Chương 5022: Bảo Vật Này Có Thể Dùng
Phùng Anh rất nhanh tỉnh ngộ: "Sư đệ đưa Càn Khôn thế giới kia về Bích Lạc quan, kể từ đó, tướng sĩ trong quan chỉ cần ra trước cửa nhà là có thể khai thác tài nguyên, không cần chạy xa như vậy, cũng không còn phải lo lắng nguy cơ bị Mặc tộc đánh lén."
"Đúng là như thế!" Dương Khai gật đầu.
"Sư đệ dùng chính là tám trận khí kia?"
"Không sai." Dương Khai gật gật đầu: "Việc này các quân đoàn trưởng đều đã biết, lát nữa Thân Đồ đại nhân sẽ đích thân tới kiểm tra thực hư, ta phải tiếp tục bố trí một phen, làm phiền sư tỷ hộ pháp."
Phùng Anh gật đầu.
Rất nhanh, Dương Khai khóa chặt một tòa Càn Khôn thế giới khác, hao tốn công phu, lợi dụng tám trận khí Hư Không Dương Kính, phân trấn bát phương không gian quanh Càn Khôn thế giới này.
Thân Đồ Mặc còn chưa đến, hắn tuy là bát phẩm Khai Thiên, có thể mượn nhờ Càn Khôn đại trận từ Bích Lạc quan trong nháy mắt đến Khu Mặc Hạm căn cứ số 4, nhưng từ căn cứ số 4 còn phải chạy đến nơi đây, lại cần thời gian, bây giờ hắn còn đang trên đường.
Phùng Anh vô cùng hiếu kỳ đối với Hư Không m Dương Kính, hỏi Dương Khai không ít vấn đề, Dương Khai tự nhiên đều kiên nhẫn đáp lại.
Một ngày này, đang nhắm mắt dưỡng thần, Dương Khai bỗng nhiên mở mắt ra, trong tầm mắt, lưu quang chói mắt từ phương hướng căn cứ số 4 lướt gấp đến, rất nhanh đến gần, lộ ra thân ảnh Thân Đồ Mặc.
Dương Khai ôm quyền hành lễ: "Thân Đồ đại nhân."
Thân Đồ Mặc gật gật đầu, đồng thời nhìn Càn Khôn thế giới kia hỏi: "Chuẩn bị xong rồi?"
"Hết thảy thỏa đáng!"
"Lão phu cần làm gì?"
Dương Khai nói: "Còn cần Thân Đồ đại nhân nhớ khoảng cách phương vị cùng cách phân bố của tám trận khí Hư Không Dương Kính, về Bích Lạc quan cần bố trí Hư Không m Kính y hệt như vậy, vậy mới tính thỏa đáng, lúct hôi động bí bảo, m Kính Dương Kính
cộng minh, hư không điên đảo, sẽ có thể na di."
Thân Đồ Mặc gật đầu: "Được."
Loại chuyện này mặc dù yêu cầu hà khắc, phương vị khoảng cách phân bố tám trận khí nhất định thể không sai chút nào, nhưng đối với Thân Đồ Mặc thì không phải là việc khó gì.
Chỉ tốn không đến nửa canh giờ, Thân Đồ Mặc vây đi một vòng quanh tám trận khí, ghi tạc trong lòng đủ loại.
Trở lại bên người Dương Khai, Thân Đồ Mặc khẽ gật đầu, ra hiệu hết thảy thỏa đáng.
Dương Khai nhìn về phía Phùng Anh nói: "Sư tỷ về trước đi, ta bồi Thân Đồ đại nhân về trong quan một chuyến, nếu hết thảy thuận lợi, trong thời gian ngắn có lẽ ta sẽ không về được, làm phiền sư tỷ quan tâm."
Phùng Anh nói: "Sư đệ đi đi, Thần Hi, ta sẽ chăm sóc tốt."
Lúc này Dương Khai mới nhìn về phía Thân Đồ Mặc: "Thân Đồ đại nhân, mời."
Thân Đồ Mặc không nói nhiều, trực tiếp thôi động Càn Khôn Quyết, rất nhanh, dưới chân loé lên quang mang đại trận, bao phủ hắn.
Sau khi hắn biến mất, Dương Khai cũng thôi động Càn Khôn Quyết, trở về trong Bích Lạc quan.
Bọn người Chung Lương còn đang chờ ở quan ngoại, tuy nói Thân Đồ Mặc đã đi được một ngày, nhưng việc này trọng yếu đến cực điểm, chớ nói một ngày, chính là một tháng, mấy người cũng chờ được.
Nếu việc này có thể thực hiện, vậy chỗ tốt mang tới cho Nhân tộc thực sự quá lớn, chờ đợi chút thời gian lại coi là cái gì?
"Về rồi." Đinh Diệu bỗng nhiên quay đầu nhìn lại Bích Lạc quan, đám người nhìn lên, quả nhiên thấy hai bóng người từ trong quan bay ra, chính là Thân Đồ Mặc và Dương Khai.
Nhìn hai người cấp tốc đến gần, chúng bát phẩm không nhịn được cảm khái Càn Khôn đại trận nhanh gọn.
Từ Bích Lạc quan chạy tới căn cứ số 4, trước sau chỉ hơn một ngày, chuyện này nếu là trước kia là căn bản không dám nghĩ, nhưng hôm nay mượn nhờ Càn Khôn đại trận, có thể cấp tốc đi tới đi lui, trong chiến tranh, thời gian ngắn đưa đến tác dụng rất lớn.
"Sao rồi?" Thân Đồ Mặc đến nơi, Đinh Diệu khẩn cấp hỏi.
Thân Đồ Mặc nói: "Còn cần bố trí, có hữu dụng hay không chờ chút mới biết."
Dương Khai đứng sau lưng Thân Đồ Mặc, quay đầu liếc mắt nhìn Càn Khôn thế giới kia bị mình na di về, lúc này, nơi đó đã khí thế
ngất trời, lần lượt từng bóng người bay tới bay lui trong đó, rõ ràng nhân thủ đang khai thác tài nguyên, mà lúc này mới ngắn ngủi một ngày, Càn Khôn thế giới có vẻ đã nhỏ mất một vòng, có thể nghĩ, lấy tốc độ như vậy, không đến hai ba tháng, Càn Khôn thế giới này sẽ bị khai thác sạch sẽ, ngay cả cặn cũng không còn, đây là Bích Lạc quan còn không xuất động bao nhiêu người, nếu điều động càng nhiều nhân thủ, thời gian sẽ càng ngắn hơn.
Dương Khai kinh ngạc: "Đã bắt đầu rồi?"
Chung Lương hừ hừ một tiếng: "Trên Mặc chi chiến trường này, thịt ăn vào trong miệng mới là thật, dừng nói nhảm, tranh thủ thời gian mang Thân Đồ đi bố trí đi, chúng ta còn đang chờ thấy kết quả đây."
"Tuân lệnh!" Dương Khai vội vàng lên tiếng.
Một đám người vội vàng chuyển di vị trí, tìm một khu vực trống trải, dưới sự chỉ đạo của Dương Khai, Thân Đồ Mặc rất mau bố trí thỏa đáng ta ́m trận khí Hư Không m Kính.
Sau đó chính là thời điểm nghiệm chứng, Dương Khai truyền cho Thân Đồ Mặc thôi động bí bảo chi pháp.
Trước mắt bao người, hai tay Thân Đồ Mặc cấp tốc biến đổi pháp quyết, lực lượng dũng động, rót vào trong tám trận khí kia.
Hào quang nhỏ yếu từ trên tám trận khí lấp lóe, tiếng vù vù truyền
ra, một đám bát phẩm không dám rời mắt.
Theo thời gian trôi qua, quang mang kia càng ngày càng sáng, tiếng vù vù cũng càng rõ ràng, bát phương hư không bị tám trận khí phân trấn bắt đầu vặn ve ̣o, mơ hồ có thể thấy được, trong hư không vốn không có vật gì kia bỗng nhiên xuất hiện một bóng ma khổng lồ như
ẩn như hiện.
Chung Lương nhíu mày, gật đầu nói: "Hẳn có thể được!"
Lúc trước hắn thấy Dương Khai thôi động Hư Không m Dương Kính cũng chính là tình cảnh như thế, bây giờ Thân Đồ Mặc đã làm được giống vậy.
Nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, không bao lâu, Càn Khôn thế giới từ căn cứ số 4 sẽ bị na di về.
Nhưng mà vẫn xảy ra chút biến cố.
Trong hư không, bóng ma khổng lồ còn đang như ẩn như hiện, từ đầu đến cuối không thê triệt để ngưng thực, đến tận nửa canh giờ sau mới hết thảy đại công cáo thành.
Thân Đồ Mặc thu pháp quyết, trên tám trận khí tiêu tán quang mang, cộng minh theo đó bị chặt đứt.
Đông đảo bát phẩm đều lộ rõ vẻ vui mừng trên mặt, giờ đã không thể nghi ngờ nói rõ bọn hắn có thể ngự sử Hư Không m Dương
Kính này.
Chỉ có Chung Lương chau mày, bởi vì hắn phát hiện mặc dù tu vi của Thân Đồ Mặc mạnh hơn Dương Khai, nhưng sử dụng bí bảo này giống như gian nan hơn Dương Khai nhiều lắm, riêng là về thời gian là không có thể sán nổih, Dương Khai na di một tòa Càn Khôn thế giới về, thêm thời gian bố trí, chỉ tốn mấy chục hơi mà thôi, Thân Đồ Mặc lại dùng nửa canh giờ, hơn nữa xem bộ dáng của hắn còn là tiêu hao không nhỏ, còn lâu mới nhẹ nhàng như Dương Khai.
Dường như nhìn ra hắn nghi hoặc, Dương Khai nói: "Bí bảo này là được ta tự mình chế tạo, trong đó hàm ẩn Không Gian chi đạo, cho nên bản nhân ta ngự sử sẽ thoải mái hơn, tu vi Thân Đồ đại nhân mặc dù mạnh hơn ta, nhưng không tu hành Không Gian Pháp Tắc, cưỡng ép thôi động bí bảo này, tự nhiên tiêu hao lớn."
Chung Lương khẽ gật đầu: "Xác thực như vậy."
Có điều kết quả này vẫn đủ cho người ta hài lòng, sợ là sợ Hư Không m Dương Kính này ngoại trừ Dương Khai ra, những người khác không có cách nào sử dụng.
Thân Đồ Mặc đã trở về, đám người trưng cầu nhìn lại.
Hắn suy nghĩ một lát, mở miệng nói: "Thất phẩm bình thường sợ là vô lực thôi động bảo vâ ̣t này, chỉ có thất phẩm Khai Thiên đứng đầu
nhất mới có dư lực thôi động, mà lại tiêu hao do thôi động bảo vật này, hẳn là có quan hệ độ lớn nhỏ, khoảng cách xa gần của mục tiêu, thể lượng càng lớn, khoảng cách càng xa, tiêu hao càng nhiều, mà tóm lại, bảo vật này có thể dùng."
"Có thể dùng là tốt rồi!" Đinh Diệu nhẹ nhàng thở ra.
Lương Ngọc Long nói: "Nếu có thể dùng, vậy việc này không nên chậm trễ, mau mau chế tạo đi, bí bảo này một bộ mười sáu kiện trận khí, mỗi một kiện trận khí đều khổng lồ như thế, tài nguyên tiêu hao chỉ sợ sẽ không ít."
Tài nguyên cần cho việc luyện chế một bộ Hư Không m Dương Kính đương nhiên rất nhiều, lúc ấy Dương Khai đã phải xuất huyết, nhưng đối với thu hoạchn gày sau, bỏ ra như vậy là đáng giá.
Chung Lương hắc hắc nói: "Bỏ con săn sắt bắt con cá rô :v, tiền kỳ bỏ ra càng nhiều, sau này thu hoạch càng lớn, ta cũng thật muốn xem, mấy chục năm sau Mặc tộc một lần nữa chiếm lĩnh mấy chỗ tài nguyên sản khu kia, nhìn thấy hư không khắp nơi trụi lủi sẽ là biểu tình gì."
Đám người liền tưởng tượng đủ loại, lập tức đều lộ ra đầy ý cười.
Đinh Diệu nói: "Ta cảm thấy không cần quá nhiều, chế tạo mười bộ đã đủ, nhiều là lãng phí."
Đông đảo bát phẩm đều gật đầu: "Nói có lý."
"Mặt khác, cần phải truyền phương pháp luyện chế bảo vật này cho các quan ải khác, chuyện tốt bực này, Bích Lạc quan ta tự nhiên không thể một nhà độc hưởng."
"Đây là đương nhiên."
Trước đó Khu Mặc Hạm cùng tịnh hóa chi quang đã như thế..
"Dương Khai, việc này ngươi lại lập xuống đại công, để cho chúng ta xấu hổ a." Chung Lương quay đầu nhìn qua Dương Khai, càng nhìn càng hài lòng, càng nhìn càng mừng rỡ, từ khi Dương Khai đến Bích Lạc quan, đã mang đến cho bọn hắn bao nhiêu kinh hỉ? Chung Lương tự phó chính là dưới gối không có con gái, nếu có, sợ là muốn biến tiểu tử này thành con rể.
Dương Khai khiêm tốn một tiếng: "Nhiều năm trước vô ý chi tác, có thể giúp đỡ đã là vạn hạnh, quân đoàn trưởng nghiêm trọng."
Chung Lương nghiêm mặt nói: "Hư Không m Dương Kính quá có đại dụng, chẳng những ta Bích Lạc quan phải mạo hiểm khai thác tài nguyên, có quan ải nào không phải như thế? Dĩ vãng khai thác tài nguyên luôn có Mặc tộc tập kích quấy rối, không thể không có tổn thất, bây giờ có Hư Không m Dương Kính sẽ không cần lo lắng chuyện này."
Mọi người đều đều gật đầu.
Mặc chi chiến trường dù sao là sân nhà Mặc tộc, Nhân tộc ở tình cảnh quá gian khổ, vô số năm qua, Nhân tộc vĩnh viễn chỉ có thể bằng vào quan ải, chống cự từng lần từng lần đại quân Mặc tộc đột kích, mỗi một thời đại, động thiên phúc địa đều phải đầu nhập số lớn nhân thủ trợ giúp Mặc chi chiến trường.
Đọc bản dịch Vũ Luyện Điên Phong miễn phí nhanh nhất tại TruyenMoiz.com.