Chương 4650: Càn Khôn Tứ Trụ, Thiên Địa Tuyền
Kể từ đó, dẫn đến thiên địa vĩ lực trong Linh Châu phá toái này tràn vào trong Tiểu Càn Khôn Dương Khai, những vật này đối với nguyên chủ nhân là lực lượng căn nguyên, nhưng đối với Dương Khai lại là tạp chất ảnh hưởng căn cơ!
Nếu vẻn vẹn chỉ là như vậy thì cũng thôi đi, lúc trước Dương Khai đánh giết Tả Quyền Huy, Tiểu Càn Khôn cũng tràn ngập đại lượng tạp chất, tốn hao thời gian luôn có thể khu trừ ra ngoài.
Mấu chốt là thiên địa vĩ lực trong Tiểu Càn Khôn điên cuồng trôi qua, làm Dương Khai trở tay không kịp, tâm thần chấn động, đây mới là nguyên nhân hắn bỗng nhiên chật vật như thế.
Đè xuống quay cuồng khí huyết, Dương Khai ngưng thần nhìn lại, không khỏi ngẩn ngơ.
Một vũng thanh tuyền từ trong Linh Châu phá toái đổ xuống Tiểu Càn Khôn, cắm rễ trong đó, nước suối kia rõ ràng có thể soi gương,
sâu không thấy đáy, theo thiên địa vĩ lực rót vào, tuyền nhãn càng phát ra vẻ kiên ổn.
Mà toàn bộ Tiểu Càn Khôn dường như cũng dần phát sinh một loại biến hóa khó rõ, từ trong tuyền nhãn kia, từng đạo khí cơ mắt thường không thể thấy, lại chân thực tồn tại từ từ tiêu tán ra, dung nhập vào Tiểu Càn Khôn.
Đây là thứ quỷ gì? Tuyền nhãn sao? Dương Khai kinh nghi bất định.
Mà lại tuyền nhãn này thế mà còn điên cuồng hấp thu thiên địa vĩ lực, nhờ vào đó cắm rễ trong Tiểu Càn Khôn của mình, mặc dù bởi vậy làm hắn trở tay không kịp, nhưng Dương Khai lại ẩn ẩn cảm thấy tuyền nhãn này hẩn là bảo bối ghê gớm.
Có thể xác định chính là thứ khiến mấy vị thượng phẩm Khai Thiên ra tay đánh nhau.
Cũng may biến cố mặc dù phát sinh đột nhiên, nhưng tuyền nhãn kia cũng không đích thực rút sạch lực lượng của hắn, mười mấy hơi sau, động tĩnh trong Tiểu Càn Khôn từ từ nhỏ xuống, lúc này Dương Khai mới ra sức ngừng quay cuồng xu thế.
Ba đạo khí cơ lăng lệ từ phía sau truy kích đến khóa chặt bản thân, càng có ba đạo thần thông cực kỳ nguy cấp oanh kích đến, Dương Khai kinh hãi đổ mồ hôi lạnh cả người, trong chớp mắt tránh đi.
Một lát sau, ba thân ảnh lướt qua, theo thứ tự là lão ẩu tóc trắng xoá kia, thiếu nữ, cùng nam tử trung niên.
Ba người âm thầm giao thủ khí cơ, mặc dù đang đồng tâm hiệp lực truy kích Dương Khai, nhưng cũng không ngại âm thầm giao phong, lúc trước có hai người rút lui chính là vì thua trận trong loại giao phong này, không thể không tìm nơi chữa thương.
Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, lấy tu vi Dương Khai hiện tại, bằng vào Không Gian Pháp Tắc huyền diệu, chớ nói sau lưng có ba vị thất phẩm truy kích, chính là 30 vị, cũng chưa chắc bắt được hắn.
Nhưng từ ban nãy, sau khi tuyền nhãn ngụ tại Tiểu Càn Không, thỉnh thoảng nó sẽ bộc phát một lần, mỗi một lần bộc phát, thiên địa vĩ lực sẽ điên cuồng trôi qua, Tiểu Càn Khôn chấn động không ngớt, dưới tình hình như thế, Dương Khai chỉ có thể ngừng chân điều tức, điên cuồng nuốt Khai Thiên Đan bổ sung tiêu hao.
Cũng may trong mỗi một lần như vậy cũng sẽ không kéo dài quá lâu, lâu là mười mấy hơi, ngắn thì mấy hơi sẽ chìm xuống, bằng không hắn khả năng thật không thể tiếp tục trốn chạy.
Nhưng mà kể từ đó, hắn căn bản là không thể triệt để thoát khỏi ba vị thất phẩm kia, mỗi lần thoáng kéo ra một đoạn khoảng cách, đều sẽ bởi vì Tiểu Càn Khôn rung chuyển mà khoảng cách được bình lại.
Dương Khai tức muốn chửi má nó, biến hóa của Tiểu Càn Khôn lại làm cho Dương Khai vừa mừng vừa sợ, bởi vì hắn phát hiện mỗi một lần dị động kia xuất hiện, Tiểu Càn Khôn đều sẽ vững chắc thêm mấy phần.
Nếu như so sánh coi Tiểu Càn Khôn như phòng ốc, như vậy Tiểu Càn Khôn hạ phẩm Khai Thiên chính là nhà lá, đơn sơ rách nát, hơi gặp chút khí trời ác liệt sẽ mưa dô ̣t, trung phẩm Khai Thiên thì là nhà bằng gỗ, tất nhiên tốt hơn nhà, nhưng cũng chưa đủ tốt lắm.
Mà thượng phẩm Khai Thiên, thì là nhà bằng đá tinh điêu tế trác, mặc dù có mưa to gió lớn cũng chưa chắc co ́thê ̉ rung chuyển căn cơ, trừ phi gặp được thời tiết cực đoan ác liệt, mới có thể phòng hủy người vong.
Tiểu Càn Khôn Dương Khai thuộc vào giữa nhà lá với nhà đá, không tốt cũng không xấu, nhưng có tuyền nhãn kia, Tiểu Càn Khôn càng dần càng vững chắc.
Cho dù Dương Khai không biết tuyền nhãn kia rốt cuộc là thứ gì, thông qua biến hóa của Tiểu Càn Khôn, cũng có thể suy đoán ra đây tuyệt đối là bảo vật có thể làm cho Tiểu Càn Khôn được lợi.
Trong đầu Dương Khai hiện lên tin tức trong một bộ điển tịch, mơ hồ có suy đoán về thứ này.
Thiên Địa Tuyền!
Một trong Càn Khôn Tứ Trụ.
Càn khôn có tứ trụ, Huyền Cơ Ngư, Thiên Địa Tuyền, Tinh Tú Hải, Mãn Thiên Hà. Bốn thứ này mặc dù không được coi là Thiên Địa Chí Bảo, nhưng cũng là thứ cực kỳ trân quý, đã gần cấp bậc Thiên Địa Chí Bảo.
Càn Khôn Tứ Trụ không thể giúp võ giả tăng cao tu vi, cũng không thể trợ võ giả tu hành, nhưng có thể để Tiểu Càn Khôn viên nhuận vô hạ, vạn vật bất xâm, không sợ rung chuyển.
Vật như vậy, đối với võ giả dưới Khai Thiên cảnh là không có bất kỳ công dụng gì, nhưng đối với bất kỳ một Khai Thiên cảnh nào đều là bảo vật tha thiết ước mơ.
Nếu Dương Khai đối đầu một địch nhân có được Càn Khôn Tứ Trụ, Đả Ngưu sẽ biến thành vô dụng. Bởi vì Đả Ngưu là bí thuật công kích trực tiếp vào Tiểu Càn Khôn địch nhân.
Nhưng nếu có một trong Càn Khôn Tứ Trụ, Tiểu Càn Khôn vững chắc, dù là Dương Khai thủ đoạn thông thiên, cũng đừng hòng rung chuyển Tiểu Càn Khôn người đó.
Dương Khai cùng cường địch giao thủ, thường xuyên bởi vì chịu công kích cường đại, Tiểu Càn Khôn rung chuyển, dẫn đến lực lượng
không ổn định, ảnh hưởng chiến đấu. Đây là tình huống võ giả đều khó mà tránh khỏi.
Nhưng nếu có Càn Khôn Tứ Trụ trấn áp Tiểu Càn Khôn, tại thời điểm chém giết, Khai Thiên cảnh không cần lo về điểm này, một càn khôn kiên ổn, một càn không rung chuyển không yên, nếu tu vi nội tình tương đương, không thể nghi ngờ là người trước sẽ có lợi thế rất lớn.
Công hiệucủa Càn Khôn Tứ Trụ đối với võ giả Khai Thiên cảnh là tuyệt đối không thể coi nhẹ.
Trên đời này không chỉ bốn bảo vật này có tác dụng vững chắc càn khôn, chỉ là hiệu quả bốn thứ này rõ ràng nhất cũng là cường đại nhất, cho nên được xưng là Càn Khôn Tứ Trụ.
Dưới tứ đại trụ còn có 12 tiểu trụ, vô luận là loại nào, đều là bảo vậy cực kỳ trân quý khó tìm, người bình thường khó gặp.
Chẳng trách mấy thượng phẩm Khai Thiên không tiếc liều mạng tranh đấu, phải biết bọn hắn đều là quanh năm ẩn nấp trong Phá Toái Thiên, bình thường đều trô ́n, trăm năm đều chưa hẳn xuất hiện một lần, lần này đi ra bốn năm người, nếu không phải có dụ hoặc đủ lớn, sao có thể đủ đánh động.
Bọn hắn tất nhiên là biết Càn Khôn Động Thiên, cho nên mới sớm ở
nơi đó chờ đợi, tiến vào bên trong chém giết một phen, kết quả dẫn đến Càn Khôn Động Thiên sụp đổ, thế mà Linh Châu phá toái chứa Thiên Địa Tuyền lại bay đến trước mặt mình, bị mình vô ý lấy đi.
Xác định thứ mình lấy được là Thiên Địa Tuyền, Dương Khai vừa kinh hỉ lại bất đắc dĩ, vui mừng chính là có vật này, về sau rốt cuộc không cần e ngại đối thủ tu vi mạnh hơn mình, bất đắc dĩ là, bảo vật như vậy bị cướp, mấy thượng phẩm kia sợ là sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Thiên Địa Tuyền còn đang trong quá trình hợp nhất, trong thời gian này tất nhiên sẽ hấp thu đại lượng thiên địa vĩ lực, cho nên mới sẽ có những lcú bộc phát kia, làm Dương Khai chật vật không chịu nổi.
Cũng không có thời gian đi khu trừ những tạp chất trong thể nội, Dương Khai vừachạy trốn vừa nuốt lấy Khai Thiên Đan, nắm chặt thời gian lực hồi phục.
Khí cơ sau lưng đã có thể thấy rõ trở nên đứt quãng, rõ ràng là khoảng cách kéo dài ra, mấy vị thượng phẩm kia khó mà bắt hành tung của mình.
Chỉ cần tiếp tục như vậy thêm mấy ngày, Dương Khai có lòng tin triệt để thoát khỏi những người kia.
Ba ngày sau, khí cơ đứt quãng kia cũng biến mất hoàn toàn, đến lúc này Dương Khai mới nặng nề mà hô một hơi, đây là lần đầu tiên bị
nhiều thượng phẩm Khai Thiên như vậy truy kích, thoát khỏi bọn hắn cũng thực không dễ.
Cũng không dừng lại, mà là đi tiếp một vòng, tiếp tục phi độn mấy ngày, rồi mới dừng chân trên một khối Linh Châu phá toái.
Trong Phá Toái Thiên, Linh Châu phá toái đếm mãi không hết, được chứng kiến tràng cảnh Càn Khôn Động Thiên bị đánh nổ trước đó, Dương Khai mới hiểu những Linh Châu phá toái này đến từ đâu.
Bọn chúng hoặc là xuất từ Càn Khôn Động Thiên hoặc là Càn Khôn phúc địa phá toái, lại hoặc là thứ của Càn Khôn này lưu lại từ niên đại sớm hơn.
Nơi đây một mảnh hoang vu, ít ai lui tới, Dương Khai tìm một chỗ ẩn nấp, thu liễm khí tức, ngồi xếp bằng.
Tính toán thời gian, Thiên Địa Tuyền có lẽ phải thôn phệ thiên địa vĩ lực thêm nữa, Dương Khai cũng không biết cuộc sống như vậy khi nào mới kết thúc, hắn chỉ thấy qua ghi chép về Càn Khôn Tứ Trụ trên điển tịch, căn bản không biết thu nhập Càn Khôn Tứ Trụ sẽ gặp nhiều trắc trở như vậy.
Chẳng trách mấy thượng phẩm Khai Thiên vẫn luôn chém giết lẫn nhau, cũng không có ai xuất thủ thu lấy Thiên Địa Tuyền, Dương Khai vốn cho là bọn họ không có tinh lực này, nhưng bây giờ xem ra,
đây chỉ là một nguyên nhân, nguyên nhân lớn nhất có lẽ là bọn hắn cũng biết, thu Thiên Địa Tuyền sẽ xuất hiện loại tình huống này, cho nên trứo khi diệt trừ tất cả đối thủ, ai cũng sẽ không đần độn tùy tiện thu lấy, nếu không chính là đi chịu chết.