Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 497: Câu

Chương 497: Câu


Phủ Dương Khai, nương theo tiếng cười quái dị và tiếng kêu la của Địa Ma, động tĩnh phát ra khiến mọi người cảnh giác
Lúc Dương Khai đuổi tới nơi, phát hiện đám người vây quanh cách không xa phòng luyện võ, chân nguyên đều lên xuống, vẻ mặt kiêng kị đề phòng nhìn chính giữa
Thấy Dương Khai chạy đến đều nhường lối đi, cung thanh vấn an.
Dương Khai thản nhiên gật đầu, thần sắc thong dong đi đến bên trong
Ở trong cùng, đám người Thu Ức Mộng vây bên thây ma, vẻ mặt tò mò kinh sợ nhìn vào phía trước
- Thiếu chủ, người đó đến!
Địa Ma thần sắc hơi có chút hưng phấn nói với Dương Khai, một tay chỉ về phía trước
Tròng mắt Dương Khai hơi híp lại, thấy phía trước ước chừng năm trượng, những quang mang hồng sắc thông thiên như thiết trụ. Trong vòng tròn đó như có bóng dáng đang đấu đá, lại không thể thoát khỏi những sự trói buộc của quang mang.
Đám người nhìn xem tấm tắc kêu kì lạ, đến đám người Thu Ức Mộng cũng kinh ngạc đến cực điểm
Bóng dáng bởi vì bị quang mang hồng sắc bao quanh, gần như là trong suốt đấy, nếu không nhìn kỹ, căn bản nhìn không thấy sự hiện hữu của nó. Thân ảnh ấy như dòng nước chảy xuôi qua trong không khí, khiến tầm nhìn bị khúc xạ có chút vặn vẹo
Cho đến bây giờ mọi người vẫn chưa nhìn thấy bộ dạng thật sự của thân ảnh
Bản lĩnh như vậy vượt qua phạm trù hiểu biết và lý giải của mọi người
Ảnh Cửu cũng là cao thủ tinh thông ẩn nấp ám sát, y cũng có thể đem thân hình của mình đạm hóa trong không khí, nhưng đó là dùng một loại kĩ xảo đặc biệt và phương thức du động chân nguyên, để cho người khác không để ý đến sự hiện hữu của mình.
Nhưng người thần bí trước mắt lại không như vậy, nàng rõ ràng là ở chỗ này, lại có thể khiến tất cả mọi người đều nhìn không thấy
Dương Khai biến sắc, biết mình đã coi thường bản lĩnh của cao thủ này
Cao thủ này trước sau hai lần hiện thân trước mặt Dương Khai, nhưng đều có thể an toàn đi ra. Lần trước ở Phá Kính Hồ, Dương Khai chém rơi một nhúm tóc của nàng giao cho Địa Ma tìm cách truy ra tung tích của nàng
Thật không phụ lòng người, tới hôm nay Địa Ma mới phát hiện ra tung tích cao thủ thần bí này, lúc này mới dùng đại thần thông vây khốn nàng
Mặc dù bị nhốt, nàng dường như tuyệt không lo lắng, chỉ tạm thời bị bao vây bởi những quang mang hồng sắc, mơ hồ có thể thấy nàng đang quan sát mọi người
- A... Là nữ tử?
Thu Ức Mộng kinh ngạc đến cực điểm, vừa rồi một cái chớp mắt, nàng rõ ràng là nhìn thấy hai vật căng tròn trước ngực thân ảnh này, dù chỉ trong nháy mắt cũng khiến nàng phát hiện ra giới tính
- Cô nương, lộ hình đi.
Dương khai thần sắc lạnh lùng. Thản nhiên chỉ bảo.
Đối phương không ý kiến cũng không trả lời, cũng không hiện thân, chỉ lẳng lặng đứng yên, Dương Khai cảm giác ánh mắt đó đang nhìn mình
- Ta chỉ là có chút vấn đề muốn thỉnh giáo, kính xin cô nương phối hợp
Dương Khai nhíu mày
Vẫn không trả lời
Thần sắc Dương Khai dần dần mất hết kiên nhẫn đứng lên, hắn không biết người này nhiều lần lẻn vào khu vực xung quanh đan phòng rốt cuộc muốn làm gì? Càng không biết người này là thủ hạ của ai, nhưng nếu để mặc một người như vậy sẽ khiến cả phủ hoảng loạn, hơn nữa thái độ cự tuyệt phối hợp của nàng khiến Dương Khai cảm thấy có nói nữa cũng vô dụng thôi
- Ta cho ngươi thơi gian mười tức!
Thần sắc Dương Khai lặng xuống, rồi yên lặng đợi
Rất nhanh, mười hơi thở đã qua.
Dương Khai chậm rãi lắc đầu, dừng ở vị trí thân ảnh, thản nhiên nói:
- Động thủ đi, nếu nàng phản kháng cứ giết
Địa Ma khặc khặ-x-xxxxx một tiếng cười quái dị, cất bước tiến lên, bóng người bị hồng quang trói buộc dường như không ngờ Dương Khai lòng lang dạ sói, thân ảnh ngưng lại chớp mắt nhưng lại nhạt đi trong tầm mắt mọi người
- Thu!
Địa Ma quát chói tai, quang mang hồng sắc hướng vào trung gian mang theo hơi thở quái dị
- Hừ, chỉ vậy thôi mà muốn bắt ta.
Đang lúc sắp bị hồng quang trói buộc, nàng bỗng cất tiếng nói
Thanh âm lọt vào tai, mọi người thần sắc đều ngẩn ra.
Thực sự không phải là thanh âm này rất êm tai, hay hoặc là rất khó nghe, mà là vì thanh âm làm cho người ta có một loại...cảm giác rất non nớt
Âm thanh theo độ tuổi cũng có sự biến đổi, đương nhiên độ tuổi khác nhau thanh âm cũng khác nhau
Cao thủ thần bí thanh âm non nớt, mọi người sẽ nghĩ nàng là thiếu nữ tuổi đôi mươi
Nhưng mọi người lại thầm lắc đầu
Thiếu nữ đôi mươi làm sao lại có tu vi và kĩ năng như vậy, Thu Ức Mộng cũng hai hai, hai ba mới chỉ có Thần Du Cảnh nhất tầng mà thôi
Liễu Khinh Diêu tuổi cũng lớn hơn chút
Tư chất của nữ tử này không thể nào hơn cả Thu Ức Mộng và Liễu Khinh Diêu chứ? Có thể là do âm sắc thiên bẩm non nớt, mọi người trong lòng thầm đoán
Nữ tử thần bí vừa dứt lời, thần sắc Địa Ma bỗng nhiên rùng mình, không do dự chút nào, vội vàng lấy từ trong ngực ra một vật.
Cùng lúc đó theo tiếng cười khanh khách của nàng, hồng quang trói buộc nàng chợt nổ tung
Dương Khai nhảy tới một bước, hướng trảo tới
Hai lần hắn trong trường hợp này thế mà nữ tử đó vẫn trốn thoát
Thủ ấn đánh tới, chỉ quơ được một mảnh hơi nước, nàng kia biến mất trước mặt bao nhiêu người
Mọi ngươi ở đây không ai không biến sắc
Nơi này chẳng những hội tụ những người luyện võ trẻ tuổi, lại có rất nhiều Thần Du Cảnh, mấy vị cao thủ huyết thị Dương gia cũng đều ở đây. Nhưng không ai phát hiện ra, rốt cuộc cũng không biết làm thế nào nàng lại chạy thoát được
Thần sắc Địa Ma phấn khởi, trên tay vừa nắm thứ gì đó rót chân nguyên vào, tạo hình cổ quái liền sáng lên
- Câu!
Địa Ma khẽ quát một tiếng, trên tay hóa thành một luồng sáng như chớp biến mất trước mắt mọi người, tốc độ không thể tưởng tượng nổi liền bay đi
- Khặc khặ-x-xxxxx, lão phu biết nàng sẽ dùng chiêu thức này!
Địa Ma đắc ý cười, nhìn theo lưu quang biến mất.
- Có chắc không?
Dương Khai hỏi một tiếng, lúc nãy Địa Ma lấy gì đó, hắn cũng liếc mắt nhìn qua, chính là sợi tóc lam nhạt hắn giao cho chế tác mà thành
- Lão phu ra tay, thiếu …. gia ngài cứ chờ xem.
Địa Ma tin tưởng tràn đầy
Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu, vài huyết thị thần sắc cổ quái nhìn Địa Ma. Kiến thức của bọn họ cũng không hề thiển cận, nhưng thủ đoạn Địa Ma thi triển, họ chưa nhìn thấy bao giờ, bọn họ không khỏi thấy có hứng thú với Địa Ma
Chiến Thành, nhà trọ Như Phong, trong một gian phòng hảo hạng, một thiếu nữ chậm rãi mở đôi mắt đẹp ra, bĩu chiếc miệng nhỏ nhắn:
- Thật đáng giận, lại ôm cây đợi thỏ, ta chẳng qua chỉ muốn tìm người thôi, đâu muốn làm chuyện xấu
Trước sau đều gặp phải nam nhân còn nhỏ tuổi hơn cả mình, nhưng hai lần trước bị hắn nhìn thấy nơi ẩn nấp của mình, thiếu nữ có phần không phục
Đất man di này sao lại có kẻ lợi hại như vậy, chỉ là thực lực có hơi thấp. Nếu hắn không xuất thân ở đó mà xuất thân tại nơi nàng ở thì thực lực còn lớn đến mức nào, có điều nếu xuất thân tại nơi này thực lực của hắn cũng hữu hạn rồi
Nghĩ như vậy, lòng của thiếu nữ bỗng nhiên vui vẻ, dường như bởi vì Dương Khai xuất thân hèn mọn mà thấy vui vẻ
Xoạt xoạt...
Bên tai truyền đến tiếng xé gió, khắp người nàng căng lên, cảm giác nguy hiểm ập đến khiến nàng lạnh toát và bất an
Nàng không hiểu sao lại có luồng sáng bay vào từ ngoài cửa sổ
Luồng sáng như sét đánh ngay tai, trực tiếp đánh vào thân thể nàng
- Á…
Thiếu nữ vội vàng không kịp chuẩn bị, ngồi bịch xuống đất, lúc bò dậy luồng sáng liền biến mất
Toàn thân nàng không có dấu vết bị thương, nhưng cảm giác kĩ lại dường như thiếu cái gì đó
Thiếu cái gì? Thiếu nữ xem xét nhiều lần, cũng không phát hiện ra điều gì, không khỏi lắc đầu mím môi nghi ngờ
Phủ Dương Khai, mọi người tản đi theo mệnh lệnh của Dương Khai
Duy chỉ Địa Ma ở lại
Chủ tớ hai người đang lẳng lặng chờ đợi
Thật lâu sau khi luồng sáng vụt qua, Địa Ma giơ tay lên mừng rỡ, hơi chút dò xét một phen, mừng rỡ nói:
- Thiếu chủ, thành!
Vừa nói vừa đem đến vật gì đó
Dương Khai cầm lấy nhìn kĩ mỉm cười
Hắn vừa rồi nhìn thoáng qua cũng không biết Địa Ma dùng sợi tóc kia làm gì, đến giờ xem ra đúng là một tiểu nhân!
Địa Ma rõ ràng là có kĩ năng. Dùng sợi tóc chế tác thành tiểu nhân, ngũ quan tự nhiên mơ hồ, nhưng tứ chi kiện toàn, chỉ là một mô hình thô ráp
Giờ phút này tiểu nhân tỏa ra bóng hào quang nhàn nhạt, năng lượng trong đó bắt đầu khởi động
- Thiếu chủ, đây là Câu Hồn Chú lão phu chế tác, tiểu nhân này đã liên kết với nàng kia, chỉ cần tiểu nhân có chút động tay động chân, dù nàng kia ở xa ngàn dặm cũng cảm nhận được
-Ta muốn vặt cổ nó thì sao?
Dương Khai liếc nhìn Địa Ma
- Nàng ta nhất định sẽ chết.
Địa Ma cười ha hả:
- Có thể nói nàng ta bây giờ hoàn toàn bị Thiếu chủ khống chế
-Tốt lắm
Dương Khai mỉm cười, rất vừa lòng
Địa Ma ha hả cười gượng:
- Đây là lúc trước lão nô muốn khống chế thủ hạ của mình, nghiên cứu pháp ấn, lúc đó cũng là linh hoạt liền nghĩ ra.
- Nói như vậy không phải cuộc sống trước đây của ngươi rất tốt, có phương pháp này, ai không cam tâm tình nguyện đi theo ngươi?
- Đúng, lão nô cũng là bất đắc dĩ
Dương Khai lắc đầu không muốn thảo luận sâu vấn đề này, chỉ vươn tay ra búng nhẹ lên tiểu nhân một cái.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất