Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4617: Rốt cuộc đã đến

Chương 4617: Rốt cuộc đã đến


Một ngày thương thảo cũng không cho ra kết quả, đám người tán đi, nghỉ ngơi một đêm, ngày thứ hai lại tiếp tục.
Dương Khai lui một bước, đồng ý trong trăm năm mỗi nhà thu bốn người! Đám người y nguyên không hài lòng, tiếp tục từng bước bức bách! Đây là trận chiến không thấy khói lửa, đông đảo thất phẩm cũng như đám người tính toán chi li trong phố xá!
Bỗng nhiên, âm thanh cãi nhau trong đại điện chìm xuống, tất cả mọi người trong cùng một lúc ngậm miệng không nói.
Bỗng nhiên,Dương Khai ngẩng đầu hướng không trung nhìn lại, tầm mắt có chút nheo lại.
Chờ đợi nhiều ngày như vậy , cái gì phải tới rốt cuộc cũng đã tới. Người còn chưa đến, hai tia lăng lệ khí cơ liền đã không chút nào
kiêng kỵ từ nơi xa kéo dài mà đến, trong nháy mắt, toàn bộ Tinh Giới giống như cũng vù vù một chút.
Nguyên bản hai tia khí cơ này là đang thị uy, chẳng qua rất nhanh chúng liền biến thành ngạc nhiên.
Bởi vì bọn hắn cũng không nghĩ tới, trong Tinh Giới nho nhỏ, lại có hơn 30 vị thất phẩm Khai Thiên có thực lực, địa vị không kém hơn chút nào so với bọn hắn , phát hiện điểm này, hai người vừa sợ hãi vừa nghi ngờ.
Từ Linh Công nhẹ nhàng nói: "Nếu các ngươi đã tới, vậy liền xuống tới cùng một chỗ tâm sự đi."
Thanh âm của hắn không lớn, lại đủ để cho hai người kia nghe rõ rõ ràng ràng.
Cánh cửa đang đóng chặt, bỗng nhiên mở ra, hai bóng người từ trên trời giáng xuống, một người trên thân có ma khí quay cuồng, một người sắc mặt không giận tự uy.
Hai người hướng trong điện nhìn vào ,sau đó biểu lộ của họ đều mờ mịt,bọn họ thực sự không hiểu nổi, nhiều thượng phẩm Khai Thiên như vậy hội tụ ở nơi đây làm cái gì? Muốn nói là mai phục hai người
bọn họ cũng không hợp lý,bọn họ ẩn ẩn cảm giác hình như có việc đồng trời gì đó đang diễn ra.
Dương Khai lạnh nhạt nhìn qua hai vị khách không mời mà đến này. Hai người này hắn đều biết, một người là Trác Bất Quần của Vạn Ma Thiên, một người là Thiên Vu Hoan của Hiên Viên Động .
Lúc trước ,khi đại hội luận đạo lúc kết thúc, hai người này liền từng có mặt ở đó.Hai người đều đảm nhiệm trưởng lão ngoại vụ của tông môn mình, nắm quyền rất lớn, xử lý hết thảy công việc đối ngoại , cho nên bọn hắn thường xuyên xuất đầu lộ diện.
Trong những thượng phẩm Khai Thiên ở đây,cũng có rất nhiều người vừa đảm nhiệm trưởng lão nội môn,vừa đảm nhiệm trưởng lão ngoại vụ trong tông môn mình.
"Người tới là khách, hai vị mời vào ngồi !" Dương Khai đưa tay ra hiệu, cũng không đứng dậy.
Trác Bất Quần cùng Vu Hoan liếc nhau, chau mày. Lần này ,bọn hắn tới đều là bởi vì việc đệ tử hạch tâm của tông môn mình vẫn lạc.
Đệ tử hạch tâm có thể tấn thăng thẳng lên lục phẩm, chính là nhân tài mà mỗi tông môn phải tốn sức vun trồng,là trụ cột vững vàng của tông môn trong tương lai. Triệu Tinh bị giết, Tả Quyền Huy không tiếc mưu phản Thiên Hạc phúc địa cũng phải vì hắn báo thù, không đơn giản chỉ là vì tình cảm sư đồ, ở mức độ nào đó còn có ý muốn của Thiên Hạc phúc địa .
Bùi Văn Hiên cùng Doãn Tân Chiếu, thân phận người nào kém hơn Triệu Tinh? Bọn họ đều là thiên chi kiêu tử của tông môn mình, tương lai bọn họ đều có hi vọng thành tựu bát phẩm .
Trước đây, nhân vật như vậy hành tẩu 3000 thế giới thì người nào dám gây?Nhưng lần này,bọn hắn lại song song vẫn lạc.
Vạn Ma Thiên tức giận, Hiên Viên Thiên cũng tức giận.
Trác Bất Quần cùng Vu Hoan xuất động cùng một thời gian, đầu tiên là đi một chuyến Hư Không Địa, khí thế hùng hổ muốn tìm Dương Khai để báo thù cho đệ tử.
Lão già Bí Hí thực lực cường đại nhưng lá gan lại rất nhỏ.Hắn vừa khiêng lấy công kính của hai người ,vừa tận tình khuyên bảo nửa ngày, mới khiến cho hai người tin tưởng Dương Khai không tại Hư Không Địa.
Hai người lại thi triển bí thuật, tìm hiểu nguồn gốc, truy tìm dấu vết, bôn ba một đường , cuối cùng mới đi vào Tinh Giới .
Không ngờ,bọn họ còn chưa kịp làm gì, đã thấy nhiều thượng phẩm Khai Thiên như vậy tề tụ rầm rộ.
Dương Khai vừa nói xong, ánh mắt sắc bén như đao như kiếm của hai người lập tức quét đến,uy áp của thất phẩm Khai Thiên không giữ lại chút nào,nghiền ép về phía Dương Khai.
Dương Khai ngồi ngay ngắn bất động!
Từ Linh Công cùng Ngu Trường Đạo sao có thể măc kệ, đều cùng nhau giương mắt nhìn lại.
Trong đại điện ,khí cơ nổ tung,im lặng va chạm vào nhau,vài tiếng kêu rên đồng thời vang lên.
Tất cả mọi người đang vây xem đều kinh ngạc hướng Ngu Trường Đạo nhìn lại . Dương Khai bị tập kích, Từ Linh Công ra tay ngăn cản còn có thể hiểu được, dù sao Dương Khai cũng là con rể của m Dương Thiên , Từ Linh Công che chở hắn là tất nhiên,nhưng việc Ngu Trường Đạo ra tay thì không ai hiểu nổi.Từ trước đến nay người của Tiêu Dao phúc địa đều thanh tâm quả dục, trong 108 nhà đỉnh tiêm thế lực,bọn hắn cùng với những nhà khác có ít ma sát,ân oán nhất, thực sự không biết Dương Khai đến cùng cho Ngu Trường Đạo chỗ tốt gì mà có thể khiến hắn nhìn với con mắt khác.
"Các ngươi ăn pháo đốt à?Hỏa khí làm sao mà lớn như vậy?" Từ Linh Công cười ha hả nhìn qua Trác Bất Quần cùng Vu Hoan.
Trác Bất Quần hừ lạnh, ma khí cuồn cuộn: "Biết rõ còn cố hỏi!"
"Bớt nói nhiều lời,nếu các ngươi muốn đánh, la ̃o tử cùng các ngươi đánh, nếu là không muốn thì ngoan ngoãn ngồi xuống, đều là tiền bối cao tuổi cả,bắt nạt tiểu bối không thấy mất mặt sao?" Từ Linh
Công bĩu môi nói.
Trác Bất Quần giận dữ , còn Vu Hoan lại bỗng nhiên cười hai tiếng: "Trác huynh, đến đâu thì hay đến đó!"
Có Từ Linh Công ở chỗ này, trong lúc nhất thời hai người bọn họ là giết không được Dương Khai, cùng với gây sự không thoải mái, còn không bằng chờ cơ hội khác. Vả lại,Vu Hoan càng để ý việc nhiều thượng phẩm Khai Thiên như vậy tụ tập ở chỗ này, đến cùng là muốn làm gì?
Hắn cùng Trác Bất Quần không có nhận được tin tức gì.Trước khi ngồi xuống , trong đầu hắn không khỏi nhớ tới cây đại thụ che trời mà bọn họ nhìn thấy từ trong không gian khi mới đến Tinh Giới. . .
Cái cây kia có điểm giống như là Thế Giới Thụ mà trong sách ghi lại a!
Vừa rồi ,hắn mới nhìn thoáng qua, còn không kịp điều tra cẩn thận cho nên hắn không dám khẳng định. Bây giờ,việc nhiều thượng phẩm Khai Thiên như vậy tề tụ ở đây đã chứng thực không nhỏ cho điều nghi ngờ trong lòng hắn.
Phải biết, không có chỗ tốt cực lớn thì sao có thể khiến cho những nhân vật cao cao tại thượng này tề tụ ở một chỗ?
Phong ba ngắn ngủi lắng lại, Trác Bất Quần cùng Vu Hoan cùng
nhau ngồi xuống, bàn tròn vốn là còn vị trí, cũng không cần an bài thêm.
Ồn ào tiếp tục!
Trác Bất Quần cùng Vu Hoan rất khiếp sợ.
Khi mới tới,bọn hắn đều không biết mọi người tụ tập ở chỗ này làm cái gì, nhưng sau khi lẳng lặng nghe một trận, bọn hắn sao có thể không biết bọn người này là đang chia cắt một khối thịt mỡ to lớn?
Cây đại thụ che trời kia quả nhiên chính là Thế Giới Thụ, mà Thế Giới Thụ chính là nguyên nhân khiến cho thế giới nho nhỏ này có đếm không hết thiên tài.
Mà chủ nhân của khối thịt mỡ này chính là Dương Khai, người mà bọn hắn một lòng muốn giết chết!
Trong lòng hai người đều trầm xuống, nếu thật là như vậy, Dương Khai còn có thể giết được sao?
Cái gọi là ăn người miệng ngắn, bắt người nương tay, một khi để đám người này bàn bạc xong,chắc chắn những người này sẽ không ngồi mà nhìn bọn hắn ra tay.
Vừa nghĩ đến đây, Trác Bất Quần cười lạnh một tiếng, đánh gãy tiếng ồn ào của đám người : "Một đám thượng phẩm Khai Thiên thế mà bị một tên mao đầu tiểu tử nắm mũi dẫn đi, các ngươi cũng
không thấy mất mặt?"
Từ Linh Công cười ha hả nhìn qua hắn: "Ngươi có cao kiến gì?"
Trác Bất Quần không che giấu sát cơ của mình chút nào,nói: "Hắn chết, liền không còn ai nắm mũi các ngươi! Huống chi, hắn chỉ là một cái trung phẩm Khai Thiên, có tư cách gì mà cùng bọn ta bàn luận điều kiện!"
Dương Khai thản nhiên nói: "Ta là trung phẩm Khai Thiên không sai,nhưng ta có thể giết Tả Quyền Huy, thì cũng có thể giết được ngươi.”
Trác Bất Quần sầm mặt lại: "Bùi Văn Hiên cũng là ngươi giết?"
Dương Khai gõ bàn một cái nói: "Trác trưởng lão, cơm có thể ăn bậy,nhưng lời không thể nói lung tung, con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta giết Bùi Văn Hiên!"
Việc Tả Quyền Huy chết ở trên tay hắn, hắn có thể thoải mái thừa nhận, dù sao đó cũng là phản đồ của Thiên Hạc phúc địa , Thiên Hạc phúc địa cũng không có lý do tìm hắn trả thù, ngược lại mặt ngoài, bọn họ còn muốn cảm tạ hắn thay bọn họ thanh lý môn hộ.
Còn cái chết của Bùi Văn Hiên cùng Doãn Tân Chiếu thì vô luận như thế nào hắn cũng sẽ không thừa nhận, nếu không thì chính là đem Hư Không Địa gác ở trên đống lửa.
Huống chi, hai người này xác thực không phải do hắn giết, cho nên khi Dương Khai nói lời này thì mặt không đỏ tim không đập.
Dừng một chút, Dương Khai nói tiếp: "Muốn nói tư cách, ta là Đại Đế của thế giới này,nơi này chính là địa bàn của ta, tư cách này có đủ hay không?"
"Đại Đế thì tính là thứ chó má gì!" Trác Bất Quần chẳng thèm ngó tới.
Dương Khai đưa tay ra hiệu: "Nếu Trác trưởng lão đối với ta rất có thành kiến, vậy thì mời ngươi rời đi, Tinh Giới không chào đón ngươi!"
Đương nhiên là Trác Bất Quần sẽ không rời đi, nếu hắn thật rời đi thì hắn chính là đồ đần.Hắn nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng liền không nhiều lời nữa, da mặt dày như tường thành .
Từ Linh Công nhảy ra hoà giải: "Tốt tốt, đều bớt nói vài câu, chúng ta còn đang thương lượng đâu, chớ có ồn ào." Nói xong, hắn quay đầu hướng Dương Khai khiển trách: "Tiểu tử ngươi cũng thế, Trác trưởng lão đã cao tuổi rồi, sắp phải chôn xuống đất rồi,ngươi còn cùng hắn tức giận làm cái gì."
"Từ công dạy phải." Dương Khai làm ra một bộ tư thế khiêm cung. Trác Bất Quần nhắm mắt, chỉ coi như không nghe thấy Từ Linh
Công mỉa mai, mắt không thấy tâm không phiền.
Dương Khai lại nói tiếp: "Mỗi trăm năm, mỗi nhà thu năm tên đệ tử, đây là cực hạn của ta, chư vị nếu là đồng ý, vậy liền tiếp tục nói tiếp, nếu là không đồng ý thì không cần phải bàn lại."
Đại điện yên tĩnh, không người trả lời.
Mặc dù năm người so với mười người của m Dương Thiên chênh lệch gấp đôi, nhưng đây xác thực đã là cực hạn của Dương Khai . Hắn cũng không biết sau này, Tinh Giới co ́thể có bao nhiêu thiên tài, nhưng Thiên Đạo có linh, chắc sẽ không sinh ra quá nhiều thiên tài đỉnh tiêm.
108 nhà thế lực chia cắt đi mấy trăm vị, thì Hư Không Địa cũng không còn lại bao nhiêu.
Để đám người thoáng tiêu hóa một phen, Dương Khai nói tiếp: "Đương nhiên, để bồi thường, ta nguyện ý để chư vị xây dựng đạo tràng làm phân đà cho mỗi nhà tại Tinh Giới, mỗi nhà có năm mươi vạn dặm đất đai, trừ bỏ phạm vi ngàn vạn dặm quanh Thế Giới Thụ cùng những nơi đã có tông môn của Tinh Giới, địa phương khác tùy ý cho chư vị chọn lựa,vãn bối tuyệt đối không can thiệp."
Đây cũng là điều kiện mà trước đó hắn cùng Từ Linh Công đã quyết định, bây giờ mới đưa ra, không thể nghi ngờ là nó có lực hấp dẫn cực lớn.
Mỗi nhà đều có phân đà của riêng mình, vậy nghĩa là bọn họ đều có thể mang người của tông môn mình đến Tinh Giới tu hành bồi dưỡng, nếu là từ lúc đệ tử còn nhỏ hoặc là chưa ra đời liền bắt đầu đưa đến, chưa hẳn liền không thể đạt được thiên tài mà mình muốn, hơn nữa số lượng còn không bị hạn chế.
Nguyên bản đám người đối với việc mỗi trăm năm ,một nhà chỉ thu năm người còn không quá thỏa mãn, chuẩn bị cùng Dương Khai cò kè mặc cả một lần nữa, làm tiểu tử này nhả ra một chút, nhưng sau khi nghe xong những lời này,sắc mặt của bọn hắn khẽ động.
La Tu nói một câu lời công bằng: "Như vậy cũng không tệ!"
Đại đa số người cũng hơi gật đầu,những người còn lại cũng đều chấp nhận.
Dương Khai thấy thế, không chút do dự nói: "Vậy liền quyết định như thế, trừ bỏ m Dương Thiên, về sau,cứ mỗi trăm năm,mỗi nhà thu năm người dồ đệ từ Tinh Giới.Mỗi nhà có năm mươi vạn đất đai để xây dựng phân đà!"
"Tốt!" Tuân Bình gật đầu.
Trác Bất Quần cùng Vu Hoan nhìn nhau,hơi nhíu mày. Dương Khai cũng không có đem Vạn Ma Thiên cùng Hiên Viên Động Thiên bài
trừ ở bên ngoài, ngược lại đem bọn hắn cũng coi như ở trong đó,việc này vừa nằm trong dự liệu của hai người nhưng lại ngoài ý muốn của bọn họ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất