Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 4672: Chưởng khống lực lượng thời không

Chương 4672: Chưởng khống lực lượng thời không


Mấy ngày sau, Thịnh Dương Thần Quân là người khôi phục lại đầu tiên, rất nhanh thoắt một cái, không thấy bóng dáng, hẳn là muốn đi điều tra tình hình nơi đây, tìm kiếm cách thoát khốn.
Hắn đi lần này chính là hơn nửa tháng, nửa tháng sau, mới bỗng nhiên hiện thân trên một mảnh vỡ không gian khác, sắc mặt tái xanh.
Rõ ràng là không tìm được đầu mối gì, mà lại cho dù lấy nội tình bát phẩm Khai Thiên của hắn cũng vô pháp cưỡng ép phá vỡ nơi đây rời đi. Không gian nơi đây hỗn loạn đến cực điểm, vô luận hắn làn như thế nào, tất cả công kích đều sẽ bị ngẫu nhiên truyền tống đến trong mảnh vỡ không gian khác.
Man lực không thể phá, cũng không hiểu được chút quy luật nào, mạnh như Thịnh Dương Thần Quân cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật bản thân bị nhốt.
Cùng lúc đó, Dương Khai vừa chữa thương khôi phục vừa chú ý Tiểu Càn Khôn.
Trước đây ở trên đường chạy trốn, Dương Khai có tra xét Tiểu Càn Khôn, từng có cảm ngộ, một đạo linh quang lướt qua, chỉ tiếc không hắn còn chưa triệt để hiểu thấu đáo, lại bị Hạ Lâm Lang cắt đứt, lúc ấy nóng lòng đào vong, cu ̃ng không có thời gian đi suy nghĩ sâu xa, bây giờ mặc dù bị nhốt, lại trong lúc vô hình cung cấp cho hắn một cơ hội an ổn như thế.
Trong Tiểu Càn Khôn, Dương Khai thần niệm hiển hóa, sinh động như thật, giống như chân nhân, sừng sững trên trời cao, quan sát phía dưới, xem biển người kia di chuyển, xem thành trì kia thành lập, xem sinh lão bệnh tử kia, xem mặt trời lên mặt trăng lặn.
Theo thời gian trôi qua, ánh mắt dần dần sáng lên.
Một đoạn thời khắc, một đạo xá lệnh vang vọng hoàn vũ: "Bằng danh ta, chủ càn khôn, chưởng khống lực lượng thời không!"
Trong nháy mắt, ngàn vạn sinh linh trong Tiểu Càn Khôn đều giống như đã nhận ra gì đó, cùng nhau ngẩng đầu lên trời, nhất là những Đế Tôn cảnh kia, cảm giác càng rõ ràng hơn, nhưng khi bọn hắn cẩn thận trải nghiệm, lại không có phát hiệnchút nào, giống như toàn bộ thế giới này có một chu ́t biến hóa rất nhỏ, lại hình như không có
biến hóa, trong lúc nhất thời nghi hoặc không hiểu.
Một sát na biến hóa, toàn bộ thế giới lần nữa hồi phục nguyên trạng. Trên đám mây, Dương Khai nhếch miệng, im ắng cười to.
Hơn ngàn vạn sinh linh không phát hiện được, không đại biểu Tiểu Càn Khôn không có biến hóa, trên thực tế biến hóa to lớn, ngay cả hắn đều có chút không thể tin được.
Tốc độ thời gian trong Tiểu Càn Khôn, gần như sắp gấp hai ngoại giới.
Từ Linh Công từng nói, trên đời này tu hành có đường tắt, ngoại trừ tiến vào Tiểu Nguyên giới lịch luyện, chính là thời quang chi hà, trong thời quan chi hà kia, tốc độ chảy của thời gian khác ngoại giới, ngoại giới một năm, trong thời quan chi hà có lẽ là trăm năm, ngàn năm, vạn năm. . .
Tiểu Nguyên giới hắn đã từng tiến vào một lần, thời quan chi hà lại chỉ có nghe thấy, chưa từng thấy tận mắt, hắn đã từng nghĩ tới thời quan chi hà thần diệu kia rốt cuộc là trông như nào, đáng tiếc không có cơ hội này.
Mà bây giờ, Tiểu Càn Khôn hắn được Thời Gian Pháp Tắc cùng Không Gian Pháp Tắc song trọng gia trì, thình lình đã có hiệu quả như thời quan chi hà.
Nói một cách khác, ngoại giới một ngày, Tiểu Càn Khôn chính là hai ngày, ngoại giới một năm, Tiểu Càn Khôn chính là hai năm!
Loại biến hóa này không có ảnh hưởng trực tiếp đối với hắn, nhưng đối với sinh linh trong Tiểu Càn Khôn thì lại là ảnh hưởng to lớn.
Tốc độ thời gian trôi qua nhanh cũng sẽ không rút ngắn tuổi thọ sinh linh, bởi vì tại trong cảm giác của bọn hắn, thời gian vẫn như vậy, chỉ là so với ngoại giới mới có khác biệt.
Nuôi nhốt sinh linh tại thể nội, mục đích lớn nhất chính là phụ trợ tu hành, Khai Thiên cảnh tấn thăng cần hao phí đại lượng thời gian, sinh linh sinh tồn co ́thể sinh ra Linh Thụy chi lực, không ngừng tăng cường nội tình Tiểu Càn Khôn, cho dù Khai Thiên cảnh không đi tu hành, loại gia tăng này cũng sẽ không thay đổi.
Đọc bản dịch Vũ Luyện Điên Phong miễn phí nhanh nhất tại TruyenMoiz.com.
Bây giờ tốc độ thời gian trong Tiểu Càn Khôn được tăng tốc, cũng mang ý nghĩa về sau Dương Khai sẽ thu hoạch được càng nhiều chỗ tốt.
Hắn là linh quang lóe lên nên mới thử một phen, không nghĩ tới thật sự thành, có thể nói kinh hỉ ngoài ý muốn! Có điều chuyện này có lẽ cũng cần lĩnh hội Thời Gian Pháp Tắc tới trình độ nhất định, mới có
cơ hội làm được. Mà Thời Gian Pháp Tắc danh xưng lực lượng còn khó tu hành hơn Không Gian Pháp Tắc, trên đời này lại có thể có
mấy người làm được như Dương Khai, tu hành Thời Gian Pháp Tắc đến cấp độ thứ sáu?
Về sau Dương Tiêu cùng Dương Tuyết hẳn là có thể làm được.
Đáng tiếc lấy tạo nghệ trên Thời Gian Pháp Tắc hiện tại, dốc hết toàn lực cũng chỉ có thể để tốc độ thời gian trôi qua tăng lên gần gấp hai.
Có lẽ về sau lĩnh hội Thời Gian Pháp Tắc càng sâu, bội suất này còn có thể tăng lên.
Mà làm như thế mặc dù có lợi ích cực kỳ lớn, nhưng cũng không phải không cần bỏ ra thứ gì.
Đối với Dương Khai, thứ cần phải bỏ ra chính là thọ nguyên!
Tiểu Càn Khôn là căn cơ của hắn, dòng thời gian trong Tiểu Càn Khôn chính là số thọ nguyên thực tế của hắn.
Nhưng đối với một lục phẩm Khai Thiên như hắn, chút tổn thất này so với chỗ tốt đạt được là không đáng kể, chớ nói gấp hai, nếu có thể tăng lên tới gấp mười gấp trăm lần, Dương Khai cũng sẽ làm.
Kể từ đó, chẳng những hắn có thể đạt được lợi ích từ những sinh linh kia, đông đảo sinh linh kia cũng có thể rút ngắn gần một nửa thời gian tu hành, có thể trưởng thành càng nhanh.
Yên lặng quan sát hơn mười ngày, xác định dòng thời gian không có ảnh hưởng gì tới bọn hắn, Dương Khai mới thu hồi tâm thần.
Giương mắt nhìn lên, Hạ Lâm Lang đang buồn bực ngán ngẩm quan sát quanh, bốn mắt đối mặt, khẽ gật đầu, Thịnh Dương Thần Quân thì khoanh chân ngồi tĩnh tọa, có vẻ đang lĩnh hội huyền diệu nơi đây, thần sắc không ngừng biến ảo.
Dương Khai âm thầm cười nhạo một tiếng, Thịnh Dương Thần Quân tuy là bát phẩm Khai Thiên, thực lực mạnh mẽ, đặt ở các đại động thiên phúc địa kia cũng là nhân vật cấp Thái Thượng trưởng lão, nhưng không tinh thông Không Gian Pháp Tắc, coi như cho hắn ở chỗ này lĩnh hội ngàn năm vạn năm, cũng chưa chắc có thê ̉có thu hoạch gì.
Mà ý nghĩ của Thịnh Dương Thần Quân không thể nghi ngờ là chính xác.
Không gian nơi đây đã rất hỗn loạn, không có quy luật chút nào có thể nói, nhưng đã là một đạo không gian thần thông tạo thành, như vậy chỉ cần có thể lĩnh hội được huyền cơ trong đó, thăm dò mối liên quan giữa các mảnh vỡ không gian kia, tự nhiên sẽ có cơ hội thoát ly.
Dương Khai rất khó tưởng tượng, người thi triển một chiêu thần thông kia, trình độ Không Gian Pháp Tắc đã đạt đến loại trình độ gì,
cho dù đã qua vô số năm, lại cũng vẫn có thể ngăn cản thiên địa pháp tắc tự chữa trị!
Hai mươi năm tại Càn Khôn điện, lĩnh hội huyền bí trong Càn Khôn đại trận, tạo nghệ trên Không Gian Pháp Tắc đã tới tầng cảnh giới thứ tám, nhưng tự phó tuyệt không thể làm được đến mức này.
Có lẽ chỉ có khi hắn tăng trình độ Không Gian Pháp Tắc lên tới cấp độ cuối cùng vang dội cổ kim, lại thêm thực lực cửu phẩm Khai Thiên, hai bút cùng vẽ mới có thể tái hiện uy phong lẫm liệt của cổ nhân.
Ngồi xếp bằng, tập trung ý chí, Dương Khai cũng bắt đầu lĩnh hội huyền bí nơi đây.
Dòng thời gian trôi qua, chớp mắt đã mười năm, 20 năm, 30 năm. . .
Dương Khai vốn cho rằng tối đa cũng chỉ cần mấy năm sẽ có thể thoát khỏi nơi đây, nhưng trên thực tế bây giờ đã ba mươi năm trôi qua, hắn lại vẫn chưa thể thăm dò được toàn bộ sự huyền diệu của nơi đây, mặc dù đã có chút manh mối, nhưng khoảng cách chân chính thoát khốn còn xa xa khó với tới.
Càng lĩnh hội, càng có thể cảm giác được chỗ lợi hại của cổ nhân kia. Cũng may 30 năm mặc dù không ngắn, nhưng đối với Khai Thiên cảnh cũng chỉ thoáng qua như cái chớp mắt.
Vô luận Dương Khai hay là Hạ Lâm Lang, hay Thịnh Dương Thần Quân, tất cả đều bình yên như thường, đều không có vội vàng, nhất là Thịnh Dương Thần Quân, từ 30 năm trước bắt đầu lĩnh hội, một mực khoanh chân ngồi bất động, như một người chết.
Hạ Lâm Lang tự biết chỉ có thể ký thác hy vọng trên người Dương Khai, dứt khoát không đi lãng phí thời gian, phần lớn thời gian đều dành để tu hành, ngẫu nhiên đi vòng vòng, đi qua từng mảnh vỡ không gian, ý đồ cầu mong ngẫu nhiên có chỗ phát hiện, mỗi một lần nàng rời đi, thời gian trở về đều không đồng nhất, có đôi khi vận khí tốt, mấy ngày sẽ lại xuất hiện trong tầm mắt Dương Khau, có đôi khi vận khí kém, mấy tháng cũng không thấy bóng dáng.
Trong Tiểu Càn Khôn, Dương Khai thần niệm hiển hóa.
Ba mươi năm qua, hắn cũng không phải là chỉ đi lĩnh hội, bởi vì hắn biết làm như vậy dễ để tâm vào chuyện vụn vặt, khổ nhàn kết hợp mới là vương đạo.
Mà biện pháp buông lỏng tinh thần của, chính là lấy thần niệm hóa thân, du lịch Tiểu Càn Khôn.
Ngoại giới 30 năm, trong Tiểu Càn Khôn đã 60 năm! Phàm nhân đã qua một đời.
60 năm thời gian, biến hóa của Tiểu Càn Khôn đã cực kì rõ rệt, nếu
như nói trước kia Tiểu Càn Khôn âm u đầy tử khí, như vậy bây giờ Tiểu Càn Khôn tràn đầy sức sống!
Năm đó hơn ngàn vạn sinh linh di chuyển tiến nơi này, nhân khẩu đã từng giảm nhanh một bộ phận, bởi hoàn cảnh sinh hoạt cải biến, chưa kịp thích nghi khí hậu, cùng dễ dàng dẫn tới tật bệnh cùng tử vong, hơn ngàn vạn nhân khẩu một lần giảm bớt mất 8 triệu.
Bây giờ 60 năm đi qua, số lượng nhân khẩu chẳng những đã khôi phục, còn có gia tăng, cụ thể tăng lên bao nhiêu, Dương Khai cũng không biết, mặc dù hắn chỉ cần một ý niệm liền có thể nhìn rõ hết thảy trong Tiểu Càn Khôn, nhưng thủy chung hắn muốn lấy góc độ cùng lập trường của một ngoại nhân, chứng kiến đủ loại biến hóa trong Tiểu Càn Khôn.
Từ trong từng lần du lịch kia, Dương Khai thu hoạch rất nhiều.
Sinh linh sinh tồn, không ngừng sinh sôi ra Linh Thụy chi lực, 60 năm này, nội tình Tiểu Càn Khôn liên tục tăng cường, cứ việc những năm này hắn chưa bao giờ tu luyện.
Bây giờ hơn ngàn vạn sinh linh kia khai chi tán diệp cương vực trong Tiểu Càn Khôn, thành trì lớn bé đã có mấy chục toà! Nhỏ hơn là thị trấn cùng thôn trang càng là vô số kể, trong Tiểu Càn Khôn, vui vẻ phồn vinh.
Bên ngoài một chỗ thị trấn, Dương Khai xuất hiện, trên hai bờ vai đều có ngồi một tiểu nhân nho nhỏ, hai tiểu nhân chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, như tiểu nữ hài rút nhỏ vô số lần, dáng dấp đáng yêu động lòng người, đều mặc quần áo màu xanh biếc, một người ghim song đuôi ngựa, một người búi tóc.
Hai tiểu nhân nhi này, dĩ nhiên chính là Mộc Châu cùng Mộc Lộ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất