Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4391: Lấy một địch ba

Chương 4391: Lấy một địch ba


Thôi động Huyết Yêu chiến trang này tất nhiên có thể giúp cho thực lực tăng lên nhiều, thế nhưng nồng đậm yêu khí tích chứa trong Huyết Yêu chiến trang lại có khả năng ăn mòn cực mạnh, thời gian duy trì càng dài, mức độ ăn mòn sẽ càng cao, về sau hóa giải sẽ càng thêm phiền phức.
Cho nên nếu như không bị ép vào thế bất đắc dĩ, ba ̀chủ tuyệt đối sẽ không vận dụng Huyết Yêu chiến trang này.
Đầu bếp và nhân viên kế toán cũng chỉ biết bà chủ có một bộ bí bảo như thế, nhưng lại chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy nàng sử dụng.
Đây chính là lần đầu tiên!
Ba ̀chu ̉chợt có biến hóa như thế này làm cho tam đại sơn chủ của Huyền Dương sơn cũng lấy làm kinh hãi, ánh mắt nhao nhao lướt qua bộ bảo giáp cùng song thủ cự kiếm kia, lập tức đều nhìn ra sự bất phàm của Huyết Yêu chiến trang.
Cảnh Thanh cao giọng nói: "Nhị ca cẩn thận!"
Cự phủ trong tay Vân Phi Bạch đã ập vào đầu bà chủ. Một búa này chém xuống, Tiểu Càn Khôn trong cơ thể được thôi động, thế giới vĩ lực phát tiết ra, uy lực của một búa kia giống như ngay cả Vô Ảnh Động Thiên cũng có thể bị nó sinh sinh bổ ra.
Đối mặt với một đòn kinh thiên động địa như vậy, bà chủ hai tay nhấc kiếm, dưới chân bỗng nhiên nổ tung một tầng khí lãng, cả người giống như quỷ mị xuất hiện trước mặt Vân Phi Bạch, không nhìn không gian cách trở, cự kiếm nghênh tiếp đại phủ, trùng điệp đánh xuống.
Một âm thanh rung trời vang lên, một gợn sóng có thể nhìn thấy bằng mắt trần khuếch tán ra, lan ra hơn nghìn dặm, nơi gợn sóng lướt qua, hư không bất ổn không thôi.
Đồng tử của Vân Phi Bạch co rụt lại, thân hình bay ngược ra ngoài giống như một bao vải ra ́ch, trong mắt chợt hiện lên vẻ kinh sợ.
Trước đó tại miệng núi lửa, hắn cũng từng giao thủ với Lan U Nhược, lúc đó nữ nhân này mặc dù cao minh, nhưng vẫn nằm trong giới ha ̣n chịu đư ̣ng của hắn. Nhưng vào thời khắc này, bà chủ chỉ bằng vào một kích liền khiến cho hắn cảm nhận sâu sắc sự chênh lệch thực lực giữa mình và đối phương.
Bộ bí bảo trên người nữ nhân này rốt cuộc có lai lịch gì, vì sao có thể phát ra uy năng kinh khủng như thế?
Khi hắn còn suy nghĩ chưa xong, bà chu ̉đang mặc một bộ xích giáp như ngọn lửa thiêu đốt trên người đã truy kích tới, song thủ đại kiếm kia lại chém xuống một cách không hề hoa mỹ một chút nào.
Vân Phi Bạch quá mức sợ hãi, vội vàng nhấc rìu ngăn trở.
Cự lực tràn trề không thể chống đỡ nổi ập tới, thế giới vĩ lực khủng bố đến cực điểm áp bách xuống khiến cho hắn đơn giản là không thể thở nổi.
Cạch cạch cạch. . .
Vài âm thanh kỳ lạ chợt vang lên, Vân Phi Bạch phun ra một ngụm máu tươi, rõ ràng là đã bị đánh trọng thương.
Ba ̀chủ đắc thế không tha người, cự kiếm lại chém xuống, giống như muốn đuổi tận giết tuyệt.
Lấy một địch ba, mặc dù tế ra Huyết Yêu chiến trang làm cho thực lực bản thân tăng lên nhiều, nhưng nếu như không thể giải quyết xong một đối thủ trong một khoảng thời gian ngắn thì cục diện kế tiếp sẽ càng khó ứng phó hơn.
Khí tức tử vong bao trùm tới, ánh mắt của Vân Phi Bạch tràn đầy vẻ hoảng sợ, đối mặt với những đòn công kích liên tiếp như thế, hắn
đúng là không ngăn cản nổi, nếu như hắn không tránh được một kích sau đó thì dù không chết cũng phải trọng thương.
Tại thời khắc mấu chốt này, Cảnh Thanh và Chu Nhã cùng nhau giết tới, tam đại sơn chủ cùng xuất hiện, sao có thể trơ mắt đứng nhìn bà chủ chém chết Vân Phi Bạch được chứ.
Tại thời điểm bà chủ giao thủ với Vân Phi Bạch, Cảnh Thanh và Chu Nhã cũng đã xông tới chiến đoàn, chỉ có điều tốc độ của bà chủ quá nhanh, cho nên bọn hắn cho tới thời khắc này mới gấp rút tiếp viện chạy tới.
Tới chậm một chút dù sao cũng tốt hơn là không đến.
Chu Nhã vũ động một thanh trường kiếm trong tay, rót thế giới vĩ lực của bản thân vào trong đó, giũ ra một mảnh kiếm mạc chụp về phía bà chủ. Cảnh Thanh từ một bên giết tới, hai tay tung bay ấn quyết, bạo phát ra những thần thông khác nhau ầm ầm ấn về phía bà chu ̉.
Hai người hợp lực với nhau, rốt cuộc ngăn chặn lại được Lan U Nhược.
Vân Phi Bạch vội vàng độn về phía sau, hiểm hiểm trốn qua một kiếp, một thân mồ hôi lạnh đổ ra ướt nhẹp quần áo, gió vừa thổi, lạnh xuyên tim. Trước ngày hôm nay, hắn căn bản là không dám
tưởng tượng, cùng là lục phẩm, thế nhưng chênh lệch giữa mình và Lan U Nhược này lại khổng lồ như thế, vừa rồi nếu không có Cảnh Thanh và Chu Nhã kiềm chế đối phương thì hắn e rằng không chết cũng phải trọng thương.
Cái này tất nhiên cũng có một phần nguyên nhân do hắn khinh địch, thế nhưng lần giao thủ này cũng hiển lộ rõ ràng khủng bố cường đại của ba ̀chủ.
Hắn lập tức thẹn quá hoá giận, lại xách rìu xông tới, cùng Cảnh Thanh Chu Nhã tạo thành thế tam giác đoàn đoàn bao vây ba ̀chủ, điên cuồng thôi động các thức thần thông bí thuật.
"Tê. . ."
Trong vườn hoa trong Song Tử đảo, Hoa Dũng hít sâu một hơi, khiếp sợ nhìn qua chiến cuộc trong thủy kính kia, sợ hãi nói: "Thực lực của Lan U Nhược này sao lại cao minh như vậy?"
Mặc dù Song Tử đảo có cấm chế ngăn cách, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được bên ngoài không ngừng dâng lên những trận ba động lực lượng kinh khủng.
Hắn âm thầm nghĩ mà sợ, cảm thấy may mắn vì đã không tiếp nhận Lan U Nhược này. Với thực lực mà nàng biểu hiện ra bây giờ, nếu thật sự tiến vào Song Tử đảo, vợ chồng mình cho dù liên thủ thì e
rằng cũng chưa chắc có thể đánh lại người ta.
Không thể không có lòng phòng bị người khác, vạn nhất Lan U Nhược này mang y ́đồ xấu trong lòng, vậy thì hai vợ chồng mình ngăn cản như thế nào đây? Huống hồ, phu nhân bây giờ còn đang mang thai, vô pháp tuỳ ý động thủ với người khác nữa chứ.
Ngược lại, tâm tư của Thư Mộc Đan nhạy cảm hơn một chút, giống như có điều suy nghĩ, nói: "Có thể thu được lực lượng cường đại như thế, e rằng thứ nàng bỏ ra cũng không nhỏ, bộ chiến giáp trên người nàng ta vô cùng tà dị."
Hoa Dũng suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Phu nhân nói đúng lắm."
Bà chủ dùng lực lượng một người chống lại tam đại sơn chủ của Huyền Dương sơn, đánh nhau khí thế ngất trời, đám người Vân Phi Bạch càng đánh càng là kinh hãi, bởi vì ba người bọn họ liên thủ lại mà cũng không có biện pháp gì xử lý nàng. Song thủ đại kiếm đại xảo bất công kia mỗi lần đánh ra đều có thể bộc phát uy năng khó có thể tưởng tượng được, điều này làm cho bọn hắn phải luống cuống tay chân để ứng đối.
Ba người hợp lực, lại chỉ có thể đánh ngang tay với Lan U Nhược.
Một bên khác, cục diện của đầu bếp và nhân viên kế toán lại tương đối thê lương, Huyền Dương sơn lần này xuất ra tam đại sơn chủ,
mang theo chừng hơn mười vị Khai Thiên trung phẩm. Những người này không dám tùy ý nhúng tay vào trận chiến của các Khai Thiên lục phẩm, lo sợ bản thân bị tai bay vạ gió, chỉ có thể đưa ánh mắt chăm chú nhìn về phía đầu bếp và nhân viên kế toán.
Hai người chật vật chạy trốn, sau lưng không ngừng nở rộ quang mang của thần thông bí thuật, đánh cho hai người không ngừng kêu khổ.
Cũng may hai người bọn họ bây giờ cũng là Khai Thiên ngũ phẩm, đánh không lại thì cũng có thể chạy trốn. Bất quá theo thời gian trôi qua, đông đảo Khai Thiên của Huyền Dương sơn dần dần tạo
thành một vòng vây, bao vây lấy đầu bếp và nhân viên kế toán, hơn nữa vòng vây này còn không ngừng thu nhỏ lại.
Có thể thấy, một khi vòng vây này co lại đến một trình độ nhất định, hai người sẽ không thể trốn đi đâu được nữa.
Bà chủ nhiều lần muốn xông tới viện thủ, nhưng đều bị ba người Vân Phi Bạch ngăn lại.
Tình hình chiến đấu vô cùng nóng bỏng, đám người Vân Phi Bạch càng đánh càng thuận buồm xuôi gió, bởi vì bọn hắn phát hiện theo thời gian trôi qua, lực lượng mà Lan U Nhược này phát huy ra không biến hóa bao nhiêu, nhưng đấu pháp thì lại càng ngày càng loạn, rất
nhiều thần thông đánh sai chỗ, lực lượng cũng hơi có vẻ phân tán đi.
Phóng tầm mắt nhìn lại, một thân xích hồng chiến giáp bên ngoài cơ thể Lan U Nhược đang bị quanh quẩn bởi một tầng huyết vụ đỏ thẫm, đôi mắt dưới anh khôi kia cũng biến thành màu xích hồng, toàn thân cuồn cuộn yêu khí, phảng phất như một đầu đại yêu lâm thế.
Ba người âm thầm ngưng trọng trong lòng, đều phỏng đoán rằng một bộ bí bảo này sợ là có thiếu hụt gì đó, căn bản là không thể thôi động trong một khoảng thời gian dài, nếu không nhất định sẽ có tai hoạ ngầm về sau.
Nghĩ rõ ràng điểm này, ba người lập tức cải biến chiến thuật, không tiếp tục cứng đối cứng với bà chủ, mà lại riêng phần mình du tẩu, kéo dài thời gian.
Xét theo biểu hiện của Lan U Nhược, thời gian càng dài, cách nàng ứng đối lại càng chậm chạp đi, đến lúc đó bọn hắn liền có thể thong dong ứng đối, trong những trận chiến ở loại tầng thứ này, có đôi khi cũng không phải lực lượng càng mạnh là càng tốt.
Yêu khí kia càng ngày càng nồng đậm, Huyết Yêu chiến trang bao trùm trên người bà chủ mờ mịt hồng quang, giống như có máu tươi chảy xuôi trên đó vậy. Đôi mắt dưới anh khôi kia đã hoàn toàn biến
thành một mảnh xích hồng, chiết xạ ra những quang mang điên cuồng và huyết tinh.
Mỗi khi song thủ đại kiếm đánh xuống đều mang theo uy năng khai thiên tích địa, nhưng cảm giác của ba ̀chủ lại trở nên cực kỳ trì độn.
Lúc Chu Nhã đâm tới một kiếm, bà chủ đúng là không thể kịp phản ứng, trường kiếm thuận theo chỗ nối tiếp của bảo giáp, quán xuyên bụng dưới của bà chủ.
Chu Nhã còn chưa kịp mừng rỡ, liền thấy bà chủ bỗng nhiên quay đầu, vung xuống một kiếm!
Chu Nhã kinh hô một tiếng, rút kiếm nhanh chóng thối lui, nhưng vẫn bị lực lượng cuồng bạo kia quét trúng thân thể, lập tức cảm thấy khí huyết quay cuồng, suýt chút nữa là đã phun ra một ngụm máu.
Bà chủ truy cùng diệt tận mà đến, Chu Nhã cắn răng ngăn cản, ở một bên khác, Cảnh Thanh xuất thủ kiềm chế, Vân Phi Bạch đánh xuống một búa, trùng điệp bổ lên trên người bà chủ.
Một tiếng oanh oanh bạo hưởng vang lên.
Thân hình mảnh mai của bà chủ bị sinh sinh nện vào trong hồ lớn, làm tóe lên thao thiên cự lãng. Nơi nàng rơi xuống, nước hồ sôi trào, biến thành một mảnh đỏ thẫm, thật nhiều tôm cá trong hồ bị mùi tanh kia hấp dẫn, nhao nhao tới thôn phệ hồng quang, một lát sau
liền bạo thể mà chết.
Soạt một tiếng, hồng quang lấp lóe, bà chủ từ đáy hồ thoát ra, dường như bởi vì hứng chịu một búa trọng kích kia của Vân Phi Bạch, cho nên thần trí điên cuồng của nàng thoáng khôi phục một chút thanh minh, trong đôi mắt xích hồng của nàng chợt hiện lên một tia giãy dụa.
Quay đầu nhìn thấy thế cục của đầu bếp và nhân viên kế toán bên kia tràn ngập nguy hiểm, tia giãy dụa này lại lập tức biến mất không thấy đâu nữa, lại một lần nữa bị vẻ điên cuồng thay thế.
Một tay cầm kiếm, nhẹ nhàng vung lên, thân hình biến thành một chuỗi hồng quang, đánh thẳng về phía Vân Phi Bạch ở gần đó nhất.
Rầm rầm rầm. . .
Tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, thế giới vĩ lực va chạm không ngớt.
Trong vườn hoa, Hoa Dũng hơi híp mắt lại: "Lan U Nhược này xong đời."
Thư Mộc Đan ở một bên thở dài thườn thượt một hơi.
Cùng là nữ tử, nàng không thể không thừa nhận, Lan U Nhược lợi hại hơn nàng rất nhiều, bị ép vào thế bất đắc dĩ thế đơn lực cô, trong khi tam đại sơn chủ Huyền Dương sơn đều xuất hiện, sức một
mình nàng căn bản là không có cách nào chống lại được.
Cùng là Khai Thiên lục phẩm, nàng biết rõ lực lượng của ba vị sơn chủ của Huyền Dương sơn kia, nếu như đơn đả độc đấu mà nói, nàng chưa chắc là đối thủ của bất kỳ một người nào.
Trong khi Lan U Nhược thì lại lấy một địch ba, sinh sinh chống đỡ lâu như vậy.
Kỳ thực với thực lực mà nàng biểu hiện ra bây giờ, nếu như nàng thật lòng muốn chạy trốn, Huyền Dương sơn bên này chưa chắc có biện pháp nào giữ nàng lại được. Nàng sở dĩ lưu lại liều chết tác chiến, hiển nhiên là bởi vì mấy người bên cạnh nàng.
Nàng có thể trốn được, nhưng mấy người kia thì sao có thể trốn được?
Có tình có nghĩa như vậy, quả thực làm cho nàng khâm phục trong lòng.
Quay đầu nhìn phu quân của mình một chút, môi đỏ của Thư Mộc Đan hơi nhuyễn động một chút, giống như muốn nói lại thôi.
Hai vợ chồng ở chung nhiều năm như vậy, nàng chỉ cần đưa một ánh mắt là Hoa Dũng liền biết nàng đang có ý gì, đây là muốn thay Lan U Nhược kia cầu tình, bảo mình hãy cho đối phương tiến vào trong.
Bốn mắt nhìn nhau, Hoa Dũng chậm rãi lắc đầu.
Không nói đến việc làm như vậy sẽ đắc tội Huyền Dương sơn, kết thù với Huyền Dương sơn, làm không tốt thì sẽ dẫn lửa thiêu thân, cho dù có thê ̉làm lắng xuống lửa giận của Huyền Dương sơn bên
kia, thế nhưng thực lực mà Lan U Nhược biểu hiện ra lần này cũng làm cho hắn cực kỳ kiêng kị.
Lực lượng như thế, mời nàng tới đây làm đại đảo chủ sao? Về sau vợ chồng bọn họ chẳng lẽ phải nhìn sắc mặt của người ta để làm việc ư?
Thư Mộc Đan nặng nề mà thở dài, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng to ra của mình, vẻ mặt từ ái ngâm lên một bài đồng dao không biết tên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất