Chương 5207: Phá Cục
Từ số lượng mặc đồ trước mắt có thể đoán được, trong trận chiến ba vạn năm trước, sau khi lão tổ Đại Diễn vẫn lạc, tướng sĩ Đại Diễn quan chưa bị toàn diệt, trong đó nhất định là có rất nhiều người bị Mặc tộc bắt được rồi chuyển hóa thành mặc đồ.
Nếu không thì không có đạo lý, chỉ mình chiến khu Đại Diễn mà sẽ có nhiều mặc đồ phẩm cấp cao như vậy.
Vì sao động thiên phúc địa muốn phong tỏa tất cả
việc có liên quan đến Mặc trong 3000 thế giới? Đây là bởi vì mặc chi lực đối với một ít người có sức hấp dẫn quá lớn.
Mặc dù một khi bị mặc chi lực ăn mòn, cả người
đều sẽ trở nên duy mặc chí thượng, tâm tính đại biến, có thể nói là hoàn toàn biến thành một
người khác, nhưng mặc chi lực cung cấp trợ lực, lại có thể để võ giả không nhìn đủ loại gông cùm xiềng xích của Khai Thiên cảnh, chỉ cần có đầy đủ
tài nguyên và vận khí, tu vi có thể tăng không ngừng cho đến cảnh giới cửu phẩm cuối cùng.
Từ xưa đến nay, số lượng cửu phẩm có bao nhiêu? Trong toàn bộ các đại động thiên phúc địa, số lượng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nếu những võ giả đã tu luyện tới cực hạn, cả đời không có cách nào tiến thêm một bước biết được sự thần diệu của mặc chi lực, bọn hắn sẽ không động tấm sao?
Phó chưởng giáo Nguyên Đốc của Lang Gia phúc địa, có tu vi thất phẩm Khai Thiển, đã biết nguy hại của mặc chi lực, nhưng hắn vẫn khó cản mặc chi lực dụ hoặc, cuối cùng biến thành mặc đồ, bối tổ khí tông, nguy hại tông môn, ép chưởng giáo Lý Nguyên Vọng không thể không hạ sát thủ, thanh lý môn hộ.
Ngay cả phó chưởng giáo của Lang Gia phúc địa đều như vậy, một khi sự thần diệu của mặc truyền khắp 3000 thế giới, khó có thể tưởng tượng được sẽ có bao nhiêu người đối với mặc chi lực sinh lòng ngấp nghé.
Lòng người khó dò.
Hơn ba vạn năm trước, lão tổ Đại Diễn vẫn lạc, quan ải bị phá, đại bộ phận tướng sĩ chiến tử sa trường, nhưng trong đó tuyệt đối là có số lượng không ít tướng sĩ Nhân tộc bị cao tầng Mặc tộc bắt được, bị chuyển hóa thành mặc đồ.
30, 000 năm an ổn, để những Mặc đồ này có đầy đủ thời gian tu hành, thăm dò cảnh giới càng cao hơn, thu hoạch lực lượng cường đại hơn.
Tích lũy trong thời gian rất dài, đủ để cho mặc đồ Vốn cực hạn ở cảnh giới lực phẩm, trưởng thành đến bát phẩm Khai Thiên.
Loại trưởng thành này là có nguy hiểm cực lớn, khi tấn thăng, một chút sơ sẩy cũng có thể khiến mặc đồ vẫn lạc, mặc dù thành công, nhưng mặc đồ sẽ có một chút đặc thù không phải của người ở các vị trí trên cơ thể.
Cho nên Mễ Kinh Luân mới có thể nhìn thấy nhiều mặc đồ thất phẩm bát phẩm như vậy ở trên chiến trường.
Mặc dù những mặc đồ này còn có hình người có bản, nhưng đại đa số đều có một ít đặc thù cổ
quái, ví dụ như một vị mặc đồ bát phẩm, trên bờ vai có một cái bọc lớn, xa xa nhìn lại, giống như
có hai cái đầu.
Có một vị mặc đồ bát phẩm khác, phía sau thế mà mọc ra hai chiếc cánh thịt ngắn nhỏ, một chiếc dài một chiếc ngắn, giống như chân gà vặn vẹo.
Còn có một vị mặc đồ thất phẩm, trên phần bụng thế mà có thêm một cánh tay, vị mặc đồ này có ý nghĩ khá điên cuồng, tự mình suy nghĩ ra một bộ
chiến pháp, lấy hai tay Vốn có phối hợp với cánh tay mọc thêm thêm trên bụng, cầm ba thanh lợi
kiếm,chém giết rất hung hãn trên chiến trường.
Những mặc đồ này có đặc thù rõ ràng, tất cả đều
là do mượn nhờ mặc chi lực đột phá gông cùm xiềng xích vốn có.
Bọn hắn vốn không có cơ hội tu hành đến cảnh
giới bây giờ, nhưng sau khi bị mặc hóa, bọn hắn có cơ hội nhìn trộm cảnh giới Võ Đạo cao hơn.
Lực lượng mà bọn hắn huy sái ra đều rất không ổn định, cho người cảm giác cuồng bạo không gì sánh được.
Nhưng chính là do những mặc đồ, Nhân tộc mới không có cách nào thuận lợi tiến hành kế hoạch chém đầu.
Mễ Kinh Luân và u Dương Liệt vốn dự định rằng,
hơn mười vị bát phẩm giao đấu với hơn mười vị vực chủ, chênh lệch mấy lần như vậy, các vực chủ căn bản là khó mà phản kháng.
Chỉ cần mấy người vây công một vị, là có thể đem các vực chủ đuổi tận giết tuyệt trong khoảng thời gian ngắn.
Mà thiếu đi các vực chủ tọa trấn, đại quân mấy chục vạn Mặc tộc chỉ là đám ô hợp, đại quân Nhân tộc có thể nhẹ nhõm đánh tan thậm chí đuổi tận giết tuyệt.
Thế nhưng là đông đảo mặc đồ bát phẩm bỗng nhiên xuất hiện đã làm rối loạn kế hoạch này.
Lực lượng mà những mặc đồ bát phẩm này huy sái ra xác thực là rất cuồng bạo, nhưng cuồng bạo là do bọn hắn không hoàn toàn khống chế được lực lượng của mình.
Nói cách khác, những mặc đồ bát phẩm này vẫn
còn có chút chênh lệch so với bát phẩm Khai Thiên chân chính, bởi vì lực lượng của bọn họ đến là do mưu lợi bất chính mà đến, thực lực của bọn hắn, thậm chí còn yếu hơn vực chủ Mặc tộc bình thường một chút.
Một đối một thì bất kỳ vị bát phẩm Khai Thiên
nào đều đủ để đánh thắng mặc đồ bát phẩm.
Nhưng mà nếu đánh giết thì dễ không dàng như
vậy.
Huống chi, vực chủ và mặc đồ bát phẩm đều xuất thủ không có cố kỵ, không để ý Mặc tộc xung quanh thương vong chút nào, còn Nhân tộc bát phẩm thì lo lắng trùng điệp.
Kể từ đó, trên chiến lực cao tầng, mặc dù Nhân tộc chiếm cứ một chút ưu thế, những ưu thế không rõ ràng, căn bản là không có hiệu quả nghiền ép như trong dự tính.
Kịch chiến càng lâu, Mặc tộc thương vong không
ngừng mở rộng.
Nhân tộc cũng lục tục ngo ngoe xuất hiện thương vong, trên chiến trường thậm chí có động tĩnh thất phẩm Khai Thiên vẫn lạc truyền ra.
Mễ Kinh Luân khẽ nhíu mày, hắn không hy vọng nhìn thấy tình huống như vậy, nếu tình huống như vậy tiếp tục diễn ra, coi như Nhân tộc lấy được thắng lợi cuối cùng, thì e là cũng sẽ nguyên khí đại thương.
Vì kế hoạch hôm nay, hắn nhất định phải tranh thủ thời gian phá cục.
Sau khi suy nghĩ một chút, hắn phun trào thần niệm, trong chớp mắt tiếp theo, từ những chiến
hạm cấp Vệ xung qunh Khu Mặc Hạm, năm bóng người lao hướng chiến trường.
Năm người này đều là bát phẩm Khai Thiên.
Bọn hắn vốn đang lưu thủ trong những chiến hạm cấp Vệ xong quanh Khu Mặc Hạm, phụ trách bảo hộ Khu Mặc Hạm và rất nhiều nhân tài đặc thù, nhưng bây giờ, đã đến lúc bọn hắn nhất định phải xuất thủ.
Năm vị bát phẩm gia nhập chiến trường, đủ để cho chiến cuộc giữa chiến lực cao tầng của hai tộc mang đến một chút biến hóa, chỉ cần bọn hắn tìm cơ hội đánh giết mấy vị mặc đồ bát phẩm hoặc là vực chủ, là có thể gây nên một loạt phản ứng dây chuyền, để ưu thế của Nhân tộc lớn mạnh như quả cầu tuyết.
Chẳng qua, việc này cần thời gian.
Mễ Kinh Luân lại đem ánh mắt nhìn về phía một vị trí khác trên chiến trường.
Đó là chiến trường phía dưới bát phẩm Khai Thiên và các vực chủ.
Ở vị trí kia, có một bóng người đang đại sát tứ phương, người này độc thân hành động, không phối hợp với bất kỳ chiến hạm nào, chỉ vẻn vẹn cầm trong tay một thanh trường thương, nhưng mà những nơi hắn đi qua, Mặc tộc đều người ngã ngựa đổ, cho dù Mặc tộc cấp Lãnh Chúa, cũng khó ngăn cản được uy lực một thương của hắn.
Người này tất nhiên chính là Dương Khai.
Trên thực tế từ sau khi đại chiến bộc phát, Mễ
Kinh Luân đã từng điều tra tình huống của hắn mấy lần.
Chuyện khiến vị tổng trấn bát phẩm này cảm thấy kinh ngạc chính là, mặc dù hắn đã đánh giá cao Dương Khai, những trên thực tế là còn đánh giá thấp.
Dương Khai rõ ràng chỉ là thất phẩm, nhưng lại có thể thi triển ra lực lượng siêu việt thất phẩm, đây
mới là nguyên nhân mà hắn có thể đánh giết nhàn nhã, không ai cản nổi trên chiến trường.
- Đối với Dương Khai, Mễ Kính Luân hiểu rõ không
nhiều, nhưng dù gì cũng nghe nói qua rất nhiều tin tức liên quan đến hắn, biết hắn từng lập được
công huân hiển hách ở các chiến trường, cũng biết hắn trồng một cây Thế Giới Thụ con trong tiểu thế giới.
Nghe nói, cây thế giới thụ con kia có hiệu quả thần kỳ là rèn luyện thiên địa vũ lực.
Bây giờ xem ra, hiệu quả này so với trong tưởng tượng càng tốt hơn một chút, bởi vì thiên địa vĩ lực của Dương Khai rất tinh thuần, cho nên trong
lúc chiến đấu, hắn có thể tạo ra sức sát thương rất khủng bố.
Chiến trường giữa chiến lực cao tầng của hai tộc đã có năm vị bát phẩm gia nhập, liên thủ phá cục.
Chiến trường phía dưới bát phẩm cũng nhất định phải có người phá cục, hai bút cùng vẽ, mới có thể đem Mặc tốc đánh tan trong thời gian ngắn nhất!
Dương Khai là một lựa chọn rất tốt!
Nghĩ đến đây, Mễ Kinh Luân phun trào thần niệm.
Trên chiến trường, sát niệm của Dương Khai như nước thủy triều, chiến ý sục sôi.
Hắn đã rất lâu chưa trải nghiệm qua loại cảm giác
không chút kiêng kỵ này.
Từ khi tiểu đội Thần Hi được thành lập đến nay, mỗi lần chiến tranh, hắn đều phải suất linh tiểu đội Thần Hi tác chiến, hắn là đội trưởng, tự nhiên là phải cân nhắc rất nhiều.
Nhưng mà lần này, hắn hoàn toàn không cần cân nhắc như vậy, chỉ cần giết địch là được, chỗ nào có nhiều địch nhân thì hướng chỗ đó xông tới, không cần lo lắng sẽ có người theo không kịp bước tiến của hắn, không cần lo lắng sẽ mang theo các đội viên lâm vào hiểm cảnh mà không cách nào thoát khốn.
Dương Khai thôi động Không Gian Pháp Tắc, thân
hình lơ lửng không cố định, các vực chủ không xuất thủ, thì bên Mặc tộc căn bản là không có người nào có thể tạo thành uy hiếp cho hắn.
Đương nhiên, không có lo lắng thì cũng đại biểu cho không có ai giúp đỡ hắn.
Từ khi kịch chiến đến nay, Mặc tộc chết dưới thương của hắn đã khó mà tính toán, hắn cũng bị thương một chút, trên chiến trường hỗn loạn,
mặc dù hắn có thực lực mạnh mẽ, nhưng cũng khó mà ngăn cản tất cả công kích.
Nhưng những vết thương này đều không quá mức
đáng lo, đau đớn ở vết thương càng thêm khiến sát ý của hắn phun trào.
Lúc hắn đang giết địch, một chiếc chiến hạm bỗng nhiên lướt đến, chiếc chiến hạm kia rõ ràng là không phải chiến hạm cấp Đội bình thường, có hình thể lớn hơn chiến hạm cấp Đội bình thường rất nhiều, mà lại trên chiến hạm cũng có thật nhiều vết tích cải tạo.
Đây là chiến hạm của một chi tiểu đội tinh nhuệ!
Giống như chiến hạm Phá Hiểu của tiểu đội Thần
Hi.
Xung qunh chiến hạm, có chừng tám vị thất phẩm Khai Thiên vây quanh, tất cả đều có khí thế kinh người, mặc huyết dính đầy người, không biết đã giết bao nhiêu Mặc tộc.
Người cầm đầu chính là một thanh niên, khí vũ
hiên ngang, xa xa truyền âm tới: "Dương huynh, quân đoàn trưởng có lệnh, để tiểu đội Huyền Phong chúng ta và tiểu đội Tuyết Lang phối hợp với Dương huynh giết địch!"
Dương Khai đâm ra một thương, thương ảnh đầy
trời đem mười vị Mặc tộc trước mặt bao phủ, hắn
thu thương nhìn lại, truyền âm hỏi: " Tiểu đội Tuyết Lang ở đâu?"
Thanh niên kia hẳn là Huyền Phong đội đội trưởng, nghe vậy chỉ một ngón tay: "Ở bên kia, tạm thời không có cách nào thoát khốn!"
"Đi theo ta tiếp ứng!" Dương Khai nói xong, thuận theo phương hướng kia giết tới.
Ở trên chiến trường kịch chiến thời gian dài như vậy, Dương Khai sao có thể không phát hiện được chiến cuộc quỷ dị?
Mặc tộc thế mà không giống như trong tưởng tượng, không chịu nổi một kích, hết thảy nguyên nhân nằm ở việc bên Mặc tộc có số lượng không ít mặc đồ thất phẩm và bát phẩm!
Chuyện này thật sự là nằm ngoài dự liệu.
Hắn được chứng kiến không ít mặc đồ, biết các
chỗ tốt và tai hại của việc mặc đồ mượn nhờ mặc chi lực tu hành, hắn vốn cho rằng mặc đồ muốn tu hành đến bát phẩm là rất khó khăn, mặc dù
không có gông cùm xiềng xích hạn chế, nhưng lúc tấn thăng có nguy hiểm lớn hơn bình thường gấp mấy lần, lúc tấn thăng, thường thường có mặc đồ bởi vì khống chế không nổi lực lượng dẫn đến bạo thể mà chết, cho dù có mặc đồ tấn thăng bát phẩm, nhưng số lượng sẽ không quá nhiều.
Nhưng ở nơi này, hắn nhìn thấy rất nhiều mặc đồ bát phẩm.
Chiến lực cao tầng không có cách nào định đoạt thế cục trong thời gian ngắn, trong tình huống số lượng chênh lệch to lớn, chiến cuộc tự nhiên là khó hoà giải. Không phá cục được thì đối với Nhân tộc cực kỳ bất lợi.
Hắn chỉ là một vị thất phẩm, tuy đã từng chém giết vực chủ, nhưng bây giờ hắn vẫn khó mà nhúng tay vào chiến trường của chiến lực cao tầng.
Quân đoàn trưởng hạ lệnh cho hắn dẫn dắt hai chi tiểu đội tinh nhuệ giết địch, hiển nhiên là đã cân nhắc đến điểm này, hy vọng có thể mượn sức hắn, mở ra một lỗ hổng trong chiến trường phía dưới bát phẩm.
Cho nên tiểu đội Huyền Phong đến truyền lệnh,
Dương Khai căn bản là không cần hỏi nhiều, đã đoán được dự định của quân đoàn trưởng.