Vô Thường

Chương 1136: Có oán báo oán

Một khi thu phục được một cái hoạt mạch thì gia tộc đó chắc chắn sẽ có thu hoạch cực lớn, loại thu hoạch như vậy không thể nghi ngờ là đạt được nhiều thứ hơn đại đa số những người đi vào điện phủ tầm bảo như người mù qua sông.

- Chạy mau!

Đột nhiên Chung Lộ vỗ cái trán của con cự hổ, bởi vì nàng đã thấy ở phía xa có một loạt các điểm đen đang nhanh chóng tiếp cận về phía bên này.

Con cự hổ cũng nghe lời, mặc dù nó tương đối thân cận với Đường Phong và Chung Lộ nhưng thần trí của nó đã sinh ra, nó cũng không muốn làm cá trong chậu, lập tức vận khởi bốn chân đạp không mà đi.

- Bằng hữu bên kia, hỗ trợ ngăn chặn nghiệt súc hộ!

Xa xa, một tiếng thét to vội vàng lộ vẻ xao động truyền tới, chính là đám người đuổi theo con cự hổ hô lên.

Nghe được thanh âm, Đường Phong nhướng mày xoay người nhìn lại, trong lòng không khỏi máy động.

Bởi vì hắn phát hiện đây dĩ nhiên là một đám cao thủ của Tư Đồ thế gia, mà đầu lĩnh của đám này chính là đại trưởng lão Tư Đồ Cừu mình gặp lúc trước bên trong Linh Thảo Điện.

Lão thất phu không hổ có cảnh giới Linh Giai thượng phẩm, thực lực vô cùng cao thâm, mặc dù thân hình gầy gò nhưng càng già càng dẻo dai, tốc độ vô cùng nhanh chóng, chỉ qua thời gian vài hơi thở liền chạy tới trước mắt Đường Phong và Chung Lộ.

Đường Phong không khỏi có chút chột dạ, dù sao trước đây đã chơi hắn một vố bên trong Linh Thảo Điện, thiết kế để trộm Liệu Nguyên Hỏa của hắn, chẳng qua vừa suy nghĩ tỉ mỉ lại thì việc mình làm quỷ không hay thần không biết, chắc chắn hắn sẽ không biết chính mình làm, vì vậy thần sắc liền bình tĩnh trở lại.

Xoát xoát xoát....

Một đám cao thủ theo sát phía sau Tư Đồ Cừu đều là người của Tư Đồ thế gia, Linh Giai trung phẩm, Linh Giai hạ phẩm có ở khắp mọi nơi, căn bản không nhìn thấy tồn tại Thiên Giai, đoàn người chạy tới ít nhất cũng có mười mấy người, hơn nữa phía sau cón có một ít người đang chạy theo.

Một đoàn các cao thủ Linh Giai hội tụ thành khí thế khiến hai người Chung Lộ và Đường Phong đứng im tại chỗ, căn bản không dám có chút vọng động.

Lúc này con cự hổ đã chạy ra xa, sớm bỏ trốn ra ngoài mấy dặm.

Vẻ mặc Tư Đồ Cừu âm lãnh, phảng phất như thất vọng vì Đường Phong và Chung Lộ không hề ra tay giúp đỡ, đến khi thấy rõ khuôn mặt của Đường Phong không khỏi sửng sốt:

- Là ngươi?

Hiển nhiên hắn đã nhận ra Đường Phong là người chỉ đường cho hắn bên trong Linh Thảo Điện.

Không chờ cho Đường Phong trả lời, Tư Đồ Cừu hừ lạnh một tiếng:

- Chỉ chút thực lực này cũng có can đảm tới Linh Thạch Điện, không biết tốt xấu!

Lời vừa dứt, tay vung lên, một đạo chưởng phong sắc bén đánh về phía Đường Phong. Đánh xong một chưởng này, Tư Đồ Cừu cũng không thèm quản sống chết của Đường Phong, thân thể nhún môt cái liền bay về phương hướng con cự hổ biến mất, đám cao thủ còn lại của Tư Đồ thế gia cũng nhất tề đi theo.

Chỉ là sống chết của một người tu luyện cảnh giới Thiên Giai, làm sao bị Tư Đồ Cừu lưu ý?

- Công tử!

Nhưng Chung Lộ thì lại thất kinh, nàng vội vã tiến lên giúp Đường Phong hóa giải đạo chưởng phong vừa rồi.

- Đừng nhúc nhích!

Đường Phong nhanh chóng truyền âm, tuy rằng Chung Lộ nóng ruột nhưng cũng không phải là kẻ ngu si, lập tức liền đứng yên tại chỗ.

Chưởng phong đánh tới vào thẳng ngực của Đường Phong, Đường Phong kêu lên một tiếng đau đớn bay ngược ra ngoài, thân thể giống như bao tải bị ném xuống mặt đất, nhìn qua có chút khôi hài.

Mấy người cao thủ Tư Đồ thế gia đi chậm đằng sau thấy một màn này không khỏi cười vui vẻ trong lòng.

Cho đến khi toàn bộ cao thủ của Tư Đồ thế gia rời đi thì Chung Lộ mới vội vàng vọt tới bên người Đường Phong, hai tay run run nâng hắn dậy, để đầu của hắn đặt trên cánh tay của chính mình, ôn nhu gọi:

- Công tử, công tử...

Đường Phong nhận một chưởng kia liền nhắm nghiền hai mắt lại, sắc mặt có chút trắng bệch, ở khóe miệng có máu tươi tràn ra, dáng vẻ nhìn qua vô cùng thê thảm.

Bị Chung Lộ hô hoán như vậy, hắn liền mở mắt bật người dậy, nhe răng trợn mắt xoa xoa trước ngực oán hận mắng một câu:

- Lão thất phu!

Uy lực một chưởng vừa rồi không phải là lớn nhưng không hề nhỏ chút nào, dù sao cũng là một kích của cao thủ Linh Giai thượng phẩm, người bình thường đừng mong có thể tiếp nhận bình yên.

May mà Đường Phong mặc Bất Phôi Giáp, hóa giải cương khí bên trong chưởng phong của Tư Đồ Cừu.

Chẳng qua Bất Phôi Giáp cũng không phải vạn năng, tuy rằng có thể hóa giải cương khí nhưng kình khí bên trong chưởng phong lại không có viện pháp hóa giải, may mà Đường Phong mình đồng da sắt, thân thể được rèn luyện rất tốt cho nên ăn một chưởng thì phế phủ cũng chỉ bị đau một chút.

Hơn nữa trong lúc đối mặt với chưởng phong của Tư Đồ Cừu hắn còn không dám né tránh, lại càng không dám để cho Chung Lộ tiến lên hóa giải. Bởi vì không phải chỉ có một mình Tư Đồ Cừu, nếu như chính mình né tránh hoặc hóa giải thì thì khó bảo đám những cao thủ của Tư Đồ thế gia sẽ chú ý bộ mặt của Tư Đồ Cừu, sẽ xuất thủ với chính mình, từ lúc đó sẽ tự nhiên sinh ra rất nhiều chuyện. Lấy thực lực của chính mình đối mặt với những người này không có chút sợ hãi nhưng chỉ sợ cũng không chiếm được chỗ tốt, huống chi bên người còn có Chung Lộ.

- Công tử thế nào?

Chung Lộ thân thiết hỏi thăm, hai tay đỡ lấy gương mặt của Đường Phong, Đường Phong chỉ cảm thấy trên gáy mình có cảm giác co dãn mềm mại, ở trên chóp mũi ngửi được vô vàn hương vị ngọt ngào, hơi nghiêng mặt thấy được một nửa vòng tròn đầy đặn của nàng không khỏi trêu đùa:

- Lúc nãy còn đau nhưng hiện giờ thì hết rồi.

Chung Lộ bị Đường Phong thở vào người cảm thấy toàn thân khô nóng, khuôn mặt không khỏi đỏ lên rồi thẹn thùng nói:

- Công tử còn có tâm tình để đùa giỡn, để nô tỳ xem thương thế giúp công tử.

- Thật sự không có vấn đề gì.

Đường Phong ngồi thẳng lưng dậy, lắc lắc đầu rồi đứng lên, thấp giọng hỏi:

- Nha đầu, không làm nàng bị thương sao?

Âm thanh lạnh lẽo của Linh Khiếp Nhan truyền tới:

- Không có!

Lão thất phu Tư Đồ Cừu vô duyên vô cớ ra tay nặng, không chỉ khiến cho Đường Phong căm tức mà Linh Khiếp Nhan cũng vô cùng phẫn nộ, sát khí của Chung Lộ tiết ra ngoài liên tục, nàng nắm cây trường tiên màu đỏ dài ba trượng trên tay gắt gao nói:

- Một ngày nào đó, nhất định nô tỳ sẽ phải giết lão thất phu để báo thù cho công tử!

Đối với Chung Lộ hiện giờ, Đường Phong chính là ông trời của nàng, sao có thể dễ dàng tha thứ cho người đã đả thương hắn được?

Đường Phong híp mắt nhìn phương hướng đám người Tư Đồ thế gia biến mất, trầm ngâm chốc lát rồi đột nhiên nói:

- Lộ nhi, Linh Quyết của nàng có thể thu phục được hoạt mạch tại đây hay không?

Chung Lộ bị Đường Phong thay đổi cách xưng hô nhất thời mặt đỏ, tim đập manh nói:

- Còn chưa làm được, trình độ Linh Quyết của nô tỳ không cao, không thể khiến cho hoạt mạch nghe lệnh của ta, chẳng qua nếu giao lưu với chúng thì không có vấn đề gì, công tử cũng có thể nha, người tu luyện Linh Quyết chỉ cần không công kích hoạt mạch thì hoạt mạch sẽ không có ác ý đối với chúng ta.

- Vậy sao, thế thì đủ rồi.

Đường Phong cười âm trầm một tiếng:

- Ta có một chủ ý, đại khái có thể khiến cho đám người tới đây bắt hoạt mạch tay không đi về!

Ở thế giới này, bằng hữu của Đường Phong không có nhiều lắm, ngoại trừ Cổ gia ra thì có thể nói là địch nhân ở khắp thiên hạ. Mà đối với người trong thiên hạ thì Đường Phong chính là một ma đầu khát máu.

Đã như vậy, Đường Phong cũng không còn quan tâm tới những chuyện khác, ân oán giang hồ, có ân báo ân, có oán báo oán, nếu Tư Đồ Cừu đã xuất thủ với chính mình thì phải chuẩn bị nhận trừng phạt thích đáng.

Tất cả những thế lực tới nơi đây đuổi bắt hoạt mạch đều là địch nhân, tự nhiên không thể nhìn xem bọn chúng lấy được chỗ tốt mà lớn mạnh, nhất là Tư Đồ thế gia và Chiến gia, hai đại gia tộc này đã có thực sực siêu cường, nếu như để cho bọn họ có thể lấy được mấy cái hoạt mạch thì thực lực sẽ đề thăng tới chừng nào không thể biết, ngày sau Đường Phong đối phó càng bất lợi hơn.

Phải nhanh chóng phá vỡ cục diện trước mắt! Nguyên bản Đường Phong không dự định dừng chân bên trong Linh Thạch Điện, hiện giờ liền thay đổi chủ ý.

- Công tử muốn các hoạt mạch tại đây đồng tâm hiệp lực với nhau?

Chung Lộ bế quan mấy năm, suy nghĩ trở nên nhanh nhạy, ý nghĩ trong lòng Đường Phong sao có thể giấu được nàng?

- Nàng có thể làm được không?

Đường Phong hỏi lại một câu.

- Để nô tỳ thử xem!

Chung Lộ hít sâu vào một hơi, khuôn mặt trở nên đỏ bừng, tràn đầy nhiệt tình! Đây là công tử có việc cần dùng tới mình, nếu như ngay cả điểm này mình cũng không làm được thì tốt nhất nên trở về Vân Hải Chi Nhai cô đơn cả đời.

- Trước tiên đi tìm một hoạt mạch khác thử xem, nếu như thực sự không được thì quên đi.

Đường Phong bàn bạc.

- Công tử đi về phía này, cách ba mươi dặm có một hoạt mạch.

Chung Lộ chỉ một phương hướng.

- Nàng có thể cảm ứng được?

Đường Phong líu lưỡi, Linh Quyết có cảm ứng đặc biệt với linh khí lưu động, trước đây tìm kiếm linh mạch bên trong Bạch Đế bí cảnh, Đường Phong cũng dựa vào Linh Quyết mới làm được. Nhưng hiện giờ ở đây thiên địa linh khí quá mức nồng nặc, Đường Phong chỉ có Linh Quyết tầng hai căn bản không sử dụng được, không nghĩ tới rằng Chung Lộ có thể tìm được phương hướng có hoạt mạch.

- Vâng, thủ đoạn của nô tỳ thấp, có thể giúp đỡ được công tử là tốt rồi.

- Đừng quá khiêm tốn, toàn bộ trận này đều dựa vào nàng.

Đường Phong cười ha hả một tiếng, kéo tay Chung Lộ chạy về phương hướng nàng chỉ.

Cự ly ba mươi dặm, hai người đi tới chỉ trong chốc lát, người còn chưa tới đã nghe xa xa có âm thanh của chiến đấu kịch liệt, còn có cương khí hung mãnh lan ra ngoài, thỉnh thoảng lại có từng đợt thét to.

Đến khi cách chỉ còn khoảng nửa dặm, hai người Đường Phong và Chung Lộ dừng lại, ẩn thân vào một gò đất gần đó, phóng mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy cách đó không xa có một đám người đang quây thành một vòng tròn, ở giữa là một con cự điêu trắng như tuyết.

Con cự điêu cũng vô cùng uy mãnh, dáng dấp giống như con hổ kia, toàn thân trong suốt, hai cánh huy động khiến cho bão cát nổi lên cuồn cuộn.

Nhưng cho dù cự điêu uy mãnh thì hiện giờ cũng có chút chật vật.

Đám người vây quanh nó ít nhất cũng có mười mấy người, xa xa tản ra, thi triển thủ đoạn hung mãnh công kích, còn ở phía trên có ba cao thủ Linh Giai đứng lăng không chặn đánh, một khi chim điêu triển khai hai cánh để bay thoát thì sẽ bị ba người này đánh rơi.

Xác thực thực lực của hoạt mạch rất mạnh nhưng điểm yếu duy nhất của chúng là thiếu khuyết thủ đoạn công kích, chúng nó sở hữu thần trí nhưng không có kinh mạch cho nên không thể hình thành công kích có uy lực cường đại. Công kích của chúng nó thường thường đều là một ít thủ đoạn trực tiếp xông tới, lợi dụng thân thể khổng lồ và động tác linh hoạt mạnh mẽ đánh cho người tu luyện một kích trí mạng.

Có thể nói phương thức công kích của chúng nó có chút tương tự như với công kích của dược thi, không biết đau đớn, không bị chảy máu, nhưng nếu bộc phát ra thì cho dù là ai cũng không thể khinh thường.

Chẳng qua hiện giờ chim điêu khổng lổ không đủ sức xoay chuyển cục diện, xung quanh nó toàn là người, ngay cả đường thoát cuối cùng là lên không trung cũng bị phong tỏa, đám người kia bắt được nó cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Một cái hoạt mạch có thể mang lại cho một gia tộc vô số chỗ tốt, mắt người nọ thấy thắng lợi sắp tới vẫn không hề có chút nóng ruột, ngược lại càng phát ra trầm ổn hơn, tiếp cận gần nó.

Đường Phong vốn tưởng rằng người nọ là một người trong bốn thế lực lớn nhưng đến khi nhìn kỹ lại thì hóa ra không phải như suy nghĩ của chính mình.

Người này dĩ nhiên là thành viên thuộc gia tộc nằm ngoài bốn thế lực lớn.

Thiên Nam Vương gia!

Đường Phong nhận biết được gia tộc này, lời mời dự họp của đại hội đồ ma đều do cao thủ của Thiên Nam Vương gia phối hợp với Chiến Khôn gây ra.

Mà hiện giờ, đám cao thủ đó đang an vị tại phía sau chỉ huy đám đệ tử của gia tộc tác chiến.

Chính vì bởi vì có hắn điều hành thống nhất, cho nên mọi việc mới có thể đâu vào đấy.

Người này có vài phần năng lực thống lĩnh điều hành! Đường Phong ở bên cạnh nhìn một thời gian cũng cảm nhận được hắn có một ít năng lực nhất định.

Ký ức của Đường Phong đối với hắn còn khá mới mẻ, đại hội đồ ma được thành lập có một phần công lao của hắn ở bên trong, nói một cách khác hắn chính là cừu nhân của Đường Phong, cừu nhân gặp mặt, còn có thể nói chuyện gì chứ?

Đường Phong vung tay lên, hơn mười bộ dược thi đột nhiên xuất hiện. Cho dù trước đây Chung Lộ đã miễn dịch một chút với năng lực biến lớn nhỏ của Linh Khiếp Nhan nhưng hiện giờ thấy được đám dược thi cũng bị cả kinh.

- Đừng sợ, đây đều là thuộc hạ của ta.

Đường Phong nhẹ giọng nói một câu, bàn tay chỉ về phía trước, hơn mười bộ dược thi đột nhiên biến mất không thấy đâu. Dược thi hành động như gió, tốc độ vô cùng nhanh không hợp thói thường.

Thiên Nam Vương gia cũng không phải là Vương gia của Vương Bá, thế lực Vương gia của Tây Lĩnh cũng không lớn, chỉ có một đám tam lưu tiến nhập vào bên trong Hư Thiên Điện, nhìn vào nhân thủ của bọn chúng có thể thấy dược, Vương Bá chẳng qua chỉ là một Linh Giai hạ phẩm, dẫn theo một đám đệ tử tới đây tìm bảo bối, nhưng thế lực của Thiên Nam Vương gia lớn hơn rất nhiều, trong gia tộc có không ít cao thủ Linh Giai, có khá nhiều Linh Giai trung phẩm, thực lực coi như đạt đến thế lực nhất lưu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất