyệt tích, chỉ có thiên địa sơ khai mới có thể hình thành, giá trị của đồ vật này không có cách nào cân nhắc được.
Có điều bất kể thế nào thì chi phí này cũng quả thực không ít, đừng nhìn Dương Khai bây giờ xuất thủ xa xỉ, động một tí là ngàn vạn mà tính, nhưng đối với phần lớn võ giả, muốn góp nhặt Khai Thiên Đan đều không phải là một chuyện dễ dàng.
Những thế lực tam đẳng kia dù dốc hết lực lượng của cả tông môn thì e rằng cũng không góp được mấy chục vạn Khai Thiên Đan.
Nhưng nếu như có thể luyện chế thành công thì giá cả của một viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan liền xa xa không phải là thứ mà mấy chục vạn có thể cân nhắc. Giống như vị Đằng Vương kia có thể vì một viên linh đan như thế này mà tăng giá lên đến hơn 30 triệu, chớ đừng nói chi đến con số 50 triệu khủng bố mà Diệp Kiếm đã đấu giá vừa nãy kia.
Đương nhiên, đây là đang ở trên đấu giá hội, hơn nữa Thiên Nguyên Chính Ấn Đan cũng chỉ có một phần duy nhất, nếu như hắn thật sự luyện chế ra với số lượng lớn để buôn bán thì chắc chắn là không thể có cái giá cao như vậy.
Có điều bán một viên giá mấy trăm vạn hẳn là một việc dễ dàng. Thế
lực lớn nào lại không có mấy tên đệ tử cần được trọng điểm bồi dưỡng? Tốn hao mấy trăm vạn mua một viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan, bảo đảm con đường tấn thăng của những tên đệ tử này được thông thuận, thứ đằng sau đó chính là hi vọng đề thăng thực lực của tông môn nhà mình trong tương lai.
Đôi mắt của Dương Khai không khỏi có hơi sáng lên, giống như thấy được một con đường phát tài bày ra trước mắt mình.
Huống hồ nếu như luyện chế thành công thì việc này cũng rất hữu ích đối với tương lai của Hư Không Địa!
Phân phó Nguyệt Hà xem xét ra giá trong những hồi đấu giá sau, sau đó Dương Khai cầm lấy bình ngọc kia, lấy Thiên Nguyên Chính Ấn Đan ở trong đó ra, cẩn thận từng li từng tí cạo xuống một tầng đan phấn rồi cẩn thận nghiên cứu.
Thời gian trôi qua, đấu giá hội một lần nữa bắt đầu.
Dương Khai tập trung tinh thần nghiên cứu Thiên Nguyên Chính Ấn Đan, trong đầu không ngừng mà thôi diễn quá trình luyện chế, vạn vật không vướng bận, hắn tập trung vào đó đến mức không thể nào tự kiềm chế được.
Cũng không biết trải qua bao lâu, hắn chợt nghe thấy một tiếng kinh hô vang lên bên cạnh mình.
Việc này làm hắn không khỏi thu liễm tinh thần, quay đầu nhìn qua bên cạnh, chỉ thấy lão Bạch đang há to miệng nhìn về phía đài đấu giá, giống như ở bên kia xuất hiện một vật phẩm đấu giá gì đó ghê gớm lắm.
Ngay cả thần sắc của Nguyệt Hà và bà chu ̉cũng đều trở nên nghiêm nghị.
Dương Khai nhíu mày, không biết đã xảy ra chuyện gì, trong lúc hắn đang tò mò thì lại nghe thấy lão già trên đài cao kia nói: "Chư vị không có nghe lầm đâu, thứ trong tay lão phu chính là địa đồ của Huyết Yêu Động Thiên, mặc dù không hoàn chỉnh, nhưng hẳn là bao gồm hai thành cương vực của Huyết Yêu Động Thiên hay thậm chí là còn nhiều hơn. Phòng đấu giá chúng ta phỏng chế ra hơn 100 phần địa đồ, giá khởi điểm là 50 vạn Khai Thiên Đan, mời chư vị ra giá!"
Khi hắn vừa dứt lời, các gian phòng liên tiếp vang lên âm thanh ra giá, ngay cả ba ̀chủ cũng hô lên một tiếng.
Dương Khai mờ mịt nói: "Lão Bạch, ba mươi sáu Động Thiên có Huyết Yêu Động Thiên này sao?"
Thời gian hắn tới thế giới bên ngoài càn khôn này mặc dù không dài, thế nhưng cũng không ngắn. Các đại thế lực trong Tam Thiên thế
giới nhiều vô số kể, hắn có lẽ không hiểu rõ lắm về các thế lực khác, thế nhưng ba mươi sáu Động Thiên bảy mươi hai Phúc Địa thì hắn vẫn có nghe qua.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn nhận ra mình căn bản là chưa từng nghe nói về Huyết Yêu Động Thiên này.
Lão Bạch liếm môi một cái, nói: "Huyết Yêu Động Thiên không phải một trong ba mươi sáu Động Thiên, mà là một Càn Khôn Động Thiên!"
Dương Khai ngơ ngác một chút, ngay sau đó liền la lên thất thanh: "Càn Khôn Động Thiên?"
Lúc trước khi hắn nghe bà chủ nói qua về Càn Khôn Động Thiên và Càn Khôn phúc địa, bà chủ đã từng nói rằng, Càn Khôn Động Thiên là Tiểu Càn Khôn thế giới do Khai Thiên bát phẩm lưu lại sau khi chết, còn Càn Khôn phúc địa thì là Tiểu Càn Khôn thế giới do Khai Thiên thất phẩm lưu lại sau khi chết, bên trong có khả năng cao tích chứa tài phú cả đời của những Khai Thiên thượng phẩm kia, bất kỳ người nào tìm được nó thì cũng đều có thể nhất phi trùng thiên.
Lúc đó khi nghe bà chu ̉nói thế, Dương Khai đã nghe một cách say sưa ngon lành, nhưng hắn chưa từng nghĩ loại chuyện tốt này sẽ rớt trúng đầu mình, nhưng bây giờ hắn lại nghe thấy phòng đấu giá Đan
Hà đang đấu giá địa đồ của một chỗ Càn Khôn Động Thiên! Điều này làm hắn phi thường giật mình!
Phòng đấu giá Đan Hà có thể lấy được địa đồ của Huyết Yêu Động Thiên này, chẳng phải có nghĩa là bọn hắn đã từng đi vào đó rồi ư?
Lão Bạch ánh mắt nóng rực nói: "Ngươi có chỗ không biết, Huyết Yêu Động Thiên này là một chỗ Càn Khôn Động Thiên cực kỳ kỳ lạ trong Tam Thiên thế giới, là thứ còn sót lại sau khi chết của một vị Khai Thiên bát phẩm tên là Huyết Yêu Thần Quân. Không biến mất bặt vô âm tích giống như những Càn Khôn Động Thiên và Càn Khôn phúc địa khác, Huyết Yêu Động Thiên này được cả Tam Thiên thế giới xem như là một chỗ bí cảnh, cứ mỗi 200 năm sẽ mở ra một lần, bất kỳ võ giả dưới Khai Thiên cảnh nào cũng đều có thể tiến vào bên trong, nếu như vận khí tốt thì sẽ có thể thu hoạch được đại lượng tài nguyên trân quý, thậm chí còn có thể kế thừa truyền thừa của vị Huyết Yêu Thần Quân này!"
Dương Khai giật mình: "Truyền thừa của Huyết Yêu Thần Quân!"
Tiểu Càn Khôn thế giới lưu lại sau khi chết của một vị Khai Thiên bát phẩm, bên trong ẩn giấu tài phú cả đời và truyền thừa y bát của người này, tất nhiên có thể khiến cho vô số người chạy theo như vịt.
Mặc dù bây giờ hắn phú khả địch quốc, thế nhưng hắn cũng không
nhịn được có hơi trông mà thèm, hận không thể vọt vào trong Huyết Yêu Động Thiên kia để tìm hiểu ngọn ngành ngay vào lúc này!
"Tuy nói từ sau khi Huyết Yêu Thần Quân chết, Huyết Yêu Động Thiên này đã mở ra vô số lần, rất nhiều tài nguyên bị tiền nhân đoạt được, nhưng mỗi một lần mở ra thì vẫn có người thu hoạch được đại lượng chỗ tốt ở trong đó, sau đó nhất phi trùng thiên, tính toán thời gian, Huyết Yêu Động Thiên này quả thực sắp sửa mở ra một lần nữa, phòng đấu giá Đan Hà tính toán thật là khá a!"
Tại thời điểm Huyết Yêu Động Thiên mở ra, phòng đấu giá Đan Hà bỗng nhiên đem địa đồ ra để đấu giá, rõ ràng chính là muốn nhân cơ hội kiếm một món hời!
Dương Khai liếm liếm đôi môi khô khốc nói: "Cái Huyết Yêu Động Thiên này đại khái sau bao lâu thì sẽ mở ra?"
Lão Bạch nói: "Chừng nửa năm đi."
Dương Khai nghe thấy vậy thì chợt nhớ tới một chuyện, nhìn về phía bà chủ, nói: "Bà chủ, lúc trước ngươi bảo ta chờ nửa năm, chẳng lẽ chính là vì Huyết Yêu Động Thiên này?"
Lúc trước hắn bảo bà chủ giúp hắn lưu ý tài liệu cao phẩm, bà chủ nói rằng nàng cũng hữu tâm vô lực, chỉ nói hắn chờ đợi nửa năm thì mới có thể rõ ràng được, bây giờ xem ra, sự tình nàng nói có khả
năng cao có liên quan tới Huyết Yêu Động Thiên.
Quả nhiên, bà chủ gật đầu nói: "Đã từng có người tìm được tài nguyên thất phẩm trong Huyết Yêu Động Thiên, nơi đó đối với ngươi mà nói, có lẽ là một cơ hội."
Ánh mắt Dương Khai không khỏi bốc lên lửa nóng.
Có điều ngẫm lại thì cũng không kỳ quái, đây là Tiểu Càn Khôn thế giới do một vị Khai Thiên bát phẩm lưu lại sau khi chết, ẩn chứa vị tài phú cả đời của vị Huyết Yêu Thần Quân này, tài nguyên thất phẩm thì có là gì đâu chứ? Có khi bên trong còn có bát phẩm nữa đấy.
Trong lúc đám người Dương Khai nói chuyện, vòng đấu giá Địa Đồ Huyết Yêu Động Thiên đầu tiên đã đi đến hồi cuối, một tên võ giả trong gian phòng đoạt được địa đồ, tất cả mọi người đều rất khắc chế, giá khởi điểm là 50 vạn, giá sau cùng chỉ là 70 vạn mà thôi, dù sao lần này phòng đấu giá Đan Hà ném ra tới tận 100 phần địa đồ, không cần thiết phải tranh cướp quá mức lợi hại.
Từng vòng đấu giá trôi qua, trước sau bất quá nửa canh giờ, 100 phần địa đồ đều đã được bán đấu giá xong, về cơ bản đều là lấy cái giá bảy tám chục vạn để thành giao.
Dương Khai yên lặng tính toán, chỉ riêng tấm bản đồ này đã mang
đến cho phòng đấu giá Đan Hà gần 70 triệu, điều này làm hắn không khỏi hâm mộ, nếu như có một ngày Hư Không Địa cu ̃ng có loại bản lãnh này, vậy thì hắn cũng không cần phải buồn rầu gì nữa.
Sau khi địa đồ vừa được bán đấu giá xong, lão già trên đài kia lại lấy ra một miếng ngọc giác: "Đồ vật bán đấu giá sau đây có thể là một miếng ngọc giác đại trận, cũng có thể là là một thanh chìa khoá, ngọc giác tới từ Huyết Yêu Động Thiên!"
Một lời vừa ra, toàn trường chấn kinh.
Phòng đấu giá bên này đầu tiên đấu giá 100 phần địa đồ Huyết Yêu Động Thiên, sau đó lại đấu giá ngọc giác đến từ Huyết Yêu Động Thiên, cho dù là ai thì cũng đều nhận ra rằng, Huyết Yêu Động Thiên hẳn là sắp mở ra.
"Ngọc giác này mặc dù đến từ Huyết Yêu Động Thiên, nhưng tác dụng ở chỗ nào thì lại không có người nào biết được, cho nên lão phu mới nói nó có thể là ngọc giác đại trận, cũng có thể là một thanh chìa khoá, chúng ta thậm chí không biết ngọc giác này có tác dụng gì, có thể cho mang đến cho ngươi ích lợi gì, nói không chừng sẽ không thu hoạch được bất kỳ ích lợi nào, co ́khả năng sẽ mất cả chì lẫn chài, thế nhưng. . . vạn nhất nó là chìa khoá bảo khố của Huyết Yêu Thần Quân thì sao?"
Một câu này khiến cho không ít người thầm mắng lão tặc gian trá trong lòng, bọn họ đều biết trong Huyết Yêu Động Thiên có tài phú cả đời của Huyết Yêu Thần Quân, từ đó có thể tưởng tượng được giá trị của bảo khố đó, nếu như ngọc giác này thật sự là chìa khoá bảo khố của Huyết Yêu Động Thiên, vậy thì nó liền mang một ý nghĩa cực kỳ khủng khiếp.
"Một miếng ngọc giác vô danh, giá khởi điểm mô ̣t triệu, mời chư vị ra giá!"
Lão giả nói vừa mới nói xong, Dương Khai lập tức quát lớn: "10 triệu!"
Trong phòng chung, bà chủ và mọi người cùng nhau quay đầu lại, nhìn Dương Khai với ánh nhìn giống như đang nhìn một kẻ đần.
"Sao vậy?" Dương Khai sờ sờ cái mũi.
Bà chu ̉nói: "Nếu phòng đấu giá Đan Hà đã lấy ra Ngọc giác để đấu giá, vậy nhất định là bọn hắn đã từng phái đệ tử đi vào đó thử qua, sau khi xác định tìm không thấy địa điểm đối ứng với ngọc giác này thì mới lấy ra đấu giá, còn ngươi vừa mới mở miệng thì chính là 10 triệu..."
Dương Khai không khỏi hai mắt trợn tròn.
Bà chủ chế nhạo nói: "Không sao, nhà có thiên kim, cử chỉ tùy tâm." Dương Khai khó hiểu nói: "Có ý gì?"
Bà chu ̉ sâu kín nhìn hắn một cái: "Có tiền là có thể tùy hứng." Dương Khai câm nín.
Giống như muốn nghiệm chứng thuyết pháp của ba ̀chủ, trong phòng đấu giá, ngoại trừ Dương Khai kêu giá ra, đúng là không có người nào khác đấu giá.
Còn lão già kia sau khi đợi đủ mười giây thì liền vội vàng nói: "Giáp tam phòng ra giá 10 triệu, còn có ai ra giá cao hơn hay không? 10 triệu lần một, 10 triệu lần hai. . ."
"Chúc mừng bằng hữu ở Giáp tam phòng!"
Gõ chùy hoà âm!
Dương Khai sắp sửa thổ huyết, thế mới biết rằng mình đã quá vội vàng, tạm thời không nói đến việc ngọc giác này có hữu dụng hay không, cho dù thật sự có hiệu quả thì cũng không thể cam đoan sẽ lấy được chỗ tốt gì. Đây là một bút đầu tư phong hiểm cực lớn, ngoại trừ tên gia hỏa một đêm chợt giàu như hắn ra, làm gì có ai lại ra giá cao như vậy để mua miếng ngọc giác này chứ?
Nếu như là một triệu thì nói không chừng còn có chút thế lực nguyện ý đầu tư, nhưng hắn một ngụm báo ra 10 triệu, vậy thì nào có ai nguyện ý theo hắn?
Khóe miệng Dương Khai giật một cái, tự an ủi mình: "Nói không
chừng có thể dùng nó để tìm được vật gì tốt, dù tìm không thấy thì coi như là đánh cược thua một lần vậy."